Chương 15
Quỷ khổng lồ?! Ở Hogwarts làm sao có quỷ khổng lồ được! Draco nhìn Blaise và Pansy còn đang sững sờ, thừa dịp những người khác không chú ý liền mỗi tay kéo một đứa chạy lên lầu. Chết tiệt, sao có thể như vậy? Cậu nhớ là hồi đó hình như cũng có chuyện quỷ khổng lồ trong trường học, nhưng không phải Lễ Giáng sinh mới có sao? Tuy cậu không rõ chuyện năm đó như thế nào, nhưng rõ ràng gặp quỷ là tổ ba người ăn hại kia mới đúng, vậy nó phải xuất hiện trên lầu, sao bây giờ lại chui xuống hầm chứ?
Sau khi Draco vọt lên lầu, mấy đứa nhỏ kia mới bắt đầu tỉnh ra. Đám rắn nhỏ chưa từng đối mặt với nguy hiểm thực sự gần kề như vậy, la hét rầm trời – tụi nó dẫu sao cũng mới mười một tuổi, hỗn loạn thành một đống bỏ chạy. Kết quả, bởi vì ai cũng muốn ra ngoài, thành ra đứa cao đụng đứa thấp, có đứa vấp áo chùng của mình, có đứa bị xô té, lối lên cầu thang nhanh chóng bị bịt kín.
"Im lặng!", Draco đứng trên đầu cầu thang quát to, bên cạnh Pansy với Blaise còn đang ngơ ngác không hiểu tại sao trong cả đám gặp nạn Draco chỉ lôi hai đứa nó chạy trốn. Không được, không thể để mấy đứa nhỏ kia bị quỷ khổng lồ giết được, Draco hét, " Không cần hoảng! Xếp lại thành một hàng, mọi người mới đi tiếp được!"
Có lẽ do quá bối rối, hoặc cũng có thể do bộ dạng Draco chắc chắn mười phần khiến tụi nhỏ tin cậy. Đám rắn nhỏ bình tĩnh lại, bắt đầu xếp lại thành hàng, từng đứa một hướng cầu thang chạy tới.
Draco không phải đứa lỗ mãng, cậu không ngốc đến mức đợi cho đứa Slytherin cuối cùng tới kịp thì mới chạy – đây là hành động của Gryffindor, nhưng cậu là một Slytherin! Hiện tại cách tốt nhất là đi tìm giáo sư! Dưới sàn lại rung lên, xem ra con quỷ cũng bắt đầu trèo lên lầu rồi... Draco cùng một đám rắn nhỏ chạy thục mạng lên lầu một, cậu quay đầu lại, tốt, hình như không thiếu ai... Về phần vị Huynh trưởng năm bảy kia, Draco nhướn mày, chắc là chuồn mất tiêu rồi, cậu cũng không tin một đàn anh Slytherin còn không biết tránh nặng tìm nhẹ.
Chờ một chút... Chạy tiếp vài bước Draco đột nhiên dừng lại, không đúng... Trong giới pháp thuật, Hogwarts là nơi an toàn nhất, lúc trước Chúa tể Hắc ám còn khó đặt chân, vậy tại sao đám quỷ khổng lồ vốn cách Hogwarts cả trăm dặm kia lại vào được? Nhớ tới điểm cộng của Gryffindor hồi đó, Draco nhíu mày, chẳng lẽ... Vì Cậu Bé Cứu Thế?
Draco bị chính ý nghĩ của mình hù dọa, nếu đây là huấn luyện dành cho Potter kia...Vậy... Dumbledore xem tính mạng Nhà Slytherin bọn họ coi là gì? Hay là nói, Dumbledore để mạng sống học sinh của mình ở đâu? Nơi nguy hiểm như vậy? Chỉ vì một Cậu Bé Sống Sót? Trong lòng Draco bỗng dâng lên cơn tức khó chịu, đối với đầu sẹo kia càng thấy phản cảm.
"Malfoy, sao dừng lại vậy?" Blaise đứng ben cạnh hỏi. Tuy Draco nghĩ nhiều, nhưng thực tế chỉ đứng lại mới một lúc mà thôi.
Draco lắc đầu, cậu không biết có nên dẫn đám rắn nhỏ lên lầu tiếp hay không. Nếu ở hầm Slytherin đã có một con quỷ khổng lồ, ai dám chắc, phía trên mấy tầng hành lang kia, chỗ của Gryffindor lại không có con nào? Cậu làm sao biết, mình là cứu được tụi nhỏ Slytherin, hay đem chúng nó tới nơi nguy hiểm hơn? Trên đường cũng không gặp bất kỳ một học sinh Slytherin nào, chứng tỏ con quỷ kia sau khi mọi người đi hết mới đến chỗ hầm... Sẽ không phải nhắm vào năm nhất chứ? Nhưng Draco cũng không hiểu, nhắm vào mấy đứa tân sinh làm gì?
"Mal...Malfoy?" Giọng Pansy nghe run rẩy, phía sau có tiếng động lớn dội đến, xem ra con quỷ kia càng lúc càng gần. Mà bọn họ hiện tại đang đứng giữa lối lên lầu hai.
Draco cắn môi, không còn nhiều thời gian để nghĩ nữa, cậu có thể đánh nhau với quỷ khổng lồ, nhưng không có nghĩa mấy đứa kia có. Draco quay đầu lại nói, " Mọi người theo cầu thang kia đi xuống dưới..." Một tiếng nức nở cắt ngang Draco, nhưng cậu lắc đầu, tiếp tục nói, "Chúng ta không biết trên kia có con quỷ nào không...Nếu có, sẽ rất nguy hiểm. Bây giờ chúng ta đã biết một con ở chỗ hầm, còn đuổi theo sau chúng ta, vậy chỉ còn cách đi xuống, có lẽ sẽ an toàn về ký túc xá."
Draco tháo cái nơ trên tóc Pansy, biến nó thành một tấm bản đồ, nhỏ giọng nói với Blaise, "Đây là bản đồ hầm, cậu đem tụi nó đi theo, cẩn thận một chút, tôi đi tìm giáo sư."
Blaise nhìn chằm chằm Draco một hồi, sau đó cầm lấy bản đồ, gật đầu nói, "Ừ. Cậu cũng cẩn thận."
"Cậu cũng vậy nha..." Draco nhìn Blaise rồi nhìn Pansy, gật gật đầu đáp lời, rút đũa phép chạy về phía trước. Blaise dẫn đám rắn nhỏ hướng một cái cầu thang khác đi xuống lầu.
.................................
Draco bước nhẹ từng bước một, cậu có chút hối hận, đáng lẽ cậu nên đi Đại Sảnh mới đúng, có khi ở đó còn có giáo sư.
"Draco?" ....Vì sao đầu sẹo kia lại ở đây chứ? Draco bó tay áp trán. Sau đó một thằng nhỏ tóc đen mắt xanh nhảy ra trước mặt cậu.
"A, tốt quá, Draco à, mình lạc đường rồi..." Đầu sẹo cào tóc, sau đó ngượng ngùng nói.
Draco cũng hết chỗ nói rồi, đi chung với cả đám Gryffindor vậy mà còn lạc đường?
"Bởi vì mình luôn đi sau cùng, lúc đi lên lầu, không biết tại sao mà cái cầu thang kia tự nhiên đổi hướng, mình kẹt ở chỗ đó, sau đó thì không tìm thấy mấy người kia đâu..." Có lẽ là vẻ mặt bất đắc dĩ của Draco hiện ra rất rõ, cho nên Harry cốgắng giải thích, sau lại uể oải cúi đầu, "Cũng chẳng có ai tìm mình cả, mình biết mà, đáng lẽ nên vào Slytherin mới đúng!"
Cầu thang dịch chuyển...Draco chợt nhớ tới phỏng đoán của mình về cuộc huấn luyện của đầu sẹo này...Nếu thật sự là thế... Draco khẩn trương ngẩng đầu, nếu Potter còn ở đây, vậy tức là...Quỷ khổng lồ cũng ở đây? Potter bằng quỷ khổng lồ, đẳng thức này Draco hoàn tàn xác định rồi, còn nữa, nếu là Slytherin cũng sẽ không đi tìm mày! Draco từ tận đáy lòng mà kêu rên.
"Draco sao tự nhiên lại chạy..." Thằng nhỏ bám riết không tha Draco, cậu giật giật khóe môi, nếu không chạy, ở lại với mày để mà gặp quỷ sao? Cậu mặc dù có năng lực, nhưngcũng chưa muốn bại lộ trước mắt Dumbledore – cậu biết cụ đối với cha cậu rất đề phòng, tuy mình không có nhiều cảm giác với cụ lắm, nhưng là con trai của cha, cậu làm sao có thể nhanh chóng lộ át chủ bài với đối thủ vậy chứ.
"Potter!", Draco nhịn không nổi hét, vẫn nên nhắc nhở thằng bé kia một chút, đỡ phải bị cha đỡ đầu giận chó đánh mèo.
"Tên mình là Harry." Harry cũng kiên quyết không kém.
"Được rồi, Harry. Trong trường có quỷ khổng lồ, tao phải tìm giáo sư." Draco thở dài, vừa chạy vừa giải thích, trong lòng thầm mong mình đừng gặp phải con quỷ nào hết.
"Vậy hả, mình vừa mới thấy giáo sư Snape ở lầu một đó." Harry hưng phấn nói.
Cha đỡ đầu? Draco hơi do dự, cậu không biết có nên kéo hắn vào chuyện này không, cậu muốn tìm giáo sư McGonagall hoặc là Dumbledore hơn. Draco hướng dưới lầu chạy xuống, lại ngay chỗ ngoặt mà phanh lại, Harry không dừng kịp, đập mặt vào lưng Draco.
"Draco, sao cậu lại..."
"Tao nghĩ, có khi không cần phải tìm giáo sư nữa..." Draco nắm chặt đũa phép, nuốt nước miếng, cậu không biết dùng bùa Trôi nổi của năm nhất có tác dụng gì không nữa...Ôi, sai lầm rồi...Draco túm Harry lùi về sau mấy bước, tầm mắt thay đổi mọt chút, cậu thấy được hai con quỷ khổng lồ. Nhất là sau lưng cậu còn có một đầu sẹo cái gì cũng không biết, cậu làm sao dùng mấy thứ vớ vẩn của năm nhất đánh tụi nó đây?! Draco bỗng dưng có cảm giác kính nể Harry, không biết hồi đó làm sao mà tụi nó thắng được vậy?
"Aguamenti!"
"Wingardium Leviosa!"
Draco không ngừng dùng thần chú của năm nhất tấn công, một bàn tay còn túm lấy Harry liên tục lui về sau.
"Wingar...Wingar..." Harry cũng rút đũa phép, bắt chước Draco mà đọc.
"Wingardium Leviosa!" Draco trừng mắt nhìn Harry, bộ nó không biết đọc sai thần chú rất nguy hiểm sao?
"Wingardium Leviosa!" Thằng nhỏ dùng sức, đủ làm cho một bộ áo giáp quăng trúng đầu một con quỷ. " Draco! Draco! Mình làm được rồi!" Harry hưng phấn vỗ vai Draco.
Được rồi, có lẽ là nên bội phục thiên phú pháp thuật của thằng nhóc này một chút.
Nhưng con quỷ lại trở nên kích động. Nếu trước đó đòn tấncông của Draco chỉ như gãi ngứa cho nó, thì cú vừa rồi lại làm nó nổi giận. Né một gậy sợt qua, Draco đẩy Harry qua một bên, một bùa Trôi nổi phóng ra, đem mấy bức tranh ném lên con quỷ. Một nữ phù thủy trong tranh hét lên thất thanh rồi vội vàng biến mất.
"Draco! Coi chừng phía sau!" Bây giờ...Draco chán ngán cực kỳ, bên chỗ đầu sẹo kia có một con, phía trước mình một con, giờ cái con vốn ở chỗ hầm lại ở phía sau bọn họ... Như vậy, Draco cảm thấy sâu sắc rằng thật không có cách nào ,tuy rằng không nên để lộ thực lực, nhưng nếu mạng sống gặp nguy thì...Một bùa Tra tấn lặng yên ếm lên con quỷ – bùa phép không thần chú, cho dù có kiểm tra cũng sẽ không phát hiện được.
"Draco!" Draco cảm thấy bả vai đau nhói, sau đó mình đụng vào bên tường. Mơ hồ nhận ra, hình như là con quỷ vừa đánh bay cậu...May mắn là không trực tiếp đập xuống đất, nếu không chắc chết quá...Draco khẽ cắn môi, lạnh lùngnhìn con quỷ vì trúng bùa mà quằn quại trên đất, sau đó cậu thấy một con quỷ khác lại bắt đầu tới gần chỗ mình. Hừ, thật là phiền toái mà...
Giơ đũa phép lên, bằng giá nào cậu cũng phải...
"Tra tấn!" Cha đỡ đầu? Draco nhìn Severus vừa vội vã chạy đến đã quăng ra một câu ác chú, cậu chịu hết nổi cơn đau, rốt cục ngất xỉu.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store