Chờ gió thổi đến
6 lượt thích / 29 lượt đọc
Tác giả: Mây Mây
Úc Noãn Ngọc- người cũng như tên, tinh xảo và trong trẻo như hạt ngọc rơi trên mâm vàng. Nửa đời trước, cậu là tiểu thiếu gia sống trong lồng son ngập tràn lụa là. Cả quãng đời còn lại, cậu chỉ còn là ánh sao ngã xuống bùn lầy, càng dẫy dụa càng lún sâu.
"Viễn Hàng ơi Viễn Hàng, thì ra yêu anh chính là một cái tội..."
" Giờ đây, tôi mới thực sự biết đau đớn là gì. Đau đớn không phải là khi đôi chân trần sưng đỏ dẫm trên tuyết lạnh, không phải là khi bàn tay cầm cọ vẽ bị dẫm nát, cũng chẳng phải là những lúc dạ dày co thắt vì nhiều ngày không được ăn,... Đau đớn là khi kẻ tôi tin tưởng, yêu thương nhất lại nhẫn tâm bóp nát trái tim tôi, chà đạp tấm chân tình của một kẻ dại khờ..."
Hôm nay trời âm u quá, biết bao giờ gió mới thổi đến xua mây?
Tác giả: Mọi việc đều phải nhìn từ nhiều góc độ, ai cũng là chính diện trong cuộc đời của họ.