ZingTruyen.Store

[BHTT] Quải Châu | Ham Muốn | H+ | SNH48 - Viên Nhất Kỳ, Châu Thi Vũ (EDIT)

Chap 4: Làm gì? (H)

denie_mb3

Điều kiện khách sạn ở mức trung bình, phòng cũng không lớn, Viên Nhất Kỳ đi theo Châu Thi Vũ vào, đứng ở cửa cau mày ghét bỏ, kén chọn một hồi, cuối cùng quyết định ngồi xuống mép giường.

Châu Thi Vũ đến gần, ngồi quỳ trên đùi cô, ôm lấy cằm và hôn cô. Viên Nhất Kỳ nâng cổ, bàn tay luồn vào trong váy và ôm lấy eo nàng, mỏng manh, yếu đuối, chỉ cần hai bàn tay liền có thể bao trọn.

Vừa hôn, nàng liền trở nên bối rối, bụng dưới hơi tê dại, nhịn không được kéo một tay Viên Nhất Kỳ ôm trọn ngực mình, mím môi, vành tai đỏ bừng, lời mời gọi nhẹ như tiếng muỗi vo ve:

"Làm đi."

"Gì?"

Viên Nhất Kỳ cố tình từ chối đáp lại, dung túng hợp tác với hành động của nàng, nhưng nhất định không chịu đưa ra bất kỳ phản hồi nào.

Châu Thi Vũ biết cô đang tức giận, nhưng chủ động mời gọi lại không nhận được phản hồi nào khó tránh khỏi đôi chút lúng túng. Nàng chống tay lên vai Viên Nhất Kỳ và đẩy cô ngã xuống giường, mái tóc buông xõa bao phủ lấy hai người họ, đưa tay tháo bỏ chiếc vòng cổ và hôn lên cổ cô.

Viên Nhất Kỳ nương theo động tác của nàng ngã xuống, phiền muộn trong lòng tiêu tán, mỉm cười ấm áp, hơi thở gần trong gang tấc, cố ý hạ giọng:

"Làm gì?"

"Làm em."

Biết bao phần tức giận.

Nàng cắn mạnh vào môi Viên Nhất Kỳ, một tay chạm vào thắt lưng Viên Nhất Kỳ, nhẹ nhàng tháo ra bằng một tay.

Bị nụ hôn mê hoặc không kịp ngăn cản, nơi nóng bỏng bị giữ chặt trong tay. Bàn tay Viên Nhất Kỳ đặt trên eo Châu Thi Vũ đột nhiên siết chặt, mắt nhắm chặt, chịu đựng hết lần này đến lần khác trước khi có thể kìm lại tiếng rên rỉ gần như thoát ra khỏi cổ họng.

Nơi nóng bỏng mạnh mẽ cứng rắn, thậm chí không khỏi chảy ra một chút chất dịch ướt át. Tùy ý vuốt ve từ trên xuống dưới, móng giả cạ nhẹ tạo cảm giác đau, Châu Thi Vũ duỗi thẳng eo, đặt hai tay lên eo, nhìn chằm chằm Viên Nhất Kỳ rồi mỉm cười.

Nụ cười xinh đẹp, mắt khẽ cụp xuống, khuôn mặt đỏ bừng ngập tràn dục vọng, nụ cười lại vô cùng thuần khiết, tự cởi nội y bên dưới, đưa hang động ướt át vào nơi nóng bỏng thẳng đứng, cố ý ma sát hai lần, rồi chầm chậm ngồi xuống.

Cả hai đều thở dốc.

Châu Thi Vũ chỉ cảm thấy mình bị đâm thủng, suýt chút nữa ngã gục lên người Viên Nhất Kỳ. Trì hoãn một lúc, nàng cắn răng cố gắng nâng mông lên, sau đó bắt đầu nhẹ nhàng nhấp lên xuống.

Thể lực của omega có hạn, tốc độ lên xuống chậm chạp, Viên Nhất Kỳ gần như có thể cảm nhận được nơi đó của mình đang bị lớp thịt mềm từng chút một bao quanh, hút vào rồi thả ra, sau đó bị bao bọc thành từng lớp.

Khoái cảm nửa vời liên tục hành hạ Viên Nhất Kỳ khiến cô không thể thở được. Muốn nàng làm nhanh hơn chút, nhưng cô chưa kịp nói gì, liền cảm thấy một dòng chất lỏng ấm áp trào ra.

Châu Thi Vũ đã cao trào.

Khi mất hết sức lực nàng liền không nguyện ý cử động nữa, nhưng lại hạ mắt xuống, nhấn vào eo Viên Nhất Kỳ, cố ý hung ác đe dọa trả đũa cô:

"Không cho cử động!"

Nơi nóng bỏng bị lớp thịt mềm mại siết chặt, eo và bụng bị nàng đè xuống giường không thể dùng lực. Mặc kệ Viên Nhất Kỳ có dỗ dành thế nào, nàng cũng không chịu cử động, cô đành phải cong đầu gối, dùng đùi nâng mông Châu Thi Vũ, khiến nàng phải tự mình di chuyển.

Cảm giác thăng bằng bị phá vỡ. Để tránh bị ngã, Châu Thi Vũ chỉ có thể dùng khuỷu tay chống đỡ hai bên, bầu ngực rũ xuống, núm vú theo chuyển động lắc lư cạ vào mặt Viên Nhất Kỳ, cô nghiêng đầu ngậm vào miệng, lấy răng cắn rồi day nhẹ, dùng lực mút mạnh để lại những vết đỏ trên bầu ngực trắng nõn, cắn đến khi ngực nàng ướt đẫm mới hài lòng buông ra.

Mông nàng bị đâm đến đỏ ửng đau đớn, Châu Thi Vũ lắc lư cơ thể muốn trốn đi, nhưng vừa muốn nâng người lên một chút, liền bị Viên Nhất Kỳ giữ chặt eo, dùng lực mạnh kéo nàng ngồi xuống. Cả người nàng mềm nhũn ngã lên Viên Nhất Kỳ, nương theo động tác của cô mà phát ra tiếng rên khe khẽ.

----

Viên Nhất Kỳ nằm trên giường, nhìn chằm chằm trần nhà đến phát ngốc.

Cô có chút ghét bỏ tiêu chuẩn của khách sạn, nhất thời không ngủ được, nhưng Châu Thi Vũ lại dán vào người cô mà ngủ say.

Viên Nhất Kỳ thở dài, kéo chăn bông lên cho nàng, sau đó nhìn nàng dụi đầu vào chăn, bất mãn hậm hực một tiếng, rồi nặng nề ngủ thiếp đi.

Vết sưng tấy trên má đã giảm bớt, chỉ có thể nhìn thấy một vệt đỏ nhẹ.

Tiểu quỷ nhỏ yếu ớt chỉ sống trong tổ của mình.
Viên Nhất Kỳ thầm nghĩ.

Ngày kế tiếp đến đoàn phim, Châu Thi Vũ mới phát hiện nữ hai đã bị thay thế. Đạo diễn cũng thay đổi hoàn toàn từ thái độ hời hợt và xu nịnh trước đó, trở nên nghiêm túc và chân thành đến lạ thường. Nàng có hơi bất ngờ, liền kéo trợ lý một hỏi qua một chút.

Trợ lý nhỏ vụng về quanh co, chung quy lại chỉ có một câu:

"Mạo phạm lão bản."

Tâm trạng của Châu Thi Vũ trong chốc lát liền vui vẻ, nàng lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Viên Nhất Kỳ.

"Cảm ơn kim chủ đại nhân ~"

Đính thêm với biểu tượng cảm xúc nụ hôn.

"Không có gì."

Viên Nhất Kỳ dừng một chút, nhịn không được cười lên, lại nhắn:

"Ta đi ngang thôi*."

*đi ngang (dịch nghĩa gốc là hoành trứ tẩu): đại ý là bản thân quyền cao chức trọng, tất cả đều phải nghe theo.

------------
To be continue

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store