HẠNH PHÚC [Khải Nguyên]
0 lượt thích / 5 lượt đọc
CHAP 1
"Vương Nguyên, anh về rồi đây " Vương Tuấn Khải bước vào nhà với nụ cười ôn nhu thường thấy. "Vương Nguyên nhi , Vương Nguyên nhi , em đâu rồi? Có phải là muốn cùng anh chơi trốn tìm nữa không ? " Nói rồi anh tiếp tục tìm kiếm khắp căn nhà. Sau một lúc lâu tìm kiếm, Vương Tuấn Khải thật sự tức giận rồi "Em mau ra đây đi, hôm nay anh có mua rất nhiều thứ em thích ăn, đừng đùa nữa, anh không vui đâu. " Tiếng nói của anh vang vọng khắp căn nhà nhưng đáp lại anh vẫn là sự im lặng. "Nguyên Nguyên, ra đây đi, anh giận thật đấy. " Khuôn mặt của Vương Tuấn Khải đã đen đến đáng sợ. Thật kì lạ, ngày thường mỗi khi anh nói anh giận rồi Nguyên Nguyên sẽ lập tức chạy ra cười với anh đến khi anh nở nụ cười mới thôi, nhưng sao hôm nay vẫn không thấy bóng dáng. Anh tiếp tục gọi "Nguyên Nguyên, Nguyên Tử, Nhị Nguyên, em mau ra đây, mau ra đây đi... " nhưng rốt cuộc vẫn chỉ còn lại tiếng anh với không gian im ắng của ngôi nhà. Anh tiếp tục kêu, cho đến khi trời