1. | Conan | [ EDIT ] Sau Khi Trở Thành Cộng Sự Của Furuya Rei
Chương 177 Hiromitsu (4)
Chương 177 Hiromitsu (4)
"Calvados, hắn là nằm vùng..."
---
【Đã đổi [Dung Dịch Dinh Dưỡng], vật dẫn [máu], điểm: -10, số điểm còn lại: 5048.】
Chỉ là biểu cảm biến đổi trong khoảnh khắc.
Rất ngắn ngủi, nhưng người cảnh sát công an này rõ ràng có phản ứng với Calvados.
Điều này khiến tất cả mọi người có mặt ngây người, bao gồm cả Calvados.
Phản ứng đầu tiên của hắn là nhìn về phía vị trí của Gin ngoài bức tường kính, nhưng rồi chợt quên bức tường phòng thẩm vấn này là kính một chiều. Hắn quay người lại và nhìn thấy chính biểu cảm của mình.
Hoảng sợ, bối rối.
Ánh mắt quan sát từ xa của Gin bỗng nhiên thắt lại, ánh mắt lạnh lẽo kiên quyết của hắn chiếu thẳng vào Calvados.
Sát ý.
Dường như có một luồng khí lạnh dựng lên từ người Gin, tạo thành cơn lốc xoáy. Áp suất không khí trong phòng tụt xuống cực điểm, và nơi phát ra chính là từ người đàn ông tóc bạc đang ngồi trước bức tường kính.
Hô hấp của mọi người đều lắng xuống trong khoảnh khắc này.
Họ đều đang quan sát hành động của Gin. Phản ứng này của người cảnh sát công an rõ ràng là không ổn, nhưng cũng không thể trực tiếp kết luận Calvados chính là nằm vùng.
Nếu hắn là nội gián của công an, thì Calvados chủ động đưa ra phương án này không khỏi quá ngu xuẩn.
"Tôi không phải nằm vùng, tôi không quen biết hắn." Calvados vội vàng kêu lên. Khí chất lạnh lẽo ban đầu của hắn giờ tan biến thành hư vô vì sự hoảng loạn.
Giờ khắc này, trong căn phòng thẩm vấn chật hẹp, hắn cũng trở thành đối tượng bị quan sát. Nhận ra mình không thể thấy tình hình bên ngoài, Calvados cắn răng, định xông ra ngoài.
"Đứng lại, Calvados." Gin đứng dậy khỏi ghế, khẩu súng hắn vừa cất lại xuất hiện trên tay hắn.
Bước chân Calvados cứng lại, ánh mắt hắn thoáng chốc đỏ ngầu. Hắn nghe ra lời cảnh cáo trong giọng Gin.
"Đáng ghét—" Hắn phẫn hận gầm lên một tiếng, đầu đột nhiên quay lại trừng người đàn ông trên ghế thẩm vấn. Hắn vươn tay túm lấy cổ áo người đàn ông, "Tên khốn nhà ngươi nói rõ ràng coi!"
Hắn giận dữ vung nắm đấm quay sang người đàn ông.
Amuro Tooru nhíu mày: "Tôi khuyên anh đừng động vào hắn. Hắn mà thật sự xảy ra chuyện, Calvados, anh sẽ thật sự không giải thích nổi đâu."
Nắm đấm gân xanh nổi lên dừng lại giữa không trung. Calvados máu dồn lên, sắc máu lan từ cổ lên đỉnh đầu.
Hắn cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo, vui sướng khi người gặp họa, châm chọc của những người phía sau bức tường kính đó đang dán chặt lên người hắn, đâm vào sau lưng hắn.
Nắm đấm lơ lửng trong không trung khẽ run rẩy, cuối cùng chậm rãi buông xuống.
"Không... quen biết." Người đàn ông nói ra sự thật dưới tác dụng của thuốc phun sự thật.
Nhưng dường như lúc này lời trả lời của hắn đã mất đi ý nghĩa.
Shinonome mất 10 điểm tích lũy, lặng lẽ rũ mắt, sau đó bước một bước nhỏ về phía Amuro Tooru.
Hành động của cậu không ai phát hiện ngoài Amuro Tooru.
Amuro Tooru nghiêng đầu nhìn cậu. Shinonome cũng vừa lúc ngẩng đầu nhìn anh ta.
Đôi mắt xám ngước nhìn Amuro Tooru trong suốt và sáng ngời, đặc biệt chân thành, chỉ là đôi môi hơi mím lại.
Có điều mờ ám. Amuro Tooru thầm nghĩ. Anh lặng lẽ dời ánh mắt, nhìn về phía phòng thẩm vấn. Không biết có phải do tâm lý hay không, người đàn ông trên ghế thẩm vấn dường như tỉnh táo hơn lúc nãy một chút.
"Calvados, anh có gì muốn nói không?" Kir hỏi.
"Là trùng hợp." Calvados cúi đầu, giọng nghẹn ngào bật ra từ kẽ răng, "Tôi không cần thiết phải tự đào mồ chôn mình."
"Tôi không biết bằng cách nào mà tên này, người đã tiêm ba mũi thuốc nói thật mà còn chủ động đặt mình vào vị trí nguy hiểm như vậy."
Amuro Tooru không nhịn được cười: "Nói không chừng anh sợ người khác nhắc đến sau đó anh bị lộ thì không có cách nào giải thích đấy chứ."
Calvados siết chặt tay, lý trí mách bảo hắn lúc này gây xung đột với Bourbon không có một chút lợi ích nào: "Phản ứng của hắn ta không thể nói lên điều gì, hắn ta cuối cùng cũng đã trả lời rồi."
Kir quay đầu nhìn về phía Gin trưng cầu ý kiến.
Gin vẫn đang quan sát, rất lâu sau, hắn mới chậm rãi thu súng vào túi: "Ra đây đi."
Calvados mặt nặng trĩu chậm rãi bước ra.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, không khí đã hoàn toàn thay đổi. Hắn khẽ ngước mắt, liền thấy ánh mắt cảnh giác hoặc nghi kị của mọi người đang đổ dồn vào mình.
Nhưng cái nhìn của người khác không quan trọng. Calvados nuốt nước bọt, nhìn về phía Gin.
Người đàn ông tóc bạc với ánh mắt như chó sói săn mồi trong đêm nhìn chằm chằm Calvados, như muốn lột trần hắn, đánh giá hắn từ trên xuống dưới một lượt.
Nếu không phải chuyện vừa rồi quá mức kỳ quặc, Gin sẽ không để hắn ra ngoài.
Cần phải tìm ra tên nằm vùng thật sự thì mình mới có thể thoát khỏi nghi ngờ. Calvados cúi đầu, hàm căng chặt.
Shinonome lặng lẽ nhìn chằm chằm Calvados đang im lặng rõ rệt: Hạt giống nghi ngờ một khi được gieo xuống sẽ mọc rễ nảy mầm.
Mặc dù không trực tiếp phán định Calvados là kẻ nằm vùng, nhưng Shinonome cũng không quá thất vọng.
Căn hầm vốn đã áp lực lại càng thêm tĩnh mịch không tiếng động. Cậu ngẩng đầu, nhìn trần nhà xi măng thô ráp xám xịt phía trên, cảm thấy đặc biệt nặng nề.
Đây là một nhà tù, chỉ cần còn ở trong đó, chính là tử cục.
Càng đợi lâu, khả năng Morofushi Hiromitsu bại lộ càng lớn.
Đồng hồ đếm ngược của hệ thống luôn nhắc nhở Shinonome từng giây từng phút.
Ít nhất, phải ra khỏi đây đã.
Gin không tiếp tục điều tra hành động của kẻ nằm vùng nữa, mà yêu cầu họ bắt đầu thảo luận phương án giải cứu Curacao.
Những người liên quan chiếm giữ một góc trong phòng, như thể có địa vị ngang nhau. Sau khi Gin nói xong, không ai mở lời.
Calvados là người đầu tiên lên tiếng: "Nếu đã biết vị trí của Curacao, vậy có thể thử trực tiếp đưa người ra ngoài."
Là người có chỉ số nghi ngờ lớn nhất hiện tại, hắn đương nhiên muốn nhanh chóng thể hiện lòng trung thành và năng lực của mình.
Vừa dứt lời, hắn liền nghe thấy một tiếng cười cực nhẹ. Hắn nhăn mày bất mãn nhìn qua, đó là Scotch.
Dù Calvados trừng mắt nhìn, Scotch cũng không có dấu hiệu thu liễm. Anh khẽ thở dài, ánh mắt bất đắc dĩ: "Nếu Sở Cảnh sát có thể tùy tiện một người đi vào, thì tổ chức đã sớm xâm nhập Công an rồi."
Calvados cười lạnh một tiếng: "Tôi nhớ Kir hình như là người dẫn chương trình của đài truyền hình Nichiuri?"
Bị nhắc tên, Kir mặt không đổi sắc: "Đúng vậy."
"Mượn danh nghĩa phỏng vấn để xin vào, chúng ta có thể đi vào cùng với nhân viên công tác."
"Cũng có thể." Kir khẽ nâng cằm, không từ chối, "Nhưng thân phận người dẫn chương trình này tổ chức vẫn còn cần dùng, không thể bị loại bỏ ở đây. Nếu lấy thân phận Mizunashi Rena tiến vào Sở Cảnh sát, tôi không thể tham gia hành động giải cứu."
"Việc gì phải phiền phức như vậy?" Morofushi Hiromitsu ngắt lời họ.
"Thứ nhất, chúng ta không quen thuộc bên trong Sở Cảnh sát, lỡ như không cứu được người mà ngược lại còn kéo theo vài người thì sẽ được còn không bằng mất. Hơn nữa..." Anh chống cằm nhìn về phía phòng thẩm vấn, "Ở đây đã có sẵn một người của Công an rồi, trực tiếp trao đổi Curacao với Công an chẳng phải xong sao?"
"Cách này không an toàn." Margot cau mày phản bác, "Một khi hẹn cụ thể thời gian và địa điểm với Công an, họ có thể dựa vào đó để lập kế hoạch."
Calvados ngắt lời: "Vậy vừa hay, cả hai cùng lúc."
Hắn ta xòe tay trái: "Phương án A."
Sau đó là tay phải: "Phương án B."
"Trước hết thử lẻn vào Sở Cảnh sát để cứu Curacao, nếu không thành công, lại đàm phán điều kiện với Công an." Khóe miệng Calvados nhếch lên, trông như một nụ cười, "Hoặc là chúng ta bắt thêm vài người Công an nữa, tăng thêm chút uy hiếp."
Gin vẫn luôn đứng một bên quan sát. Hắn lại châm một điếu thuốc, chỉ lặng lẽ hút mà không tham gia vào cuộc thảo luận. Hắn không lo lắng về sự an nguy của Curacao hay việc cô ta tiết lộ bí mật của tổ chức.
Hắn ta đang quan sát. Khói thuốc và bóng lưỡi trai khiến người ta không thấy rõ ánh mắt hắn ta. Hắn ta luôn đứng ở vị trí tốt nhất để quan sát biểu cảm của những người trước mặt, im lặng theo dõi.
Calvados rõ ràng đã nghiêm túc hơn rất nhiều sau lần ngoài ý muốn vừa rồi. Phản ứng của Công an đối với hắn ta rất đáng nghi, nhưng kết hợp phản ứng trước sau và hành vi của Calvados, Gin vẫn chưa trực tiếp kết luận.
Scotch thận trọng như mọi khi. Rõ ràng không hứng thú với chuyện nằm vùng, nên tập trung chú ý vào việc tìm hiểu nhiệm vụ giải cứu Curacao.
Margot thì trung bình, hắn ta lo lắng về chuyện nằm vùng, nên cũng sốt sắng muốn thể hiện bản thân.
Gin lướt mắt qua từng người, cuối cùng dừng lại trên người người đàn ông vẫn luôn im lặng.
Rye.
Người đàn ông tóc dài cao lớn vẫn luôn dựa vào tường. Hắn ta vẫn như một con sói đơn độc, không hề sợ hãi trước sự kiện đột ngột kéo hắn ta vào. Rye rõ ràng không nghe Calvados và những người khác thảo luận, mà đưa mắt nhìn về phía sau lưng Gin.
Gin cuối cùng cũng quay mặt nhìn về phía sau lưng mình.
Rồi nhíu mày.
Whiskey và Bourbon đang đứng trước bức tường kính của phòng thẩm vấn, quan sát người Công an bên trong.
Toàn bộ cơ thể Whiskey đều áp vào mặt kính. Cậu hơi nghiêng đầu, trán chạm vào kính, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm người đàn ông bên trong.
"Người đó đang khóc." Shinonome nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế thẩm vấn. Hơi nóng theo lời nói phả lên mặt kính trước mặt, tạo thành một vệt sương trắng nhỏ rồi nhanh chóng tan đi.
Người đàn ông vô lực dựa vào ghế, đầu ngửa về sau, nước mắt không ngừng trào ra từ khóe mắt. Anh ta dường như không hề nhận ra, môi khẽ mở, biểu cảm trên mặt tan rã.
Amuro Tooru cũng nhìn theo ánh mắt cậu: "Thuốc nói thật sẽ khiến người ta không thể che giấu suy nghĩ của mình, đồng thời cũng phóng đại cảm xúc. Thật ra anh ta đã khá lắm rồi. Người bình thường sau khi tiêm mũi đầu tiên, sẽ không kiểm soát được mà nói ra hết nội tâm, nghĩ đến gì thì nói cái đó."
Shinonome đứng thẳng người, quay đầu nhìn về phía Amuro Tooru: "Em muốn ra ngoài."
Không thể ở đây nữa.
Amuro Tooru chớp mắt, anh quay đầu nhìn về phía chỗ những người khác, nhưng chớp mắt liền thấy Gin đang nhìn chằm chằm họ.
"..." Amuro Tooru khựng lại một chút, sau đó xoa xoa đầu Shinonome, "Không được đâu, Gin nói chúng ta được tính là một nhóm, không thể hành động đơn độc, phải tìm một người đi cùng."
Gin nhìn thấy ánh mắt Whiskey cũng nhìn về phía mình, sau đó hai cái đầu một đen một vàng kim vô cùng ăn ý mà bỏ qua hắn.
Shinonome nhìn về phía Morofushi Hiromitsu, cậu có chút chần chừ: Nếu ba người ở cùng nhau, khi Morofushi Hiromitsu chạy thoát, khả năng Furuya Rei cũng sẽ bị lộ.
Phải tìm một người giúp đỡ. Ánh mắt Shinonome chậm rãi di chuyển, dừng lại trên người một người đàn ông tóc dài cũng màu đen: "Rye..."
"Không được." Amuro Tooru từ chối không đợi Shinonome nói hết.
Chính là Akai Shuichi trong nguyên tác cũng từng nghĩ giúp Morofushi Hiromitsu chạy thoát sau khi anh ấy bại lộ, nhưng Furuya Rei lại không biết. Vậy chỉ còn—
Shinonome nhìn về phía Kir.
"Kir."
Người phụ nữ bị gọi tên quay đầu nhìn họ một cái, vẻ mặt khó hiểu.
Amuro Tooru mỉm cười với cô.
Một luồng khí lạnh như bị theo dõi quét qua toàn thân Kir, sắc mặt cô ta trầm xuống.
Cha đã từng tiết lộ với mình một chút về Bourbon, nói một cách mơ hồ nhưng trong đó ngụ ý Bourbon dường như đã biết một vài chuyện, và dặn mình nên tránh xa Bourbon.
Amuro Tooru quay đầu vỗ vỗ đầu Shinonome, cúi người kề sát tai cậu: "Kir có lẽ muốn can thiệp vào chuyện của người khác."
"Người khác?" Shinonome khó hiểu. Cậu quay đầu, phát hiện bên Morofushi Hiromitsu đã ngừng thảo luận. Bỏ qua Calvados và một người khác mà cậu không nhớ tên, cậu nhìn thẳng vào Morofushi Hiromitsu.
Morofushi Hiromitsu cũng đang nhìn cậu. Khi Shinonome nhìn qua, anh ấy khẽ cười một chút.
Và Gin bên kia cuối cùng cũng không nhịn được, hắn cảnh cáo: "Bourbon, đừng quên nhiệm vụ."
Amuro Tooru nhướng mày, quay đầu dùng ánh mắt vô tội rũ xuống nhìn Gin: "Anh không phải nói Whiskey và tôi tính là một sao? Whiskey không cần tham gia nhiệm vụ, vậy tôi cũng không cần làm à?"
Anh cười khẽ: "Lúc nào cần Whiskey thì gọi tôi nhé."
Thái dương Gin giật mạnh. Bourbon đã không biết lấy lời này ra nói bao nhiêu lần rồi. Hắn nhíu mày sâu hơn, nhưng cuối cùng vẫn không nói thêm gì nữa.
Hắn quay người về phía mấy người đang thảo luận: "Nếu đã bàn luận xong rồi thì bây giờ có thể bắt đầu chuẩn bị."
.
'Chuẩn bị' mà Gin nói đến là chỉ vũ khí và công cụ.
Trong tòa biệt thự này có vài kho vũ khí, từ vũ khí lạnh, các loại súng ống, thuốc nổ, công cụ công nghệ cao, v.v., đều đầy đủ.
Nhu cầu của mỗi người khác nhau, vì vậy họ tách ra, nhưng vẫn phải tuân thủ quy tắc không được hành động một mình.
Bourbon cho biết mình là tổ Tình báo, còn thanh kiếm và súng ngắn của Whiskey đã đủ cho cả hai sử dụng, nên họ trực tiếp ngồi lại trong kia.
Gin chọn đi cùng Calvados, Rye cùng Margot, Kir cùng Scotch.
Bởi vì Rye và Scotch có mối quan hệ không tệ, Gin cố ý tách hai người họ ra.
Shinonome nhìn Kir đứng bên cạnh Morofushi Hiromitsu, ánh mắt lóe lên rồi lặng lẽ cúi đầu.
.
"Lần này không lấy súng tỉa sao?" Kir dựa vào cạnh cửa, nhìn Scotch đang tìm kiếm vũ khí thích hợp bên trong.
"Súng bắn tỉa không hợp với nhiệm vụ lần này." Scotch trả lời.
Anh ngửa đầu tìm kiếm một lúc, sau đó quay đầu nhìn Kir: "Cô chắc là đã sớm biết về nhiệm vụ này rồi nhỉ?"
Kir lập tức cảnh giác: "Anh định làm gì?"
Scotch cười bất đắc dĩ: "Đừng căng thẳng, tôi chỉ muốn nói vậy thì cô hẳn phải biết tình hình ở nơi này."
Anh chớp đôi mắt màu xanh lam, thậm chí lộ ra chút vẻ vô tội: "Khẩu Beretta mà Gin dùng lúc nãy, ở đây có không? Tôi muốn thử lại."
Sự cảnh giác trong lòng Kir không hoàn toàn buông xuống. Cô lặng lẽ nhìn Scotch một hồi lâu.
Scotch dang tay, tùy ý để cô đánh giá toàn thân.
Không có một nhân vật nào trong tổ Whiskey là đơn giản. Kir thầm nghĩ, nhưng vẫn bước tới.
"Theo tôi." Cô đi vòng qua Scotch, nhưng không hoàn toàn để lộ lưng cho đối phương. Đôi mắt xanh mèo lộ ra ánh nhìn sắc bén.
Trong căn phòng yên tĩnh, tiếng bước chân lẹp xẹp lẹp xẹp của hai người vang vọng.
"Ở đây."
Cô đứng lại bên cạnh một hàng tủ phía sau, nghiêng người ra hiệu.
"Cảm ơn." Scotch lịch sự cảm ơn, anh đi đến theo hướng Kir chỉ.
Dù đi cùng nhau, sự khác biệt về hình dáng giữa Scotch và Kir vẫn rất rõ ràng.
Nhưng Scotch chỉ cần ra tay ở đây, hắn ta sẽ xác nhận thân phận nằm vùng của mình. Hắn ta không thoát khỏi nơi này, và tòa biệt thự này cũng không phải chỗ thích hợp để động thủ.
Kir ngước mắt nhìn người đàn ông đang đi về phía mình, lùi sang một bước, nhưng sự bất an trong lòng vẫn không thể dứt bỏ.
Scotch đã đi đến bên cạnh cô. Ánh mắt Kir dừng lại trên mặt đối phương.
Một nụ cười cực kỳ nhẹ và thoáng bỗng xuất hiện trên mặt anh ta.
Chuông cảnh báo trong lòng Kir lập tức vang vọng khắp toàn thân. Kir không chút do dự rút súng.
Thân súng chặn lại con dao không biết từ khi nào xuất hiện trong tay Scotch. Scotch cũng đã chuẩn bị sẵn cho sự phản kháng của đối phương. Anh trở tay nắm lấy nòng súng của Kir, khuỷu tay thúc mạnh xuống.
Trong chớp mắt, hai người đã giao đấu mấy chiêu.
Cuối cùng, lưỡi dao bị Kir chặn lại bên gáy, còn nòng súng của Kir nhắm vào ngực Scotch cũng bị đối phương kẹt cò súng.
"Anh có biết mình đang làm gì không? Scotch." Kir lạnh giọng quát.
"Tôi đương nhiên biết." Người đàn ông mắt phượng màu xanh lam trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười đó.
Rồi sau đó, Kir nghe thấy cái tên khiến cô lập tức rơi xuống vực sâu.
"Hondu Hidemi."
Đầu óc cô trống rỗng, cô gần như dùng hết toàn bộ sức lực mới khiến mình không để lộ bất kỳ biểu cảm nào: "Anh đang gọi ai?"
Tại sao, người đàn ông này lại biết?
Morofushi Hiromitsu lại cười một chút: "Đừng căng thẳng như vậy. Nếu tôi sớm muốn vạch trần cô, cô và Ethan Hondo đã chết từ lâu rồi."
Khoảnh khắc này, Hondu Hidemi biết Scotch đã hoàn toàn biết thân phận của họ.
"Cùng nhau buông tay, được không?" Morofushi Hiromitsu ôn tồn đề nghị, "Tôi chết, thân phận của hai người sẽ thực sự bại lộ."
Nhịp thở của Hondu Hidemi cứng lại, cô hung hăng trừng mắt nhìn Morofushi Hiromitsu, nhưng cuối cùng vẫn buông tay.
Bản thân mình thì không sao, nhưng không thể để bố mình cũng bị...
Morofushi Hiromitsu cũng thuận thế buông tay ra.
Hondu Hidemi hít sâu mấy hơi để bình tĩnh lại. Ván đã đóng thuyền, chỉ sau cuộc chạm trán vừa rồi, cô liền lập tức thay đổi thái độ. Cô ngẩng đầu: "Anh muốn tôi làm gì?"
"Calvados." Morofushi Hiromitsu đọc ra cái mật danh này, "Khả năng hắn ta là nội gián là bao nhiêu?"
"..." Hondu Hidemi đã hiểu ý nghĩa đằng sau những lời nói này.
_____________________
Nhà Conan: Còn ai nhớ cái này hongg, tui thả link nà :33
Cách nhanh: Ấn vào trang NhaConan để tham gia vào nhóm.
Hoặc
https://www.facebook.com/groups/1774588463196701/?ref=share&mibextid=NSMWBT
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store