Zhongchi Quy Tac Bay Ngay
Sáng thứ tư, phe trung lập là Childe và Bạch Thuật đều không có tiết học, cả hai quyết định sẽ đi tìm hiểu xem ngày thứ năm phải rời khỏi trường vào lúc nào.Childe sẽ đến nhà vệ sinh trong thư viện, trước đây hắn đã tìm được thông tin ở đây nên cũng có phần quen thuộc. Còn Bạch Thuật thông minh sẽ đến phòng tự học, ở đó y sẽ không dễ bị lừa.Phân chia công việc xong, hai người họ liền ai làm việc nấy. Trên đường đến thư viện phải đi qua toà nhà giảng dạy, theo bản năng, Childe vô tình nhìn lên liền bắt gặp một người đứng trên hành lang tầng cao nhất đang quan sát hắn.Tại sao khoảng cách xa như vậy mà hắn lại chắc chắn người ta đang nhìn mình ? Bởi vì Childe phát hiện ra đó chính là Chung Ly!Bước chân của hắn bất giác nhanh hơn, chẳng mấy chốc liền đến thư viện. Ở trong này thì mười Chung Ly cũng không vào được, hắn thở phào nhẹ nhõm.Childe đi vào nhà vệ sinh, hắn đợi trong đó nửa tiếng nhưng không thấy ai bắt chuyện với hắn. Thế là hắn đổi sang tầng khác, đợi trong đó thêm nửa tiếng nữa cũng không thấy gì. Hết cách, Childe đành kiếm một chỗ ngồi xuống rồi báo cáo tình hình với Bạch Thuật, nhưng hắn không ngờ là y cũng đã đến thư viện, thế là cả hai lấy điện thoại ra trao đổi.Bạch Thuật nhắn tin lại: "Tôi đã có được thông tin rồi"
——-Hết——-
Childe trở lại văn phòng hội sinh viên khi được giáo viên hướng dẫn tận tình đưa về tận nơi. Nhìn căn phòng vừa xa lạ vừa quen thuộc trước mắt, hắn chỉ biết giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, tốt nhất là đừng hỏi, giả vờ biết.Lúc này, màn hình máy tính ở bàn đột nhiên sáng lên, một dòng chữ máy móc hiện ra."Hội trưởng hội sinh viên, xin hãy đặt ra hai mươi lăm quy tắc để ngăn chặn mọi người trốn thoát. Thời gian đếm ngược một tiếng, xin hãy hoàn thành quy tắc và công bố đến toàn thể sinh viên vào lúc mười giờ sáng. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, cả trường sẽ bị xoá bỏ"Childe che mặt, cả người run lên vì cười. Hắn cười đặc biệt phấn khích, cười như thể muốn lôi hết ruột gan trong cơ thể ra ngoài. Đến lúc gần như không thở được nữa, hắn mới dừng lại. Childe nhẹ nhàng dụi mắt, trong một giây hắn liền trở nên bình tĩnh, ngồi vào bàn gõ hai mươi lăm quy tắc mà hắn vẫn còn khắc cốt ghi tâm vào. Sau khi xong việc, hắn nhớ bản thân có tiết học vào lúc mười giờ nên vội vàng đến lớp. Theo thói quen, hắn chọn dãy ghế cuối cùng rồi ngồi xuống, bình tĩnh quan sát không khí uể oải của lớp toán cao cấp.Khi giảng viên bước vào, trong lớp đồng loạt vang lên tiếng chuông điện thoại, trong khi Childe thì chỉ chống cằm mỉm cười.Đâu đó trên dãy bàn đầu, Chung Ly vốn dĩ đang chăm chú ghi bài, bóng lưng thẳng tắp thoáng nghiêng khi lấy điện thoại dưới hộc bàn. Y nhíu mày nhìn một loạt tin nhắn ẩn danh được gửi đến, là một sinh viên năm tốt, Chung Ly vốn không định để ý đến loại chuyện này. Thế nhưng nội dung tin nhắn lại là một loạt quy tắc kỳ lạ khiến y có dự cảm chẳng lành."1. Phải ở lại trường học đủ bảy ngày..."
"Cậu lấy được thông tin như thế nào?"
"Có người hỏi tôi mượn giấy, thế là tôi liền đưa cả bịch giấy anh ta, anh ta trả lại cho tôi, tôi mở ra xem thì thấy trên mỗi tờ giấy đều có chữ""Cậu có nói chuyện với người ta không đấy?"
"Người ta chỉ hỏi tôi mượn giấy thôi, tôi phải nói gì? Không cho mượn à? Tôi có phải người keo kiệt thế không?""Được rồi, thông tin là gì?"
"Bạn có thể đi ngắm trăng vào lúc bốn giờ sáng, nếu may mắn, bầy sói sẽ thả lỏng cảnh giác""Ngày xửa ngày xưa có ba chị em, người chị ở giữa chết, hai người còn lại cười rất vui vẻ. Người chị ở giữa thấy vậy thì không vui, đâm chết người chị bên cạnh, còn người chị cuối cùng đã chạy thoát""Bầy sói rất mẫn cảm với thức ăn của người, có lẽ bạn sẽ có cách..."Nhiều thông tin hơn lần trước hắn nhận được. Thế nhưng Bạch Thuật đưa cho người ta cả một gói giấy mà chỉ nhận được lại ba thông tin này, rốt cuộc là loại gian thương gì vậy?"Hôm nay chúng ta không được phép ăn thêm gì nữa". Bạch Thuật đột nhiên gửi tin nhắn như vậy.Childe không khỏi hoang mang, hắn hỏi: "Tại sao?""Bầy sói nhất định là ám chỉ một mối nguy hiểm nào đó, mà bầy sói lại nhạy cảm với mùi thức ăn. Thế nên chúng ta chưa biết cách đối phó, tốt nhất là đừng ăn thức ăn nữa"Thấy vậy, hắn không khỏi vui mừng."Tuyết quá, việc giải mã tiếp theo giao cho cậu đó"Trưa nay hai người phe trung lập bọn họ không đến nhà ăn, thế là bọn họ quyết định di chuyển qua lại giữa phòng tự học và thư viện. Đến chiều họ lại trở lại thư viện, cũng may lần này đến sớm không lo mất chỗ ngồi.Hắn thấy Lý Đức và Thường Cửu cũng ngồi khá gần họ, lúc này điện thoại hiện thông báo tin nhắn của Bạch Thuật: "Những thông tin kia không được chia sẻ với bất kì ai, bao gồm cả Lý Đức và Thường Cửu"Childe chỉ giỏi hành động, còn việc phân tích này tốt nhất nên giao cho Bạch Thuật, bây giờ chỉ đợi y phân tích thời gian nữa là xong.Một lúc sau, Bạch Thuật lại gửi thêm tin nhắn."Ngày thứ năm, bốn giờ sáng xuất phát. Bầy sói ám chỉ mối nguy hiểm nào đó, cụ thể là gì thì tôi không biết. Thông tin nói bạn có thể đi ngắm trăng lúc bốn giờ sáng, nếu may mắn, bầy sói sẽ mất cảnh giác""May mắn là như thế nào?"
"May mắn hay không đều có xác suất. Trong quy tắc thì chúng ta phải ở lại trường bảy ngày, trong bảy ngày đó nếu có một ngày bầy sói mất cảnh giác thì xác suất sẽ xuất hiện, tức là may mắn""Vậy con số bỏ trốn là ngày thứ năm, cũng chính là ngày có xác suất cao nhất, bầy sói sẽ thả lỏng cảnh giác sao?"
"Không sao cả, có khi là làm lựa chọn của
chúng ta lung lay đó. Tôi muốn ra khỏi đây lắm rồi"
——-Hết——-
Childe trở lại văn phòng hội sinh viên khi được giáo viên hướng dẫn tận tình đưa về tận nơi. Nhìn căn phòng vừa xa lạ vừa quen thuộc trước mắt, hắn chỉ biết giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, tốt nhất là đừng hỏi, giả vờ biết.Lúc này, màn hình máy tính ở bàn đột nhiên sáng lên, một dòng chữ máy móc hiện ra."Hội trưởng hội sinh viên, xin hãy đặt ra hai mươi lăm quy tắc để ngăn chặn mọi người trốn thoát. Thời gian đếm ngược một tiếng, xin hãy hoàn thành quy tắc và công bố đến toàn thể sinh viên vào lúc mười giờ sáng. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, cả trường sẽ bị xoá bỏ"Childe che mặt, cả người run lên vì cười. Hắn cười đặc biệt phấn khích, cười như thể muốn lôi hết ruột gan trong cơ thể ra ngoài. Đến lúc gần như không thở được nữa, hắn mới dừng lại. Childe nhẹ nhàng dụi mắt, trong một giây hắn liền trở nên bình tĩnh, ngồi vào bàn gõ hai mươi lăm quy tắc mà hắn vẫn còn khắc cốt ghi tâm vào. Sau khi xong việc, hắn nhớ bản thân có tiết học vào lúc mười giờ nên vội vàng đến lớp. Theo thói quen, hắn chọn dãy ghế cuối cùng rồi ngồi xuống, bình tĩnh quan sát không khí uể oải của lớp toán cao cấp.Khi giảng viên bước vào, trong lớp đồng loạt vang lên tiếng chuông điện thoại, trong khi Childe thì chỉ chống cằm mỉm cười.Đâu đó trên dãy bàn đầu, Chung Ly vốn dĩ đang chăm chú ghi bài, bóng lưng thẳng tắp thoáng nghiêng khi lấy điện thoại dưới hộc bàn. Y nhíu mày nhìn một loạt tin nhắn ẩn danh được gửi đến, là một sinh viên năm tốt, Chung Ly vốn không định để ý đến loại chuyện này. Thế nhưng nội dung tin nhắn lại là một loạt quy tắc kỳ lạ khiến y có dự cảm chẳng lành."1. Phải ở lại trường học đủ bảy ngày..."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store