[AllIsagi] Đại pháp sư bị hiểu nhầm là Thợ Săn có lý tưởng cao đẹp
Chương 64: Tai nạn(14)
/abc/: âm thanh
" abc": lời nói
' abc': suy nghĩ
[ abc]: hệ thống
{ abc}: lời hátKhi cánh cửa đá thứ tư tan chảy thành ánh sáng, cả ba người bước qua trong thinh lặng – không biết điều gì chờ đợi bên kia, cũng chẳng còn tâm trí để đoán.Nhưng không ai ngờ, bên kia cánh cửa lại không phải là căn phòng thứ năm.Một làn gió bụi bặm lùa qua, mang theo tiếng còi xe và tiếng người la hét từ xa. Trước mắt họ là đường cao tốc, trải dài tít tắp dưới ánh nắng rọi xiên từ buổi chiều tà. Những chiếc xe bị bỏ lại giữa đường, vạch sơn trắng bạc dưới chân, những tấm rào chắn bằng nhựa bị đẩy ra hai bên như thể thứ gì đó khổng lồ đã trườn qua nơi đây.Và ở chính giữa giao lộ – là một vùng không gian bị nứt vỡ. Dưới nền nhựa đường, mặt đất vỡ vụn thành từng mảnh như kính, một lỗ hổng không thể đo đếm ngự trị.Xung quanh khu vực đã được phong tỏa bằng lớp rào điện tử của Hunter Association, nơi hàng chục nhân viên mặc đồng phục xanh đậm và Hunter cấp thấp đang đứng canh."Ra rồi sao...?" Rin khẽ thốt, ánh mắt tối sầm lại"Ờ. Nhưng hình như... không phải kiểu ra bình thường" Bachira nheo mắt, bước lên một bước và vẫy tay với một người đang nhìn họ chằm chằm ở phía xaNgay khoảnh khắc Isagi bước chân ra khỏi cánh cổng, một lớp sương mù mỏng như khói mực lặng lẽ lan toả quanh em.'Đã trở về thế giới thực'Kỹ năng [Vô Diện Hành Giả] và [Ẩn Thân] được kích hoạt.Một phần của sự thật mà Isagi từng để lộ trong cánh cổng – vẻ đẹp không thực, gần như siêu nhiên, thứ từng khiến không ít người trầm trồ và run sợ khi đối diện – giờ đây lại bị che giấu hoàn toàn.Gương mặt em dưới lớp sương ấy trở nên mờ nhạt, không rõ ràng, tựa như những khuôn mặt trong giấc mơ không thể nhớ nổi sau khi tỉnh giấc. Mọi đường nét đều mềm mại, vừa đủ để người ta tin rằng nó "bình thường", nhưng tuyệt đối không để lại ấn tượng gì đặc biệt.Bên trong cánh cổng, Isagi chỉ tạm tắt đi kỹ năng đó – vì giữa cái chết và cái sống, giữa những con quái vật đói khát và những thử thách tàn nhẫn, sự hiện diện hay vắng mặt của cái đẹp không còn quan trọng.Ở đây, nó lại là rào cản."Phát hiện ba cá nhân từ trong cánh cổng bước ra!" "Lập tức kiểm tra cấp độ năng lượng! Đội y tế, chuẩn bị!" "Khoan đã! Hình như người đó là Rin Itoshi và Bachira Meguru của Blue Lock!"Khi nhận ra hai người kia là những Hunter nổi tiếng bậc nhất trong nước, những tiếng ra lệnh trở nên dè dặt hơn. Những ánh mắt ban đầu đầy cảnh giác nhanh chóng chuyển thành kiêng nể, một vài người còn lúng túng cúi đầu chào"Xin lỗi vì sự hỗn loạn. Chúng tôi không ngờ có người bước ra từ cánh cổng" "Chúng tôi đã mất liên lạc với bất kỳ tín hiệu dò quét nào bên trong, không xác định được cấp bậc...""Ờ" Rin đáp cộc lốc, không buồn nhìn thẳngBachira thì chỉ gật gù, cười nhẹ như thể không để ý chuyện gì.Mục tiêu của đám người kia nhanh chóng chuyển hướng – về phía người còn lại không ai nhận ra.Isagi.Người mặc đồ đơn giản, không phù hiệu, không vũ khí rõ ràng, không hồ sơ công khai nào nổi bật. Một người xa lạ vừa bước ra từ cánh cổng không thể đo đạc, cùng hai trong số những Hunter mạnh nhất cả nước."Xin lỗi, ngài Hunter" một nhân viên trẻ tuổi bước tới trước mặt Isagi, vẻ mặt căng thẳng"Ngài vui lòng trình thẻ Hunter và báo cáo lại những gì đã xảy ra bên trong cánh cổng. Đây là quy trình bắt buộc"Isagi chớp mắt, đưa tay lấy thẻ Hunter hạng B từ trong áo khoác, bình thản đưa ra. Nhân viên kiểm tra, khẽ chau mày. Một Hunter hạng B? Bước ra từ cánh cổng không thể xác định cấp bậc? Cùng hai người thuộc Top 10 bảng xếp hạng quốc gia?"Xin phép, ngài... Isagi Yoichi. Ngài có thể mô tả sơ lược quá trình khám phá bên trong cánh cổng không? Cụ thể là các thử thách đã diễn ra và lý do vì sao chỉ có ba người, trong khi không có báo cáo về nhóm thám hiểm nào đăng ký?"Isagi liếc nhìn quanh – khuôn mặt nào cũng lạnh cứng, ánh mắt như lưỡi dao chực chờ mổ xẻ từng lời nói của em.Em hít một hơi nhẹ"Tôi không biết vì sao mình bị đưa vào cánh cổng đó" giọng Isagi bình tĩnh, đều đặn"Tôi đang đi siêu thị thì ánh sáng trắng bao phủ xung quanh và tỉnh dậy ở phòng đầu tiên của cánh cổng. Sau đó gặp hai người họ""Thử thách... bao gồm hiến máu, cho quái vật bị xích ăn, và... dâng một phần cơ thể""Dâng... bộ phận cơ thể?" Gương mặt nhân viên trắng bệch"Một mảnh da" Isagi nói đơn giản, chìa tay trái đã hồi phục, trên da vẫn còn một đường vết hồng nhạt chưa tanKhông ai lên tiếng."Tôi nghĩ đó không phải là cánh cổng thông thường. Có lẽ nó đang kiểm tra bản năng sinh tồn, hoặc lòng trung thành, hoặc... lòng nhân tính" Isagi tiếp tục, ánh mắt không hề nao núng "Và tôi không chắc nó thực sự kết thúc"Cánh cổng đằng sau họ đã biến mất.Chỉ còn những ánh mắt, những câu hỏi chưa có lời giải, và một cơn ớn lạnh bắt đầu lan ra từ trung tâm của Hiệp hội.Nhân viên của Hunter Association còn định mở lời, nhưng ngay lúc đó—"Này" giọng Bachira vang lên nhẹ như gió lướt ngang tai, nhưng lại mang theo áp lực khiến sống lưng ai nấy đều cứng đờ"Nếu các người định giữ bạn tôi lại thêm một phút nào nữa, tôi có thể sẽ thấy... hơi khó chịu đấy"Nụ cười nở trên môi hắn – ngả nghiêng như thể không có gì thật sự nghiêm trọng, nhưng trong mắt hắn lại ánh lên tia sáng chênh vênh, hoang dại. Cơn gió thổi lướt qua khiến vài người vô thức lùi lại một bước."Không đáng đâu... hắn là Bachira đấy. Gây hấn với hắn chỉ tổ chết cả đội..." Một trong những nhân viên thì thầmRin đứng bên cạnh không nói gì, nhưng chỉ riêng sự hiện diện trầm lặng của hắn cũng như cây giáo đang được dựng thẳng đứng giữa lưng những kẻ muốn gây chuyện. Cả hai đều là Hunter cấp cao – chỉ cần muốn, họ có thể đánh sập nơi này trước khi ai kịp cầu cứu.Sự im lặng bao trùm.Người phụ trách cuối cùng đành phải thở ra, cười gượng"Chúng tôi... sẽ sắp xếp điều tra sau. Mong Isagi-san giữ liên lạc với hiệp hội nếu phát hiện điều gì thêm về cánh cổng đó"Isagi khẽ nghiêng đầu. Không gật cũng không lắc.Khi mọi ánh mắt đều rút lui, khi những tiếng chân chạy vội dần biến mất giữa khoảng sân rộng lớn của tuyến cao tốc bị phong toả, Bachira mới tiến lại, nghiêng đầu hỏi"Isagi... liệu tụi mình có gặp lại không?"Isagi nhìn hắn một lúc. Ánh mắt ấy không mang vẻ lạnh lùng, nhưng cũng chẳng có gì là nồng ấm. Nó giống như một mặt hồ tĩnh lặng, sâu thẳm, nơi bất kỳ ai bước vào cũng sẽ mất phương hướng trong im lặng."Có thể" em đápCâu trả lời trôi qua như sương sớm, không níu kéo, không hứa hẹn.Ngay khi Bachira định hỏi thêm điều gì, luồng gió chuyển động. Không, không hẳn là gió – mà là dòng chảy của không khí bị rẽ làm đôi bởi kỹ năng cao cấp.[Lưu Phong] Không có ánh sáng. Không có khói mờ. Không có tiếng động.Chỉ một khoảnh khắc – Isagi còn đứng đó.Khoảnh khắc sau – nơi đó chỉ còn gió thổi qua chiếc lá khô bị dập dưới chân.Bachira chớp mắt, bật cười"...Biến mất đúng kiểu của cậu ấy nhỉ"Rin im lặng một hồi, rồi chỉ nói một câu"Là tên quái vật thật đấy"
" abc": lời nói
' abc': suy nghĩ
[ abc]: hệ thống
{ abc}: lời hátKhi cánh cửa đá thứ tư tan chảy thành ánh sáng, cả ba người bước qua trong thinh lặng – không biết điều gì chờ đợi bên kia, cũng chẳng còn tâm trí để đoán.Nhưng không ai ngờ, bên kia cánh cửa lại không phải là căn phòng thứ năm.Một làn gió bụi bặm lùa qua, mang theo tiếng còi xe và tiếng người la hét từ xa. Trước mắt họ là đường cao tốc, trải dài tít tắp dưới ánh nắng rọi xiên từ buổi chiều tà. Những chiếc xe bị bỏ lại giữa đường, vạch sơn trắng bạc dưới chân, những tấm rào chắn bằng nhựa bị đẩy ra hai bên như thể thứ gì đó khổng lồ đã trườn qua nơi đây.Và ở chính giữa giao lộ – là một vùng không gian bị nứt vỡ. Dưới nền nhựa đường, mặt đất vỡ vụn thành từng mảnh như kính, một lỗ hổng không thể đo đếm ngự trị.Xung quanh khu vực đã được phong tỏa bằng lớp rào điện tử của Hunter Association, nơi hàng chục nhân viên mặc đồng phục xanh đậm và Hunter cấp thấp đang đứng canh."Ra rồi sao...?" Rin khẽ thốt, ánh mắt tối sầm lại"Ờ. Nhưng hình như... không phải kiểu ra bình thường" Bachira nheo mắt, bước lên một bước và vẫy tay với một người đang nhìn họ chằm chằm ở phía xaNgay khoảnh khắc Isagi bước chân ra khỏi cánh cổng, một lớp sương mù mỏng như khói mực lặng lẽ lan toả quanh em.'Đã trở về thế giới thực'Kỹ năng [Vô Diện Hành Giả] và [Ẩn Thân] được kích hoạt.Một phần của sự thật mà Isagi từng để lộ trong cánh cổng – vẻ đẹp không thực, gần như siêu nhiên, thứ từng khiến không ít người trầm trồ và run sợ khi đối diện – giờ đây lại bị che giấu hoàn toàn.Gương mặt em dưới lớp sương ấy trở nên mờ nhạt, không rõ ràng, tựa như những khuôn mặt trong giấc mơ không thể nhớ nổi sau khi tỉnh giấc. Mọi đường nét đều mềm mại, vừa đủ để người ta tin rằng nó "bình thường", nhưng tuyệt đối không để lại ấn tượng gì đặc biệt.Bên trong cánh cổng, Isagi chỉ tạm tắt đi kỹ năng đó – vì giữa cái chết và cái sống, giữa những con quái vật đói khát và những thử thách tàn nhẫn, sự hiện diện hay vắng mặt của cái đẹp không còn quan trọng.Ở đây, nó lại là rào cản."Phát hiện ba cá nhân từ trong cánh cổng bước ra!" "Lập tức kiểm tra cấp độ năng lượng! Đội y tế, chuẩn bị!" "Khoan đã! Hình như người đó là Rin Itoshi và Bachira Meguru của Blue Lock!"Khi nhận ra hai người kia là những Hunter nổi tiếng bậc nhất trong nước, những tiếng ra lệnh trở nên dè dặt hơn. Những ánh mắt ban đầu đầy cảnh giác nhanh chóng chuyển thành kiêng nể, một vài người còn lúng túng cúi đầu chào"Xin lỗi vì sự hỗn loạn. Chúng tôi không ngờ có người bước ra từ cánh cổng" "Chúng tôi đã mất liên lạc với bất kỳ tín hiệu dò quét nào bên trong, không xác định được cấp bậc...""Ờ" Rin đáp cộc lốc, không buồn nhìn thẳngBachira thì chỉ gật gù, cười nhẹ như thể không để ý chuyện gì.Mục tiêu của đám người kia nhanh chóng chuyển hướng – về phía người còn lại không ai nhận ra.Isagi.Người mặc đồ đơn giản, không phù hiệu, không vũ khí rõ ràng, không hồ sơ công khai nào nổi bật. Một người xa lạ vừa bước ra từ cánh cổng không thể đo đạc, cùng hai trong số những Hunter mạnh nhất cả nước."Xin lỗi, ngài Hunter" một nhân viên trẻ tuổi bước tới trước mặt Isagi, vẻ mặt căng thẳng"Ngài vui lòng trình thẻ Hunter và báo cáo lại những gì đã xảy ra bên trong cánh cổng. Đây là quy trình bắt buộc"Isagi chớp mắt, đưa tay lấy thẻ Hunter hạng B từ trong áo khoác, bình thản đưa ra. Nhân viên kiểm tra, khẽ chau mày. Một Hunter hạng B? Bước ra từ cánh cổng không thể xác định cấp bậc? Cùng hai người thuộc Top 10 bảng xếp hạng quốc gia?"Xin phép, ngài... Isagi Yoichi. Ngài có thể mô tả sơ lược quá trình khám phá bên trong cánh cổng không? Cụ thể là các thử thách đã diễn ra và lý do vì sao chỉ có ba người, trong khi không có báo cáo về nhóm thám hiểm nào đăng ký?"Isagi liếc nhìn quanh – khuôn mặt nào cũng lạnh cứng, ánh mắt như lưỡi dao chực chờ mổ xẻ từng lời nói của em.Em hít một hơi nhẹ"Tôi không biết vì sao mình bị đưa vào cánh cổng đó" giọng Isagi bình tĩnh, đều đặn"Tôi đang đi siêu thị thì ánh sáng trắng bao phủ xung quanh và tỉnh dậy ở phòng đầu tiên của cánh cổng. Sau đó gặp hai người họ""Thử thách... bao gồm hiến máu, cho quái vật bị xích ăn, và... dâng một phần cơ thể""Dâng... bộ phận cơ thể?" Gương mặt nhân viên trắng bệch"Một mảnh da" Isagi nói đơn giản, chìa tay trái đã hồi phục, trên da vẫn còn một đường vết hồng nhạt chưa tanKhông ai lên tiếng."Tôi nghĩ đó không phải là cánh cổng thông thường. Có lẽ nó đang kiểm tra bản năng sinh tồn, hoặc lòng trung thành, hoặc... lòng nhân tính" Isagi tiếp tục, ánh mắt không hề nao núng "Và tôi không chắc nó thực sự kết thúc"Cánh cổng đằng sau họ đã biến mất.Chỉ còn những ánh mắt, những câu hỏi chưa có lời giải, và một cơn ớn lạnh bắt đầu lan ra từ trung tâm của Hiệp hội.Nhân viên của Hunter Association còn định mở lời, nhưng ngay lúc đó—"Này" giọng Bachira vang lên nhẹ như gió lướt ngang tai, nhưng lại mang theo áp lực khiến sống lưng ai nấy đều cứng đờ"Nếu các người định giữ bạn tôi lại thêm một phút nào nữa, tôi có thể sẽ thấy... hơi khó chịu đấy"Nụ cười nở trên môi hắn – ngả nghiêng như thể không có gì thật sự nghiêm trọng, nhưng trong mắt hắn lại ánh lên tia sáng chênh vênh, hoang dại. Cơn gió thổi lướt qua khiến vài người vô thức lùi lại một bước."Không đáng đâu... hắn là Bachira đấy. Gây hấn với hắn chỉ tổ chết cả đội..." Một trong những nhân viên thì thầmRin đứng bên cạnh không nói gì, nhưng chỉ riêng sự hiện diện trầm lặng của hắn cũng như cây giáo đang được dựng thẳng đứng giữa lưng những kẻ muốn gây chuyện. Cả hai đều là Hunter cấp cao – chỉ cần muốn, họ có thể đánh sập nơi này trước khi ai kịp cầu cứu.Sự im lặng bao trùm.Người phụ trách cuối cùng đành phải thở ra, cười gượng"Chúng tôi... sẽ sắp xếp điều tra sau. Mong Isagi-san giữ liên lạc với hiệp hội nếu phát hiện điều gì thêm về cánh cổng đó"Isagi khẽ nghiêng đầu. Không gật cũng không lắc.Khi mọi ánh mắt đều rút lui, khi những tiếng chân chạy vội dần biến mất giữa khoảng sân rộng lớn của tuyến cao tốc bị phong toả, Bachira mới tiến lại, nghiêng đầu hỏi"Isagi... liệu tụi mình có gặp lại không?"Isagi nhìn hắn một lúc. Ánh mắt ấy không mang vẻ lạnh lùng, nhưng cũng chẳng có gì là nồng ấm. Nó giống như một mặt hồ tĩnh lặng, sâu thẳm, nơi bất kỳ ai bước vào cũng sẽ mất phương hướng trong im lặng."Có thể" em đápCâu trả lời trôi qua như sương sớm, không níu kéo, không hứa hẹn.Ngay khi Bachira định hỏi thêm điều gì, luồng gió chuyển động. Không, không hẳn là gió – mà là dòng chảy của không khí bị rẽ làm đôi bởi kỹ năng cao cấp.[Lưu Phong] Không có ánh sáng. Không có khói mờ. Không có tiếng động.Chỉ một khoảnh khắc – Isagi còn đứng đó.Khoảnh khắc sau – nơi đó chỉ còn gió thổi qua chiếc lá khô bị dập dưới chân.Bachira chớp mắt, bật cười"...Biến mất đúng kiểu của cậu ấy nhỉ"Rin im lặng một hồi, rồi chỉ nói một câu"Là tên quái vật thật đấy"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store