ZingTruyen.Store

Đánh Mất Em

Chương 13 Vả mặt trà xanh

Beatitudo_ND_04

- Cô làm gì đấy, mau nhấc chân ra khỏi tay cô ấy ngay.

Giọng điệu lạnh lùng, không nhận ra cảm xúc nhưng tôi lại có thể cảm nhận được anh đang rất tức giận, vẻ mặt của anh nhìn Tuyết Đình hệt như Diêm Vương đang phán xét, tràn đầy sát khí. Ùi có hơi đáng sợ, nhưng tôi thích.

Lục Nguyên vội vàng chạy tới, khụy gối xuống chỗ tay tôi bị chân Tuyết Đình dẫm lên. Gương mặt lúc anh nhìn tôi đã dịu hơn rất nhiều, còn thấy được một chút ôn nhu, quan tâm.

Cô ta nghe thấy giọng đáng sợ của Lục Nguyên thì giật mình nên cũng bỏ chân ra.

Lục Nguyên cầm lấy tay rồi đỡ tôi dậy, lo lắng hỏi.

- Em có sao không?

Đột nhiên nghe anh quan tâm khiến tôi thấy có hơi ủy khuất, mặt mếu máo nhỏ giọng nói.

- Đau.

Anh xoa xoa rồi thổi thổi cho tôi. Tôi ngại ngùng, nhỏ giọng nói không sao nữa, lúc này anh mới buông tay ra, quay qua nhìn Tuyết Đình đang đứng ở đó, anh lạnh lùng lên tiếng.

- Cô cố tình đạp lên tay Mộc Nhiên khiến cô ấy bị thương, còn cố tỉnh giả bộ là người bị hại, hạ thấp nhân phẩm của cô ấy. Với hai điều này, tôi có thể kiện cô tội cố ý gây thương tích và vu khống.

Tuyết Đình nghe Lục Nguyên nói sẽ kiện thì có chút sợ hãi, nhưng cô ta vẫn kiêu ngạo, già mồm nói.

- Tôi...tôi không cố ý, hai người đừng có mà ỷ đông ăn hiếp một thai phụ như tôi.

Lục Nguyên mặt không đổi sắc tiếp tục nói.

- Ở đây có camera, chỉ cần kiểm tra là sẽ biết cô vô ý hay cố ý.

Cô ta lần này cứng họng, không còn gì để nói, đúng lúc này Thiên Minh xuất hiện không hiểu chuyện gì liền lên tiếng.

- Có chuyện gì thế?

Tuyết Đình vừa thấy Thiên Minh liền khóc lớn rồi nghẹn ngào nói.

- Là bọn họ ức hiếp em, anh phải lấy lại công bằng cho em.

Tôi lúc này tức giận liền lên tiếng.

- Tôi không có làm gì cô, là cô đụng trúng tôi, làm rớt điện thoại, sau đó còn cố tình dẫm lên tay tôi.

Vừa nói tôi vừa giơ bàn tay vì bị dẫm mà đỏ au, ngay đầu móng còn có chút tím lại.

Thiên Minh và mọi người đều thấy, liền hiểu ra. Một cô gái bình thường ức hiếp một phụ nữ có thai, thế nhưng người thai phụ chẳng hề bị gì, còn cô gái thì bị dẫm đến tay tím cả lại, rồi là ức hiếp dữ chưa.

Cô ta biết diễn, tôi cũng không phải không biết, thế là vừa nói còn vừa rưng tưng nước mắt. Đau là thật, chỉ là không đến mức phải khóc, nhưng tôi vẫn cố tình khóc.

Thiên Minh vừa thấy bàn tay tôi bị như thế liền vội vàng tiến đến, định cầm lấy, nhưng lại bị tôi né tránh.

Lục Nguyên thấy vậy liền không vui kéo tôi sát lại gần anh, sau đó lo lắng cầm lấy bàn tay kia, dịu dàng hỏi.

- Đau lắm sao? Để anh đưa em đi bệnh viện.

Tôi nhìn anh lo lắng như thế lại thấy có chút vui vẻ, ngoan ngoãn lắc đầu nói không sao, không cần đến bệnh viện cho phiền phức.

Nhìn một màn tình cảm này, Thiên Minh đang muốn lên tiếng hỏi thăm, cũng bị ngăn lại ở cổ họng.

Vai diễn của tôi rất thành công, khiến cho mọi người quay qua trỉ trích lại cô ta. Có điều tôi thấy như vậy cũng chẳng có gì hay ho, thích tám truyện của người khác sau đó chửi người thì cũng chẳng tốt lành gì.

Tuyết Đình bị mất mặt vô cùng, cô ta thấy Thiên Minh quan tâm tôi liền bắt đầu nổi khùng. Cuối cùng không nhịn nổi nữa liền xé lớp mặt lạ dịu dàng, đi đến gần tôi, hùng hổ chửi mắng.

- Mộc Nhiên, hôm nay ta phải xé nát mặt mày, sao mày giám cướp anh Thiên Minh của tao.

Tôi nghe thế thì vô cùng chấm hỏi, ủa má? Có cướp gì đâu? Cướp lúc nào?

Cảm thấy cô ta không chỉ giả tạo mà đầu óc hình như còn có chút vấn đề thì phải?

Nếu vậy thì có lẽ tôi không nên chọc vào, nhìn trạng thái hiện tại của Tuyết Đình, chắc là sắp mất kiểm soát rồi.

Lục Nguyên thấy Tuyết Đình nhào đến tôi, liền kéo tôi ra phía sau anh bảo vệ.

Thiên Minh cũng chạy đến ngăn cản, nhưng khi cô ta chưa kịp vồ đến tôi, thì đột nhiên phía sau, có hai ba người phụ nữ trung niên dữ tợn đi đến nắm lấy tóc Tuyết Đình dựt ngược lại, vật cô ta ngã xuống.

Một người phụ nữ trong số đó ngồi lên tát liên tục vào mặt Tuyết Đình.

Mọi chuyện diễn ra rất nhanh, không ai kịp phản ứng và ngăn lại. Lúc Thiên Minh chạy đến thì Tuyết Đình đã nằm sõng soài, bị tát hơn chục cái đau đớn.

Tôi cũng bị sự việc trước mắt làm cho hoảng sợ. Mấy người phụ nữ kia rất hung tợn, bị bảo vệ giữ lại nhưng vẫn hung hăng nói.

- Đồ tiểu tam mất dạy, may cho mày là đang có bầu, không có là tao đánh cho nát mặt nhá. Sau này còn dám tìm đến lão chồng nhà tao thì mày coi chừng đó.

Mọi người nhìn Tuyết Đình vừa thấy thương hại vừa khinh bỉ, thì ra là bị đánh ghen.

Tôi cũng không ngờ, cô ta thăng cấp từ giựt bạn trai lên giựt chồng người ta luôn rồi.

Trông vừa thương vừa tội, bỗng lúc này thấy máu chẳng ra ở phía chân cô ta, tôi vội vàng kêu Thiên Minh gọi cấp cứu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store