[Đồng nhân NHAC] Camellia
160 lượt thích / 1680 lượt đọc
Tất cả đều như một con tàu trật khỏi đường ray.
Máu sẽ đổ, nước mắt sẽ rơi. Người sẽ chết, tim cũng vỡ tan.
Thứ còn lại sau tất cả, chính là mùi hương.
Nhưng trên hết, thứ còn lưu giữ trong mùi hương, là tất cả những gì còn, sẽ hiện diện, và cả những gì đã biến mất.
Sau bao cuộc bể dâu, mảnh đời ngắn ngủi của nàng còn đọng lại trong lọ hương cuối cùng, lọ hương mà hắn trân trọng hơn cả tính mạng.
***
"Dám chết vì ta, cũng phải dám sống vì ta, được không?"
***
"Mọi lần ta nhìn ngươi ta đều thấy chán ghét đến tận cùng. Nhưng điều làm ta chán ghét lại là chính bản thân ta, chán ghét vì đã yêu kẻ thù của chính mình."
***
"Ta sẽ trả tự do cho nàng. Đi đi, về với quê hương. Hãy sống thật tốt."
***
Họ đều sai rồi. Sai một đời.