ZingTruyen.Store

(BHTT-EDIT) Xuyên thành vai ác sư tôn của nữ chủ

Chương 31 : Sư tôn, Người không tin ta ?

ChuLoan4

"Gặp ác mộng sao?" Tạ Đường ngồi xuống, lấy từ trong tay áo ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho Sở Thính Vũ, "Vừa khéo mấy ngày nay chưởng môn sư huynh cũng ngủ không ngon, ta liền mang theo Giải Mộng Đan bên người, muội cho Minh Nguyệt uống cái này rồi ngủ tiếp sẽ tốt hơn đấy."

Sở Thính Vũ nhận lấy: "... Cái đó, nàng đã ngủ rồi, hay là để tối nay hẵng đưa nhé."

Tạ Đường gật đầu: "Ừ, buổi tối cũng được."

Triệu Lan đứng bên cạnh bắt đầu nói vào chính sự: "Vừa rồi ta và Đường Nhi từ Kỳ Văn Quán trở về, Dương Thanh Tùng nói loài hoa Tử Nguyệt Kỳ Lan này rất hiếm gặp, hơn nữa chỉ tồn tại ở Bắc Thanh Sơn, cho nên hắn bảo chúng ta hãy điều tra kỹ những người rời khỏi Bắc Thanh Sơn gần đây."

Sở Thính Vũ vừa để ý động tĩnh bên phía màn giường, vừa hỏi: "Hắn nghi ngờ chúng ta sao?"

"Không phải là nghi ngờ, chỉ là suy đoán hợp lý mà thôi." Triệu Lan sờ sờ cằm, "Khả năng xấu nhất là việc này có liên quan đến Thẩm Phi Uyên. Khoảng thời gian hắn mất tích lại vừa khớp với thời gian đệ tử Kỳ Văn Quán và đệ tử Ngũ Âm Phường bị mất tích."

Thẩm Phi Uyên có liên quan đến việc này sao?

Sở Thính Vũ nhớ rõ trong sách Thẩm Phi Uyên chỉ là một nhân vật phụ làm nền mà thôi, làm sao có khả năng dính líu đến Ma giới được.

"Còn nữa, hôm nay lúc ta đi xem xét thi thể thì có một phát hiện..." Khi nhắc tới chuyện này, thần sắc Tạ Đường rất căng thẳng, "Những đệ tử đã chết kia thật ra đều là Hoán Hồn Thể."

Hoán Hồn Thể.

Sở Thính Vũ nghe được ba chữ này sửng sốt, nàng biết cái gì là Hoán Hồn Thể, Hoán Hồn Thể phi nhân phi tiên, phi yêu phi ma, thoạt nhìn cùng người thường không khác, nhưng máu chảy trong thân thể bọn họ có một loại tác dụng đặc thù, đó chính là luyện nội đan.

Nội đan thuần khiết cực kỳ khó có được. Khoan hãy nói đến viên nội đan vừa có thần tính lại vừa có ma tính thế gian hiếm thấy trong cơ thể Đường Mộ Tri, cho dù là đan nguyên của yêu vật bình thường thì cũng phải tu luyện vài trăm năm mới có thể hóa ra một viên. Sau đó phải moi tim lấy đan, luyện hóa cho sạch yêu khí rồi tự mình nuốt xuống, lúc này mới tính là thành công.
Phương pháp luyện hóa cực kỳ phiền phức, trong nguyên tác, nguyên chủ cũng vì vậy mà muốn đi đường tắt, cướp đoạt nội đan của Đường Mộ Tri để đỡ tốn công luyện hóa.

"Kẻ đó đào tim, rất có thể chính là vì muốn luyện hóa nội đan." Tạ Đường suy đoán, "Nhưng hiện tại điều chúng ta không hiểu chính là, loại nội đan nào mà lại cần nhiều trái tim như vậy để luyện hóa..."

Triệu Lan nói: "Chúng ta cũng không biết kẻ đó rốt cuộc muốn luyện thành cái dạng gì. Lỡ như việc này thật sự giống như suy đoán của các môn tông khác, là do Ma tộc giở trò quỷ, vậy thì thứ bọn chúng luyện nhất định là nội đan ma tính, hơn nữa sức mạnh của viên nội đan này là không thể lường được."

Nghe đến đây, Sở Thính Vũ có chút toát mồ hôi lạnh.

Trong nguyên tác xác thực có nhắc qua chuyện này, về việc Ma Quân của Ma giới mấy trăm năm qua vẫn luôn tìm kiếm nội đan chuyển thế của Lăng Quang Thần Quân. Bộ tiểu thuyết này xoay quanh Đường Mộ Tri, nếu thật sự giống như Tạ Đường suy đoán, vậy thì mục đích của Ma tộc rõ ràng chính là muốn luyện nội đan của Đường Mộ Tri.
Đem nội đan tiên gia chí thuần chí tịnh luyện thành nội đan ma tính chứa đầy tà khí, nghĩ thôi đã thấy rợn cả tóc gáy.
Thế nhưng điều khiến Sở Thính Vũ đau đầu chính là, tác giả sau khi viết cho nhân vật sư tôn này chết đi thì liền "đào hố" bỏ truyện, căn bản không biết giai đoạn sau sẽ phát triển như thế nào.

【 Hệ thống: Phát hiện ngài cần trợ giúp, Thẻ cốt truyện nhân vật chính sắp có hiệu lực. Ngài cần hoàn thành ba bước mới có thể phát huy tác dụng của Thẻ cốt truyện nhân vật chính. 】

【 Hệ thống: Xin hãy khiến nhân vật chính trải qua ba giai đoạn cảm xúc: Vui vẻ, Thất vọng, Hối hận. Hệ thống sẽ cho ngài tiến hành lại lựa chọn lúc trước một lần nữa. 】

Sở Thính Vũ: ? Không hề báo trước chút nào mà đã bắt đầu rồi sao? Hệ thống, ngươi tùy hứng quá đấy.

Đột nhiên, màn giường khẽ động đậy.

Tạ Đường liếc mắt nhìn sang, bảo: "Minh Nguyệt giống như tỉnh, vừa lúc, ta đem Giải Mộng Đan cho nàng."

Dứt lời, Tạ Đường liền định đứng dậy. Sở Thính Vũ thấy thế thì toang mất, nàng vội vàng phóng một bước dài vọt tới chỗ màn giường: "Minh Nguyệt đứa nhỏ này hay nói mộng du lắm, ta xem nàng tỉnh chưa..."

Sở Thính Vũ hé một khe hở màn giường, liếc mắt nhìn vào trong, lại trông thấy Lục Minh Nguyệt và Đường Mộ Tri chia nhau trốn ở hai góc giường, cả hai đều đang nhìn nàng với vẻ không vui.

"Tỉnh chưa?"

"... Tỉnh rồi. Minh Nguyệt, ngươi ra ngoài đi." Sở Thính Vũ nhìn vẻ mặt này của Đường Mộ Tri liền biết nàng ấy không thể nào vui vẻ nổi.

Đã nhét cả ngươi và tiểu sư muội lên giường cùng nhau rồi, sao ngươi còn không vui thế hả?

Lục Minh Nguyệt thò đầu ra khỏi màn giường. Sở Thính Vũ vội vàng ngồi xuống mép giường, dùng thân mình che chắn cho Đường Mộ Tri. Lục Minh Nguyệt nói với Tạ Đường: "Con cảm ơn trưởng lão."

"Cầm lấy đi, trước khi ngủ ăn hai viên sẽ ngủ ngon hơn một chút." Tạ Đường đưa Giải Mộng Đan cho nàng ấy.

Đột nhiên, Sở Thính Vũ cảm giác tay trái của mình lạnh lẽo, là tay của Đường Mộ Tri đang phủ lên.

Đây là làm cái gì...

Triệu Lan nói: "Hai người các muội lát nữa hãy cùng ta đi Kỳ Văn Quán một chuyến, ít nhất phải điều tra cho rõ ràng sự việc về Hoán Hồn Thể."

"Được rồi sư huynh." Sở Thính Vũ ấn bàn tay đang làm loạn của Đường Mộ Tri xuống.

Còn lộn xộn nữa là ngươi bị phát hiện bây giờ, thành thật cho ta một chút đi.

Đường Mộ Tri ở sau lưng nàng lại không nghĩ nhiều như vậy.

Nàng chỉ theo bản năng muốn bắt lấy tay Sở Thính Vũ. Khi Sở Thính Vũ ấn tay nàng xuống, nàng đột nhiên nhớ tới trước kia sư tôn vẫn luôn dắt tay nàng như vậy.

Tay sư tôn rất thon, rất trắng, cũng rất ấm áp.

【 Hệ thống: Thẻ cốt truyện nhân vật chính bước thứ nhất: Khiến nhân vật chính vui vẻ - Đã có hiệu lực. Độ vui vẻ của nhân vật chính +5. 】

Sở Thính Vũ: Cuối cùng cũng có hiệu lực, ta đã bảo là nhét nàng ấy và tiểu sư muội lên giường cùng nhau là có tác dụng mà lị.

【 Hệ thống: ... 】

Lục Minh Nguyệt nhảy từ trên giường xuống. Tạ Đường ở bên cạnh nói: "Ăn cơm trước đã, lát nữa hãy đi Kỳ Văn Quán, theo lời Vân Khuyết Tông thì bọn họ còn phát hiện thêm manh mối mới."

"Mọi người xuống lầu trước đi, ta sẽ theo sau ngay." Sở Thính Vũ cảm giác được người sau lưng rốt cuộc cũng không làm loạn nữa, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Triệu Lan gật đầu: "Ừ, việc này tương đối cấp bách, đừng chậm trễ giờ giấc."

Ba người trước sau rời đi. Cửa phòng vừa đóng lại, Sở Thính Vũ liền lập tức hất tay Đường Mộ Tri ra, đứng dậy nói:

"Mau đi đi."

Đường Mộ Tri bị hất tay ra, trong lòng rất không dễ chịu, nàng hỏi: "Sư tôn lại muốn đuổi con đi đâu?"

Sở Thính Vũ mặc kệ. Dù sao cái chết của tiểu sư muội mới là nguyên nhân trực tiếp khiến Đường Mộ Tri hắc hóa , hiện tại Lục Minh Nguyệt vẫn đang sống sờ sờ ra đó, Đường Mộ Tri cùng lắm chỉ ghi hận nàng chuyện Thác Quỷ Liễu mà thôi.

"Sư tôn năm đó đẩy con xuống thác nước, hiện tại con đã trở về, sư tôn nhìn thấy con chẳng lẽ không có một chút đau lòng nào sao?" Đường Mộ Tri nhìn nàng, giọng nói rất nhỏ, "Ta biết lúc trước con đã làm sai, con không nên lừa gạt sư tôn chuyện nội đan, càng không nên hồ đồ trước mặt ngũ đại môn tông làm sư môn hổ thẹn. Nhưng mà... sư tôn cũng quá tuyệt tình rồi."

Sở Thính Vũ sửng sốt.

Chuyện này... cốt truyện có phải hơi bị lệch hướng rồi không?

Không phải ngươi nên túm lấy cổ áo ta, sau đó ép ta nhận sai sao?

Sở Thính Vũ lùi lại vài bước, giữ vẻ bình tĩnh: "Ngươi đi trước đi, lát nữa Linh Nhi cũng về rồi. Ngươi hiện tại đã bị Minh Nguyệt nhận ra, lỡ như để Linh Nhi biết nữa..."

Đường Mộ Tri nghe thấy Sở Thính Vũ tránh nặng tìm nhẹ, trong lòng tức khắc chua xót. Giống như trước kia những quan tâm và chăm sóc của sư tôn đều là giả dối, chỉ bởi vì nàng mang cái danh "nghiệt chủng Ma tộc" mà quá khứ đều hóa thành hư ảo.

Đường Mộ Tri trầm mặc hồi lâu, sau đó mới lẩm bẩm nói: "Sư tôn, người chỉ quan tâm sư tỷ và tiểu sư muội, chưa bao giờ nghĩ tới ta sao?"

Nghĩ tới chứ, chắc chắn là có nghĩ tới ngươi.

Nhưng ngươi là nữ chính mà, nhân vật chính đều phải trải qua kiếp nạn và trắc trở mới có thể thăng cấp thành công. Đây chính là kịch bản thăng cấp theo lối mòn của cốt truyện rồi, đều giống nhau cả thôi, ngươi muốn trách thì đại khái chỉ có thể trách tay tác giả vô lương tâm kia kìa.

"Vi sư sẽ không nói chuyện ngươi trở về cho người khác biết, cũng sẽ không để Minh Nguyệt nói ra ngoài." Sở Thính Vũ nghĩ nửa ngày cũng chỉ có thể nói như vậy, "Vừa rồi ngươi cũng nghe thấy suy đoán của Tạ Đường trưởng lão rồi đấy, lần này việc đệ tử ngũ đại môn tông chết ly kỳ rất có thể có liên quan đến Ma tộc, ngươi vẫn là nên..."

"Sư tôn cho rằng con cũng tham dự trong đó?" Đường Mộ Tri vừa nghe lời này, tâm càng lạnh.

Hả? Sao ngươi lại nghĩ như vậy? Ta là bảo ngươi trốn xa một chút, cái nội đan mà Ma tộc muốn tìm chính là của ngươi đấy đứa nhỏ ngốc này.

【 Hệ thống: Thẻ cốt truyện nhân vật chính bước thứ hai: Khiến nhân vật chính thất vọng - Đã có hiệu lực. Độ thất vọng của nhân vật chính +5. 】

Sở Thính Vũ đang định nói gì đó thì bỗng nhiên nghe thấy dưới lầu truyền đến một trận ồn ào.

Hỏng rồi, chắc không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ.

Sở Thính Vũ chẳng kịp suy nghĩ gì, lập tức đẩy cửa chạy ra ngoài. Nàng nhìn xuống lầu hai thì thấy Tạ Đường và Triệu Lan tay cầm trường kiếm, đã lao vào đánh nhau với mấy tên ma tu.
Nơi này thế mà lại có người Ma tộc tới!
Sở Thính Vũ triệu hồi Kim Phong Kiếm, lập tức phi thân xuống lầu. Một luồng kiếm khí cực mạnh lao thẳng về phía mặt một tên ma tu, trong nháy mắt chém đứt hồn phách hắn.

"Chuyện gì xảy ra vậy?!" Sở Thính Vũ di chuyển đến bên cạnh Tạ Đường.

"Là người Ma tộc." Tạ Đường đưa người bị thương vào trong kết giới của chính mình, "Vừa rồi Kỳ Văn Quán gửi tin tức tới, nói là bọn họ tra được ở Liên Mục Thành có tung tích Ma tộc. Bọn chúng hình như đang tìm kiếm người khắp nơi, nhưng không biết là tìm ai."

Tìm người...

Không phải là đang tìm Đường Mộ Tri đấy chứ.

Mấy tên ma tu ở đây đã bị Triệu Lan thu phục, trong nháy mắt hóa thành một làn khói đen. Triệu Lan thu kiếm lại, nói: "Đi Kỳ Văn Quán đi, chúng ta hiện tại ở lại Kỳ Văn Quán cùng nhau thương nghị thì tốt hơn."

Sở Thính Vũ ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng lầu hai, nàng không biết Đường Mộ Tri đã rời đi hay chưa. Tạ Đường kéo nàng nói: "Đi thôi sư tỷ."

"Minh Nguyệt đâu?" Trong lòng Sở Thính Vũ đầy nghi hoặc.

"Minh Nguyệt vừa rồi nói đi ra ngoài mua đồ." Tạ Đường nói, "Đừng nóng vội, Minh Nguyệt hẳn là sẽ không có chuyện gì, một hồi ta sẽ phái đệ tử đi tìm nàng."

Sở Thính Vũ thầm nghĩ cũng tốt. Dù sao mình đi Kỳ Văn Quán, Đường Mộ Tri cho dù muốn làm cái gì cũng không dễ, hơn nữa nàng vừa lúc có thể tra cứu về chuyện Hoán Hồn Thể và Ma tộc.

Ba người liền lập tức khởi hành trở về Kỳ Văn Quán. Trên đường mạc danh kỳ diệu bắt đầu lất phất mưa phùn, Tạ Đường thuận tay mua ba cây dù giấy dầu từ một tiểu thương, sau đó liền vội vàng đi tiếp.

Vừa đến Kỳ Văn Quán, bọn họ liền nhìn thấy người của Ngũ Âm Phường, Vân Khuyết Tông, Tiên Linh Đảo đều đang ở đó. Lâm Quyết vẫn luôn túc trực ở Kỳ Văn Quán, sợ có tình huống khẩn cấp gì nên nơi này cần giữ người của Bắc Thanh Sơn lại.

Hắn thấy Sở Thính Vũ trở về liền đi tới nói: "Trưởng lão, người đã về rồi."

"Ừ." Sở Thính Vũ gật đầu. Đảo mắt nhìn quanh, nàng phát hiện Đường Mộ Tri cũng đã trở lại, hiện tại nàng ấy đang đeo mặt nạ, nói chuyện cùng mấy đệ tử Ngũ Âm Phường.

Dương Thanh Tùng thấy người của ngũ đại môn tông đều tới đông đủ, liền nói:
"Các vị đạo hữu, trải qua điều tra chúng ta có phát hiện mới —— những đệ tử chết đi này kỳ thực đều là Hoán Hồn Thể."

Hoán Hồn Thể không phải ai ai cũng biết, chỉ có trong Thư Các của Bắc Thanh Sơn và Kỳ Văn Quán mới có ghi chép lại.

Tạ Đường giảng giải chi tiết một lượt về đặc điểm và lai lịch của Hoán Hồn Thể, sau đó mới nói: "Thực ra trước đó Vân Khuyết Tông liền gửi tin cho Bắc Thanh Sơn, nói bọn họ phát hiện tung tích Ma tộc trong Liên Mục Thành. Bởi vì máu của Hoán Hồn Thể có thể luyện hóa nội đan, chúng ta suy đoán việc này có thể là do Ma tộc tác quái."

"Chúng ta đã chuyển tất cả thi thể đệ tử đến Hàn Tịnh Trì của Kỳ Văn Quán để bảo quản, giúp thi thể bọn họ không bị phân hủy. Chỉ cần tìm lại được trái tim, có lẽ vẫn còn phương pháp cải tử hồi sinh."

Triệu Lan hỏi: "Hàn Tịnh Trì ở nơi nào?"

Dương Thanh Tùng trầm giọng nói: "Ở ngay cửa kết giới Liên Mục Thành, nơi đó có một chỗ bí cảnh. Vì không để Ma tộc tiếp tục phá hoại thi thể đệ tử, chúng ta chỉ có thể chuyển các đệ tử đã mất đến đó trước."

"Vậy đi xem trước xem sao, biết đâu có thể tìm thêm được manh mối gì." Sở Thính Vũ trầm tư một chút rồi mở miệng nói.

"Được, các môn tông phái hai đến ba người đi Hàn Tịnh Trì xem xét, những người còn lại ở lại đây tiếp tục tìm kiếm tung tích Ma tộc."

Sở Thính Vũ và Triệu Lan thương lượng một phen, quyết định để nàng và Tạ Đường đi bí cảnh chỗ kết giới, còn Triệu Lan và Lâm Quyết ở lại đây.
Lúc này bên ngoài trời đã đổ mưa to, bốn phía nổi lên một tầng hơi nước mông lung. Không ít người mở kết giới chắn mưa, chuẩn bị đi tới giao điểm kết giới Liên Mục Thành.

Sở Thính Vũ vừa định mở kết giới thì lại trông thấy Đường Mộ Tri đứng ở cửa, nhìn trận mưa to này chần chờ không nhúc nhích.

Nàng vẫn đeo chiếc mặt nạ bạc như cũ. Sở Thính Vũ bỗng nhiên nhớ tới trước kia nàng ấy luôn nói với mình rằng, nếu sư tôn không che dù cho nàng, nàng liền sẽ quên mang dù.

Câu nói này tuy rằng nghe có vẻ cố ý rất nhiều, nhưng Sở Thính Vũ vẫn không nhịn được mà thở dài một hơi.

---------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Ta mới phát hiện mấy ngày nay ta đã cập nhật gần bốn vạn chữ rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store