ZingTruyen.Store

12 CUNG HOÀNG ĐẠO : KẺ ĐƯỢC CHỌN

Chương 5:Hội Ngộ Trong Bóng Đêm

kaya80100

Màn sương phương Bắc đặc quánh như một thực thể sống muốn nuốt chửng mọi thứ. Elara bám sát lấy Riven, hơi thở dồn dập . Cô không ngừng xoa đi xoa lại vết dấu ấn Song Ngư trên cổ tay, nó nóng lên một cách kỳ lạ, như một lời cảnh báo.

Từ phía sau, âm thanh lạnh lẽo của thép vang lên xé toạc màn im lặng - tiếng vó ngựa dồn dập, tiếng áo giáp loảng xoảng cộng hưởng thành một bản nhạc tử thần.

"Có mai phục!" Riven gầm lên, một tay đẩy Elara về phía sau một tảng đá lớn bên vệ đường.

Bóng áo trắng của Giáo Hội như những bóng ma, đổ xô xuống từ hai bên triền núi.. Riven không chần chừ. Dấu ấn Bạch Dương trên cánh tay hắn bùng cháy dữ dội, ngọn lửa đỏ rực quấn quanh cánh tay và thanh đao , biến hắn thành một cơn lốc hủy diệt. Một nhát chém ngang, lửa tóe ra như một con rồng giận dữ, quét sạch một hàng kẻ tấn công, mùi thịt cháy khét lẹt xộc vào mũi.

Elara, nép mình sau tảng đá, tim đập như trống dồn. Cô nhìn thấy một tên khác lẻn về phía Riven từ phía sau. Bản năng sinh tồn lấn át nỗi sợ. Cô nhắm nghiền mắt lại, hai tay đặt lên vết dấu ấn. Một luồng năng lượng lạnh giá trào dâng. Cô vươn tay ra, một làn sương mờ ảo , làm méo mó không gian, khiến những kẻ tấn công hoa mắt, mất phương hướng trong giây lát. Khoảnh khắc đó đủ để Riven xoay người, kết liễu kẻ định ám sát.

Sau trận chiến họ vội vã lẩn trốn vào khu rừng tối om, để lại sau lưng xác của những kẻ săn đuổi .

Sâu trong rừng, họ tìm thấy một quán trọ bỏ hoang. Cánh cửa kêu cót két một cách thảm thương.. Riven đẩy nhẹ, nó kêu răng rắc rồi mở ra với một mùi ẩm mốc, bụi bặm và tro tàn nguội lạnh từ lò sưởi ùa ra.

Bên trong tối om, chỉ có vài ánh trăng lọt qua khe ván, rọi xuống những luồng bụi bẩn lơ lửng. Riven lắng nghe một lúc, chỉ nghe thấy tiếng gió rít qua những khe hở.

"Có vẻ an toàn," hắn lầm bầm, thả thanh kiếm xuống một cái bàn gỗ đã mục nát một nửa.

Elara dựa lưng vào tường, cố gắng lấy lại hơi thở. Cô nhắm mắt lại, cảm nhận sự mệt mỏi và sợ hãi đang dần chìm xuống. Nhưng ngay lúc đó, một giọng nói khàn khàn, lạnh lẽo như băng giá vang lên từ góc tối nhất của căn phòng, khiến máu trong người cô đông cứng lại.

"An toàn ư? Đó là một khái niệm mơ hồ trong những thời điểm như thế này."

Riven lập tức vồ lấy kiếm, xoay người về phía giọng nói, dấu ấn Bạch Dương trên tay hắn bùng lên một ánh lửa cảnh báo, chiếu sáng một góc quán trọ.

Trong vùng ánh sáng đỏ rực đó, một bóng người từ từ đứng dậy. Đó là một người đàn ông gầy gò nhưng tràn đầy một sức mạnh nguy hiểm tiềm tàng. Ánh trăng cuối cùng cũng rọi vào khuôn mặt hắn. Một đôi mắt như mắt rắn, lạnh lẽo và ngập tràn thù hận, phía dưới là một vết sẹo dài, thô ráp chạy từ mang tai xuống tận cổ áo. Elara nhận ra hắn ta ngay lập tức từ những bản vẽ truy nã: Cyrus, kẻ khét tiếng từng bị giam cầm trong ngục tối Blackwater vô số tội danh, và cũng là một kẻ mang dấu ấn Hoàng Đạo – Bọ Cạp.

"Cyrus," Riven gầm gừ, giọng đầy căm phẫn. "Lũ chó săn của Giáo Hội đã thất bại trong việc treo cổ ngươi trong ngục tối sao?".

Cyrus khẽ nhếch mép cười, một nụ cười không chạm đến đôi mắt đầy sát khí. Giọng hắn khàn đặc, như được mài giũa bởi rượu mạnh và sự phản bội.

"Thần linh còn chưa muốn ta chết, gã khờ kia. Nhưng có lẽ..." Hắn liếc nhìn Elara, "một trong hai ngươi thì nên."

Elara cảm thấy chân tay bủn rủn, nhưng nàng nhanh chóng bước lên, đứng chắn giữa hai người đàn ông và ngọn lửa cuồng nộ đang chực chờ bùng nổ. Trái tim nàng đập thình thịch, nhưng giọng nói của nàng cố gắng vững vàng.

"Đủ rồi! Chúng ta... tất cả chúng ta đều mang những kẻ mang dấu ấn . Chúng ta đều bị họ săn lùng. Nếu chúng ta giết lẫn nhau ngay tại đây, chúng ta chỉ đang làm chính xác điều Giáo Hội mong muốn: tự cắn xé lẫn nhau như những con thú bị nhốt trong cũi!"

Khoảnh khắc ấy, cả căn phòng như đông cứng lại.

Riven, với ngọn lửa ngùn ngụt trong tay và sự nghi ngờ cháy bỏng trong mắt.

Cyrus, với sự lạnh lùng như rắn độc và những toan tính ẩn giấu đằng sau nụ cười mỉa mai.

Và Elara, người đứng giữa, cố gắng níu giữ lấy sợi chỉ hi vọng mong manh nhất cho một liên minh không tưởng.

Sau một hồi lâu im lặng chết người, Riven hất mạnh lưỡi kiếm đang cháy rực xuống mặt bàn gỗ cũ. Tia lửa tóe lên, bắn tung tóe trong bóng tối.

"Được thôi," giọng hắn gầm gừ, ánh mắt không rời Cyrus một giây. "Nhưng nếu hắn ta có một dấu hiệu phản bội nào, dù chỉ là một cái nháy mắt... ta sẽ là người đầu tiên cắt cổ hắn."

Cyrus nhún vai, một cử chỉ giả tạo vẻ thờ ơ. Nụ cười mỉa mai vẫn ngoắc trên môi hắn như một lời đe dọa ngầm.

"Ta," hắn nói, giọng điệu đầy châm chọc, "chẳng mong chờ gì hơn."

Cyrus từ từ đứng dậy, dáng người cao lêu nghêu in bóng lên tường như một con quái vật. Hắn đi về phía giá để đồ cũ kỹ, lấy ra một bình rượu bụi bặm và ba cái cốc vỡ mép.

"Chúng ta nên nâng cốc," hắn nói, giọng khàn đặc chế giễu, "vì sự ra đời của một liên minh xấu xí nhất lịch sử."

Hắn rót rượu vào những chiếc cốc. Riven kìm nén sự giận dữ, không động vào ly. Elara do dự một lúc, rồi cũng không đụng tới. Cyrus chỉ cười nhạt, tự uống một hơi cạn ly của hắn." Ta biết một số thứ hai ngươi sẽ hứng thú đó "

"Vậy," Riven cắt ngang, giọng gằn từng tiếng, "đó là gì ?"

"Rất nhiều thứ," Cyrus đáp, ánh mắt hằn học liếc về phía Riven. "Ví dụ như ta biết Giáo Hội không chỉ săn lùng chúng ta. Họ đang tập hợp chúng ta."

"Tập hợp? Để làm gì?" Elara hỏi, giọng nàng run nhẹ.

"Để hiến tế, hoặc để khai thác. Sức mạnh của mười hai dấu ấn Hoàng Đạo khi tập hợp lại, theo những gì ta nghe lỏm được từ những tên lính canh ngục mồm mép, có thể mở ra một cánh cổng, hoặc đánh thức một thứ gì đó cổ xưa." Cyrus nói, như thể đang kể một câu chuyện bình thường, nhưng ánh mắt hắn không hề buông tha phản ứng của hai người kia.

Riven nắm chặt tay. "Vậy kế hoạch của ngươi là gì? Để chúng ta tự nộp mình cho chúng sao?"

"Ngược lại," Cyrus hạ giọng xuống, âm thanh trở nên nguy hiểm và lôi cuốn. "Chúng ta phải tìm những kẻ mang dấu ấn khác trước khi Giáo Hội làm điều đó. Mười hai người. Một đội quân. Và khi đã tập hợp đủ chúng ta sẽ không còn là con mồi. Chúng ta sẽ là những kẻ đi săn."

Gió đêm thổi qua khe cửa, rít lên như một lời thì thầm cảnh báo. Elara ôm lấy vai mình. Ý tưởng về một đội quân nghe thật điên rồ, nhưng cũng là tia hy vọng duy nhất trong bóng tối dày đặc này.

"Làm sao tìm được họ?" nàng hỏi.

"Bằng cái này," Cyrus chỉ vào dấu ấn của hắn. "Chúng kêu gọi nhau. Cảm nhận được nhau. Ngươi không cảm thấy sao, từ lúc ta xuất hiện, những vết dấu ấn trên người các ngươi cũng trở nên nóng hơn?"

Riven khẽ giật mình. Elara vô thức nắm lấy cổ tay mình. Nàng có cảm nhận thấy. Một sự rung động kỳ lạ, như một sợi dây vô hình đang siết chặt, kéo họ lại gần nhau hơn.

"Chúng ta sẽ đi về phía Bắc," Cyrus tuyên bố. "Nơi đó có một sự cộng hưởng mạnh mẽ ".

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store