Bhtt Uoc Nguyen
Đời người ai mà biết được sẽ có nhiều kiểu duyên phận trùng hợp như này xảy ra . Ngô Cảnh Nghi về đến nhà thưa ba Ngô cùng mẹ Kim rồi lên phòng tắm rửa , nằm dài lên giường nghĩ nghĩ điều gì đó , rồi lại lấy điện thoại từ trên bàn nhắn tin .[ Tiểu Bảo , cậu đi học về chưa ] .[ Về rồi về rồi , có chuyện gì sao ] . Phía bên này Vũ Bảo đang cùng nhóm bạn cùng lớp vừa quen biết ăn quà vặt tán gẫu tay bấm bấm điện thoại .[ Chuyện là , cậu nhớ chị gái lần trước đụng mình ở trong trung tâm thương mại không ]. Ngô Cảnh Nghi nhắn lại .[ Nhớ a nhớ a , làm sao , cậu tương tư người ta à ] Vũ Bảo như nắm được điều thú vị liền trêu ghẹo .[ Ăn cán chổi không ???? ][ Hahaa , không không , mình chỉ là muốn biết tại sao cậu lại nhắc đến chị gái đó ] Vũ Bảo thật sự thắc mắc . Ngô Cảnh Nghi trước nay tuy có hoạt bát nhưng đối với tất cả đều lãnh đạm không đặt vào đầu , có thể nói vừa nhìn có thể quên , vừa nghe người khác tâm sự liền không nhớ .[ Chị gái đó là giáo viên môn Toán của mình ] Ngẫm nghĩ 1 chút lại nhắn tiếp [ Thật sự là trùng hợp ] .Vũ Bảo vừa thấy tin nhắn liền cảm thấy hưng phấn nhắn [ Aaaaa , là duyên tiền định của cậu rồi , ôm mỹ nữ về tay lẹ lênnnn ] .[ Ê đàng hoàng chút coi ] Ngô Cảnh Nghi nhăn mày thầm chửi trong lòng.[ Hahaa tớ là đang thực sự muốn biết tại sao cậu lại chú ý đến chị gái đó , làm giáo viên thì đã sao , có liên quan gì với nhauđâu , chẳng phải cũng chỉ vô tình đụng mặt 1 lần thôi sao ] Vũ Bảo thật là muốn dồn người khác tới chân tường .Ngô Cảnh Nghi đọc dòng tin nhắn trên màn hình rồi cũng tự nhủ , đúng vậy , liên quan gì đâu , tự nhiên hôm nay rảnh hơi để ý lung tung thế này . Sau đó thay đồ rồi xuống nhà ăn cơm cùng ba mẹ , đương nhiên là ba Ngô sẽ hỏi thăm tình hình học tập ở trường ngày đầu tiên , Ngô Cảnh Nghi cũng kể theo sự thật vì ngày đầu mà , có gìđâu phải giấu giếm .Bước vào cấp 3 , ba mẹ cũng tạo điều kiện cho Ngô Cảnh Nghi thoải mái 1 chút , cũng một phần do tác động từ xung quanh có ý kiến ba Ngô quá hà khắc với con cái , sinh ra áp lực thành tích . May mắn rằng là Ba Ngô cũng tiếp thu đóng góp ý kiến . Buổi chiều Ngô Cảnh Nghi xin ba Ngô đi ra nhà sách mua ít dụng cụ học tập , đương nhiên là nghe đến vấn đề học hành thì baba nhà này tất nhiên sẽ đồng ý còn chủ động cho thêm ít tiền sợ không đủ mua .Ngô Cảnh Nghi dạo một vòng nhà sách xem vài quyển truyện tranh . Thật ra là do ở nhà chán quá nên kiếm chuyện để đi ra ngoài , nhưng mà nếu đi về mà không mang theo bất cứ gì thì lại nghe baba hát một bài , nên đành phải đi vòng qua quầy sách . Ngẫm nghĩ xem bây giờ nên chọn cuốn nào , Văn thì mình học cũng ổn , chém gió thôi mà , thở ra cũng ra thơ nữa , quan trọng là có muốn phát huy tài năng thiên bẩm này hay không . Ngô Cảnh Nghi tuy không phải là xuất sắc toàn vẹn , nhưng ít ra các môn chính Văn Toán Anh đều đạt điểm trên trung bình , chẳng qua là do lười nên quên mất kiến thức cơ bản , bây giờ khó tiếp thu lại . Học nhanh , linh hoạt hơn tất cả mọi người , trong đám đông cũng gọi là ưu tú nhờ thông minh , nhưng lại lười , chốt lại là làm biếng . Không biết nghĩ thế nào lại chọn quyển bài tập toán .Lúc ra tính tiền , Ngô Cảnh Nghi thanh toán tổng cộng 2 quyển bài tập toán , 1 hộp bút và vài thứ linh tinh như cục tẩy , bút dạ . Đang loay hoay xếp hàng chờ tới lượt mình thì nghe đâu đó có giọng nói quen quen phía sau lưng " Ông chủ , ở đây còn Bút Artline EK-238 không ? " đây là loại bút dành cho kiến trúc sư chuyên vẽ thiết kế ." A còn còn , cô đợi một chút , tôi bảo nhân viên lấy . " Ông chủ ra hiệu cho nhân viên vào kho tìm .Ngô Cảnh Nghi xoay người lại , chạm vào ánh mắt của Tiêu Tịnh Kỳ . Tiêu Tịnh Kỳ nghiêng đầu nở nụ cười " Bạn nhỏ , thật trùng hợp ".Ờ trùng hợp , Ngô Cảnh Nghi sững người nhìn chằm chằm Tiêu Tịnh Kỳ " Ờ " . Kiểu gì mà một ngày lại chạm mặt hai lần vậy trời , tự nhiên thấy phiền phiền tới ." Em đến đây mua sách à ? " Tiêu Tịnh Kỳ nhón chân nhìn đến bên quầy " Mua sách toán à , chăm học môn tôi thế "." Cho là vậy đi ". Ngô Cảnh Nghi quay mặt lại bên quầy thanh toán xong cầm túi hơi cúi đầu hướng Tiêu Tịnh Kỳ " Chào cô , em đi trước ".Tiêu Tịnh Kỳ thấy vậy cũng không thèm đợi ông chủ mang hàng nữa . Nhanh chân chạy theo sau Ngô Cảnh Nghi bắt chuyện ." Nè , em không thích nói chuyện với tôi à ? " Tiêu Tịnh Kỳ vừa đi vừa hỏi .Ngô Cảnh Nghi nhíu mày nhưng không rõ " Có hả "" Có , chính là có , là thái độ này này " . Tiêu Tịnh Kỳ vừa nói vừa chỉ chỉ ." Cho là vậy đi " Ngô Cảnh Nghi nhún nhẹ vai ." Ê , đừng có trả lời vậy coi bạn nhỏ " .Ngô Cảnh Nghi vừa nghe 3 chữ bạn nhỏ thì dừng lại 0.5 giây nhìn sang rồi lại đi tiếp " Bạn Nhỏ ???? "" Ừ thì là bạn nhỏ , chứ có lớn đâu " Tiêu Tịnh Kỳ cười rộn lên ." Kệ em , cô không đi mua bút à mà đi theo em làm gì " Ngô Cảnh Nghi bắt đầu thấy khíu chọoo ." Em trả lời câu kia đi , em không thích nói chuyện với giáo viên à " Tiêu Tịnh Kỳ nhất quyết hỏi cho bằng được ." Cô muốn nghe à , đúng vậy , em không thích tiếp xúc " Đừng nói là nói chuyện , tiếp xúc còn không muốn . Thực phiền a ." Tại sao ???? " Tiêu Tịnh Kỳ vẫn hỏi , nhây thật nhây nha ." Vì không thích là không thích , gần đến nhà em rồi , cô về đi " Ngô Cảnh Nghi xua đuổi ." Được thôi , hẹn mai gặp " Tiêu Tịnh Kỳ cười cong miệng đến mang tai mà chào tạm biệt .Là sao nữa đây trời , xinh đẹp nhưng phiền thế này , đừng có chú ý vấn đề học hành của mình , không muốn là tâm điểm của mỗi tiết học đâu a . Ngô Cảnh Nghi nhức đầu suy nghĩ . Làm sao để giảm ấn tượng lại đây ? Một ngày gặp 2 lần thì trước sau gì cũng sẽ bị thành tâm điểm dễ bị ghi nhớ trong trí nhớ của giáo viên trong giờ học mất thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store