Núi Ngọc Sơn ta đứng đợi người [Alexankus]
1 lượt thích / 11 lượt đọc
Ta đứng đây, giữa núi cao vời vợi mà trông xuống bụi hồng vạn dặm khơi. Tưởng đã nhìn thấu nhưng màn sương mờ lại quấn lấy, trầm luân không dứt.
Ta với nàng, dây dưa không dứt
Rốt cuộc ai sẽ là người tỉnh giấc mộng ngàn năm