[ĐM-End] Nhật ký chăm bé zombie cấp 1 trong tận thế
Chương 90
Bốn Cây Nấm màu sắc khác nhau ngồi vây quanh chiếc bàn gỗ nhỏ tinh xảo. Trên mặt bàn khắc một logo và dòng chữ nhỏ: "Cục quản lý ý chí thế giới".
Trong tay chúng là tập tài liệu điện tử liên quan đến thế giới số 29734 - cũng là thế giới của chúng.
"À thì..." Robot nhỏ cúi đầu, "Đúng là tôi có chỉnh sửa một chút về mặt chương trình."
Tên nó là 889, trợ lý máy chủ mới nhậm chức, vẫn đang trong thời gian thực tập.
Thế giới số 29734 là một trong những nhiệm vụ đầu tiên của 889. Khi nhận được tài liệu và vội vã tới nơi, nó phát hiện ở đây đã bị các người dị năng quấy cho suýt sập hệ thống.
Đầu tiên là dị năng của Nam Đình Cận đã xé rách cả thế giới khiến nó sụp đổ. Ngay sau đó Văn Quyết lại dùng dị năng để quay ngược thời gian.
Trong quá trình quay ngược và reset thế giới, 889 phát hiện một khối thể tích lạc ra bên ngoài.
Đó là một quả cầu bao bọc bởi đá vụn, bị một dị năng không gian đặc biệt tách riêng ra. Bên trong là Nam Đình Cận và Thiên Hồi, với mười một thực vật biến dị.
Có lẽ Nam Đình Cận định chết chung với Thiên Hồi, dị năng không gian kia đến từ Cỏ Đuôi Mèo, nó đã kiệt sức thoi thóp, mười thực vật biến dị còn lại bị giam quá lâu, tình trạng cũng rất tệ.
Vốn dĩ 889 có thể bỏ qua, chỉ cần hỗ trợ để thế giới reset suôn sẻ, đảm bảo không xảy ra lỗi nào khác.
Nhưng... sau khi xem hồ sơ của hai người, 889 động lòng trắc ẩn.
Cặp đôi này thảm quá trời, sắp ở bên nhau thì đùng một cái thế giới xảy ra sự cố.
May mà dị năng của Nam Đình Cận rất mạnh, có thể bảo vệ Thiên Hồi. Sau đó vì phải ra ngoài làm nhiệm vụ được giao mà lìa xa, Nam Đình Cận mới để Thiên Hồi ở lại căn cứ Thiên Không có điều kiện tốt nhất, định hoàn thành nhiệm vụ rồi về đón cậu.
Không ngờ giữa chừng lại xảy ra biến cố: hóa ra thủ lĩnh căn cứ Thiên Không là kẻ xấu!
Mãi đến cuối cùng một người chết một người bị thương. Thiên Hồi cưỡng ép hồi sinh Nam Đình Cận, còn mình thì mất đi rất nhiều sức mạnh sinh mệnh, suýt biến thành zombie.
889 đã tính toán và dự đoán: nếu nó mặc kệ, thế giới này sẽ reset suôn sẻ, nhưng mọi chuyện sẽ lặp lại y nguyên.
Giống như một kịch bản đã được định sẵn. Dù chi tiết có thể khác chút ít nhưng hướng đi tổng thể thì không đổi.
Nói cách khác, bi kịch của Nam Đình Cận và Thiên Hồi sẽ lặp lại mãi mãi.
889 không chịu nổi kiểu cốt truyện này... nhất là trong mười một thực vật biến dị đó còn có một Nấm Nhỏ màu hồng rất đáng yêu.
Nghĩ đi nghĩ lại, nó dứt khoát đưa hai người và đám thực vật biến dị đi riêng. Phần còn lại của thế giới sẽ tiếp tục reset, đồng thời tự động vá một số lỗi, ví như xóa sạch mọi dấu vết tồn tại của họ.
Sau đó, 889 làm thêm hai việc.
Việc thứ nhất là nó biến phần thể tích đã tách ra thành một môi trường trông "bình thường" hơn một chút. Nam Đình Cận là thủ phạm khiến thế giới sụp đổ, bị hệ thống xếp vào diện nguy hiểm cao, nên phải nhốt riêng trong rừng.
Thiên Hồi và đám thực vật bị thương nặng, 889 đặt vào đó một hệ thống nuôi dưỡng, thiết kế thành một game công việc đơn giản, để họ vừa ngủ vừa giữ não bộ hoạt động.
Sau này khi Thiên Hồi và thực vật dần hồi phục, họ sẽ tỉnh lại một ngày định kỳ*.
*Nghĩa là 6 ngày ngủ 1 ngày tỉnh và đi thăm Nam Đình Cận trong rừng, chỉ có mình ảnh luôn tỉnh thôi, trong 6 ngày ngủ đó sẽ làm việc tiêu diệt zombie trong não để não không chết.
Việc thứ hai là biến dị năng của Thiên Hồi thành hệ thống trò chơi, để cậu có thể duy trì tình trạng cân bằng vi diệu giữa con người và zombie.
Tất cả thuốc, đậu sống lại trong cửa hàng trò chơi đều là dị năng của Thiên Hồi, mua chúng cũng tiêu hao bản thân cậu. Vì thế 889 sửa cách hồi phục thành "giết zombie".
Vừa hay trong trò chơi nuôi dưỡng kia, trong trò chơi nhỏ chính là giết zombie. Cứ vậy thì kể cả trong khi ngủ, tốc độ hồi phục của cậu cũng sẽ tăng lên. 889 cảm thấy mình quả thật là thiên tài!
Ngoài ra, vì một chút sở thích cá nhân, 889 để mười một thực vật biến dị kia tiếp tục tiến hóa trong hệ thống nuôi dưỡng cho đến khi tất cả đều trở thành cấp đặc biệt.
Trong lúc thế giới bắt đầu được reset, ký ức của tất cả NPC bản địa đều sẽ bị xóa bỏ, hai người họ và nhóm thực vật cũng không ngoại lệ. Nhưng không biết có phải vì Nam Đình Cận đã phá hủy thế giới vào giây phút cuối cùng không, mà khi còn ở Khu Vườn Thực Vật, hắn lại có ký ức.
Mãi đến khi quá trình reset thế giới hoàn tất, hai người và nhóm thực vật phải được đưa về. Thực tế thì Thiên Hồi đã đến đây từ sáu năm trước, nhưng thể chất nửa người nửa zombie của cậu quá yếu, sau khi chuyển dời thành công lại tiếp tục ngủ say suốt sáu năm.
Trong tình huống như vậy, sau khi hệ thống tính toán đã xét thấy mức độ nguy hiểm của Nam Đình Cận vẫn rất cao, nên 889 dứt khoát xóa sạch ký ức của hắn.
Vì thế ban đầu Nam Đình Cận không nhớ gì cả, còn Thiên Hồi và nhóm thực vật chỉ có những ký ức hư ảo trong thời gian được dưỡng ở Khu Vườn.
Sau khi Thiên Hồi tỉnh lại, 889 còn lén đến thăm vài lần, trong phạm vi cho phép thì tiện tay đặt ra vài điểm cốt truyện để gợi ý.
Thấy mười một thực vật biến dị cuối cùng đã tụ hội đầy đủ, 889 mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.
Thực tế thì cục quản lý của chúng cũng phải chịu một phần trách nhiệm của việc thế giới này xảy ra thay đổi.
Hơn nữa dưới sự vận hành thích ứng của thế giới sẽ có những quy tắc vô hình ràng buộc. Dị năng của con người càng mạnh mẽ thì kết cục thường lại càng bi thảm.
Thiên Hồi có thể hồi sinh mọi sinh vật trừ bản thân, nhưng lại không có khả năng tự bảo vệ, rất dễ bị người khác nhòm ngó.
Nam Đình Cận lại quá nặng tình, Thiên Hồi chính là điểm yếu chí mạng của hắn, và hắn cũng chết vì cậu.
Còn Văn Quyết, người này vốn dĩ rất tệ, đặt ở đâu cũng là vai phản diện, nhưng chứng lạc lối của ông ta là nặng nhất, phải chịu đau đớn triền miên.
Việc Thiên Hồi và Nam Đình Cận không tham gia vào quá trình reset, và với mười một thực vật biến dị kia sẽ khiến nhiều tình huống thay đổi, xem như cho cả ba người một cơ hội làm lại từ đầu.
Đến sáng nay, cái chết của Văn Quyết đã được ghi nhận, kết cục hoàn toàn thay đổi, 889 cũng đã viết xong báo cáo nhiệm vụ.
Nhìn bốn Cây Nấm ngồi tại chỗ, nó thấp thỏm, cẩn thận lên tiếng: "Nhưng... trong cửa hàng trò chơi của Thiên Hồi, tôi chỉ làm ra các loại thuốc chuyển đổi dị năng, còn lại thì tôi không rõ..."
Hiện tại rất nhiều thứ trong hệ thống đều có thể tự động sửa chữa thông qua cơ chế tự thích ứng, 889 không thấy dấu vết lập trình nên không chắc có phải cửa hàng trò chơi của Thiên Hồi đã tự "tiến hóa" hay không.
Lúc này, một Cây Nấm trắng ngồi trước bàn khẽ ho một tiếng. Ánh mắt nó hơi tránh đi, đưa tay sờ mũ nấm: "U."
À... mấy món đồ dùng sinh hoạt trong cửa hàng là do nó thêm vào.
889 ngạc nhiên: "Ế?"
Nấm trắng lại ho khan một tiếng, giải thích đôi câu.
Nghe nói có một thế giới đã tiến hóa ra thực vật biến dị, nó thấy tò mò nên ghé qua xem thử, rồi tiện tay...
Nấm xanh bên cạnh cười "hê hê" một tiếng, cũng thú nhận.
Đúng vậy, nó đi theo Nấm trắng đến đây!
Loại bánh quy đó là món Nấm xanh thích nhất, ăn ngon lắm!
Đối diện với Nấm trắng, một Cây Nấm hồng có chỏm tóc ngốc màu hồng mở miệng: "Còn."
Còn nó thì thêm chút vũ khí và vật liệu xây dựng, như gỗ, gạch, xi măng, mũ giáp, và vài loại vũ khí cơ bản.
889 sốc nặng, vừa lật lại chương trình hệ thống vừa hỏi: "Vậy... mấy cái tàu bay này là..."
"Đúng thế."
Nấm xám ngồi ở vị trí chính đặt tài liệu trong tay xuống, trầm giọng nói: "Cửa hàng điểm uy tín là tôi thêm vào."
Trong bốn Cây Nấm, nó có bề ngoài đặc biệt nhất, trông như một... Nấm robot.
Nấm xám cũng đeo một tấm thẻ công tác mini, trên đó chỉ có hai chữ: "Máy chủ chính".
Lời vừa dứt, các Cây Nấm khác và 889 lập tức nhìn về phía nó.
Nấm xám bình thản: "Chế tạo thêm đống vũ khí, tiện thể thử hiệu quả, không đắt đâu."
Nhìn bốn Cây Nấm trước mắt, tâm trạng 889 phức tạp.
Hay lắm... bảo sao không tìm thấy bản ghi lập trình, ai nấy đều có quyền hạn cao hơn nó!
Kết thúc việc duyệt báo cáo nhiệm vụ, cuối cùng 889 cũng được thả lỏng.
Trong ánh mắt trông chờ của nó, Nấm xám đứng lên, vỗ vai nó: "Làm tốt lắm."
Phía dưới, căn cứ thực vật vẫn chìm trong màn đêm. Không biết qua bao lâu, bốn Cây Nấm và robot nhỏ lặng lẽ hạ xuống đất.
Chúng tùy ý đi dạo một vòng, kiểm tra các hoàn cảnh khác nhau của căn cứ.
Nấm xanh rất thích nơi này, nghĩ bụng khi nào đó sẽ lén quay lại chơi một chuyến đàng hoàng.
Khi đến gần căn nhà gỗ nhỏ, Nấm hồng liếc thấy Nấm Nhỏ màu hồng đang được Hoa Ăn Thịt ôm trong lá, không kìm được muốn lại gần xem.
Nấm trắng chặn nó lại, lắc đầu.
Đó là con nhà người ta, lỡ mà tỉnh dậy thấy được chúng thì sẽ rất rắc rối.
Nấm xám cũng nhìn, rồi cúi đầu mở cổng dịch chuyển: "Đi thôi, phải về rồi."
Cánh cổng dịch chuyển mini màu trắng mở ra, bốn Cây Nấm lần lượt bước vào, robot nhỏ theo sau.
Trước khi đi, 889 quay đầu nhìn căn cứ thêm một lần, âm thầm cổ vũ cho các thực vật.
Văn Quyết đã chết, hệ thống trò chơi của Thiên Hồi chỉ còn thiếu chút nữa là có thể "phá đảo".
🍀🍀🍀
Hôm qua ngủ hơi muộn, gần mười giờ sáng Thiên Hồi mới dậy.
Cậu mở mắt, nhìn thấy ánh nắng rực rỡ ngoài cửa sổ, bỗng có một cảm giác như đã trải qua cả đời.
Mặt trời vẫn mọc như thường, bên ngoài có tiếng nhóm thực vật chạy nhảy nô đùa.
Giao diện trò chơi vẫn còn, Nam Đình Cận nằm ngay bên cạnh, mọi thứ không thay đổi.
Thiên Hồi thở phào, ôm chặt lấy Nam Đình Cận, rúc vào lòng hắn không muốn rời giường.
Hôm qua cậu đã kể cho Nam Đình Cận rất nhiều chuyện, cả những điều có thể giải thích lẫn không thể giải thích, những nỗi lo lắng sợ hãi, tất cả đều nói ra.
Có vài việc Nam Đình Cận đã sớm biết hoặc đoán được, như lần Nấm Nhỏ được hồi sinh.
Thiên Hồi hồi sinh Nấm Nhỏ xong thì ngất lịm, chứng tỏ "trò chơi" có liên quan đến cậu, không phải từ trên trời rơi xuống.
Còn vài chuyện nghĩ chưa ra, dưới sự vỗ về của Nam Đình Cận, Thiên Hồi không nghĩ nữa.
Văn Quyết đã chết, tất cả thực vật trong Khu Vườn đã tìm lại đủ, vật tư căn cứ cũng đầy đủ. Dù bây giờ hệ thống trò chơi biến mất cũng sẽ không gây ảnh hưởng lớn.
Nam Đình Cận mơn man mái tóc bạc của Thiên Hồi, cúi đầu hôn: "Ăn chút gì rồi ngủ tiếp nhé em?"
"Không ngủ nữa đâu..." Thiên Hồi đáp lơ ngơ, lề mề bò dậy rửa mặt.
Cậu dậy muộn, bữa sáng coi như bữa trưa, đến giờ ăn trưa lại không ăn nổi, chỉ ngồi cạnh bàn ở bên đám thực vật.
Nguyên Cực lại mang tới mấy con cá sống, Cà Rốt kéo Củ Sen nhỏ cùng đi xem.
Cỏ Đuôi Mèo vẫn chưa hồi phục, Hoa Tú Cầu trắng và Bắp Cải Nhỏ ngồi hai bên nó, một bên đút cơm, một bên đút canh.
Sau đó, những ngày yên bình ở căn cứ trôi qua thêm vài hôm.
Trong mấy ngày này, tàn dư của căn cứ Giang Hải và căn cứ Thiên Không lần lượt bị bắt giữ, nhiều căn cứ khác trở thành đồng minh độc lập của Khu Vườn Thực Vật.
Tung tích của Vua Zombie 02 vẫn chưa tìm thấy, căn cứ vẫn không được phép lơ là, nhưng quá trình tiếp nhận thêm thực vật mới vẫn tiếp tục.
Thiên Hồi và các thực vật nghĩ ra một cách, giao một đoạn văn bản thực vật cho vài căn cứ đồng minh, bảo họ in ở vị trí dễ thấy trên xe cải tiến.
Nội dung đoạn chữ này đại ý rằng những con người này là bạn của căn cứ thực vật, có thể tin tưởng. Nếu muốn đến căn cứ thực vật, hãy đi nhờ xe của họ.
Căn cứ Vân Xuyên hành động nhanh nhất, đã thành lập một đội chuyên dụng để thử nghiệm hiệu quả.
Chiều hau ngày sau, cấp dưới của Kỳ Việt gửi tin rằng cách này hữu dụng thật, họ đã đón được hai thực vật biến dị và đang trên đường đến Hắc Tích Sơn.
Các thực vật rất vui mừng, háo hức chờ đợi với Thiên Hồi.
Nhưng ngay trước khi đội vận chuyển thực vật biến dị sắp tới nơi thì gặp chuyện.
Đội trưởng hoảng loạn gửi tin: "Phát hiện bầy zombie!"
Có vẻ đội đã bị bầy zombie bao vây tấn công giữa đường, thậm chí phát hiện hai con zombie cấp cao.
Vị trí họ gặp nạn cách Hắc Tích Sơn không xa, rất có thể liên quan đến Vua Zombie kia.
Cà Rốt xem tọa độ, lập tức triệu tập đội thực vật, chuẩn bị đi cứu viện.
Nguyên Cực cũng vội vàng liên lạc với Ớt, nói qua kênh liên lạc thời gian thực: "Có chuyện rồi."
Bên ngoài hai căn cứ, trong thời gian cực ngắn đã tập trung một lượng lớn bầy zombie, số lượng vẫn đang tăng lên, tạm thời chưa rõ con số cụ thể.
Lúc này, Thiên Hồi nhận được một thông báo từ trò chơi.
[Phát hiện tung tích Vua Zombie, số 02.]
[Thanh nhiệm vụ đã được cập nhật!]
[Nhiệm vụ chính]: Nâng hạng của phe thực vật lên top 1.
[Phần thưởng nhiệm vụ]: +100000 điểm phe, +100000 điểm uy tín.
___
12/8/2025.
18:08:01.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store