Chương 49
Chương 49
Nỗi đau lòng của mặt than hiển nhiên không người nào có thể hiểu được, Thư Tầm sau khi một lần nữa bày tỏ sự cảm ơn đã vui vẻ nhảy đi, Dạ Tiền mặt cứng đờ nhìn thoáng qua đầu xương cá trên đĩa, có chút không dám nhìn thẳng.
Phòng livestream:
"Ha ha ha ha........đoạn video này có thể cười một năm."
"Việc đưa cá cho nắm nhỏ, ta dám cược, Dạ đại thần tronh lòng không phải muốn như vậy."
"Ha ha ha, điều Dạ thần muốn chính là, ừm, sau khi trò chơi kết thúc, đưa cho nắm nhỏ một con cá, có thể đem trở về hiện thực nuôi! Như vậy nắm nhỏ sẽ không quên mình, kết quả........bị ăn mất..........ha ha ha......"
"Ta dám khẳng định lúc Hôi Sắc bưng đĩa cá lên, trong lòng Dạ thần hẳn là có suy nghĩ chối bỏ!"
"Thấy nắm nhỏ ăn ngon như vậy chắc hẳn loài cá lam này có mùi không tệ nha."
"Thứ bi thương nhất chính là không ai phát hiện ra nỗi đau khổ của mặt than! Ha ha ha......Đây chính là con cá chết thảm nhất trong những con bị Dạ thần bắt!"
"Chúc mừng nắm nhỏ đã thành công tàn sát con cá trong tay Dạ thần chuyên gia nuôi cá! Dũng khí của nắm nhỏ thật đáng khen! Không ngừng cố gắng!"
"Có thể là tôi quá nhạy cảm rồi, vẫn còn đang nghĩ đến con thỏ đột nhiên xuất hiện ở trong phòng kia! Sợ thật đấy! Thứ đó chắc chắn là đột nhiên xuất hiện, bởi vì không thứ gì có thể tiếp cận mà Dạ thần lại không cảnh giác."
"Lầu trên nghĩ nhiều rồi, dù sao thì cũng đã sắp tới Uyên Hải, dù cho có là thành công hay thất bại thì trò chơi cũng sắp kết thúc rồi."
Cùng với việc không ngừng tiến sâu vào Uyên Hải, phòng livestream thảo luận càng thêm sôi nổi.
Đến Uyên Hải, tinh thần của mọi người theo bản năng đều căng chặt, Noãn Đông lần nữa xác nhận hướng đi cùng toạ độ, trong phạm vi của Uyên Hải có rất nhiều đảo lớn, nếu không có toạ độ xác định, bọn họ sợ rằng rất khó tìm thấy địa điểm chính xác.
Cuối cùng, lúc xế chiều, khi đoàn người đang đợi, một hòn đảo với diện tích vô cùng lớn xuất hiện trong tầm mắt họ. Từ xa nhìn lại, trong một mảnh xanh đen kia là cảnh tượng màu trắng thuần và màu xanh lá cây đan xen, đặc biệt bắt mắt.
Bờ biển xung quanh hòn đảo kết thành một tầng băng dày, tàu phá băng từ từ ới gần, lớp băng dày bị tàu phá vỡ, tiếng băng vỡ vụn bên tai không dứt. Sau khi tàu phá băng cập bến, đoàn người lục tục lên bờ, trên bờ biển bao phủ bởi lớp tuyết thoạt trông giống một loại cát mới lạ.
Tiếp tục đi vào trong, trước mắt mọi người hiện ra một thành phố nhỏ, đường phố sạch sẽ rơi đầy tuyết trắng, kiến trúc không quá cao mang theo vài phần thanh u và nhàn tản. Nghiễm nhiên là cảnh một cuộc sống nhàn nhã trên biển. Trên đỉnh đảo có rải rác mấy toà nhà cao tầng, hẳn chính là cơ quan chức năng.
Sau khi đến trên đỉnh đảo, đám người Bạch Nguyệt cũng chuẩn bị rời đi, dù sao thì bọn họ cũng không thể trở thành đồng độ với mấy người Dạ Tiền được, sau khi phát hiện ra dấu vết ở văn phòng hành chính thành phố Vi, đám người Bạch Nguyệt đã vạch ra kế hoạch vây bắt, chỉ là không nhờ lại đụng phải hai cường giả Dạ Tiền và Liệt Dương lập thành tiểu đội. Hiện giờ đến Uyên Hải rồi, cũng coi như đã thuận lợi, mặc dù họ có khả năng bay nhưng cũng là đề phòng những điều bất ngờ xảy ra, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng hiện tại bọn họ ôm đùi khua khua đôi cánh là tới được đích cuối cùng.
Bạch Nguyệt ngại dừng lại, sau khi nói lời từ biệt liền cùng 6 người đi về hướng khác.
Mấy người Thư Tầm nhìn nhau, Hôi Sắc hình như có chút căng thẳng, đứng tại chỗ co quắp một hồi, rũ đầu xoay người chuẩn bị rời đi.
Không có ai lên tiếng giữ lại, Dạ Tiền, Noãn Đông như thường lệ một bộ mặt than, Liệt Dương như cũ đầy vẻ không thèm để ý, trùng tộc tương đối nghêm khắc về vấn đề huyết mạch và đẳng cấp, thân là bướm vua không thể mở miệng giữ lại Hôi Sắc thân là bướm lá khô.
"Anh vẫn sẽ làm món cá khác chứ?" Một giọng nói non nớt đột nhiên vang lên, ngăn cản bước chân Hôi Sắc rời đi.
Hôi Sắc mờ mịt trong chốc lát, sau đó mắt sáng lên như sao: "Sẽ!"
"Vậy......ở lại đi, cảm ơn anh đã làm cá cho tôi." Thư Tầm nghiêm túc nói, đồng hành trong khoảng thời gian này, kỳ thật thứ mọi người ăn đa phần đều khá đơn giản, công việc nấu ăn cũng thay phiên nhau mà làm, Hôi Sắc dùng hơn một tiếng để làm con cá kia, Thư Tầm đều biết. Mà Thư Tầm không biết rằng quyết định nhỏ hôm nay, đối với nhóc, đối với Hôi Sắc, đối với cả thế giới sẽ đem lại ảnh hưởng như thế nào.
Đối với cách làm này của Thư Tầm, phòng livestream cũng là khen chê không đồng nhất.
"Lại nữa, nắm nhỏ này luôn là một bộ thiên hạ đều tốt, đây không phải là thánh mẫu trong truyền thuyết đấy chứ?"
"Thánh mẫu? Đây chỉ là góc nhìn của một đứa trẻ thôi. Hơn nữa từ lúc bắt đầu trò chơi đến giờ, Tầm Bé Cưng đã làm sai chuyện gì chưa? Ặc, trừ chén nước tắm kia."
"Nhưng như vậy sẽ thêm gánh nặng cho Dạ thần và Liệt Dương."
"Thêm gánh nặng? Thực lực bướm lá khô kia khá tốt không phải sao? Hơn nữa mấy người bị vả mặt mấy lần rồi? Không nhớ sao?"
"Dù sao thì trò chơi cũng sắp kết thúc rồi, tiểu đội thêm một người nữa cũng chẳng có vấn đề gì, ngồi chờ qua cửa, tôi đã tò mò lâu lắm rồi."
"Đợi đợi đợi đợi, giống như đã có người tới trước! Cư nhiên còn có người đến Uyên Hải trước Dạ thần và Liệt Dương?"
"Tôi cũng thấy rồi, căn cứ theo dấu chân ước chừng số người không ít, ít nhất là trên 10 người, hơn nữa dấu chân rất sâu, chiều rộng, lực độ cơ hồ giống nhau như đúc, đều rất chỉnh tề, khả năng lớn là gặp phải quân đội chuyên nghiệp, tình huống có vẻ không khả quan cho lắm."
"Không chỉ là một tiểu đội! Tôi xem Bạch Nha livestream, hình như tất cả các quân đội chuyên nghiệp của mấy chủng tộc đều tham gia trò chơi này, bây giờ đã có 2 đội đến rồi, bao gồm cả Bạch Nha đại thần của tôi, có điều không ngờ Dạ thần cũng đến, đột nhiên có chút sợ hãi."
"Lầu trên, chuẩn bị quay màn hình lại nhá, Bạch Nha của các người chắc chắn vừa đặt chân đến liền bị Dạ thần 1 cước đạp bay!"
"Sống không còn gì luyến tiếc, theo kinh nghiệm trước đây mà nói, tình huống quả thực sẽ phát triển như thế....."
Bạch Nha mà người xem đang thảo luận chính là quân nhân chuyên nghiệp nhân loại, là niềm tự hào của nhân loại, thỉnh thoảng có chút ngốc nhưng thực lực không thể nghi ngờ, nhưng điều khiến cho người ta thảo luận nhiều nhất chính là, huyết mạch của Bạch Nha cùng là tộc Sói, vì sao lại có một loại sùng bái khó hiểu trước Dạ Tiền, mỗi lần gặp trong trò chơi đều xông tới cầu xin lập đội, sau đó đều bị Dạ Tiền một bộ mặt than đá văng ra, đến bây giờ chưa thành công lập đội được lần nào. Bạch Nha đang thăm dò trên đảo hắt hơi một cái thật mạnh.
Diện tích đảo rất lớn, lấy đường phố chính hình chữ thập lớn chia thành 4 phần, bởi vì thời gian cấp bách, đoàn người Thư Tầm đương nhiên lựa chọn cách men theo phố chính thăm dò vào bên trong, kết quả không ngoài ý muốn mà phát hiện lượng lớn dấu chân, bởi vì đóng băng hoàn toàn buông xuống, bão tuyết đã bình ổn cho nên dấu chân hết sức rõ ràng.
Noãn Đông nhìn dấu chân ánh mắt càng thêm thâm trầm, sau đó dùng giọng điệu bình tĩnh dị thường nói: "Có lẽ chúng ta nên chọn cách chia nhau ra mà hành động, tránh bọn họ, tìm được thứ mình cần là được."
Thư Tầm ngước đầu nhỏ lên nhìn Noãn Đông, trầm tư một chút: "Nhưng chia nhau ra cũng có nghĩa là thực lực sẽ bị phân tán theo, hơn nữa không biết người chơi còn sống kia có ở cùng một vị trí hay không, hiện tại xem ra, hòn đảo này chỉ sợ đã hết sức náo nhiệt rồi."
"Chính vì như vậy, thực lực bản thể của chúng ta tuyệt đối là đứng đầu, một khi hợp lực, số lượng người đạt đến một mức nhất định, thực lực không thể bổ sung cho nên chỉ có thể đánh nhanh thắng nhanh." Mắt Noãn Đông nhìn về thành trấn xa xăm, giọng hết sức kiên định.
Thư Tầm vuốt tóc suy nghĩ một hồi, cuối cùng gật gật đầu nhỏ: "Cũng có lý, thời gian đóng băng hoàn toàn tới còn chưa đến một ngày, dựa theo thực lực của mình quyết định phạm vi tìm kiếm, tôi cùng Dạ Tiền đi phố trung tâm, những người khác tản ra ở phụ cận ngã tư, đừng cách nhau quá xa, thực lực mỗi người trong chúng ta không yếu, không cần ra ngoài phạm vi tìm kiếm, như vậy nếu có tình huống phát sinh đột ngột cũng có thể tương trợ lẫn nhau trong thời gian ngắn, chỉ cần mấy đội khác không liên thủ với nhau thì chúng ta đều có khả năng thắng lợi."
Phân phó một chút về phạm vi tìm kiếm của mỗi người, Thư Tầm cắn cắn mõng vuốt, cuối cùng vẫn tiếp tục nói: "Ngoài ra, về điều kiện qua cửa, mặc dù có thể xem việc tìm được nguyên nhân của "Đường cùng đông giá" chính là điều kiện qua cửa, nhưng tôi vẫn chút dự cảm không tốt lắm, chuyện chỉ sợ rằng không đơn giản như vậy, nếu có người tìm được nguyên nhân của "Đường cùng đông giá" mà vẫn không có chỉ dẫn qua cửa, vật thì quay trở lại đây, những người khác trước trưa mai cũng phải quay trở lại đây."
Sau khi đến đảo, Liệt Dương liền một bộ trạng thái bùng nổ nhiệt huyết, nhìn gương mặt bánh bao nặng nề của Thư Tầm, nhanh chóng đưa tay chọc chọc má nhỏ, sau đó dưới ánh mắt như dao của Dạ Tiền lại nhanh chóng thu tay về, nở nụ cười chuẩn Liệt Dương: "Nắm nhỏ không cần lo lắng, người sản xuất trò chớiex không để người chơi lâm vào đường cùng đâu, cho nên ngày mai trước khi đóng băng hoàn toàn chúng ta nhất định sẽ qua cửa!"
Thư Tầm duỗi tay béo cọ cọ mặt nhỏ, học dáng vẻ của Liệt Dương, nhún nhún vai tỏ vẻ không có vấn đề gì: "Hi vọng là vậy."
Cuối cùng, mấy người Thư Tầm chia nhau ra, bóng dáng nhanh chóng biến mất sau những toà nhà mọc như rừng, Thư Tầm chọc chọc ngực Dạ Tiền: "Chúng ta cũng đi thôi."
Dạ Tiền tựa lơ đãng nhìn thoáng qua hướng Noãn Đông rời đi, khẽ ừ một tiếng, lúc này mới cất bước về phố trung tâm. Chỉ mấy bước Dạ Tiền đã đi xa chỗ cũ, xung quanh yên tĩnh, hai tay Thư Tầm bám vào viền túi, đột nhiên khẽ hỏi: "Anh nói xem, Noãn Đông thật sự là Huyễn tộc sao?"
Một thoáng yên lặng, âm thanh lạnh lùng của Dạ Tiền vang lên: "Ít nhất trước mắt ngoài Huyễn tộc ra thì không có chủng tộc nào có thể có tinh thần lực siêu việt như Nhân tộc."
Thư Tầm vuốt vuốt tóc: "Huyễn tộc thoát li khỏi thân xác tồn tại dựa vào thể tinh thần, bọn họ sinh tồn dựa vào năng lương gì?"
Dạ Tiền vẫn không dừng chân, cũng không có chút xu thế chậm lại, hiển nhiên đối với nghi vấn của Thư Tầm sớm đã có dự liệu, thậm chí suy nghĩ của hai người cũng có sự tương đồng: "Đây hẳn là bí mật tối cao của Huyễn tộc, chỉ sợ ngoài bản thân họ ra thì không ai rõ. Có điều nếu quả thật có loại năng lượng tinh thần có thể huỷ diệt một tinh cầu, cho dù là Huyễn tộc tựa hồ cũng có chút khó khăn."
Âm thanh thật thấp nói chuyện với nhau vang vọng lại, khi tới gần phố trung tâm, Thư Tầm liền ngừng hỏi, chuyển sang tập trung tinh thần quan sát xung quanh, dùng tai nhỏ lắng nghe tất cả những âm thanh có thể bắt được.
Trên đường tiến về phố trung tâm, quả thực Thư Tầm và Dạ Tiền cũng không ngoài ý muốn mà đụng phải người chơi khác, mặc dù người kia phản ứng không tệ nhưng vẫn bị Dạ Tiền nhẹ nhàng giải quyết, cứ như vậy dọc đường đã giải quyết 3 người. 3 người này xem ra đến từ hai nhóm khác nhau, một phe là quân đội chuyên nghiệp của Thú tộc, phe còn lại là quân đội chuyên nghiệp của Limh tộc.
Có thể trong thời gian ngắn như vậy tìm ra được vị trí của Uyên Hải hơn nữa còn đến rất nhanh, phần lớn những người này đều là quân đội chuyên nghiệp hoặc game thủ, bởi vì họ đều được huấn luyện nghiêm khắc, phối hợp với đồng đội cũng cực kỳ ăn ý.
Gần tới hoàng hôn, Dạ Tiền và Thư Tầm đã thu thập xong nửa bắc của phố trung tâm, không hề tìm thấy vị trí của sở nghiên cứu khoa học. Uyên Châu hẳn là một trên đảo này xem ra phải tốn không ít công sức.nơi có sở nghiên cứu khoa học cực kỳ kín đáo, trên đảo xem ra cũng không khác gì thành trấn bên ngoài, cũng đủ cho thấy người bố trí sở nghiên cứu khoa học của Uyên Hải cảnh giác đến mức nào, muốn tìm thấy sở nghiên cứu khoa học xem ra phải bỏ không ít công sức.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store