TÌNH NỒNG
0 lượt thích / 0 lượt đọc
Anh ơi, lỡ mà em có đi rồi, anh nhớ chiều chiều mở cái bài Tình nồng cho em nghe nghen"
- " Ráng lên Kiên , ráng lên em, sắp tới rồi ....."
- " Kiên, Kiên ơiiiiiiii"
Thành choàng tỉnh giấc lúc quá nữa đêm, căn phòng như bị nuốt trọn bởi bóng tối, nhưng điều đó không làm Thành sợ, mà cái sợ thật sự đó chính là những ký ức về Kiên, đứa em nhỏ xấu số đã mất trong vụ tai nạn giao thông vài năm trước. Dạo gần đây, trong giấc ngủ của Thành diễn ra một cách vô cùng chông chênh những hình ảnh, những ký ức về Kiên cứ lần lượt hiện về trong anh..
" Phải chăng Kiên ở cạnh tôi, hay nó nhớ tôi, ở một nơi nào đó, nó đang nhắc về tôi, nhắc về những ngày tháng tươi đẹp đã qua..."
Lần mò chiếc điện thoại, Thành mở lên bài nhạc quen thuộc, thứ nhạc này trước kia anh coi nó là phù phiếm, là vô vị, thế nhưng chẳng hiểu sao từ sau khi Kiên mất, Thành lại quen nghe nó, thứ nhạc làm nao lòng con người....
Trong đêm tối, những âm thanh du dương cứ như thế vang lên lôi kéo người ta vào những giấc mơ miên man, thoáng chốc nơi khóe mắt của người thanh niên kia, hai giọt nước óng ánh cứ như thế lăn vô tình trên má.... " Đừng buồn nữa em hỡi cuộc tình nào không luôn xót xa......"