ZingTruyen.Store

「Bungo To Alchemist」 Vĩnh Nhạc Trường An.

6.

__Kan_DMT__

Lời nói không mang theo sức nặng, nhưng lại trở thành hiện thực ngay sau đó, dù là ai cũng phải kinh ngạc. Nhưng đứng trước nguy cơ khi mà hai cuốn sách của bạn thân mình bị hủy hoại, Oda Sakunosuke cũng không có thời gian suy nghĩ kỹ càng về sự trùng hợp này. Anh vội vàng chạy đến Tiềm Thư Thất, quan sát hai cuốn sách trên đó.

《Chạy đi, Melos》 của Dazai Osamu cùng 《Dưới Tán Hoa Anh Đào Mãn Khai》 của Sakaguchi Ango.

Eri Ayumu chậm rãi bước theo sau, trên tay vẫn còn mân mê cuốn 《Nhân Gian Thất Cách》 còn đang đọc dang dở, nghiêng nghiêng đầu quan sát hai cuốn Hữu Hại Thư ngâm trong ngọn lửa tàn màu đen đục. Trông thiếu sức sống thật đấy, nàng bật cười bởi chính đánh giá chẳng ra đâu vào đâu của mình, rồi cẩn thận gấp sách lại.

"Nguyện vọng của Odasaku đã thành hiện thực rồi, nhưng có vẻ không tốt lắm nhỉ?"

Thiếu nữ cất tiếng nói, ẩn chứa chút trêu ghẹo. Nhưng đáp lại nàng, Oda Sakunosuke không hề tỏ ra phẫn nộ hay giận dữ, chỉ cười khổ một tiếng:

"Vậy chỉ còn cách cứu hết bọn họ ra thôi. Bé Ayumu đợi tui nhé, đảm bảo sẽ sớm hoàn thành lời hứa!"

—— Giới thiệu em với những người bạn tốt của tôi.

Ayumu nhắm mắt, mỉm cười.

Cho dù đến đây rồi, ân sủng của thần thánh vẫn chưa từng giảm bớt, ngay cả [Ô Nhiễm] cũng không. Nàng chỉ mang tâm thế thử sức một chút, không ngờ rằng 《Ân Sủng》 vẫn còn ở đó, một nguyện vọng nho nhỏ như kiểu 'đưa Dazai Osamu và Sakaguchi Ango đến Thư Viện' cũng có thể thành hiện thực — bằng một thứ phương pháp cực đoan nhất.

Đúng là chẳng thay đổi gì cả.

"Vậy lần này là thầy Dazai Osamu cùng thầy Sakaguchi Ango à?"

Mèo tiên sinh không rõ từ đâu đi đến, chăm chú quan sát vào hai cuốn sách đã bị Xâm Thực Giả ăn mòn. Từ phía sau, Akutagawa Ryuunosuke cũng bước đến.

"Lần này có ba người được triệu tập." Biết được mối quan hệ giữa Oda và hai vị văn nhân kia, Mèo tiên sinh rất tri kỷ cho anh lựa chọn trước: "Thầy Oda, thầy muốn tiềm thư của ai?"

Oda nhìn qua Akutagawa một lúc, sau đó nhún vai: "Vậy Ango đi. Để Dazai biết thầy Akutagawa tiềm thư cho cậu ta chắc cậu ta sung sướng đến phát điên đấy, ya!"

Akutagawa cũng không tỏ ý kiến gì, khẽ gật đầu: "Vậy thì tôi sẽ vào 《Chạy đi, Melos》."

Vì tìm kiếm ký ức của mình lúc tại thế, vị văn hào vĩ đại này chưa từng từ chối những lần được triệu tập đi tiềm thư — lần này cũng không ngoại lệ.

Còn Eri Ayumu - một trường hợp đặc biệt.

Quản Lý Thư Viện thậm chí còn không hiểu được vấn đề của vị văn hào lạ lùng này. Nó chưa từng biết đến tên của nàng, càng đừng nói đến những cuốn sách nàng từng viết. Tất cả những gì mà nó biết về thiếu nữ này chỉ vỏn vẹn trong thái độ mập mờ cùng thiên vị của Thủ Thư đại nhân, cùng với việc nàng chưa bao giờ thực hiện tiềm thư đối với bất kỳ tác phẩm bị xâm thực nào — trong khi chưa có bất kỳ cuốn sách nào chối từ nàng.

Đây là trường hợp chưa bao giờ xuất hiện ở bất kỳ văn hào nào khác.

Quản Lý chợt hỏi: "Cô Eri này... Cô có muốn cùng thầy Akutagawa tiềm thư không?"

Việc Eri Ayumu gần đây luôn đi cùng với Akutagawa Ryuunosuke cũng không phải là chuyện gì bí mật, chỉ cần là người có mắt đều sẽ nhận ra cả. Với một người trước kia chỉ thích nhàm chán ngồi một chỗ đọc sách như Eri, việc này cũng khiến không ít người phải suy nghĩ sâu xa, vậy nên Quản Lý cũng chỉ muốn nhân cơ hội này thử một chút.

Đáp lại nó, thiếu nữ nhướng mày, cười nhạo một tiếng.

"Nếu ngài muốn thử tôi... Được thôi."

Một người lười dọn nhà, không có nghĩa là không biết lau dọn nhà cửa. Chỉ là một vài thứ dơ bẩn cần được dọn dẹp mà thôi.

Nàng thậm chí còn từng xử lý được nhiều thứ bẩn thỉu hơn thứ đó cơ mà.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store