ZingTruyen.Store

( Cao H - Edit ) Vụng Trộm Mỗi Ngày Với Chú Nhỏ

Chương 5: Cùng chú vụng trộm yêu đương trong bếp

gocnhocuatieucau

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Hơi thở nóng rực của anh phả lên người, xâm lấn mãnh liệt. Giản Đồng bị ánh mắt ấy làm cho mê man, hai tay bám lên vai anh, ngoan ngoãn đón nhận.

Cô sắp rơi vào lưới tình anh giăng sẵn rồi.

Tiếng bước chân ngoài cửa vang lên. Bùi Dã lập tức bóp chặt eo cô, bế bổng lên đặt ngồi trên tủ giày ở lối vào. Môi răng vừa rời nhau, đôi mắt Giản Đồng vẫn đắm đuối nhìn anh không chớp.

Cửa bị gõ nhẹ, giọng bà nội truyền vào.

“Bé ơi, có thấy chú Bùi của cháu đâu không? Bà không thấy thằng bé ở phòng khách nữa?”

Giản Đồng nhìn người đàn ông đang đè lên mình, tim đập muốn văng ra khỏi lồng ngực. Cô vội đẩy anh, sợ bà chỉ cần đẩy cửa là sẽ thấy cô áo quần xộc xệch, dây dưa cùng người chú nuôi của mình.

“Trốn vào toilet đi chú Bùi.”

Cô dùng sức đẩy, nhưng Bùi Dã chẳng màng đến chút sức yếu ớt ấy. Anh đưa tay vuốt ve đôi môi đỏ mọng vừa bị mình hôn, ánh mắt tối sầm.

“Em là tình nhân của tôi à?”

Hai từ cuối anh cắn thật nặng. Giản Đồng cắn môi không đáp, không chịu nổi ánh nhìn của anh. Lúc này lại nghe bà gọi thêm một tiếng “Bé ơi”, cô quay đầu, cố trấn tĩnh tim đập thình thịch, lớn tiếng trả lời:

“Dạ bà nội, cháu cũng không thấy chú Bùi đâu hết.”

Bùi Dã ghé sát tai cô khẽ cười. Giản Đồng bực bội ngẩng lên trừng anh. Anh lập tức cúi xuống ngậm lấy môi cô, đầu lưỡi liếm ướt môi mềm, hàm răng khẽ cắn.

Quần áo trên người cô bị bàn tay luồn vào từ phía sau kéo tụt xuống. Bùi Dã bế cô lên, bước thẳng vào phòng ngủ.

Ánh nắng chiếu lên ga giường. Cô ngồi trên mép giường, ngửa mặt đón nụ hôn của người đàn ông đang cúi xuống. Tiếng mút hôn vang lên bên tai, tim Giản Đồng càng lúc càng loạn nhịp. Anh ngẩng lên, ánh mắt chạm nhau.

Nhìn thấy vẻ tủi thân như chú thỏ bị bắt nạt của cô, anh cười khẽ, môi dán sát, thì thầm:

“Có muốn ngủ cùng chú Bùi đây một giấc không?”

Ngón tay anh cách lớp áo ngực cọ qua đầu nhũ, khoái cảm như dòng điện lan khắp người. Giản Đồng ưỡn ngực, lại vô tình bật ra một câu khiến lý trí của anh sụp đổ hoàn toàn.

Ánh mắt anh tối sầm. Giản Đồng kinh hãi kêu khẽ. Anh lập tức ngậm môi cô chặn lại mọi âm thanh, kéo chăn trùm lên, hai cơ thể dán sát. Nhiệt độ nơi tiếp xúc bùng cháy, hơi thở anh nồng nặc hormone khiến cô vừa xa lạ vừa sợ hãi.

“Bùi Dã…” 

Cô không nhịn được gọi tên anh, như muốn níu lấy chút cảm giác an toàn. Anh thấp giọng “Ừm” một tiếng, ngẩng lên nhìn cô. Đáy mắt cô gái ngấn nước, long lanh, vẻ mặt vừa sợ vừa ngượng ngùng, hoàn toàn khác với cô gái say rượu tối qua dạn dĩ đến lạ.

Bùi Dã đưa tay xoa nhẹ sau gáy cô, biết cô đang sợ. Dục vọng trong anh bị anh cố nén xuống. Anh cúi đầu vùi vào cổ cô cọ nhẹ, thở dài, định buông ra, đứng dậy rời đi.

Nhiệt độ cơ thể vừa rời khỏi, không khí lạnh lập tức ùa tới.

Giản Đồng theo bản năng túm lấy tay anh. Bùi Dã cứng đờ người. Nơi bị cô nắm lấy như có lửa lan xuống bụng dưới, dục vọng càng thêm mãnh liệt.

Anh cúi đầu nhìn cô. Giản Đồng ngồi trên giường, môi sưng mọng vì bị hôn, quần áo xộc xệch, áo ngực lệch hẳn, một bên đầu nhũ hồng phấn lộ ra dưới ánh nắng.

Cô chỉ nhìn anh vài giây, rồi chợt nhận ra ánh mắt nguy hiểm của anh. Cô vội vàng đặt chân xuống đất định chạy, nhưng đã bị anh kéo ngược trở lại.

Chăn bị hất tung, cô bị đè xuống giường. Đầu gối anh chen vào giữa hai chân cô, môi chặn đứng tiếng nức nở, lưỡi quấn lấy lưỡi cô vừa hút vừa cắn, tay kéo phăng mảnh vải cuối cùng trên người cô, nắm lấy bầu ngực mềm mại.

Bùi Dã thỏa mãn thở dài, hôn rồi lại cắn lên cổ và vai cô, để lại vô số dấu hôn. Mặt anh di chuyển xuống, vùi vào hai bầu ngực căng tròn thơm ngát.

Ngực bị râu anh lún phún cọ qua, Giản Đồng đỏ mặt đến tận mang tai. Nhìn xuống cảnh tượng ấy, cô bỗng có ảo giác mình đang cho con bú.

Cô đỏ mặt, tay đặt lên vai anh, định lấy hết dũng khí đẩy ra, nhưng anh đột ngột thè lưỡi liếm lên đầu nhũ.

“Ưm a——!”

Bất ngờ như bị điện giật, trước mắt Giản Đồng trắng xóa, đầu óc trống rỗng. Nghe tiếng rên của cô, anh cười khẽ trong lồng ngực cô, tay kia luồn lên xoa nắn bầu ngực còn lại.

Cảm nhận cơ thể cô run rẩy, anh cố tình dùng răng cọ nhẹ đầu nhũ. Cô gái đêm qua mới bị phá thân, còn quá non nớt, làm sao chịu nổi sự trêu chọc của một người đàn ông dày dạn như anh.

Bùi Dã ngẩng lên thấy vẻ hoảng loạn của cô, cảm thấy cô thật đáng yêu. Anh hôn nhẹ lên gò má trấn an:

“Đừng sợ, em không đồng ý thì tôi không vào.”

Giản Đồng nhìn vào đôi mắt đen sâu thẳm của anh, lại nhìn môi anh còn lấp lánh nước của mình, đầu óc vẫn trống rỗng. Thế mà cô lại cùng anh lăn lộn trên giường.

Cùng một người đàn ông chỉ mới gặp lần thứ hai, làm những chuyện thân mật đến thế.

Nhưng cô… không hề ghét khi làm những chuyện này với Bùi Dã. Hôn môi, thậm chí bị chạm vào cơ thể, không hề có cảm giác bị xâm phạm, trái lại trong lòng còn rất thích.

Thích hơi thở của anh, thích anh đến gần.

“Choáng hả?”

Anh hôn mãi không thấy cô lên tiếng, rút tay ra khỏi áo ngực, nâng cằm cô ấn nhẹ: 
“Muốn tôi tiếp tục hay muốn từ chối, cho tôi một câu trả lời rõ ràng để tôi còn biết bước tiếp theo chứ?”

Mặt Giản Đồng đỏ bừng. Ký ức đêm qua mơ hồ, chỉ nhớ mình gần như bị anh làm chết trên giường, nhưng tiểu huyệt lại đang ngứa ngáy kỳ lạ. Cô… vẫn muốn một lần nữa cảm nhận khoái lạc của người lớn.

Nhưng như vậy, có phải quá nhanh không?

Cô lấy hết dũng khí nhìn thẳng vào mặt anh. Bùi Dã cúi xuống, khoảng cách gần đến mức môi chạm môi. Cô vô thức đáp lại, nằm trong vòng tay anh đón nhận nụ hôn, cảm giác thật dễ chịu.

Bùi Dã cắn nhẹ vành tai cô, tay móc vào mép quần lót, giọng khàn đến lạ:

“Cho vào một chút thôi nhé?”

Giản Đồng vòng tay ôm chặt cổ anh. Bùi Dã tưởng cô sợ nên muốn từ chối, định rút tay lại để không làm cô khóc. Nhưng lại nghe thấy tiếng “Ừm” nhỏ như muỗi kêu của cô.

Lần này đến lượt anh sững sờ. Bùi Dã cúi xuống nhìn cô. Giản Đồng không dám nhìn anh, liên tục vùi vào ngực anh, cơ thể dán sát, hơi nóng làm anh bỏng rát.

Không người đàn ông nào chịu nổi sự dụ dỗ vô tình như thế, huống chi đêm qua anh đã nếm qua hương vị cơ thể cô.

Ngủ với cô, địt cái lỗ nhỏ ấy, biết nó mềm và nóng đến nhường nào.

Quần lót mỏng manh bị anh xé nhẹ đã rách. Bùi Dã luồn tay vào giữa hai chân cô, chạm vào tiểu huyệt, lòng bàn tay ép lên cửa huyệt xoay một vòng, lập tức ướt đẫm.

Anh tìm đúng hột le, ấn nhẹ rồi mài mài. Mặt vùi vào cổ cô hôn. Giản Đồng ôm chặt cổ anh, rên khẽ. Chân muốn khép lại nhưng bị ngón tay anh làm cho bất lực mở ra.

Hột le bị xoa, cơ thể nhạy cảm của cô lập tức phun ra vài đợt nước. Bùi Dã thấy đủ ướt, lòng bàn tay dính đầy dâm thủy, chậm rãi đâm một ngón tay vào tiểu huyệt.

Thịt non lập tức quấn lấy, lối đi chặt khít, vừa ướt vừa nóng, chỉ một ngón tay thôi cũng khó khăn. Cơ thể cô căng cứng, cánh tay siết chặt. Bùi Dã hôn lên môi cô trấn an:

“Đừng sợ, đêm qua còn vào hết, sẽ không đau đâu, cục cưng.”

Giọng anh mang sức hút kỳ lạ, khoảng cách gần làm rung động màng nhĩ. Bị anh gọi “cục cưng”, trong lòng Giản Đồng không còn sợ hãi nữa, chỉ còn lại xấu hổ.

Nơi kín đáo nhất đang bị một người đàn ông khám phá.

Ngón tay thuận lợi tiến sâu hơn. Bùi Dã vừa xoa hột le vừa chậm rãi rút ra đâm vào, nước càng lúc càng nhiều, phát ra âm thanh ọc ọc.

Cơ thể Giản Đồng từ cảm giác khó chịu ban đầu dần chuyển thành trướng căng, rất muốn bị đối xử thô bạo.

Khoái cảm càng lúc càng mạnh, cô thở gấp, không nhịn nổi muốn rên thành tiếng.

Dâm thủy ướt đẫm bàn tay. Bùi Dã định cúi xuống nhìn cửa huyệt, Giản Đồng lập tức ôm chặt anh không buông, mặt đỏ bừng: “Đừng nhìn…”

Anh cười khẽ, cúi xuống hôn cô: “Sao lại ngại thế, đêm qua chú địt rồi mà, cháu còn cởi quần áo chú, muốn hôn thằng nhóc của chú nữa, nhớ không?”

Khi say, cô gan lớn hơn cả vạn lần bây giờ. Bùi Dã suýt nữa không nhịn nổi, nếu không đêm qua đã không làm không bao mà ngủ với cô rồi.

Giản Đồng trừng mắt, nhưng vì đó là sự thật nên chỉ biết cắn môi im lặng.

Dưới chăn, hai cơ thể giao nhau, hơi nóng ngập tràn. Tiểu huyệt cô ngậm lấy hai ngón tay anh. Bùi Dã đè cô xuống hôn sâu, ngón tay linh hoạt tìm kiếm điểm nhạy cảm.

Cảm giác khó chịu ban đầu biến mất, thay vào đó là sự trướng căng muốn bị hành hạ mạnh hơn.

Khoái cảm dâng trào, miệng Giản Đồng phả ra hơi nóng, tai đỏ bừng. Bùi Dã cảm nhận tiểu huyệt bắt đầu co rút có nhịp, cắn nhẹ đầu nhũ cô, cô rên khẽ, ánh mắt mê ly xen chút tỉnh táo.

Bùi Dã lặng lẽ dùng ngón tay bóp hột le, nhìn vành tai đỏ bừng của cô, gọi tên cô, rồi mạnh tay ấn một cái.

Hột le bị kéo xuống, điểm nhạy cảm trong huyệt bị anh ấn mạnh mài ép. Giản Đồng thét lên, môi lập tức bị chặn lại. Bùi Dã nhìn thẳng vào mắt cô, ngón tay đâm thật mạnh vài cái, cơ thể cô run rẩy, một dòng nước nóng tuôn ra, bị anh đưa lên đỉnh.

“Cục cưng nhạy cảm quá.”

Giọng anh khàn khàn cười. Ngón tay rút ra khỏi huyệt, dính đầy dâm thủy bôi lên đầu nhũ cô. Giản Đồng đỏ mặt rúc vào ngực anh. Bùi Dã hôn khóe môi cô, cúi xuống ngậm lấy bầu ngực, mút mạnh.

Trong căn phòng thiếu nữ, sắc hồng không che nổi hơi thở hoan ái. Dưới ánh nắng, tiếng thở dốc khàn khàn của cô gái và người đàn ông vang lên khe khẽ.

Cả một buổi chiều, Bùi Dã cứ nằm ườn không chịu đi. Giản Đồng sợ anh chán, mở laptop cho anh xem phim, còn mình ngồi vào bàn học đọc sách.

Nhưng anh rõ ràng không tập trung vào phim, một lát lại kiếm cớ gọi cô qua. Giản Đồng ngoan ngoãn bưng nước cho anh.

Bùi Dã đặt ly nước sang một bên, vòng tay qua eo cô, kéo cô ngồi lên đùi mình.

Giản Đồng ngã ngồi trong lòng anh, bị anh từ phía sau ôm lấy, cằm anh gác lên vai cô, hơi thở phả vào tai.

“Cùng xem đi, xem một mình chán lắm.”

Cô quay đầu định bảo anh đổi phim khác, Bùi Dã lập tức nhân cơ hội ấn gáy cô, hôn tới.

Bùi Dã là người đàn ông đầu tiên của cô. Giản Đồng chưa từng yêu, nụ hôn trước đây cũng chỉ vài lần và đều là với anh. Cô không biết thở, hôn một lúc là đã ngạt, đẩy anh ra.

Anh buông cô ra, môi dán khóe môi cô thở dốc, mắt khóa chặt cô, giọng khàn đặc:

“Cho chú một cơ hội, làm bạn trai em, dạy em hôn, dạy em làm tình, được không?”

Tim Giản Đồng lỡ một nhịp. Cô nhìn anh, muốn tìm trong mắt anh bằng chứng đây chỉ là lời nói đùa, nhưng Bùi Dã nghiêm túc lạ thường.

Cô hỏi: “Vậy… chú muốn yêu em thật sao?”

Bùi Dã nhéo má cô, cười không đứng đắn: “Cưới cũng được, đến tuổi là đi đăng ký luôn.”

Cứ như một tên lưu manh cà lơ phất phơ đem hôn nhân ra đùa. Giản Đồng biết anh không đáng tin, nhưng khi bị anh ôm vào lòng lại thấy an toàn lạ thường. Lúc này cô không muốn từ chối, không muốn cắt đứt hoàn toàn với anh.

Cô muốn anh gần hơn, muốn anh hôn cô.

Giản Đồng nhìn thẳng vào mắt anh, nhẹ giọng:

“Vậy em cũng muốn yêu chú… nhưng không được để bà biết.”

Ánh mắt Bùi Dã lóe lên điều gì rồi nhanh chóng che giấu. Bàn tay to ấn mạnh vào eo cô, kéo cô sát hơn. Ngực cô ép vào ngực anh. Bùi Dã cắn môi cô.

“Được.”

Bà đã lớn tuổi, Giản Đồng định tự nấu bữa tối. Bùi Dã dính người kinh khủng, như chẳng hề sợ bà phát hiện quan hệ của họ, cứ nắm tay cô đi thẳng vào bếp.

Cửa vừa đóng lại, cô chưa kịp rửa rau đã bị anh bóp eo, kéo từ phía sau áp sát, hôn tới.

Giản Đồng chưa kịp nói gì, đầu lưỡi anh đã luồn vào miệng quấn quýt. Ngoài cửa, giọng bà nội luyên thuyên vẫn vang lên. Bùi Dã vô lại luồn tay vào áo cô xoa ngực, hôn càng mạnh.

Sợ bị phát hiện, tim Giản Đồng luôn treo lơ lửng. Bùi Dã cúi xuống ôm cổ cô, không cho cô trốn. Khi bà hỏi cô gì đó, anh đã kéo áo cô lên, không hôn miệng nữa mà cúi đầu vùi vào ngực cô trêu chọc bầu ngực.

Giản Đồng đáp lời bà mà giọng run run. Người đàn ông trong ngực không buông tha cô, ngang nhiên dùng quyền bạn trai mà hành hạ cô.

Suốt bữa cơm, Giản Đồng chỉ đứng bên nhìn, Bùi Dã không cho cô động vào dao hay xào rau, chỉ bắt cô đứng cạnh ngắm anh.

Trong lúc chờ, cô lại bị anh kéo mạnh vào lòng, bịt miệng hôn tới tấp, hôn chưa đã lại luồn tay vào váy, đẩy quần lót sang một bên, đâm một ngón tay vào.

Giản Đồng trợn mắt nức nở. Qua khung cửa sổ có thể thấy bóng bà đang tưới hoa ngoài sân. Chỉ cách một cánh cửa, cô dựa vào người anh, ngực dán lên cơ thể nóng bỏng của anh, phía dưới lại ngậm ngón tay của chú mình – bị chú chơi bằng tay.

“A Dã, chú ý lửa chút, đừng để cháy khét.”

Bà ghé đầu vào cửa sổ nhìn vào nồi. Giản Đồng đứng bên cạnh anh, anh nghiêng người che khuất nửa người cô, không để bà thấy mặt cô đỏ bừng.

Bùi Dã gật đầu đáp bà, nhưng ngón tay trong tiểu huyệt cô lại rút ra đâm vào càng nhanh. Âm thanh nước bị khuấy loạn vang lên. Anh nói “dạ biết rồi”, đồng thời bịt miệng cô, chặn đứng tiếng rên sắp bật ra.

Bà đẩy cửa bước vào. Giản Đồng vịn chặt bàn, đầu óc trống rỗng, phía dưới vẫn còn run rẩy, tiểu huyệt co rút phun nước, quần lót ướt đẫm dính nhẹp, như thể ngón tay anh vẫn còn ở đó, vẫn còn làm cô trướng căng.

“Bé Đồng bưng đồ ăn ra đi, ngẩn ra đấy làm gì?”

Bà vỗ nhẹ vai cô. Giản Đồng giật mình tỉnh mộng, quay người đi lấy đĩa, chân mềm nhũn suýt ngã. Có người đỡ lấy cô, cô lí nhí cảm ơn, ngẩng lên lại chạm phải đôi mắt đen sâu thẳm của Bùi Dã.

Như thể rơi vào một cái bẫy.

Cô đã rơi vào, rơi xuống vực sâu của anh.

(つ✧ω✧)つ(つ✧ω✧)つ(つ✧ω✧)つ
Tui thích SAO và cmtttt, hãy thả cho tui iii

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store