2
trải qua ngần ấy năm, mọi nỗ lực của jimin đã được đền đáp xứng đáng khi cậu là một trong những học sinh được nhận học bổng của trường trung học hanlim. một ngôi trường danh giá với nền giáo dục chất lượng bậc nhất ở seoul, nơi mà cậu luôn ao ước được đặt chân vào.
jimin cảm thấy yêu thích cuộc sống mới ở ngôi trường này, mọi thứ đều trôi qua một cách êm đềm, không còn những tháng ngày đen tối nữa. cậu không phải bắt gặp những trò đùa quá trớn hay những trận đánh vô cớ từ bọn quậy phá, chỉ vì chúng cảm thấy ngứa mắt và luôn cho rằng jimin thật giả tạo khi lúc nào cũng ra vẻ là học sinh xuất sắc.
tuy việc đi học của cậu rất yên bình nhưng vì bản chất sợ giao tiếp với người khác nên cậu chẳng có lấy một người bạn nào. cậu chỉ nói chuyện với các bạn cùng lớp khi họ cần sự giúp đỡ từ cậu. vì thế mà jimin khá kín đáo, rụt rè và chưa bao giờ có ý định bước ra khỏi vùng an toàn của mình. tuy nhiên, vẫn có một người có thể khiến cậu chủ động mở lòng và tin tưởng kể cho người ấy nghe về những vấn đề của bản thân.
kim seokjin là người anh trên jimin một khóa, anh ấy là quản lý thư viện của trường. dường như seokjin đã quá quen với việc mỗi ngày đều thấy jimin đến thư viện đọc sách. anh luôn có cảm tình với những cậu nhóc ham học như vậy, bởi chẳng có học sinh nào muốn đến đây vào giờ ra chơi cả. nhờ thế mà seokjin là người bắt chuyện với cậu trước. ban đầu jimin khá ngại ngùng nhưng vì anh ấy là một người chân thành và nhiệt tình nên từ lâu jimin đã xem seokjin như người bạn duy nhất của mình.
"chào nhóc, em đến mượn sách mới à?"
seokjin lên tiếng chào cậu khi vừa thấy jimin bước vào cửa thư viện.
"em chào anh." cậu nhỏ giọng chào lại với vẻ khép nép.
"thằng nhóc này, cứ nói chuyện bình thường với anh mày đi."
seokjin thấy jimin vô cùng đáng yêu, cặp má của thằng bé sẽ ửng hồng lên mỗi khi ngại ngùng. anh không thể kiềm được mà đưa tay nhéo vào má cậu rồi lắc qua lắc lại.
"ahh... đau em." jimin cười mỉm khi seokjin buông tay ra.
"đây, sách mà em cần này."
jimin cầm lấy sách từ tay anh ấy, cúi đầu cảm ơn rồi rời đi. seokjin sực nhớ ra một chuyện nên đã kéo cậu lại.
"à, chiều nay tan học xong nhớ đứng đợi anh ở cổng trường đó."
"anh không về chung với bạn anh à?"
"không, anh sẽ về chung với em, quyết định vậy nha."
không cần nghĩ nhiều, jimin nở nụ cười và nhanh chóng gật đầu đồng ý. cậu chẳng có bất cứ lý do gì để từ chối cả. từ khi thân với seokjin, jimin đã hiểu được cảm giác có người cùng nói chuyện, cùng chia sẻ, cùng về chung và thậm chí là cùng la cà đâu đó thật tuyệt. thứ mà cậu có mơ cũng sẽ không có được khi học ở trường cũ. seokjin đã khiến cho cuộc sống của jimin dần giống như một con người bình thường hơn rồi.
những điều tốt đẹp dần đến với jimin. cậu tưởng chừng như cuộc sống sẽ suôn sẻ và yên bình cho đến khi tốt nghiệp. nhưng so với thế giới này, jimin lại quá đơn thuần, đặc biệt hơn là với một người lần đầu tiên bước ra khỏi vùng an toàn của mình. cậu đâu biết rằng điều đáng sợ sẽ đến bất chợt vào một ngày nào đó.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store