ZingTruyen.Store

Bụi Sao Trên Đầu Đũa Phép

Chương 20:Đối thủ của mày là Thunderheart

Dao1526

Thuốc Hắc Nguyệt bắt đầu phát sáng nhè nhẹ trong túi áo đếm từng giây trôi qua.

Bước vào lòng hang, không khí lập tức nghẹt lại như vừa bị nhốt trong một chiếc hộp kín. Vách đá phủ rêu đen, từng giọt nước rơi xuống vang như tiếng đếm ngược của định mệnh. Ánh sáng duy nhất là từ những tinh thể ma thuật gắn trên tường nhưng tối hơn lần đầu họ đến, như bị thứ gì đó hút cạn.

RẦM!

Một tiếng động vang lên từ sâu trong hang.Tiếp đó là tiếng thở gấp, rít lên như gió lùa qua hàng ngàn lưỡi dao.

Nyctaris xuất hiện trước mặt họ lớn hơn, dữ tợn hơn lần đầu. Bộ lông đen dựng đứng, đôi mắt đỏ rực như hai mảnh trăng máu. Hơi thở nó phả ra lớp sương tối, khiến đá dưới chân nứt ra như bị ăn mòn.

Raiden nghiến răng: "Nó mạnh lên... trong chưa tới hai ngày?"

Selena ra hiệu: "Không được tấn công trực diện. Chỉ dẫn dụ làm nó mất sức trước đã!"

Mọi người lập tức tản ra, kế hoạch làm suy yếu Nyctaris

Irene vung đũa phép, tạo lá chắn ánh bạc xua thứ khí đen đang lan đến, rồi dùng bùa dẫn dụ ánh sáng để kéo sự chú ý.

Leon tạo ảo ảnh của chính mình ở ba hướng, khiến Nyctaris liên tục lao vào bóng ảnh.

Selena dùng đũa tạo ra vòng trói bằng ánh trăng nhưng Nyctaris chỉ vùng một cái đã phá tan.

Otis dùng ma thuật khuếch âm: "Ê con chồn đen, lại bắt ta đây này!" rồi chạy bán sống bán chết để giữ nó di chuyển liên tục cho đến khi chân muốn rụng.T

iếng vuốt sắc cào trên đá xoẹt xoẹt xoẹt khiến ai cũng sởn gai ốc.Họ đổi chiến thuật liên tục từ làm nó chạy, đến làm nó phân tâm, đến thử phong ấn tạm thời nhưng mỗi phép chỉ cầm cự được vài giây.

Selena thở gấp, mồ hôi lạnh ướt trán: "Không ổn... càng kéo dài nó càng mạnh!"

Leon dựng tấm khiên nước cản cú vồ của Nyctaris, nhưng cú chạm mạnh đến mức cậu bị hất văng sang tường.

BÙM!

Irene dùng bùa nổ đánh lạc hướng, nhưng chỉ làm rối lông nó vài giây.

Raiden vẫn chưa uống Thuốc Hắc Nguyệt. Cậu né một cú tấn công, lăn người, dựng dậy với hơi thở nặng: "Nếu mình dùng ma lực gia tộc bây giờ khi chưa nhìn thấy đường vân của nó... chỉ phí sức thôi."

Irene nghiến răng, nâng đũa: "Chúng ta cần thêm thời gian... ít nhất thêm vài phút nữa!"

 Nyctaris gầm lên, âm trầm đến mức mặt đất cũng rung chuyển. Đôi cánh bóng đêm phía sau nó mở rộng, che kín cả bầu trời của hang. 

Ánh mắt con thú lúc này đã không còn là bản năng hung hãn nữa mà thông minh, sắc như dao.

Nó bắt đầu nhìn từng người như đang... học cách phản đòn.

Otis hoảng hốt: "Không phải nó đang trở nên... quen với phép của tụi mình chứ?!"

Selena lùi lại, trái tim thắt lại: "Nếu đúng vậy... thì chúng ta không còn nhiều thời gian nữa."

Nyctaris lao tới, nhanh như một vệt bóng. Irene chuẩn bị trúng đòn, nhưng Raiden giật cô sang một bên cú táp của Nyctaris cắm sâu vào đá, để lại vết rạn như cánh mạng nhện.

Raiden siết lọ Thuốc Hắc Nguyệt trong tay, mạch máu ở cổ nổi rõ. Giọng cậu trầm và dứt khoát:"Đủ rồi. Nếu cứ thế này... tất cả sẽ bị nó xé xác."

Cậu mở nắp lọ thuốc.

Ánh sáng đen ánh bạc bốc lên như sương nguyệt.

Raiden nhìn cả nhóm, hai mắt rực lên quyết tâm lẫn liều lĩnh: "Bây giờ đến lượt mình."

Nyctaris thay đổi chiến thuật không còn tấn công lung tung mà nhắm từng người một.

VỤT!

Nó biến thành một vệt bóng, lao thẳng về phía Selena đầu tiên. Irene lập tức dựng Khiên Ánh Nguyệt chắn trước mặt bạn mình.

RẮC!

Tấm khiên vỡ vụn như thủy tinh.

Leon kéo Selena sang phía mình, dùng Thủy Ảnh Phản Lực phóng nước thành lưỡi dao nhưng Nyctaris xoay người, quật đuôi một phát.

BỐP!

Cả hai ngã nhào xuống nền đá, lăn vài vòng rồi nằm thở dốc.

Otis hét lên, bắn Âm Chấn Trói Buộc nhằm ghim nó lại, nhưng con quái chỉ gầm một tiếng, sóng âm bật ngược trở lại khiến Otis điếng người, lùi loạng choạng, lưng đập vào vách hang.

Irene cố tung bùa phong ấn lần cuối.

Nhưng Nyctaris xuất hiện ngay trước mặt cô, nhanh đến mức không ai kịp nhìn thấy nó di chuyển.

Một cú tát bằng vuốt đen xé gió xoạt qua, Irene bị hất văng, trượt dài trên nền đá lạnh buốt. Cô nấc lên một tiếng vì đau, tay run rẩy không đứng nổi.

Chỉ trong chưa đầy 10 giây, cả bốn người đều nằm rải rác trên mặt đất, hơi thở đứt quãng, phép thuật gần như cạn kiệt.

Nyctaris chậm rãi bước tới, tiếng móng vuốt gõ trên đá cộc... cộc... cộc... như tiếng đếm trước khi kết liễu con mồi.

Đôi mắt đỏ của nó liếm qua từng người như chọn ai sẽ là kẻ bị xé nát trước.

Raiden đứng cách đó vài bước, tay siết chặt lọ thuốc đến mức khớp ngón tay trắng bệch. Cậu nhìn bạn mình những người đã liều mạng để kéo dài thời gian cho cậu.

Nỗi sợ, giận dữ, và thứ gì đó sâu hơn bùng lên trong lồng ngực cậu.Giọng Raiden trầm xuống, từng chữ nặng như sấm chuẩn bị giáng:"Không ai... được chạm vào bạn của tao"

Cậu giật nắp lọ Thuốc Hắc Nguyệt, ngửa đầu uống cạn.

Trong khoảnh khắc, không khí như bị hút sạch.Những tia sáng bạc đen nứt ra trên mặt đất dưới chân Raiden như sấm chớp giáng vào bóng tối.Một cơn gió xoáy bùng lên quanh cậu, thổi tung bụi đá và tàn khí đen.

Mái tóc vàng khói của Raiden phát sáng không phải ánh vàng thông thường, mà ánh sáng ma thuật, giống như tia sáng bị ràng vào bóng đêm.

Ma lực gia tộc Thunderheart cộng với thuốc Hắc Nguyệt trỗi dậy, mang cảm giác uy nghiêm của bầu trời bão tố cổ xưa.

Không gian trong hang chớp sáng trong một tích tắc đủ để Nyctaris khựng lại... lần đầu tiên nó lùi một bước.

Selena, dù đau đớn, vẫn kịp mở mắt nhìn: "...Raiden?"

Raiden bước lên một bước.

Mỗi bước chân khiến mặt đất run nhẹ, những tia sáng mảnh như sợi chỉ sét chạy dưới nền đá.

Giọng cậu vang lên không lớn, nhưng đủ khiến không khí rúng động: "Đối thủ của mày là Thunderheart."

Raiden nhắm mắt lại một giây ngắn ngủi như để làm quen với luồng ma lực đang sôi sục trong người. Khi mở mắt ra, cả thế giới đã đổi khác.

Bóng tối trong hang không còn là bóng tối nữa.

Trên cơ thể Nyctaris, Raiden nhìn thấy những đường vân ma thuật màu tím bạc chạy dọc giống như mạch máu uốn lượn, giao nhau, rồi xoáy thành những ký hiệu cổ nằm ẩn dưới lớp da quái thú.

Đây chính là đường vân ma thuật mà Thuốc Hắc Nguyệt cho phép nhìn thấy bản đồ sinh mệnh của Nyctaris.

Có ba điểm vân hiện sáng rõ hơn những chỗ khác:một tại cổ bên trái,một ở sườn sau chân phải,và một ngay giữa sống lưng điểm trung tâm, mạnh nhất nhưng khó tiếp cận.

Raiden hít sâu, cảm giác ma thuật chảy trong mạch máu như linh cảm dẫn dắt.

Cậu chĩa tay về phía trước, ngữ chú bật ra.

Một tia chớp vút ra như mũi tên ánh sáng. Nyctaris tránh được nhưng tia chớp không nhằm vào đầu nó, mà vào đá phía sau. 

Tia sét bật ngược lại như rađa, găm thẳng vào điểm vân ở cổ trái.

CHÁT!

Nyctaris tru lên, lần đầu tiên rõ ràng là đau. Đường vân ở cổ trái trở nên mờ đi  thành công!

Cậu giữ ánh mắt khóa chặt Nyctaris, bước thêm một bước để chắn trước mặt cả nhóm.

Không còn ngạo nghễ hay bốc đồng như mọi khi biểu cảm của cậu giờ tĩnh lặng, lạnh và chuẩn xác. 

"Điểm yếu thứ nhất... đã khóa lại," Raiden nói nhỏ, giọng khàn đi vì ma lực đang dồn ép lên dây thanh.

Nyctaris gầm lên, đôi mắt đỏ rực chuyển sang sắc tím máu, giận dữ vì bị thương. Nó lao đến nhanh hơn trước, mạnh hơn trước như muốn xé xác Raiden ngay lập tức.

Raiden nghiêng người, vệt bóng đen lướt sát qua.

Cậu đưa tay lên không trung, vẽ một ký tự ma lực như một dấu thuật cổ, rồi đập tay xuống đất.

Một tấm khiên lớn dựng lên và lần này, thay vì vỡ tan như những lá chắn trước đó, nó chặn được trọn vẹn cú vồ của Nyctaris.

Sét bắn ra từ điểm va chạm, giật Nyctaris lùi lại lần nữa.

Raiden lao lên trước khi Nyctaris kịp hồi phục. Cậu xoay người, dùng tảng đá làm điểm bật, rồi phóng mình lên không trung ma lực cuộn quanh tay như hóa thành vuốt. Điểm vân thứ hai ở sau chân phải của Nyctaris sáng lên trong tầm mắt.

Cậu đọc thần chú .Tia sét vung ra, chạm đất, bật qua vách đá, rồi đổi hướng lần thứ hai găm thẳng vào điểm vân.

ẦM!

Nyctaris khuỵu xuống, mất thăng bằng. Hai điểm vân đã bị vô hiệu hóa nguồn ma lực của nó giảm mạnh, bóng tối quanh cơ thể tan bớt.

Nyctaris gầm lên lần cuối, bóng tối tụ lại thành một lưỡi liềm sắc như lưỡi hái, vung thẳng về phía Raiden.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store