ZingTruyen.Store

Dĩ Vãng Trong Câu Thơ

Một Mảnh Trăng Non

NinhNguyenDuc

Một Mảnh Trăng Non
***
Trên đồng treo mảnh trăng non ấy
Lúa thì con gái tỏa mùi hương
Người đi bao năm giờ trở lại
Thăm cánh đồng quê, thăm xóm làng
Ra đi từ thủa còn trai tráng
Đến nay trở lại gối đã mòn
Ngước mắt trông lên mảnh hồn quê
Nhớ thời xa xưa cánh đồng làng
Bao đứa trẻ con cùng đùa vui
Lúc chiều vừa xuống cơn gió thổi
Chân trần ngày đó ruộng vừa khô
Giờ đây bao đứa mãi phiêu bạt
Giữa chốn nhân gian lắm muộn phiền
Đứa thời mệt mỏi gối non cao
Ngắm mảnh trăng vàng uống gió sương
Đứa thời bao năm giờ trở lại
Một mình chân bước cánh đồng quê
Nhìn mảnh trăng vàng nghe tiếng dế
Chợt đâu ôm mặt khóc rưng rưng
Mình đây bạn đó còn bao nhiêu?
***
Lập Thạch
7:51/7/11/2025
Nguyễn Đức Ninh

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store