ZingTruyen.Store

cortis | không ai vô tội

Đêm chôn vùi

decofchip

2 năm trước.

Đêm đó, thành phố chìm trong một lớp sương mỏng, mùi ẩm sau mưa ngấm xuống đường  trộn lẫn với hơi xăng dầu từ các trạm xăng gần đó. Ánh đèn vàng từ những chiếc đèn đường phản chiếu lên mặt đường ướt, tạo ra những vệt sáng lung linh hòa lẫn trong bóng tối, làm mọi thứ trở nên mơ hồ, vừa ẩn vừa hiện. Không một tiếng còi xe, không một bóng người qua đường. Mọi thứ im lìm đến mức Chaemin hầu như nghe thấy tiếng nhịp tim mình, và tiếng giấy in trong tay loạt xoạt khi anh mở bản đồ lộ trình.

Chaemin đứng trong bóng tối của căn hộ nhỏ sát trung tâm, tay run run nhưng mắt không rời khỏi bản đồ lộ trình đã in sẵn. Trên bản đồ, các tuyến đường được đánh dấu bằng mực đỏ và xanh, những điểm dừng, camera, chốt bảo vệ được ghi chú tỉ mỉ. Từng con số, từng ký hiệu nhỏ, nếu quan sát kỹ, sẽ thấy 90 giây chết người – khoảng trống khi nhân chứng đi qua sẽ không có sự bảo vệ nào, không có camera giám sát nào, và không có cơ hội can thiệp nếu xảy ra rủi ro.

Kim Hyunwoo, 32 tuổi, là một chuyên viên pháp lý từng làm việc cho văn phòng điều tra chống tham nhũng quốc tế, phụ trách kiểm tra các hồ sơ đấu thầu và dòng tiền xuyên biên giới. Không phải người nổi tiếng, nhưng anh sở hữu khả năng phân tích dữ liệu cực kỳ nhạy bén, có thể phát hiện những mối liên kết mà cấp trên cũng bỏ sót.

Anh được giao nhiệm vụ làm nhân chứng  trong một vụ án tham nhũng lớn, nơi ít nhất 7 cá nhân cấp cao đã biển thủ hàng trăm triệu đô la. Hyunwoo giữ bản gốc các chứng cứ: hợp đồng, email, dòng tiền, các bằng chứng gián tiếp, đủ để đưa vụ tham nhũng này và 7 quan chức ăn cơm nhà nước trong 10 phút làm chứng.

Sự xuất hiện của Hyunwoo ở tuyến đầu điều tra khiến anh trở thành mối đe dọa sống đối với nhiều bên:

1. Seonghyeon - cán bộ điều phối an ninh bảo vệ nhân chứng.

Anh đã nhận "yêu cầu ngầm" từ cấp trên: nhân chứng phải đến tòa một cách "an toàn nhưng không được để thông tin bị rò rỉ". Đổi lại sự đảm bảo về chức vụ và cơ hội thăng tiến.

Nhưng Hyunwoo lại quyết tâm công bố sự thật, đẩy Seonghyeon rơi vào thế: nếu để Hyunwoo sống, mạng lưới quyền lực mà anh phục vụ sẽ sụp đổ.

2. Martin - ở bộ phận pháp lý – kiểm soát rủi ro.

Anh quản lý hồ sơ nhạy cảm, xử lý dữ liệu pháp lý liên quan đến nhân chứng và vụ tham nhũng.  Martin biết chi tiết dòng tiền và hồ sơ đã bị bóp méo trước đó, hồ sơ đã bị làm giả, anh là người đã hợp thức hóa các sai phạm. Anh phải bảo vệ thông tin, đảm bảo mọi chứng cứ bất lợi cho Seonghyeon hoặc cấp trên không bị lộ.

Anh hiểu rằng nếu Hyunwoo công bố bằng chứng, hồ sơ tham nhũng sẽ bị lật mở, Martin sẽ trở thành trung gian giải trình sai lệch, buộc tội chính anh và toàn bộ mạng lưới pháp lý mà anh quản lý Anh không muốn trực tiếp giết Hyunwoo, nhưng bằng cách tái cấu trúc hồ sơ và tạo ra "một tai nạn hợp pháp", Martin sẽ giữ được hồ sơ sạch trên giấy tờ và tự bảo vệ bản thân.

Hyunwoo không chỉ là một nhân chứng đơn lẻ. Anh là bản lề của vụ án tham nhũng năm ấy, người có khả năng lôi toàn bộ chuỗi tham nhũng ra ánh sáng. Mỗi bước di chuyển, mỗi tệp tài liệu Hyunwoo giữ trong tay đều là vật chứng sống cho sự sụp đổ của cả một mạng lưới quyền lực.

Chính vì vậy, việc Hyunwoo cần "biến mất" không phải ngẫu nhiên. Đây là hệ quả của áp lực từ mối quan hệ quyền lực cấp trên. Sự sống còn hay biến mất của anh quyết định tương lai của Seonghyeon và Martin.

Seonghyeon đứng trong phòng điều phối an ninh đặc biệt, tay cầm bút mực xanh, trước mặt là bảng chỉ dẫn các tuyến đường. Đồng hồ treo tường ánh sáng nhấp nháy như nhắc nhở thời gian là thứ duy nhất có anh có thể điều khiển và bóp méo. Lệnh thay đổi lộ trình đến muộn, chỉ 22h30, khi mọi phương án an ninh gần như đã được chuẩn bị xong. Tuyến đường mới: ít camera, không chốt bảo vệ cố định, và một đoạn "điểm mù" kéo dài 90 giây – đủ để mọi rủi ro xảy ra ngoài tầm kiểm soát.

Anh ký xác nhận. Chữ ký dứt khoát, không run, nhưng trong lòng biết: mỗi nét bút vừa đặt xuống đều là ranh giới giữa trách nhiệm và tội lỗi, giữa tuân lệnh và gián tiếp dẫn đến cái chết của Kim Hyunwoo. Nhịp tim anh dồn dập, tiếng đồng hồ tích tắc vang rõ trong phòng, từng tiếng tích tắc như xuyên vào lồng ngực Seonghyeon, nhắc nhở anh về hậu quả của những nét bút xanh anh vừa vẽ lên giấy, và sự im lặng theo dõi từ Chaemin tạo áp lực không tên, đè nặng lên từng quyết định.

Martin không trực tiếp trên đường phố đêm đó, nhưng soi xét báo cáo từ Seonghyeon. Mỗi dòng dữ liệu, mốc thời gian, từng con số về an ninh, đều được Martin phân tích kỹ lưỡng. Anh hiểu rằng nếu hồ sơ rò rỉ thì Seonghyeon, cấp trên, và chính bản thân anh sẽ bị kéo ra ánh sáng, và toàn bộ cơ chế bảo vệ nhân chứng sẽ sụp đổ.

Martin lặng lẽ thực hiện nhiệm vụ: tách hồ sơ Hyunwoo khỏi vụ án gốc, gán nguyên nhân tử vong cho yếu tố khách quan: xe cộ, đường trơn, thời tiết, sức khỏe nhân chứng, và niêm phong bằng dấu "không mở trừ khi có chỉ đạo đặc biệt".

Anh không phạm luật, nhưng bằng việc này, xác nhận cái chết của Hyunwoo là hợp pháp trên giấy tờ, biến trách nhiệm pháp lý thành thứ giấy trắng mực đen, trong khi áp lực đạo đức vẫn vòng quanh cổ anh, ngày càng siết chặt.

Chaemin không trực tiếp ra lệnh, không ký xác nhận, không chạm vào giấy tờ. Anh đứng trong căn hộ nhỏ, lặng lẽ quan sát, từng nét mực, từng thao tác của Seonghyeon, từng dòng nhìn và quyết định của Martin.

Anh biết rằng một cử chỉ nhỏ, một ánh mắt, một chuyển động cũng đủ làm thay đổi tâm lý của hai người.

Áp lực từ việc biết Chaemin đang quan sát, đang ghi nhận mọi hành vi, đang nắm trong tay bản ghi âm 47 giây Seonghyeon thừa nhận nhận thức rủi ro, khiến Seonghyeon và Martin không thể thoát khỏi trách nhiệm đạo đức, và cả pháp lý.

23h12, xe chở Kim Hyunwoo đi qua điểm mù.

Không camera. Không chốt bảo vệ. Không cơ hội cứu.

Chỉ có khoảng 90 giây im lặng, đủ để mọi hậu quả xảy ra. Xe lao vào mép đường, mất kiểm soát, văng ra khỏi làn. Tai nạn xảy ra trong sự tĩnh lặng của đêm, dưới lớp sương và ánh đèn vàng nhạt, khiến Hyunwoo tử vong ngay tại chỗ.

Seonghyeon, đang ngồi trong trạm điều phối, không nghe thấy tiếng va chạm nhưng anh biết rõ điều gì đã xảy ra. Martin, đang soạn hồ sơ, cũng hiểu: mọi thứ giờ đã không còn sửa được nữa, cả thực tại và giấy tờ.

Chaemin, từ xa, chỉ lặng nhìn, ghi nhận từng chi tiết, từng giây, từng sự im lặng, từng nỗi sợ hãi, và áp lực mà hai người kia sẽ phải gánh trong suốt phần đời còn lại.

Đêm đó, không ai ra tay giết. Nhưng một chữ ký, một sự im lặng và một ánh mắt quan sát đã tạo nên cái chết có chủ ý.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store