Bhtt Tam Luyen Futanari Y X Lan
Hải Lan quay về từ phòng của lão phu nhân, cửa phòng nàng đang mở. Còn nghe tiếng nói chuyện bên trong.- Tấm bùa này đẹp thật mợ nhỉ?
- Là của lão phu nhân thỉnh về cho tôi đấy, còn cả chuỗi hạt này nữa.Tiểu Tâm ngồi bên dưới thềm nhà, con bé ngước nhìn chủ tử đang ngồi trên ghế, có khi quỳ lên nhìn mấy món đồ đẹp đẽ kia. Như Ý cũng không ngần ngại chia sẻ cho đứa nhỏ này, nàng cũng rất hay mua vài món đồ trang sức lấp lánh cho nó mỗi lần có dịp ra chợ. - Thiếu phu nhân.Nghe giọng cô từ phía sau, Tiểu Tâm nhìn ra thì lập tức đứng lên lùi ra một khoảng, cúi đầu.- Nhị gia mới về ạ.
- Hai người đang nói chuyện gì vậy?Nàng mĩm cười giơ tay lên cho Hải Lan xem chuỗi ngọc xinh đẹp.- Em nhìn này, là mẹ thỉnh cho chị lúc sáng đi chùa đó có đẹp không?
- Rất đẹp. Bây giờ với mẹ, con dâu là nhất rồi. Em còn chẳng có đây.Cô thở dài giả vờ tị nạnh với nàng, Như Ý nhướn mày vẻ đắc ý tinh nghịch. Thấy đây không phải chỗ dành cho mình nữa Tiểu Tâm lặng lẽ lui ra ngoài để cho hai vị chủ tử được riêng tư. Diệp Hải Lan đứng tựa vào bàn, tay vuốt tóc mái nàng qua tai, ngắm nhìn mĩ mạo yêu kiều kia. - Phải rồi nhị gia.
- Hmm?
- Ban sáng chị đi chùa cùng mẹ, chị có làm quen được với một người phụ nữ, cô ấy rất đẹp và nhìn rất tốt nữa. Nhưng sau đó mẹ gặp cô ấy thì lại tức giận kéo chị đi về, em nói xem chẳng lẽ mẹ và người đó có quen biết gì sao?Nàng ngây ngô kể lại chuyện kì lạ lúc sáng nay, chủ yếu là có chút tò mò nên cũng muốn hỏi qua cô. Hải Lan đưa mắt nhìn chỗ khác, lựa lời bảo- Em nghĩ chắc đó là người quen của mẹ, mà có thể giữa mẹ và người phụ nữ đó có chuyện gì đấy thôi. Chắc là mẹ không cho chị giao du với cô ta.
- Chị thấy cô ấy cũng tốt mà.Cô không muốn phải nói nhiều thêm về chủ đề này nữa, chỉ lo là cứ nói mãi rồi buột miệng lúc nào không hay.- Đi ngủ thôi nào, mai sáng dậy sớm mẹ nói sẽ dẫn chị đi xem đầm, váy kiểu Tây để chuẩn bị cho buổi tiệc tối mai đấy. Như Ý trố mắt nhìn cô, kinh ngạc hỏi- Gì cơ? Đi xem đầm á? Không cần đâu mà, đồ đẹp đại gia mua cho chị còn đầy cả tủ chị mặc còn chưa hết.
- Nhưng đó đều là sườn sám và đồ truyền thống thôi, chị làm dâu Diệp gia gần một năm rồi cũng phải có khí chất của một phu nhân hào môn chứ.Mấy cái này, vẫn có chút khoa trương đối với nàng, nhưng cô nói đúng. Đến đó thì cả hai là bộ mặt đại diện cho gia đình, không thể cứ ăn mặc đơn giản được.Giờ thì, lên giường được chưa nào?Cô nắm tay kéo Như Ý dậy, lùi bước dẫn nàng theo về phía giường rồi đè nàng xuống nằm dưới mình, tay xuýt xoa cơ thể nõn nà ấy.- Không phải nhị gia nói sẽ đi ngủ sao? Sao lại...
- Thì cũng phải vận động tí thì ngủ mới ngon chứ đúng không nào?
- Em lại vậy rồi đấy. Nàng vờ nũng nịu, phồng má trách cứ Hải Lan, cô làm sao chịu nỗi bởi sự đáng yêu này. Khẽ khàng đặt nụ hôn lên môi nàng, Như Ý cũng phối hợp nhịp nhàng theo, cô hôn rất giỏi, ban đầu nàng còn có chút không quen khi bị cô vồ vập từ lần này đến lần khác. Bây giờ thì có thể đoán được mà hợp tác rất ăn ý. Cô tự cởi áo thun trên người ra, hai tay nắm lấy đôi cánh tay của đối phương giam hãm trên đỉnh đầu, môi hôn hai người chẳng thể rời nhau, Như Ý đan chặt lấy tay cô giữ lại môi hồng vẫn để mặc người thao túng.Chiếc váy dài của nàng chịu tác động của cả hai, đã bị kéo lên từ lúc nào, hai chân nàng câu lấy hông Diệp Hải Lan, cặp chân nuột nà mịn màng được cô săn sóc yêu thương. Hai người dứt môi hôn ra kéo theo một sợi bạc giữa không trung, cô cười gian manh nhìn nàng, nhẹ hôn lên má hồng rồi hôn ra phía sau. Vành tai Như Ý đã đỏ ửng từ lúc nào, bây giờ lại bị cô ngặm lấy, lưỡi liếm dọc theo sụn tai mềm mềm. - Hahh nhột quá...
- Chị đáng yêu quá đi mất ~Vẫn muốn trêu chọc nàng thêm nữa, vẫn muốn thấy gương mặt xấu xổ này của nàng. Diệp Hải Lan cho tay xuống xoa nắn một bên ngực đối phương, nàng giật thót người khi ngón tay kia của cô lướt qua nụ đào nhỏ. Cô nhào nắn chúng không khác gì bột làm bánh, đã vậy còn dùng hai ngón tay kẹp cứng lại khiến đầu đỉnh hồng đâm lên mặt áo. - Hmm nhị gia... Chị thấy-khó chịu ~~Như Ý nhăn nhó đẩy vai cô lên, cả người vặn vẹo không yên. Nàng thấy ngứa ngáy khi cô cứ cố tình không trữ tiếp chạm vào chúng, cả bên dưới nữa, đầu gối của Hải Lan cứ cạ vào tư mật nàng, thêm phần Như Ý không yên cứ ngọ nguậy làm cho bên dưới nàng thấm ướt đi một ít.- Được, vậy để em giúp chị nhé.Cô ôn nhu nâng niu đối phương, hôn nhẹ lên má nàng rồi kéo vai áo xuống, để hai tay nàng rút ra khỏi tay áo. Diệp Hải Lan kéo hẳn chiếc đầm ngủ xuống rồi vắt lên ghế, cơ thể trắng nõn nà đang nằm phơi trước mặt cô, hai bầu ngực nàng trễ qua hai bên nhưng không có nghĩa là chúng xập xệ xấu xí mà là rất mềm mịn. Như Ý ngại ngùng che đi vùng tam giác bên dưới, biết là cả hai rất hay làm tình với nhau nên nàng có ý định là sẽ xử lí hết mớ cỏ bên dưới, vì lo là cô sẽ chê bai mà suy nghĩ nàng này nọ. Nhưng ngược lại, Hải Lan đã cản kịp nàng không để nàng đụng vào chúng vì cô thấy rất đáng yêu, với cả cũng chỉ là một vùng nhỏ mọc thưa thớt bên trên không quá đáng ngại. - S-sao em cứ nhìn chị thế?Như Ý thẹn thùng đưa tay lên che hờ ở miệng, nàng lí nhí hỏi cô. Lúc này Hải Lan mới ý thức được mà ngẩn lên nhìn nàng.- Em xin lỗi, em làm chị ngại sao?Cô khẽ cười, trườn lên trên người nàng, hai chân mở rộng chào đón cô ngự trị ở giữa hai chân. Diệp Hải Lan cúi người xuống hôn lấy môi nàng cũng rất từ tốn, Như Ý bĩu môi phụng phịu với cách nhìn không đứng đắn đó từ cô. Đối phương cười khổ véo nhẹ lên mũi nàng. - Chị cứ đáng yêu thế này em chết mất. Em sẽ không lấy vợ đâu đấy, đều tại thiếu phu nhân cả.
- Hmm ~ em là kẻ không có tiền đồ, giờ quay sang lại đổ tội cho chị à?Hải Lan hôn xuống cổ nàng, để lại dấu tình ái đỏ ao ướt át. Không ở cổ thì bầu ngực tròn trịa kia cũng sẽ đầy vết hôn mặn nồng.- Em nói cái này nhé.
- Hmmm?Cả hai bỗng dừng lại trong phút chốc, Như Ý vén gọn mái tóc của đối phương cho tươm tất lại. Hai má Hải Lan cũng đo đỏ vì ân ái, mắt lờ đờ nhìn nàng đầy tình tứ, đây là lần đầu tiên nàng thấy cô như vậy, chứ mọi lần chỉ có mình Hải Lan cô là kẻ tỉnh táo thôi.- Trước đây, nếu em không đi du học, nếu em ở nhà thì... Rất có thể, chị sẽ là vợ của em đấy.Như Ý chớp chớp mắt nhìn cô đầy kinh ngạc, nói- Nhưng lúc đó là, đại gia cũng có để mắt tới chị. Không lẽ cả hai đều chỉ giành một mình chị sao?
- Chị không thích cảm giác được nhiều người theo đuổi sao?Nàng liền lắc đầu.- Phiền phức lắm, như vậy không phải ai cũng bị làm khó sao? Vẫn phải nên học cách buông bỏ thôi. Hải Lan kề sát mũi mình chạm vào mũi Như Ý khẽ cục cựa.- Vậy đại gia phải học cách buông bỏ chị thôi, còn em thì không có chuyện đó đâu.Cô sấn tới hôn nàng thật mãnh liệt, có thể nói đây cũng là lời tỏ tình mập mờ của Hải Lan. Cô không thể bị thứ tình yêu này làm cho mờ mắt quên đi kế hoạch trả thù của mình, nhưng cô cũng không thể miễn cưỡng khi ở bên cạnh nàng, vẫn là nàng giúp Hải Lan cô có lại cảm giác được yêu thương, được ấm áp suốt ngần ấy năm. Chỉ trái ngang thay, nàng là con chốt để cô có thể trả được thù hần. Cô mút lấy nụ đào ngon ngọt trên đỉnh tròn, chiếc lưỡi điêu luyện đó lần nào cũng khiến Như Ý muốn phát điên. Chúng ấm nống lại kì, chạm vào da thịt nàng lại ướt át làm Như Ý không khỏi rên lên. Mùi cơ thể của nàng là một cái gì đó rất gây nghiện, hoà quyện giữa mùi nước hoa của nàng hay dùng và mùi sữa tắm, mùi mồ hôi nhưng lại không khiến người ta phải tránh xa mà thay vào lại trở thành mùi hương mà Diệp Hải Lan cực kì nghiện. Cả áo nhỏ của Như Ý cũng bị cô nằng nặc xin về để thơm lấy mỗi khi tâm trạng không tốt, như chất gây nghiện vậy.- Huhh ahh ~ nh-nhị gia ơi ~ bên dưới chị... Ướt-ướt lắm...Nghe vậy cô cũng cho tay xuống thăm dò thử, cô phải tròn mắt kinh ngạc không ngờ nàng lại nhạy cảm đến độ ra ướt cả ga giường. Mấy ngón tay của Hải Lan dính đầy mật dịch khi chỉ vừa chạm nhẹ từ bên ngoài vào, Như Ý đã khẽ run lên, bất giác tiết ra thêm dòng nước nóng hổi. - Nhiều nước quá, chị có muốn em liếm hết sạch chúng cho chị không?
- Nhị gia...
- Hmmm?Nàng xấu xổ đến đỏ cả mặt, còn đỏ hơn cả lúc ban đầu nữa. Làm sao nàng có thể lộ liễu đồng ý để cô làm chuyện đó cho mình, nhưng Như Ý cũng thật muốn cái miệng giảo hoạt kia húp trọn hết tinh túy bên dưới. Nàng khổ sở nhìn đối phương, Hải Lan thì đang chờ một câu trả lời từ nàng, không cũng được hay hành động nào đấy thay cho lời nói đỡ phải ngại. Như Ý đặt tay lên bụng dưới của mình tự xoa xoa, vẫn là cô hiểu nàng nhất. Diệp Hải Lan cười tà gian, kéo hai chân nàng ra, hạ người xuống ngang với miệng hang ướt át kia. Cô lập tức vồ tới, miệng bao lấy cả tư mật non mềm. - Hahhh ~~Nàng rên lên, ưỡn ngực nhận lấy, cái khoái cảm truyền đến đỉnh đầu làm nàng mụ mị. Tay giữ lấy đầu cô, hông cũng khe khẽ nẩy nhẹ. - Nhị gia... Ưmm !!Thanh âm dâm dục nhớp nháp mà miệng cô phát ra không ngừng, đầu óc Như Ý trống rỗng rồi nàng không nghĩ được gì thêm nữa cả. - Huhh ahh ~~
- Ngón tay em dễ dàng trượt vào trong luôn nè.
- Ưhh...Chỉ vừa phân nửa nhưng Hải Lan cảm thấy như cái miệng nhỏ này của nàng thật sự đang hút cô vào. Hai ngón tay ngọ nguậy, khuấy động bên trong, rất ấm áp và cực kì ướt, mềm nữa. Như Ý càng không thể khống chế tiếng rên của mình, nàng ôm chặt lấy cô vùi vào tóc đối phương để giảm tiếng. - Hahh ưmm không-ngahh ~~~ ahh ưhhh... Hai chân nàng tự động dạt rộng hơn, tay nắm níu vai Hải Lan, ghi chặt lấy cánh tay đang náo loạn bên dưới.- Chị ra... Ahh chị ra-a ~~~ Một tràng nước lại từ nơi sâu thẳm nhất của nàng ào ạt cho ra, cả bàn tay cô không chỗ nào là không bị ướt, nhiều đến nước còn nhiễu xuống cả ga giường. Nàng sụi lơ nằm ra đó, hơi thở nặng nề cố điều hoà lại. Lại có cảm giác nơi tư mật như đang muốn nong ra, nàng mệt nhọc liếc nhìn xuống. Diệp Hải Lan đã lấy con quái thú đó ra từ lúc nàng đang mê man, tay khi nãy còn đang phủ ướt dâm thủy của Như Ý, cô lợi dụng để chà lên thân gậy nóng ran, đầy gân của mình. Đầu khấc tim tím cứ không thôi cọ vào miệng nhỏ nhưng không đút vào trong.- Đừng nôn nóng, đợi em làm cho nó trơn trua một chút. Không sẽ làm đau chị mất.
- Nhưng... Sao chị thấy... Nó còn to hơn mấy lần trước...Như Ý vừa nói lâu lâu thì nhìn cô và côn thịt, nghe lời này cự vật bỗng giật lên một cái cũng khiến nàng không khỏi cả kinh.- Nó thích chị lắm đấy, nó to như vậy cũng vì chị quá ngon ~Diệp Hải Lan lấy chân nàng gác lên vai mình rồi khẽ hôn lên bắp chân nhẵn mịn ấy.- Em cho vào nhé?Dù cho Như Ý có chưa sẵn sàng thì cô cũng không biết dừng thế nào nữa, nhưng đây cũng là cách để tôn trọng đối phương để nàng chuẩn bị tinh thần còn hơn là bất ngờ đâm thúc tàn bạo.Hải Lan đẩy hông tới, gậy thịt từ từ chen vào lỗ nhỏ của nàng. Cả hai đều cảm nhận rõ đối phương, nàng thấy nóng lắm, trong bụng nàng như đang bị thiêu đốt vậy. Cô thì kêu lên một hơi thoả mãn, nhắm mắt hưởng thụ nhưng cũng không vì vậy mà ra vào mạnh bạo.Cô vẫn từ tốn đâm vào trong, nghe từng tiếng rên rỉ kiều mị của nàng.- Hahh... Ưhh ~~ ưmm ahh ahhh!! Huhh ~Bên trong Như Ý rất hẹp và khít, cô như bị vắt kiệt mỗi lần cố vươn tới chỗ sâu nhất của nàng, nhưng có như vậy thì mới sướng được. Hải Lan biết nếu cô cứ vô tình vô cảm thoả cơn dục vọng thì sẽ làm nàng đau, nhưng cô không thể giữ được lí trí đến cuối cùng. Cô cúi xuống hôn lấy nữ nhân đang rên la dưới thân mình, nàng mơ màng nhìn Hải Lan, nước mắt sinh lý tự động chảy ra. Cô giữ lấy eo Như Ý dần đâm phá mạnh mẽ hơn.- Kh-không... Ưhh nh-nhanh nhanh quá rồi-ii ahhh !! Ưmm huhh ưh ưhh ưh ưhhh ~~~ Nàng kịch liệt lắc đầu mà mếu máo, cô giữ lấy đầu nàng trân trân nhìn cô.- Thiên thần của em ~ hãy để em yêu chị nhé?Câu đầu tiên là Hải Lan thì thầm với nàng bằng tiếng Anh, lời yêu này có phải thật là nghiêm túc hay không? Như Ý vẫn nghe chứ, đều có thể nghe được từng câu từng chữ của cô nhưng lúc này nàng không đủ tỉnh táo để lựa lời đáp lại, đến cả hơi để rên cũng gần cạn kiệt rồi.- Hải Lan Hải Lann !!! Đừng-đừng... Ahh xuất-t bên huhhh trong ~
- Vâng.Vẫn như mọi khi cô rất chịu nghe lời Như Ý, không vì phút chót nông nổi mà làm rối tung mọi thứ. Hải Lan nhăn mặt, có lẽ cô cũng gần chạm đến giới hạn rồi. - Agh Như Ý...
- Huhhh ~~ ahh ah... Hahhhh !!Cô rút nhanh ra ngoài nhưng chưa kịp bắn lên bụng lên đùi nàng như bình thường mà chỉ vừa giây đầu tiên thôi Hải Lan đã nhuộm trắng cả miệng huyệt nhỏ của Như Ý, cô cũng phải xóc lên cho ra hết bên ngoài.Từng đợt tinh dịch nóng hổi cứ vậy mà bắn lên âm vật Như Ý, lên bụng, lên đùi nàng. Sau khi thật sự đã không còn giọt nào nữa, Diệp Hải Lan cũng thở nặng nề bò lên, nán lại cưng nựng đỉnh hồng kiêu hãnh ấy, rồi hôn lấy môi Như Ý. Nàng lúc này đã nhận thức được là mọi chuyện xong rồi, cũng không hề bài trừ sự thân mật này mà liền hôn đáp lại Hải Lan. Cả hai phà hơi thở nóng cho nhau, nhìn ngắm gương mặt sau khi làm tình của đối phương ở cự li gần ngay trước mặt. - Mắt của chị đẹp thật.
- Mắt em cũng rất đẹp ~Cô hạ mắt nhìn xuống bên dưới của Như Ý, nói- Để em dọn cho chị rồi chúng ta đi ngủ nhé.Hải Lan rất tự giác khi xong việc, luôn là người chủ động dọn dẹp bãi chiến trường của hai người. Đây là một điểm mà Như Ý rất thích ở cô, cô nhẹ nhàng đến lạ, không khi nào lau chùi qua loa mà rất cẩn thận. Khi cô vừa ngã lưng sau khi xong xuôi thì Như Ý đã chủ động quay sang ôm lấy, gối đầu lên vai đối phương. - Chị còn thấy đau không?
- Không đau nữa.Nàng khẽ lắc đầu, dụi dụi vào cổ Hải Lan mà trả lời. Cô thầm cười ôm chặt lấy cơ thể nàng, hôn nhẹ lên má thay cho lời chúc ngủ ngon.
- Là của lão phu nhân thỉnh về cho tôi đấy, còn cả chuỗi hạt này nữa.Tiểu Tâm ngồi bên dưới thềm nhà, con bé ngước nhìn chủ tử đang ngồi trên ghế, có khi quỳ lên nhìn mấy món đồ đẹp đẽ kia. Như Ý cũng không ngần ngại chia sẻ cho đứa nhỏ này, nàng cũng rất hay mua vài món đồ trang sức lấp lánh cho nó mỗi lần có dịp ra chợ. - Thiếu phu nhân.Nghe giọng cô từ phía sau, Tiểu Tâm nhìn ra thì lập tức đứng lên lùi ra một khoảng, cúi đầu.- Nhị gia mới về ạ.
- Hai người đang nói chuyện gì vậy?Nàng mĩm cười giơ tay lên cho Hải Lan xem chuỗi ngọc xinh đẹp.- Em nhìn này, là mẹ thỉnh cho chị lúc sáng đi chùa đó có đẹp không?
- Rất đẹp. Bây giờ với mẹ, con dâu là nhất rồi. Em còn chẳng có đây.Cô thở dài giả vờ tị nạnh với nàng, Như Ý nhướn mày vẻ đắc ý tinh nghịch. Thấy đây không phải chỗ dành cho mình nữa Tiểu Tâm lặng lẽ lui ra ngoài để cho hai vị chủ tử được riêng tư. Diệp Hải Lan đứng tựa vào bàn, tay vuốt tóc mái nàng qua tai, ngắm nhìn mĩ mạo yêu kiều kia. - Phải rồi nhị gia.
- Hmm?
- Ban sáng chị đi chùa cùng mẹ, chị có làm quen được với một người phụ nữ, cô ấy rất đẹp và nhìn rất tốt nữa. Nhưng sau đó mẹ gặp cô ấy thì lại tức giận kéo chị đi về, em nói xem chẳng lẽ mẹ và người đó có quen biết gì sao?Nàng ngây ngô kể lại chuyện kì lạ lúc sáng nay, chủ yếu là có chút tò mò nên cũng muốn hỏi qua cô. Hải Lan đưa mắt nhìn chỗ khác, lựa lời bảo- Em nghĩ chắc đó là người quen của mẹ, mà có thể giữa mẹ và người phụ nữ đó có chuyện gì đấy thôi. Chắc là mẹ không cho chị giao du với cô ta.
- Chị thấy cô ấy cũng tốt mà.Cô không muốn phải nói nhiều thêm về chủ đề này nữa, chỉ lo là cứ nói mãi rồi buột miệng lúc nào không hay.- Đi ngủ thôi nào, mai sáng dậy sớm mẹ nói sẽ dẫn chị đi xem đầm, váy kiểu Tây để chuẩn bị cho buổi tiệc tối mai đấy. Như Ý trố mắt nhìn cô, kinh ngạc hỏi- Gì cơ? Đi xem đầm á? Không cần đâu mà, đồ đẹp đại gia mua cho chị còn đầy cả tủ chị mặc còn chưa hết.
- Nhưng đó đều là sườn sám và đồ truyền thống thôi, chị làm dâu Diệp gia gần một năm rồi cũng phải có khí chất của một phu nhân hào môn chứ.Mấy cái này, vẫn có chút khoa trương đối với nàng, nhưng cô nói đúng. Đến đó thì cả hai là bộ mặt đại diện cho gia đình, không thể cứ ăn mặc đơn giản được.Giờ thì, lên giường được chưa nào?Cô nắm tay kéo Như Ý dậy, lùi bước dẫn nàng theo về phía giường rồi đè nàng xuống nằm dưới mình, tay xuýt xoa cơ thể nõn nà ấy.- Không phải nhị gia nói sẽ đi ngủ sao? Sao lại...
- Thì cũng phải vận động tí thì ngủ mới ngon chứ đúng không nào?
- Em lại vậy rồi đấy. Nàng vờ nũng nịu, phồng má trách cứ Hải Lan, cô làm sao chịu nỗi bởi sự đáng yêu này. Khẽ khàng đặt nụ hôn lên môi nàng, Như Ý cũng phối hợp nhịp nhàng theo, cô hôn rất giỏi, ban đầu nàng còn có chút không quen khi bị cô vồ vập từ lần này đến lần khác. Bây giờ thì có thể đoán được mà hợp tác rất ăn ý. Cô tự cởi áo thun trên người ra, hai tay nắm lấy đôi cánh tay của đối phương giam hãm trên đỉnh đầu, môi hôn hai người chẳng thể rời nhau, Như Ý đan chặt lấy tay cô giữ lại môi hồng vẫn để mặc người thao túng.Chiếc váy dài của nàng chịu tác động của cả hai, đã bị kéo lên từ lúc nào, hai chân nàng câu lấy hông Diệp Hải Lan, cặp chân nuột nà mịn màng được cô săn sóc yêu thương. Hai người dứt môi hôn ra kéo theo một sợi bạc giữa không trung, cô cười gian manh nhìn nàng, nhẹ hôn lên má hồng rồi hôn ra phía sau. Vành tai Như Ý đã đỏ ửng từ lúc nào, bây giờ lại bị cô ngặm lấy, lưỡi liếm dọc theo sụn tai mềm mềm. - Hahh nhột quá...
- Chị đáng yêu quá đi mất ~Vẫn muốn trêu chọc nàng thêm nữa, vẫn muốn thấy gương mặt xấu xổ này của nàng. Diệp Hải Lan cho tay xuống xoa nắn một bên ngực đối phương, nàng giật thót người khi ngón tay kia của cô lướt qua nụ đào nhỏ. Cô nhào nắn chúng không khác gì bột làm bánh, đã vậy còn dùng hai ngón tay kẹp cứng lại khiến đầu đỉnh hồng đâm lên mặt áo. - Hmm nhị gia... Chị thấy-khó chịu ~~Như Ý nhăn nhó đẩy vai cô lên, cả người vặn vẹo không yên. Nàng thấy ngứa ngáy khi cô cứ cố tình không trữ tiếp chạm vào chúng, cả bên dưới nữa, đầu gối của Hải Lan cứ cạ vào tư mật nàng, thêm phần Như Ý không yên cứ ngọ nguậy làm cho bên dưới nàng thấm ướt đi một ít.- Được, vậy để em giúp chị nhé.Cô ôn nhu nâng niu đối phương, hôn nhẹ lên má nàng rồi kéo vai áo xuống, để hai tay nàng rút ra khỏi tay áo. Diệp Hải Lan kéo hẳn chiếc đầm ngủ xuống rồi vắt lên ghế, cơ thể trắng nõn nà đang nằm phơi trước mặt cô, hai bầu ngực nàng trễ qua hai bên nhưng không có nghĩa là chúng xập xệ xấu xí mà là rất mềm mịn. Như Ý ngại ngùng che đi vùng tam giác bên dưới, biết là cả hai rất hay làm tình với nhau nên nàng có ý định là sẽ xử lí hết mớ cỏ bên dưới, vì lo là cô sẽ chê bai mà suy nghĩ nàng này nọ. Nhưng ngược lại, Hải Lan đã cản kịp nàng không để nàng đụng vào chúng vì cô thấy rất đáng yêu, với cả cũng chỉ là một vùng nhỏ mọc thưa thớt bên trên không quá đáng ngại. - S-sao em cứ nhìn chị thế?Như Ý thẹn thùng đưa tay lên che hờ ở miệng, nàng lí nhí hỏi cô. Lúc này Hải Lan mới ý thức được mà ngẩn lên nhìn nàng.- Em xin lỗi, em làm chị ngại sao?Cô khẽ cười, trườn lên trên người nàng, hai chân mở rộng chào đón cô ngự trị ở giữa hai chân. Diệp Hải Lan cúi người xuống hôn lấy môi nàng cũng rất từ tốn, Như Ý bĩu môi phụng phịu với cách nhìn không đứng đắn đó từ cô. Đối phương cười khổ véo nhẹ lên mũi nàng. - Chị cứ đáng yêu thế này em chết mất. Em sẽ không lấy vợ đâu đấy, đều tại thiếu phu nhân cả.
- Hmm ~ em là kẻ không có tiền đồ, giờ quay sang lại đổ tội cho chị à?Hải Lan hôn xuống cổ nàng, để lại dấu tình ái đỏ ao ướt át. Không ở cổ thì bầu ngực tròn trịa kia cũng sẽ đầy vết hôn mặn nồng.- Em nói cái này nhé.
- Hmmm?Cả hai bỗng dừng lại trong phút chốc, Như Ý vén gọn mái tóc của đối phương cho tươm tất lại. Hai má Hải Lan cũng đo đỏ vì ân ái, mắt lờ đờ nhìn nàng đầy tình tứ, đây là lần đầu tiên nàng thấy cô như vậy, chứ mọi lần chỉ có mình Hải Lan cô là kẻ tỉnh táo thôi.- Trước đây, nếu em không đi du học, nếu em ở nhà thì... Rất có thể, chị sẽ là vợ của em đấy.Như Ý chớp chớp mắt nhìn cô đầy kinh ngạc, nói- Nhưng lúc đó là, đại gia cũng có để mắt tới chị. Không lẽ cả hai đều chỉ giành một mình chị sao?
- Chị không thích cảm giác được nhiều người theo đuổi sao?Nàng liền lắc đầu.- Phiền phức lắm, như vậy không phải ai cũng bị làm khó sao? Vẫn phải nên học cách buông bỏ thôi. Hải Lan kề sát mũi mình chạm vào mũi Như Ý khẽ cục cựa.- Vậy đại gia phải học cách buông bỏ chị thôi, còn em thì không có chuyện đó đâu.Cô sấn tới hôn nàng thật mãnh liệt, có thể nói đây cũng là lời tỏ tình mập mờ của Hải Lan. Cô không thể bị thứ tình yêu này làm cho mờ mắt quên đi kế hoạch trả thù của mình, nhưng cô cũng không thể miễn cưỡng khi ở bên cạnh nàng, vẫn là nàng giúp Hải Lan cô có lại cảm giác được yêu thương, được ấm áp suốt ngần ấy năm. Chỉ trái ngang thay, nàng là con chốt để cô có thể trả được thù hần. Cô mút lấy nụ đào ngon ngọt trên đỉnh tròn, chiếc lưỡi điêu luyện đó lần nào cũng khiến Như Ý muốn phát điên. Chúng ấm nống lại kì, chạm vào da thịt nàng lại ướt át làm Như Ý không khỏi rên lên. Mùi cơ thể của nàng là một cái gì đó rất gây nghiện, hoà quyện giữa mùi nước hoa của nàng hay dùng và mùi sữa tắm, mùi mồ hôi nhưng lại không khiến người ta phải tránh xa mà thay vào lại trở thành mùi hương mà Diệp Hải Lan cực kì nghiện. Cả áo nhỏ của Như Ý cũng bị cô nằng nặc xin về để thơm lấy mỗi khi tâm trạng không tốt, như chất gây nghiện vậy.- Huhh ahh ~ nh-nhị gia ơi ~ bên dưới chị... Ướt-ướt lắm...Nghe vậy cô cũng cho tay xuống thăm dò thử, cô phải tròn mắt kinh ngạc không ngờ nàng lại nhạy cảm đến độ ra ướt cả ga giường. Mấy ngón tay của Hải Lan dính đầy mật dịch khi chỉ vừa chạm nhẹ từ bên ngoài vào, Như Ý đã khẽ run lên, bất giác tiết ra thêm dòng nước nóng hổi. - Nhiều nước quá, chị có muốn em liếm hết sạch chúng cho chị không?
- Nhị gia...
- Hmmm?Nàng xấu xổ đến đỏ cả mặt, còn đỏ hơn cả lúc ban đầu nữa. Làm sao nàng có thể lộ liễu đồng ý để cô làm chuyện đó cho mình, nhưng Như Ý cũng thật muốn cái miệng giảo hoạt kia húp trọn hết tinh túy bên dưới. Nàng khổ sở nhìn đối phương, Hải Lan thì đang chờ một câu trả lời từ nàng, không cũng được hay hành động nào đấy thay cho lời nói đỡ phải ngại. Như Ý đặt tay lên bụng dưới của mình tự xoa xoa, vẫn là cô hiểu nàng nhất. Diệp Hải Lan cười tà gian, kéo hai chân nàng ra, hạ người xuống ngang với miệng hang ướt át kia. Cô lập tức vồ tới, miệng bao lấy cả tư mật non mềm. - Hahhh ~~Nàng rên lên, ưỡn ngực nhận lấy, cái khoái cảm truyền đến đỉnh đầu làm nàng mụ mị. Tay giữ lấy đầu cô, hông cũng khe khẽ nẩy nhẹ. - Nhị gia... Ưmm !!Thanh âm dâm dục nhớp nháp mà miệng cô phát ra không ngừng, đầu óc Như Ý trống rỗng rồi nàng không nghĩ được gì thêm nữa cả. - Huhh ahh ~~
- Ngón tay em dễ dàng trượt vào trong luôn nè.
- Ưhh...Chỉ vừa phân nửa nhưng Hải Lan cảm thấy như cái miệng nhỏ này của nàng thật sự đang hút cô vào. Hai ngón tay ngọ nguậy, khuấy động bên trong, rất ấm áp và cực kì ướt, mềm nữa. Như Ý càng không thể khống chế tiếng rên của mình, nàng ôm chặt lấy cô vùi vào tóc đối phương để giảm tiếng. - Hahh ưmm không-ngahh ~~~ ahh ưhhh... Hai chân nàng tự động dạt rộng hơn, tay nắm níu vai Hải Lan, ghi chặt lấy cánh tay đang náo loạn bên dưới.- Chị ra... Ahh chị ra-a ~~~ Một tràng nước lại từ nơi sâu thẳm nhất của nàng ào ạt cho ra, cả bàn tay cô không chỗ nào là không bị ướt, nhiều đến nước còn nhiễu xuống cả ga giường. Nàng sụi lơ nằm ra đó, hơi thở nặng nề cố điều hoà lại. Lại có cảm giác nơi tư mật như đang muốn nong ra, nàng mệt nhọc liếc nhìn xuống. Diệp Hải Lan đã lấy con quái thú đó ra từ lúc nàng đang mê man, tay khi nãy còn đang phủ ướt dâm thủy của Như Ý, cô lợi dụng để chà lên thân gậy nóng ran, đầy gân của mình. Đầu khấc tim tím cứ không thôi cọ vào miệng nhỏ nhưng không đút vào trong.- Đừng nôn nóng, đợi em làm cho nó trơn trua một chút. Không sẽ làm đau chị mất.
- Nhưng... Sao chị thấy... Nó còn to hơn mấy lần trước...Như Ý vừa nói lâu lâu thì nhìn cô và côn thịt, nghe lời này cự vật bỗng giật lên một cái cũng khiến nàng không khỏi cả kinh.- Nó thích chị lắm đấy, nó to như vậy cũng vì chị quá ngon ~Diệp Hải Lan lấy chân nàng gác lên vai mình rồi khẽ hôn lên bắp chân nhẵn mịn ấy.- Em cho vào nhé?Dù cho Như Ý có chưa sẵn sàng thì cô cũng không biết dừng thế nào nữa, nhưng đây cũng là cách để tôn trọng đối phương để nàng chuẩn bị tinh thần còn hơn là bất ngờ đâm thúc tàn bạo.Hải Lan đẩy hông tới, gậy thịt từ từ chen vào lỗ nhỏ của nàng. Cả hai đều cảm nhận rõ đối phương, nàng thấy nóng lắm, trong bụng nàng như đang bị thiêu đốt vậy. Cô thì kêu lên một hơi thoả mãn, nhắm mắt hưởng thụ nhưng cũng không vì vậy mà ra vào mạnh bạo.Cô vẫn từ tốn đâm vào trong, nghe từng tiếng rên rỉ kiều mị của nàng.- Hahh... Ưhh ~~ ưmm ahh ahhh!! Huhh ~Bên trong Như Ý rất hẹp và khít, cô như bị vắt kiệt mỗi lần cố vươn tới chỗ sâu nhất của nàng, nhưng có như vậy thì mới sướng được. Hải Lan biết nếu cô cứ vô tình vô cảm thoả cơn dục vọng thì sẽ làm nàng đau, nhưng cô không thể giữ được lí trí đến cuối cùng. Cô cúi xuống hôn lấy nữ nhân đang rên la dưới thân mình, nàng mơ màng nhìn Hải Lan, nước mắt sinh lý tự động chảy ra. Cô giữ lấy eo Như Ý dần đâm phá mạnh mẽ hơn.- Kh-không... Ưhh nh-nhanh nhanh quá rồi-ii ahhh !! Ưmm huhh ưh ưhh ưh ưhhh ~~~ Nàng kịch liệt lắc đầu mà mếu máo, cô giữ lấy đầu nàng trân trân nhìn cô.- Thiên thần của em ~ hãy để em yêu chị nhé?Câu đầu tiên là Hải Lan thì thầm với nàng bằng tiếng Anh, lời yêu này có phải thật là nghiêm túc hay không? Như Ý vẫn nghe chứ, đều có thể nghe được từng câu từng chữ của cô nhưng lúc này nàng không đủ tỉnh táo để lựa lời đáp lại, đến cả hơi để rên cũng gần cạn kiệt rồi.- Hải Lan Hải Lann !!! Đừng-đừng... Ahh xuất-t bên huhhh trong ~
- Vâng.Vẫn như mọi khi cô rất chịu nghe lời Như Ý, không vì phút chót nông nổi mà làm rối tung mọi thứ. Hải Lan nhăn mặt, có lẽ cô cũng gần chạm đến giới hạn rồi. - Agh Như Ý...
- Huhhh ~~ ahh ah... Hahhhh !!Cô rút nhanh ra ngoài nhưng chưa kịp bắn lên bụng lên đùi nàng như bình thường mà chỉ vừa giây đầu tiên thôi Hải Lan đã nhuộm trắng cả miệng huyệt nhỏ của Như Ý, cô cũng phải xóc lên cho ra hết bên ngoài.Từng đợt tinh dịch nóng hổi cứ vậy mà bắn lên âm vật Như Ý, lên bụng, lên đùi nàng. Sau khi thật sự đã không còn giọt nào nữa, Diệp Hải Lan cũng thở nặng nề bò lên, nán lại cưng nựng đỉnh hồng kiêu hãnh ấy, rồi hôn lấy môi Như Ý. Nàng lúc này đã nhận thức được là mọi chuyện xong rồi, cũng không hề bài trừ sự thân mật này mà liền hôn đáp lại Hải Lan. Cả hai phà hơi thở nóng cho nhau, nhìn ngắm gương mặt sau khi làm tình của đối phương ở cự li gần ngay trước mặt. - Mắt của chị đẹp thật.
- Mắt em cũng rất đẹp ~Cô hạ mắt nhìn xuống bên dưới của Như Ý, nói- Để em dọn cho chị rồi chúng ta đi ngủ nhé.Hải Lan rất tự giác khi xong việc, luôn là người chủ động dọn dẹp bãi chiến trường của hai người. Đây là một điểm mà Như Ý rất thích ở cô, cô nhẹ nhàng đến lạ, không khi nào lau chùi qua loa mà rất cẩn thận. Khi cô vừa ngã lưng sau khi xong xuôi thì Như Ý đã chủ động quay sang ôm lấy, gối đầu lên vai đối phương. - Chị còn thấy đau không?
- Không đau nữa.Nàng khẽ lắc đầu, dụi dụi vào cổ Hải Lan mà trả lời. Cô thầm cười ôm chặt lấy cơ thể nàng, hôn nhẹ lên má thay cho lời chúc ngủ ngon.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store