ZingTruyen.Store

( Cao H - Edit ) Vụng Trộm Mỗi Ngày Với Chú Nhỏ

Chương 3: Động Tình Trong Phòng Khách

gocnhocuatieucau

Chương 3: Động Tình Trong Phòng Khách Và Nụ Hôn Nồng Nhiệt Của Chú, Không Thể Chống Cự
Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Gió nhẹ khẽ thổi, không khí đột nhiên yên tĩnh.

Giản Đồng quay đầu, ánh mắt chạm phải người trên ghế, đầu óc trống rỗng trong chốc lát, lưng cô dần cứng đờ, hơi thở như ngừng lại.

Từ sáng chạy khỏi tiệm xăm đến giờ, chỉ hai ba tiếng, lại gặp anh.

Thời gian ngắn ngủi.

Ánh mắt người đàn ông mang tính xâm lược mạnh mẽ, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào mắt cô, Giản Đồng cảm thấy một bàn tay vô hình siết chặt cổ mình.

Chỉ cần hơi dùng lực, cảm giác ngạt thở sẽ lan tỏa.

Bà quay đầu nhìn thấy cô, vẫy tay, "Cháu lại đây."

Cô chớp mắt, bước tới, đầu nặng chân nhẹ, mọi thứ hư ảo như mây.

Bước qua ngưỡng cửa, Giản Đồng đầu còn không ngẩng lên nổi, tay bóp thịt lòng bàn tay ép mình trấn tĩnh, tầm mắt thấy chiếc ví trên bàn, máu trong người đông cứng, mũi ngửi thấy mùi máu.

Anh, sẽ kể với bà những chuyện đó chứ?

Giản Đồng ngẩng đầu nhìn anh, người đàn ông thu tầm mắt, tay cô bị bà kéo lại, bà vỗ mu bàn tay cô, "Đây là chú Bùi Dã, người mà bà từng nói chăm sóc bà nhiều năm, bà nhận nó làm con nuôi, cháu gọi thằng nhóc này là chú Bùi là được."

Con nuôi, Bùi Dã, gọi chú Bùi.

Giản Đồng toát mồ hôi lạnh, đến giờ mới biết chuyện mình làm sau khi say đêm qua điên rồ thế nào.

Cô, ngủ với con nuôi của bà.

Bà càng nhìn Bùi Dã càng thích, đẩy đĩa điểm tâm trên bàn về phía anh, "Lần này về rồi không đi nữa à?"

Giản Đồng ngẩng đầu, người đàn ông tình cờ nhìn qua, chỉ một cái liếc mắt, tim cô đập lỡ nhịp, Bùi Dã nhìn cô gái sắp khóc, bĩu môi.

"Tạm thời không đi, ở lại một thời gian ạ."

Nghĩa là, phần còn lại kỳ nghỉ hè của cô, sẽ gặp anh.

Cổ họng nghẹn lại, Giản Đồng sững sờ, gần trưa, Bùi Dã đã đến, bà còn sắp xếp nấu cơm trưa, cô đứng dậy định vào bếp thì bà kéo cổ tay.

"Cháu nói chuyện với chú Bùi đi, lần đầu gặp, còn lạ lẫm, dù sao chung  một nhà cũng phải thân thiết."

Bà đẩy Giản Đồng ngồi xuống ghế, Bùi Dã im lặng, nước trà trước mặt đã nguội.

Phòng khách rộng thế, chỉ còn lại hai người.

Giản Đồng nhìn ngón tay anh chạm vào thành cốc, đứng dậy vô cớ muốn tỏ ra bình tĩnh trước mặt anh.

Cô lấy cốc rót nước cho anh, tóc rủ che mặt, tự an ủi, Bùi Dã chưa chắc đã nhận ra cô.

Nếu không ném ví trong tiệm.

Cô còn có thể biện minh anh nhầm người.

Tim loạn nhịp, tay không nghe lời, nước trà đổ, chảy trên bàn, ướt một vệt.

Trong tầm mắt, cổ tay cô bị bàn tay ấm áp rộng lớn nắm lấy, Bùi Dã đứng dậy, tay kia lấy ấm trà.

"Nước còn không muốn rót cho tôi à."

Cô cắn môi dưới, nói "Xin lỗi."

Đàn ông lấy khăn giấy lau bàn, lùi lại ngồi xuống, ánh mắt nóng bỏng dừng trên người cô.

"Chạy trốn có nghĩ đến sẽ gặp lại thế này không?"

Ngón tay anh cầm chiếc ví hồng nhạt, móc chìa khóa trang sức hình gấu, nhắc anh và cô chuyện sáng nay cùng đêm qua.

Cô hôn môi mãnh liệt, ôm anh hôn loạn, nửa đêm trèo lên giường, vụng về quyến rũ, nói năng bừa bãi, đau đớn xé rách, hôn môi ướt át trong tình dục, mê muội trên giường.

Nửa sau, lúc đó cô đã tỉnh rượu, ít nhất biết mình đang làm gì.

Giản Đồng bóp thịt lòng bàn tay, không thể bình tĩnh, cô ngủ nhầm người đàn ông lúc say, sáng hôm sau thì phát hiện là con nuôi của bà.

Ân nhân chăm sóc bà nhiều năm.

Phạm trọng tội rồi, không thể chuộc lỗi được nữa.

Mắt Giản Đồng ướt, đầu không ngẩng nổi, "Xin lỗi, chú Bùi."

Cô vừa biết tên anh, thì phát hiện là người nhà.

Muốn chết mất thôi.

Bùi Dã nheo mắt, "Em gọi tôi là gì?"

Giọng ép buộc pha châm chọc, Giản Đồng chân mềm nhũn muốn quỳ, họa đã đến, chạy không thoát, "Chú Bùi, xin lỗi, cháu thật không biết là chú."

Nếu biết, cô đã không như vậy.

Chuyện vi phạm đạo đức, mai sau cô sẽ kính trọng anh.

Như trưởng bối.

Bùi Dã nhìn cô muốn chui xuống gầm bàn, thở dài, "Vậy em muốn tôi coi như chưa xảy ra, làm trưởng bối à?"

Giản Đồng sợ hãi nhìn anh, "Được không?"

Chuyện tốt thế, cô không cần chịu trách nhiệm.

Bùi Dã rõ thấy ánh sáng nhỏ trong mắt cô.

Anh nghiến răng, kéo cổ tay cô kéo lại, Giản Đồng lảo đảo trước mặt anh, Bùi Dã ngửi thấy mùi hương trên người cô.

Anh ngẩng đầu nhìn mắt cô, tay kéo áo len, tóc không che được da vai và ngực, vết đỏ loạn lạc.

Áo ngực che những vết hôn cắn đáng xấu hổ hơn.

Tim cô run lên, vội nắm tay anh, Bùi Dã áp sát, hơi thở dừng ở khóe môi cô, mắt tối tăm, thổi khí.

"Làm rồi, vết trên người chưa tan, em dạy tôi làm sao làm chú Bùi đây?"

Giản Đồng tai ù, đầu óc ngắt kết nối, người đàn ông kéo áo cô, tay nắm cằm, môi bao phủ, liếm ướt, cô bị ngậm môi, theo bản năng rên rỉ, thoát ra âm thanh dâm đãng.

Mu bàn tay anh nổi đầy gân xanh, tay trượt xuống bóp cổ cô, dùng lực, cảm giác ngạt thở lan tỏa, máu đều cảm thấy kích thích từ bạo lực tình dục.

Mí mắt cô run, thân dính chặt anh, môi bị anh liếm ướt, hôn mạnh vài cái rồi buông, "Em không trốn được đâu, Giản Đồng."

Eo bị nắm, mềm mại, không xương, anh chỉ ôm cô, ý nghĩ đê tiện đã hiện lên vạn cái, muốn làm cô, làm cô khóc.

"Không có quan hệ huyết thống, ông đây không có đạo đức, tôi sẽ là đàn ông của cháu."

Răng bị cạy, lưỡi anh chui vào, tai Giản Đồng nóng lên vì lời anh, tim đập nhanh, lòng bàn tay chống ngực anh, cơ ngực cứng như tường vậy.

Khoang miệng bị liếm ướt, cổ họng nuốt nước bọt và hơi thở, cuốn lấy lưỡi mềm, hôn môi quấn quýt.

Mí mắt Giản Đồng nóng bừng, ngửa cổ nuốt nước bọt anh, eo bị tay anh xoa, lại kỳ lạ, cô khép chân, lưỡi bị cắn mút, mở mắt thấy mắt đen đầy dục vọng, tim run.

Vật cứng đâm mông, Giản Đồng thở gấp, người đàn ông buông lưỡi, môi ướt áp hôn mặt cô từng chút.

"Muốn không?"

Giản Đồng lắc đầu, bị người đàn ông bóp mặt hôn xuống, chân lưỡi bị mút tê, nước bọt chảy từ khóe môi, cánh tay đặt lên vai anh, cơ thể bị kẹp giữa bàn, bị giữ chặt.

Tình dục lan tỏa, mất kiểm soát, phía dưới Giản Đồng ướt, miệng thoát tiếng rên, mông bị dương vật đâm tê, ngứa, cô cắn môi anh, ôm chặt cổ há miệng nuốt nước bọt, lưỡi quấn hôn, vô ý lắc mông cọ anh.

"Ừm... Đừng..."

Đàn ông với tay vào váy, ngón tay móc quần lót định kéo, Giản Đồng kéo cổ tay, lắc đầu, "Không."

Bà còn ở nhà, cô và một người đàn ông là chú cô, ngồi phòng khách cọ dương vật.

Quá kích thích.

Bùi Dã thở gấp, bóp eo bắt Giản Đồng mở hai chân ngồi lên đùi, váy kéo lên, quần lót ướt lộ ra, anh sững sờ, không ngờ cô động tình thế.

Bùi Dã bóp chặt eo cô, ngón tay thô ráp lướt xuống, lặng lẽ luồn vào khe ướt át. Chỉ rút ra vài cái đã thấy nước dâm lấp lánh đầu ngón tay. Anh đưa tay lên, chậm rãi bôi lên môi dưới của Giản Đồng, ánh mắt trầm xuống.

“Cọ có vài cái đã ướt thế này, em bảo tôi coi như chưa có chuyện gì xảy ra được không?”

Giản Đồng vội vàng lấy tay bịt miệng anh, giọng run run như sắp khóc: 

“Đừng nói nữa…”

Bùi Dã lè lưỡi, chậm rãi liếm vào lòng bàn tay cô. Giản Đồng sợ ngứa, giật tay lại, nhưng gáy đã bị anh giữ chặt. Lưỡi anh lướt qua môi cô, giọng khàn khàn: 

“Quấn chân qua eo tôi, cọ một lúc là xong.”

Cô ngại không chịu chủ động, anh liền cuốn lấy lưỡi cô hôn thật sâu, một tay kéo chân trắng nõn của cô vòng qua hông mình, ôm cô đứng trước bàn, thẳng lưng dùng thứ cứng rắn cọ mạnh vào khe non.

“Ưm…”

Khe thịt bị vật nóng ma sát mạnh mẽ, vừa sướng vừa ngứa, nước mắt Giản Đồng lăn dài. Anh cúi xuống liếm đi giọt lệ, môi dán sát má cô, giọng trầm ấm: 

“Tôi không đi vào, khóc cái gì?”

Giản Đồng ôm chặt cổ anh, mặt vùi vào vai. Bùi Dã ôm lấy thân thể mềm mại của cô, lúc nhẹ lúc nặng, nhanh chậm có nhịp mà cọ vào khe ướt. Qua lớp quần mỏng, thứ nóng rực vẫn cảm nhận rõ nhiệt độ ẩm ướt, khe thịt co rút từng cơn, phun nước không ngừng. Nếu thật sự đâm vào, chắc chắn sẽ siết chặt lấy anh, vừa hút vừa cắn.

Cơ thể cô, sinh ra là để làm tình.

Bà vẫn đang ở bếp, Bùi Dã biết chừng mực, không dám làm quá, chỉ sợ bà phát hiện ra chuyện phòng the của cháu gái. Nhưng cô gái trong lòng đã không chịu nổi, tiếng rên nhỏ sắp bật ra khỏi cổ họng. Anh ôm chặt cô, cọ mạnh hơn, nước dâm càng lúc càng nhiều, thấm ướt cả quần anh, nhưng vẫn chưa lên đỉnh.

Anh bẻ mặt cô lại, gương mặt đẫm mồ hôi và nước mắt. Tim Bùi Dã như bị bóp nghẹt, cúi xuống cắn nhẹ môi dưới cô, bế cô đặt lên bàn, vén váy, kéo tụt quần lót.

Anh quỳ xuống, há miệng ngậm lấy khe thịt ướt át, bắt đầu hút mạnh. Lưỡi anh thè ra, liếm từ đáy lên, quét sạch từng khe hẹp.

Giản Đồng vội bịt miệng, bụng co thắt, mông siết chặt. Bị anh liếm hút đến mê man, nước dâm toàn bộ bị anh nuốt vào họng.

“Ưm… đừng… không được…”

Cô kẹp chặt đầu anh, lại bị anh cắn nhẹ vào hột le, nước dâm tuôn ra ào ạt. Anh há miệng hứng hết, bụng cô giật từng cơn, cuối cùng anh kéo cô ngồi lên đùi mình. Mắt cô ướt át, nhìn thấy môi dưới anh vẫn còn lấp lánh nước của mình.

Bùi Dã mắt đen như mực, cúi xuống hôn lên mặt cô: 

“Sướng chưa?”

Giản Đồng khóc không thành tiếng. Anh lại luồn tay vào, chỉ vài cái đã khiến cô lên đỉnh lần nữa, sướng đến run rẩy, nước mắt rơi đầy. Anh cuốn lưỡi tiếp tục liếm hút, như muốn hút sạch cả linh hồn cô.

Bà nấu cơm xong, ra gọi. Lúc này Giản Đồng đã ngoan ngoãn ngồi trên sofa, cách Bùi Dã hai ghế, ôm gối xem TV. Bùi Dã tiện tay vứt hộp khăn giấy vào thùng rác, đứng dậy cười: 

“Mẹ nuôi, mẹ nghỉ đi, để con nấu cho.”

Bà cười tít mắt. Giản Đồng nghe giọng anh, mặt vẫn nóng ran. Vừa rồi còn bị anh ôm chặt trong lòng, hôn đến ngạt thở, cổ anh nổi gân xanh, mắt đỏ ngầu dục vọng, như chỉ cần bà không có ở đây, anh sẽ lập tức đè cô xuống.

Nghe tiếng bà, cô giật mình. Bùi Dã vỗ nhẹ lên má cô, giọng trầm thấp bên tai: 

“Tạm tha cho em.”

Cô mặc lại quần lót ướt sũng, lau sạch bàn và nước trên sàn. Tiếng gậy của bà vừa đến cửa, anh đã hôn nhẹ lên má cô, cười khẽ đầy châm chọc: 

“Kiên nhẫn chút, đừng trước mặt bà làm quá với tôi.”

Câu nói ám chỉ đêm qua cô ép anh đến phát điên.

Giản Đồng cắn môi không đáp. Anh rời phòng khách, bà ngồi xuống cạnh cô.

“Cháu nói chuyện với thằng bé rồi hả?”

Mắt Giản Đồng khẽ run, tóc rũ xuống che đi cảm xúc.

Không nói gì cả, chỉ thiếu chút nữa đã làm thật trong phòng khách.

“Chú Bùi… tốt lắm ạ.”

Cô không nói nổi nữa. Trên người toàn mùi của anh, ý chiếm hữu nồng nặc, phía dưới vẫn ướt nhẹp, miệng còn đau rát. Mọi thứ đều nhắc cô nhớ vừa rồi đã xảy ra gì với người con nuôi của bà.

Không cùng huyết thống, nhưng vẫn là điều cấm kỵ.

Phía dưới khẽ động đậy, chất lỏng lại trào ra. Giản Đồng lấy cớ đi tắm, rửa sạch lòng bàn chân dính đầy nước của chính mình. Bỗng nhớ ra điều gì, cô lặng lẽ ra cửa sau, bắt taxi đến tiệm thuốc.

Mua thuốc tránh thai, lúc tính tiền lại đỏ mặt mua thêm bao cao su.

Nhân viên cười hỏi size nào, Giản Đồng xấu hổ không nói nên lời, cầm đại một hộp rồi chạy. Ra ngoài mới phát hiện… là size nhỏ.

Không hợp với Bùi Dã chút nào.

Nhưng cô không dám quay lại đổi.

Vội vàng chạy về, lúc đó cả nhà đang ăn cơm.

Giản Đồng giấu thuốc sau chậu hoa ngoài cửa sổ, mới chạy vào trong nhà.

Bùi Dã nghe tiếng, ngẩng lên nhìn. Giản Đồng mặc quần dài, chạm phải ánh mắt anh, tim đập thình thịch.

Cô mặc quần… là để phòng anh.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store