[Trọng Sinh] Trạm Kế Tiếp Liệu Có Hạnh Phúc
1 lượt thích / 4 lượt đọc
-"Thiên Nhã số phận đã an bài em nên ngoan ngoãn, đừng cố chấp như vậy"
Bóng tối mù mịt khắp nơi kèm theo mùi hôi mốc của đồ vật cũ kĩ.
-" Ách Liên... chị là con đàn bà thối nát " môi rỉ máu khẽ nhếch lên nhìn người đối diện
Đến nước này cô van xin cũng không có ích gì.... càng hy vọng chẳng ai sẽ đến cứu mình...
__________________________________________________
Có lẽ nhiều người nghĩ, bản thân sinh ra là một tiểu thư thì sẽ có số phận tốt đẹp nhưng không...
Mẹ cô mất từ khi cô lên 13 tuổi. Một đứa trẻ đang sống hạnh phúc không lo toan lo nghĩ mà chỉ trong thoáng chốc... mọi thứ biến mất. Bố cô ngoại tình mẹ cô vì thế bệnh nặng qua đời. Bố có tình nhân từ lâu mẹ cô mất lên cưới ả về trong khi bố và ả có đứa con gái hơn tuổi cô..... từ đó bản tính thân thiện trở lên lầm lì..
__________________________________________________
-"Thiên Nhã , đến bây giờ tao sẽ lấy lại tất cả vốn dĩ là của tao" bàn tay túm chặt lấy tóc cô kéo dựt
-" Từ trước đến giờ... chả có cái gì là của chị cả.."
Bóng thấp thoáng của một nam nhân ở ngoài cánh cửa
"Đông... kiê..."
*Bộp* tiếng nói vừa dứt ... sàn nhà ngấm đầy máu tươi.. thân hình mỏng manh cô gái nằm bất động trên sàn nhà.
Hahaha tiếng cười điếng tai cất lên vang mãi trong màn đêm ....
Hận thù trong con người sẽ sinh ra tội ác tày trời mà con người không để ý đến hậu quả đáng sợ của nó....
Một lần nữa Thiên Nhã trở lại...
"Đông Kiêu... anh vẫn còn nhớ chị em chứ?"