Dm Xong Tro Thanh Cuc Cung Cua Nhom Nhac Trong Chuong Trinh Tim Kiem Tai Nang
Hiện trường đột ngột yên tĩnh một cách kỳ lạ.Lời nói của Bùi Tư Nhiên chứa đựng thông tin quá lớn, trước mặt cậu là mười mấy thực tập sinh nhưng câu 'Đến đây đi' này chỉ dành cho một người duy nhất. Tuy nhiên, tất cả các thực tập sinh đều có cảm giác, lời Bùi Tư Nhiên nói chắc chắn không phải là dành cho mình.Đồng Quyện cũng không chắc chắn, Bùi Tư Nhiên nhìn về phía anh như thể là anh đứng ở đó, nhưng....[Tiểu Thống, cậu nói người mà cậu ấy muốn chắc chắn là tôi chứ?]Hệ thống đáp lại một cách chắc chắn: [Là ngài.][Vậy tôi đi đây....][Ừm ừm ừm.]Sau khi hệ thống trả lời xong, nhìn thấy Đồng Quyện vẫn còn do dự, trong lòng nó đột nhiên cảm thấy bản thân giống như đang gả con gái đi vậy.Ai da, quen rồi thì sẽ tốt thôi, cuối cùng thì củ cải trắng cũng sẽ chạy đi với heo mà.Trong lòng Đồng Quyện, hệ thống luôn là một tồn tại thông minh. Có sự khẳng định từ nó, Đồng Quyện cũng cảm thấy tự tin hơn một chút. Anh liếc nhìn Bùi Tư Nhiên, chậm rãi đi về phía cậu.Khi còn cách Bùi Tư Nhiên vài bước, cậu lập tức tiến lên một bước, nắm lấy cánh tay của Đồng Quyện, kéo anh đứng bên cạnh mình, miệng còn không hài lòng nói: "Chỉ có mấy bước mà đi chậm như vậy."Đồng Quyện nhỏ giọng biện minh: "Cũng đâu có chậm...."Các thực tập sinh: Chúng tôi không tồn tại à?Đạo diễn: ?Ông nhớ mình đang làm một chương trình không phải là chương trình hẹn hò mà.... sao lại có cảm giác như 'chúc mừng hai nam khách mời nắm tay nhau thành công' vậy?Vì là nhóm cuối cùng, Bùi Tư Nhiên không có lợi thế gì trong việc chọn người nhưng đối với cậu thì cũng không sao, chỉ cần có thể chọn được Đồng Quyện thì đó là lợi thế lớn nhất của cậu rồi.Bồ Hạc Châu và Văn Úc lần lượt bị chọn đi, lớp A ban đầu giờ không còn ai. Với kết quả này, Bùi Tư Nhiên thậm chí còn cảm thấy có chút may mắn, mấy người luôn quấn quýt lấy Đồng Quyện thích đi đâu thì đi đi."Cận Bác Dụ.""Thạch Khê Hàng."Đây là hai người Bùi Tư Nhiên chọn làm đồng đội. Cận Bác Dụ thì không khó hiểu, cậu ta là đội trưởng của nhóm <<Trở Về>> công diễn 1 trước đó. Thạch Khê Hàng thì thuộc nhóm vũ đạo, trước giờ chẳng có mấy tương tác với Đồng Quyện.Đồng Quyện chủ động chào hỏi: "Hello."Thạch Khê Hàng cười gật đầu đáp lại: "Chào cậu."Sau khi ba nhóm A chọn xong, mười hai thực tập sinh còn lại bắt đầu chọn bài hát theo thứ tự xếp hạng nhưng mãi vẫn không có ai chọn vào nhóm sẽ đối đầu với nhóm của Bùi Tư Nhiên.Đùa à, các nhóm khác có thể chỉ là thêm vài thành viên lớp A nhưng Bùi Tư Nhiên và Đồng Quyện lại là một sự kết hợp tử thần. Một người không phải là center nhưng số phiếu còn cao hơn cả center, còn một người dù không phải là người có phiếu cao nhất nhưng cũng dẫn trước người thứ ba hơn mười phiếu, rõ ràng là center mạnh. Giờ hai người này lại kết hợp lại, ai dám đấu với họ chứ?Tuy biết mình không có khả năng debut nhưng họ vẫn muốn ở lại thêm được tập nào hay tập nấy, vì thế mấy người đầu tiên đều không chọn vào nhóm B của bài <<Sương mù>>.Tình trạng này kéo dài mãi cho đến khi một thực tập sinh tên Trác Ni phá vỡ tình thế, tiến lên đứng bên cạnh Bùi Tư Nhiên. Cậu ta nghĩ rất đơn giản, dù sao theo xếp hạng hiện tại của bản thân, lần sau có thể sẽ bị loại, không bằng đi theo Đồng Quyện và Bùi Tư Nhiên, có thể sẽ có thêm nhiều cơ hội lên sóng....Vì người ít nên nhóm A và nhóm B dùng chung một phòng luyện tập, thậm chí cả lớp học cũng đều học chung.Thời gian gấp gáp, hai nhóm thực tập sinh trở lại phòng luyện tập và tự tìm chỗ ngồi, bắt đầu bàn bạc phân chia phần.Bùi Tư Nhiên chủ động lên tiếng: "Trước tiên là vấn đề đội trưởng."Trong bốn người trừ bản thân cậu và Đồng Quyện ra thì đều không mấy quen biết nhau, trong tình huống này, cậu nên làm một người đàn ông thông minh khéo léo để Đồng Quyện nhận ra cậu là người đáng tin cậy, "Nếu ai muốn làm đội trưởng thì có thể giơ tay, không sao đâu."Tuy nhiên ba người đều im lặng.Sau một vài giây im lặng kỳ lạ, Đồng Quyện đáp lại Bùi Tư Nhiên: "Tôi nghĩ cậu rất hợp làm đội trưởng. Chúng tôi đều là người cậu chọn, cậu làm đội trưởng là thích hợp nhất."Hai người còn lại cũng gật đầu.Cận Bác Dụ nói: "Tôi cũng nghĩ thế, anh Bùi, cứ để anh làm đi." "Vậy thì được rồi." Bùi Tư Nhiên cầm biểu tượng chữ L dán lên người mình, tiếp đó lại cầm biểu tượng chữ C lên, "Ai sẽ nhận cái này?" Cận Bác Dụ và Thạch Khê Hàng lập tức nhìn về phía Đồng Quyện, hàm ý rất rõ ràng, trong ba người thì Đồng Quyện có thực lực mạnh nhất và cũng có mức độ nổi tiếng không nhỏ. Cuộc thi này dù sao cũng là cuộc cạnh tranh phiếu bầu center, nếu Đồng Quyện trở thành center thì không có lý do gì để không thắng."Vậy thì...."Đồng Quyện vừa mở miệng, Bùi Tư Nhiên đã dán biểu tượng chữ C lên ngay tại vị trí bụng mềm mại của anh, rồi giống như sợ dán chưa chặt, cậu còn đưa tay vỗ vỗ mấy cái.Đúng vậy, những ngày này không cần luyện tập nên phần lớn thời gian Đồng Quyện đều ru rú ở trong ký túc xá, nằm trên giường vừa ăn đồ ăn vặt vừa xem phim mà hệ thống tìm cho anh, so với lúc vừa ghi hình chương trình thì anh đã tăng cân một chút, thịt cũng mềm đi.Anh không cảm thấy điều đó nhưng Bùi Tư Nhiên lại nhận ra trước vì cảm giác khi bế Đồng Quyện lên không còn cộm tay nữa. "Ba chúng ta chia nhau những phần còn lại đi." Bùi Tư Nhiên rút tay khỏi người Đồng Quyện, cầm lời bài hát lên, "Còn các phần rapper 1, rapper 2 và vocal 2.""Các cậu nghĩ sao?"Cận Bác Dụ hỏi: "Anh muốn chọn phần nào?"Bùi Tư Nhiên cũng không khách sáo, trực tiếp nói: "Tôi muốn chọn rapper 1."Lúc trước khi họ xem video bài hát, Bùi Tư Nhiên đã chú ý đến việc vocal 1 và rapper 1 có một đoạn nhảy đôi. Điệu nhảy này rõ ràng là được thiết kế dành riêng cho cậu và Đồng Quyện nên cậu nhất định phải giành được.Nội dung chính của bài hát <<Sương Mù>> là câu chuyện về việc tự mình hòa giải với bản thân. Cuộc đời của con người rất dài, phải vượt qua sương mù, băng qua đầm lầy, điểm kết thúc sau hàng vạn ngọn núi và con sông chính là sự hòa giải với chính mình. Vocal 1 và rapper 1 giống như là hiện tại và quá khứ của bản thân. Trước khi vocal 1 hát phần điệp khúc, hai câu đầu đã tương tác với rapper 1 theo nhịp điệu rồi. Sau khi hát xong điệp khúc lại trực tiếp nắm lấy cổ tay của rapper 1, giữa hai người có một khoảng cách nhất định, cánh tay nắm lấy hoàn toàn kéo ra, giống như là hoàn thành một nghi thức chuyển giao để tiếp nối.Với những động tác cần sự ăn ý như vậy, ngoài cậu và Đồng Quyện thì còn ai có thể làm được chứ?Bùi Tư Nhiên đầy tự tin nói: "Tôi cảm thấy tôi và Đồng Quyện có thể phối hợp rất tốt."Động tác vũ đạo rõ ràng như thế, Thạch Khê Hàng và Cận Bác Dụ cũng không có gì để phản bác, bèn gật đầu đồng ý."Vậy tôi chọn rapper 2." Bản thân Cận Bác Dụ cũng là một rapper."Được." Thạch Khê Hàng nhận phần vocal 2.Một bài hát dài khoảng bốn phút chia đều cho bốn người, mỗi người đều có đủ thời gian. Phần đầu sẽ do vocal 1 và rapper 1 biểu diễn, phần sau sẽ do vocal 2 và rapper 2 đảm nhận, tổ chương trình chia rất công bằng.Thời gian cấp bách, nhiệm vụ nặng nề, sau khi xác nhận xong phần của mình, các thực tập sinh nhanh chóng bắt đầu luyện tập.Vì hai nhóm dùng chung một phòng luyện tập nên khi nhóm B luyện tập thì nhóm A sẽ nghỉ ngơi ở bên cạnh.Bùi Tư Nhiên nhìn qua một vài vấn đề của nhóm B, lặng lẽ ghi nhớ, định chờ khi nhóm A luyện tập sẽ xem nhóm mình có gặp phải vấn đề tương tự không.Đồng Quyện và Thạch Khê Hàng ngồi lại cùng nhau kiểm tra việc nhớ lời bài hát của đối phương, Cận Bác Dụ thì ngồi gần nhóm B ghi nhớ những động tác chi tiết.Một lúc sau, bốn người hoàn thành gần hết nhiệm vụ của mình nên bèn ngồi lại góc tường bắt đầu nghỉ ngơi đúng nghĩa."Tôi thấy lần này vũ đạo đơn giản hơn lần trước." Đồng Quyện thì thầm trao đổi với Bùi Tư Nhiên, "Nhưng lại có cảm giác đẹp hơn."Sân khấu lần trước mang hơi hướng quốc phong, động tác khá cứng rắn và mạnh mẽ. Sân khấu lần này dường như đã tích hợp một số thiết kế của vũ đạo hiện đại, nhìn có phần nhẹ nhàng và bay bổng hơn.Bùi Tư Nhiên nghe xong, gật đầu: "Cả hai sân khấu đều rất tốt, một cứng một mềm, vô cùng hoàn hảo.""Lần trước đã hoàn thành sân khấu rất tốt rồi, lần này chúng ta phải làm tốt hơn nữa.""Vậy nên bây giờ chúng ta phải bắt đầu chuẩn bị."Đồng Quyện bị lời nói đột ngột đầy nhiệt huyết của Bùi Tư Nhiên làm cho ngơ ngác: "Chuẩn bị gì?""Chính là...."Bùi Tư Nhiên vừa nói vừa động đậy tay.Đầu tiên cậu nắm lấy cổ tay của Đồng Quyện, nâng tay của anh lên rồi nhìn kỹ một hồi, dưới ánh mắt ngạc nhiên của Đồng Quyện, cậu nắm chặt lấy tay của anh."Cậu???"Bùi Tư Nhiên nghiêm túc nói bừa: "Để làm quen trước với động tác vũ đạo."Cận Bác Dụ và Thạch Khê Hàng: ???Đây chẳng phải là đang trêu ghẹo sao? Đồng Quyện sẽ tin chắc?Nhưng Đồng Quyện thật sự tin.Anh nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý, tuy vậy anh vẫn hơi lo lắng nhắc nhở: "Chỉ có thể nắm một chút thôi đó."Bùi Tư Nhiên: "Được."Hai người bên cạnh: ....Hai người họ có nên tự giác chui xuống gầm xe không?....Buổi tối khi đang ăn ở căng tin, Chung Diệc và Vân Úc bày ra vẻ tò mò về bài hát <<Sương Mù>>. "Anh Bùi à, bài hát của các cậu mang phong cách gì vậy? Chắc không phải lại là quốc phong chứ?" Chung Diệc hỏi.Vân Úc tiếp lời: "Tôi nghe nói động tác vũ đạo rất đẹp, giống như nhảy hiện đại vậy.""Có chút phóng đại rồi nhỉ? Nhảy hiện đại thì sao còn có thể hát trên sân khấu chứ?" Sơ Phương An không tin lắm."Vậy chắc cũng hơi nói quá rồi, bọn tôi có nhảy hiện đại đâu." Bùi Tư Nhiên nói, "Nhưng động tác vũ đạo thực sự rất đẹp.""Như thế nào? Cho tôi xem thử đi."Bùi Tư Nhiên đang chờ Chung Diệc hỏi câu này nên cậu ngay lập tức đưa tay ra với Đồng Quyện."Làm gì vậy?""Để cho bọn họ xem mà."Đồng Quyện đảo mắt một vòng, "Tôi không muốn đâu."Bùi Tư Nhiên lập tức nắm lấy tay của Đồng Quyện, kéo tay lên cao cho Chung Diệc xem, "Thấy chưa? Đây là động tác vũ đạo."Chung Diệc:???Những người khác cũng:???Sau khi hồi phục từ sự ngạc nhiên ban đầu, Sơ Phương An nói: "Sân khấu của các cậu là vậy sao? Cái này có thể phát sóng được không?""Tôi nghĩ không ổn lắm." Vân Úc lắc đầu, "Nhóm này chắc phải thêm người, người chuyên đi cứu Quyện Quyện ấy.""Đúng rồi đúng rồi, nhìn cái là biết anh Bùi không phải là người tốt." Chung Diệc cũng nói theo.Bùi Tư Nhiên hừ một tiếng, "Tôi thấy mấy người chỉ ghen tị thôi."Đồng Quyện đứng bên cạnh cố gắng giằng tay ra, "Thả ra.""Tôi không thả.""Cậu phiền thật đấy." Đồng Quyện tức giận nói, "Cậu nắm tay phải của tôi thì tôi còn ăn cơm kiểu gì?"Bùi Tư Nhiên nghe vậy thì lập tức thả tay ra, "Tôi xin lỗi."Những người khác: Chưa gì mà đã sợ rồi à???Cảm nhận được ánh mắt cười nhạo, Bùi Tư Nhiên lại có cảm giác hơi tủi thân. Đám ngốc này có hiểu gì đâu, cậu ầm ĩ thế nào cũng được nhưng không thể quấy rối Đồng Quyện lúc ăn cơm, nếu không sau này cậu sẽ chẳng còn cơ hội làm phiền nữa.Ài, cậu thật sự quá khiêm tốn, một anh chàng đẹp trai thế này mà còn không địch lại một bữa ăn.Nhưng nhìn thấy Đồng Quyện ăn cơm ngon lành, Bùi Tư Nhiên cũng cảm thấy xứng đáng.________________________________________________________________________________Tác giả có lời muốn nói: Nếu có một bạn gái như Đồng Quyện, bạn sẽ về nhà lúc mấy giờ?________________________________________________________________________________Còn 36 chương.....(○` _____ ′○)
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store