Chương 3: Dự Án "Cầu Vồng Sau Mưa" & Linh cảm của kẻ quan sát
Bầu không khí Văn phòng Khoa CNTT hoàn toàn khác biệt với sự tĩnh lặng của thư viện. Tiếng máy in rè rè, tiếng bàn luận xôn xao về dự án, tiếng điện thoại reo... tất cả tạo thành một bản giao hưởng hỗn độn đặc trưng. Tuân bước vào với vẻ mặt hơi nhăn nhó, như cá bị vớt lên bờ. Tô Vũ đi bên cạnh, vẫn giữ nét điềm tĩnh, nhưng ánh mắt đã nhanh chóng quét qua không gian, thu thập thông tin.
"Tuân! Đây rồi!" - Giọng nói vang lên từ bàn làm việc của cô Thư ký khoa, Lan Anh. Cô vẫy tay, trên bàn là một chồng hồ sơ dày. "Cái form đăng ký hỗ trợ dự án liên khoa của em đây. May mà em đến sớm, chứ lát nữa chị đi họp rồi."
Tuân lê chân tới, nhận lấy tập hồ sơ với vẻ miễn cưỡng. "Dạ. Cảm ơn chị." - Giọng anh đều đều, không một chút nhiệt tình. Tô Vũ đứng cạnh, mỉm cười gật đầu chào Lan Anh.
"Đây là danh sách các nhóm Khoa Thiết kế đăng ký hỗ trợ từ bên mình cho dự án 'Giới thiệu Sản phẩm Nghệ thuật bằng Tiếng Anh' kỳ này," - Lan Anh giải thích, chỉ tay vào danh sách đính kèm - "Chủ yếu là hỗ trợ dịch thuật chuyên ngành, chỉnh sửa hậu kỳ video giới thiệu, và tư vấn về cách trình bày sản phẩm công nghệ số kết hợp. Em xem qua rồi chọn nhóm nào phù hợp với năng lực và... hứng thú của em nhé. Mỗi mentor chỉ hỗ trợ một nhóm thôi."
Tuân gật đầu cụt lủn, lật giở tập hồ sơ. Đôi mắt nửa nhắm nửa mở của INTP lướt nhanh qua các tiêu đề dự án, tên nhóm trưởng, mô tả ngắn. Anh đang ở đây vì một cái cớ, nhưng bản năng phân tích và tò mò vẫn trỗi dậy khi đối mặt với dữ liệu mới. *"Dịch thuật chuyên ngành nghệ thuật? Có thể thử. Hậu kỳ video? Đủ khả năng. Trình bày công nghệ số? Logic, hợp lý."*
Tô Vũ không ngồi xuống. Anh đứng cạnh Tuân, ánh mắt cũng lướt qua những trang giấy. Sự tinh tế và trực giác của INFJ hoạt động mạnh mẽ. Anh không đọc chi tiết, mà tìm kiếm một cái tên, một cụm từ nào đó gợi sự quen thuộc. Và rồi, nó xuất hiện.
"Tuân," - Tô Vũ chạm nhẹ vào cánh tay bạn, giọng trầm ấm khẽ thì - "Cái này." Ngón tay anh chỉ vào một dòng trong danh sách:
* Nhóm: Màu Mưa
* Đề tài: "Cầu Vồng Sau Mưa" - Tái hiện Ký ức Tuổi Thơ qua Lăng kính Đương đại
* Nhóm trưởng: Việt Hà
"Cầu Vồng Sau Mưa..." - Tô Vũ lặp lại, giọng đầy ý nghĩa. Ánh mắt anh gặp ánh mắt Tuân. Không cần nói nhiều. Cụm từ "cầu vồng" đã đủ gợi nhớ ngay đến dòng chữ nguệch ngoạc "XÍCH ĐU CẦU VỒNG? :D" trên tờ giấy khiến Thế Anh bối rối. Và cái tên Việt Hà - nhóm trưởng - chính là cơn lốc màu tím họ đang tìm kiếm.
Tuân nhìn vào dòng chữ, đôi mắt sắc bén sau cặp kính chợt sáng lên một tia hứng thú hiếm hoi. Linh cảm? Trực giác? Tuân vốn là người của lý trí, của dữ liệu và phân tích. Nhưng anh cũng hiểu giá trị của những kết nối ngẫu nhiên, đặc biệt khi chúng được chỉ ra bởi một INFJ với độ nhạy cảm đặc biệt như Tô Vũ. Và quan trọng hơn, đây là một cơ hội hoàn hảo để thu thập dữ liệu thực tế về "đối tượng nghiên cứu" chính trong thí nghiệm tình cảm tiềm năng của Thế Anh.
Không một chút do dự, Tuân gật đầu. Anh lấy bút, khoanh tròn dòng "Nhóm Màu Mưa - Đề tài 'Cầu Vồng Sau Mưa'" trên danh sách, rồi đẩy tờ giấy về phía cô Lan Anh.
"Em chọn nhóm này, chị." - Giọng Tuân vẫn đều đều, nhưng có một sự dứt khoát mới.
Lan Anh nhướng mày, hơi ngạc nhiên. "Nhóm này hả? Nghe khá... bay bổng. Nhưng được, em giỏi ngoại ngữ và có kiến thức nền về nghệ thuật, hợp phết. Nhóm trưởng Việt Hà này năng nổ lắm, chắc sẽ hợp tác tốt." Cô cười, đóng dấu xác nhận. "Chiều nay hoặc sáng mai em qua xưởng Thiết kế tầng 5 gặp nhóm trao đổi cụ thể nhé. Số điện và email nhóm trưởng đây."
Tuân nhận lấy mảnh giấy ghi thông tin liên lạc của Việt Hà. Tô Vũ nhìn bạn, nụ cười hiền hòa nở rộng hơn, đầy sự đồng tình. Linh cảm của anh đã dẫn đường, và Tuân, với tư duy logic sắc bén, đã không ngần ngại nắm bắt cơ hội.
"Hóa ra cái cớ 'form đăng ký' lại thành sự thật," - Tuân lẩm bẩm khi hai người rời khỏi văn phòng, giọng đầy vẻ mỉa mai nhưng không thiếu hứng thú - "Và còn kéo theo một nhiệm vụ quan sát thực địa nữa chứ."
Tô Vũ cười khẽ: "Số phận sắp đặt đôi khi rất trùng hợp. Giờ thì cậu có cơ hội gặp trực tiếp 'nguồn cảm hứng' rồi."
Tuân gật gù, mắt nhìn vào tờ giấy ghi số điện thoại Việt Hà. "Việt Hà... 'Cầu Vồng Sau Mưa'... Tái hiện ký ức tuổi thơ..." - Anh lẩm nhẩm - "Có khả năng cao tờ giấy nguệch ngoạc là một phần ý tưởng sơ bộ, hoặc ít nhất, cùng nguồn cảm hứng với dự án này. Mình sẽ cần thu thập thêm dữ liệu."
"Và đừng quên," - Tô Vũ nhẹ nhàng nhắc, ánh mắt lấp lánh - "quan sát xem liệu 'cầu vồng' đó có thực sự liên quan đến một 'cơn mưa' mang tên Thế Anh hay không."
Tuân nhếch mép. "Tất nhiên. Đó là biến số quan trọng nhất." Anh bỗng dừng lại, quay sang Tô Vũ: "Trà sữa. Cậu mua. Phí quan sát và phân tích chuyên sâu."
Tô Vũ bật cười, gật đầu đầu hàng. "Được thôi. Coi như đầu tư cho... nghiên cứu khoa học tình cảm."
Hai người bạn rảo bước dưới hành lang. Tuân, vốn lười vận động và ghét rắc rối, giờ đây lại có một nhiệm vụ mới đầy hứa hẹn. Tô Vũ thì thầm cảm ơn sự trùng hợp kỳ diệu và trực giác của mình. Cánh cửa để hiểu hơn về Việt Hà, về dự án của cô, và có lẽ, về mối liên hệ tiềm tàng với Thế Anh, vừa được mở ra. Cuộc gặp sắp tới tại xưởng Thiết kế tầng 5 hứa hẹn không chỉ là một buổi làm việc chuyên môn, mà còn là bước đi tiếp theo trong hành trình giải mã vở kịch tình cảm đang chớm nở. Và lần này, Tuân sẽ là người quan sát trực tiếp từ vị trí đắc địa nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store