[ĐM/DỊCH] Cẩm Nang Sinh Tồn Của Phản Diện Trong Học Viện Quý Tộc
Chương 9: Thực hành điều khiển tinh thần lực
Nhìn biểu cảm là biết đám tân sinh hiển nhiên đã bị uy thế kia trấn áp, ngoan ngoãn im thin thít ngồi yên tại chỗ nghe giảng.
Mục đích đạt được.
Hình lão gật đầu, bắt đầu chính thức vào bài.
Thời gian tiếp theo, giảng viên giảng giải bình thường về các kỹ thuật huấn luyện tinh thần lực, giảng xong liền tiến hành thực hành kiểm tra ngay tại chỗ.
Toàn bộ dữ liệu huấn luyện của học viện quân sự đều được cập nhật và tải lên hệ thống trung ương theo thời gian thực, mỗi lần huấn luyện, cấp bậc trong hệ thống đều liên tục thay đổi.
Thời Lăng cũng học tiết này.
Là một trong số ít tinh thần lực hệ thân hòa hiếm hoi, lại lớn lên trong nhà họ Tạ, từ nhỏ đã được tiếp nhận nền giáo dục đỉnh cao, kinh nghiệm dẫn dắt tinh thần vượt xa những người đồng trang lứa.
Trên bảng điều khiển trước mặt, thiết bị giám sát ngẫu nhiên hiện ra đề luyện tập, liên tục thay đổi yêu cầu về kiểm soát tinh thần lực, giới hạn cường độ, tần suất, dải sóng, độ xâm nhập v.v.
Thời Lăng phóng thích sợi tinh thần lực, tỉ mỉ mà nhẹ nhàng chạm vào thiết bị kiểm tra trên bàn điều khiển trước mặt.
"Tinh thần lực hệ thân hòa, điểm trung bình ba lần: 90. Cường độ: cấp A, đánh giá tổng hợp năng lực kiểm soát: A+."
Xung quanh vang lên những tiếng trầm trồ của các học sinh quý tộc, đồng loạt nhìn về phía Thời Lăng.
"Đỉnh thật đó, Lăng ca!"
"A+ kiểm soát lực, trong tân sinh chắc cũng chẳng có mấy người đâu."
Một quý tộc cảm thán: "Bảo sao lại được chọn...", rồi bị người bên cạnh thúc khuỷu tay một cái, chặn lại lời còn chưa nói hết.
Trong giới quý tộc, tinh thần lực cấp A đã đủ để được săn đón,A+ lại càng hiếm thấy.
Trên gương mặt tinh xảo của Thời Lăng, biểu cảm vẫn giữ rất ổn định, cậu ta đã quen với những lời tán dương như thế, lễ độ mà chừng mực cảm ơn mọi người xung quanh.
Còn lúc này, Vân Phù Vũ vẫn ở hàng ghế sau của giảng đường, nghiên cứu thiết bị trước mặt, hoàn toàn không ý thức được động tĩnh bên phía Thời Lăng.
Cậu thử phóng tinh thần lực ra.
Nhưng quanh thiết bị dường như tồn tại một lớp màn vô hình, mềm dẻo mà đàn hồi, giống như thạch rau câu, không để lại dấu vết gì đã bật ngược tinh thần lực mềm mại của cậu ra ngoài.
Vân Phù Vũ thử lại lần nữa, lần này cố gắng gom tinh thần lực lại, vặn thành một luồng, chọc thẳng vào khối "thạch" kia.
Nhưng rất khó khăn, hoặc là bị bật ra, hoặc là sau khi tinh thần lực được gom lại thì kỳ quái tách nhánh, hoặc cong lệch sang một bên.
Hệ thống giám sát kịp thời báo ra dữ liệu:
"Tinh thần lực hệ thân hòa, điểm trung bình ba lần: 53. Cường độ: cấp D. Đánh giá tổng hợp năng lực kiểm soát: cấp D."
Những người xung quanh cũng chú ý tới bên này, cau mày nhìn về phía Vân Phù Vũ.
Cấp D? Dù là hệ thân hòa thì cũng quá yếu rồi.
Nếu chênh lệch cấp bậc vượt quá nửa cấp, khi tiến hành dẫn dắt tinh thần, độ phù hợp sẽ giảm mạnh. Đối với các quý tộc mà mức trung bình đều từ cấp B trở lên mà nói, dẫn dắt tinh thần cấp D gần như không có tác dụng gì.
Mà Thời Lăng chính là nhờ cường độ tinh thần lực bẩm sinh cấp A cùng năng lực kiểm soát tinh vi cấp A+, mới được đám quý tộc này vây quanh trầm trồ như vậy.
Vân Phù Vũ không để ý tới ánh mắt của những người xung quanh, tiếp tục thử vươn tinh thần lực ra ngoài. Cậu cảm giác mình dường như đã chạm được vào một vài mấu chốt nào đó, không nhịn được tiếp tục thử nghiệm.
Có phải tốc độ phóng thích tinh thần lực quá chậm không?
Vân Phù Vũ thử nhanh chóng phóng thích tinh thần lực, nhưng nó dù sao cũng không giống tinh thần lực hệ tấn công, nhanh đến mấy cũng chẳng thể nhanh được bao nhiêu, giống như một khối thạch nhỏ ngốc nghếch khác, một đầu đâm sầm vào khối thạch lớn.
Tăng tốc dường như cũng không có tác dụng lớn.
"Tinh thần lực hệ thân hòa, điểm trung bình ba lần: 60. Cường độ: cấp C. Đánh giá tổng hợp năng lực kiểm soát: cấp C."
Không có ai chú ý tới bên này, tất cả đều bận vây quanh Thời Lăng.
Vân Phù Vũ lại thấy như vậy càng tốt, tranh thủ tiếp tục thử nghiệm.
Dù vẫn chưa phá mở được khối thạch vô hình kia, nhưng ít ra lần này cũng đã đạt chuẩn.
Vấn đề nằm ở đâu?
Cậu thử tách tinh thần lực thành nhiều luồng, từ bốn phía cùng lúc tác động lên khối thạch.
......Cảm giác như khối thạch bị chọc thành một hình dạng rất kỳ quái.
Sau vài lần thử, hệ thống lại báo ra dữ liệu mới.
"Tinh thần lực hệ thân hòa, điểm trung bình ba lần: 70, cường độ: cấp C, đánh giá tổng hợp năng lực kiểm soát: cấp B."
Vân Phù Vũ khẽ thở ra một hơi.
Rất tốt, năng lực kiểm soát đã tăng lên, chứng tỏ hướng đi hẳn là đúng, chỉ là phản ứng còn hơi chậm, lần sau tối ưu lại là được.
Còn về cường độ, phải nâng lên thế nào đây? Chẳng lẽ là tăng lượng?
Vân Phù Vũ thử điều động nhiều tinh thần lực hơn, đáng tiếc điểm số vẫn không tăng.
Vân Phù Vũ tiếp tục cúi đầu rót tinh thần lực vào.
Hệ thống trước đó từng ước tính, cường độ tinh thần lực của cậu đại khái vào khoảng cấp B.
Nhưng Vân Phù Vũ thử mấy lần, cột cường độ trong kết quả kiểm tra, tốt nhất cũng chỉ hiện cấp C.
Nếu tăng tốc, dùng lực mạnh hơn đều không được, vậy rất có thể là do tinh thần lực hệ thân hòa bẩm sinh không giỏi phương diện này.
Vậy hệ thân hòa nên làm gì?
Nếu không thể bổ từ bên ngoài, cũng không thể chọc thủng...
Vậy thì...
Vân Phù Vũ rơi vào một trạng thái xuất thần rất kỳ lạ, vừa suy nghĩ, lại vừa như tách rời khỏi lớp học.
Trước mắt dường như chỉ còn lại trường lực kiểm tra vô hình của thiết bị, giống như một khối thạch.
Nếu không thể tấn công...... thì thẩm thấu vào nó, thẩm thấu chậm rãi, thả lỏng, hòa nhập, đừng gây ra cảnh giác.
Tinh thần lực như dòng nước làm ướt miếng bọt biển, từ từ thấm vào thiết bị, ôn hòa, an tĩnh, trông như hoàn toàn không có lực sát thương.
Ở nơi không ai chú ý, dữ liệu của thiết bị kia dần dần tăng lên, tăng lên, con số ban đầu tăng rất chậm, sau đó tốc độ bỗng nhiên tăng vọt.
Vân Phù Vũ cũng không nhận ra, cậu đã toàn tâm toàn ý điều khiển tinh thần lực, như chốn không người, cả thân lẫn tâm đều chìm đắm.
Trong đồ cảnh tinh thần lực, hình ảnh hỗn loạn hiện lên, phần lớn là những chuyện sau khi cậu tỉnh lại và sau khi nhập học, lộn xộn lướt qua, máu, truy binh, vết sẹo ấn tội đồ, bụi đất trên sân huấn luyện... vụt qua với tốc độ cao.
Cho đến một khoảnh khắc nào đó, trước mắt đột nhiên lóe lên hình ảnh một cái cây.
Một cây đại thụ thông thiên triệt địa, cao không thấy đỉnh, thẳng vào tầng mây, tán cây như vô biên vô hạn, um tùm che phủ cả thế giới......
Ngay sau đó, tinh thần lực đã thẩm thấu vào thiết bị, khống chế từng góc nhỏ.
Sát ý chợt lóe.
Ý niệm Vân Phù Vũ khẽ động, trong khoảnh khắc liền phân giải khối "thạch" chỉ có thể cảm nhận bằng tinh thần lực kia, từ trong ra ngoài.
Ầm.
Máy móc phát ra một tiếng nổ lớn.
Cả giảng đường đang ồn ào thảo luận bỗng chốc lặng ngắt, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Vân Phù Vũ.
"Xì xì...... hệ...... tinh thần lực, điểm trung bình ba lần: 95, cường độ: cấp A+, đánh giá tổng hợp năng lực kiểm soát: cấp A."
Thiết bị giám sát khựng lại một chút, máy móc đọc ra thành tích.
Vân Phù Vũ vẫn còn chìm đắm trong cảnh tượng vừa rồi.
Gió thổi lá lay, ánh nắng dịu dàng chiếu xuống khiến mỗi chiếc lá đều phản chiếu ánh sáng ấm áp, gió thổi qua vang lên tiếng xào xạc.
Cây đại thụ lặng lẽ đứng ở đó, gần như không giống cảnh nhân gian.
Trước cây thông thiên khổng lồ ấy, những cảm xúc như lòng rung động, hồn vía bị hút mất trong khoảnh khắc tràn ngập trái tim Vân Phù Vũ, rồi lại trong khoảnh khắc rút đi.
Thứ cảm xúc còn sót lại, thứ rõ ràng hơn cả sự chấn động, là gì nhỉ......
Ấm áp, ôn hòa, hoài niệm......
Là......
Vân Phù Vũ vẫn ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích, mắt khẽ khép lại, khiến người ta nghi ngờ đó là một bức tượng bạch ngọc xinh đẹp.
Hàng mi dài khẽ run lên, trong khoảnh khắc liền tăng thêm sinh khí.
Tượng bạch ngọc sống lại rồi.
𓆝 𓆟 𓆞 𓆝 𓆟
𝓒𝓱𝓲̉ 𝓭𝓪̆𝓷𝓰 𝓽𝓪̣𝓲 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @𝓹𝓱𝓸𝓷𝓰𝓶𝓲𝓮𝓷𝟗𝟖𝟕𝟔𝟓
𓆝 𓆟 𓆞 𓆝 𓆟
Giáo sư Hình bước tới kiểm tra thiết bị, gọi tên Vân Phù Vũ, kéo cậu trở lại thực tại.
Vân Phù Vũ bị động tách ra khỏi cảm xúc, vẫn còn hơi ngơ ngác.
Đến lúc này, cậu mới chú ý tới xung quanh tất cả mọi người đều đang nhìn về phía mình, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Sau đó, tiếng bàn tán của sinh viên mới dần dần vang lên.
"Người này là ai vậy, trước giờ chưa để ý."
"Cậu không xem diễn đàn à?"
"Không phải là người đánh cược với thủ tịch sao..."
Toàn bộ sự chú ý đều dồn cả về phía Vân Phù Vũ.
Sao có thể......!
Thời Lăng giả vờ như không quan tâm tới động tĩnh bên phía Vân Phù Vũ, nhưng trong lòng lại hoảng loạn.
Thời Lăng nhớ lại những thông tin cá nhân của Vân Phù Vũ từng lướt thấy trên diễn đàn trước đó.
Không phải chỉ là cấp B thôi sao?
Trước đó, nghe nói có một tân sinh xinh đẹp dây dưa với Adrian, Thời Lăng đã có chút bất an.
Nhưng nghĩ tới việc Vân Phù Vũ chỉ là một tinh thần lực giả cấp B, phía sau lại không có gia tộc chống lưng, huấn luyện tinh thần lực chắc chắn cũng không khắc khổ bằng mình, Thời Lăng mới hơi yên tâm lại.
Một dẫn đạo sư cấp B không thể tiến hành dẫn dắt tinh thần cho thiếu gia Adrian, thiếu gia Adrian sẽ không thích cậu ta.
Không ngờ hôm nay Vân Phù Vũ lại đo ra cường độ A+!
Kế hoạch không gây chú ý của Vân Phù Vũ, đã chết yểu giữa chừng vì thiết bị báo động quá tải.
Giáo sư Hình kiểm tra tình trạng thiết bị và dữ liệu ghi nhận, nói: "Thiết bị xảy ra trục trặc."
May mà đây được tính là hao mòn bình thường, không cần Vân Phù Vũ bồi thường.
"Tôi đã nói rồi, trong đám bình dân sao lại có thân hòa hệ cấp A trở lên chứ, theo lý thì hồi nhỏ đã bị các gia tộc chọn đi rồi."
"Thế trước kia cậu ta là cấp gì?"
"Tất nhiên là cấp B rồi."
"Im lặng."
Giáo sư Hình cắt ngang.
Ông biết đám học sinh này đang nghĩ gì, nhưng ông không nói ra.
Tuy thiết bị hỏng, nhưng rất có khả năng chỉ là vì lần kiểm tra cuối cùng cường độ bị quá tải, dữ liệu hiển thị vẫn không có vấn đề.
Thiết bị tính điểm trung bình của ba lần đo, Vân Phù Vũ chỉ thành công ở lần cuối. Điều này cho thấy cường độ tinh thần lực và năng lực kiểm soát mà cậu phát huy ra đều vượt xa cấp A.
Chỉ có điều,
Mục "phân loại tinh thần lực" dường như hiển thị thất bại, nguyên nhân không rõ.
Giáo sư Hình lại hỏi Vân Phù Vũ: "Em là tinh thần lực hệ thân hòa? Tinh thần thể là gì?"
Vân Phù Vũ đáp: "Em không có tinh thần thể."
Xung quanh vừa yên tĩnh được một chút, lại bắt đầu xôn xao.
"Không thể nào, không có tinh thần thể thì dùng tinh thần lực kiểu gì? Vậy khác gì tàn phế."
"Nhưng cậu ta dùng được tinh thần lực mà, vừa rồi chẳng phải đã đo ra rồi sao."
"Nhà tôi cũng có trẻ con từng tưởng mình không có tinh thần thể, kết quả sau này mới phát hiện là không biết triệu hồi."
Tâm trạng đang căng thẳng của Thời Lăng lại dịu xuống.
Không có tinh thần thể là khiếm khuyết bẩm sinh, cho dù thiên phú có cao đến đâu, không gian thăng cấp cũng bị hạn chế chặt chẽ.
Lại càng không thể trở thành dẫn đạo sư mà gia tộc Finril lựa chọn cho người thừa kế.
Thời Lăng lại có chút áy náy, cảm thấy suy nghĩ như vậy của mình hơi đê tiện.
Nhưng không còn cách nào khác, cậu ta không có lựa chọn, cũng đã luôn liều mạng cố gắng rồi.
Giáo sư Hình tiếp tục hỏi thêm chi tiết, Vân Phù Vũ đều lần lượt trả lời.
Nhưng Vân Phù Vũ theo bản năng đã giấu đi việc mình nhìn thấy cái cây kia.
Dù trong ký ức hoàn toàn không có ấn tượng gì về cây đại thụ đó, nhưng hình dáng của nó rất dễ khiến người ta liên tưởng tới Thế Giới Thụ mà hệ thống từng nhắc đến.
Thế Giới Thụ được giáo đình canh giữ nghiêm ngặt, là con đường để Vân Phù Vũ trở về nhà.
Giáo sư Hình bảo Vân Phù Vũ đổi sang một máy kiểm tra khác, đo lại lần nữa.
Thế nhưng lần này, sau khi Vân Phù Vũ tách khỏi cảnh tượng kỳ diệu kia, lại khó lòng nắm bắt được cảm giác trước đó, giống như sau khi tỉnh mộng thì ký ức tan biến, chỉ còn lại những cảm xúc mơ hồ, không rõ là buồn hay vui.
Ba lần đo liên tiếp, điểm số đều dừng ở mức C, thậm chí còn chưa đạt tới cấp B mà hệ thống từng ước tính.
Giờ thì ngay cả bản thân Vân Phù Vũ cũng cảm thấy, chỉ số A+ đo ra trước đó, đại khái là do thiết bị hỏng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store