Yzl Dong Nhan Harry Potter Chao Mung Den Voi Hogwarts
Một chiếc đồng nhân Harry Potter như đã hứa với mọi người. "Này Kiều Kiều, cậu nói xem sân ga 9¾ nằm ở đâu đây? Còn 10 phút nữa là mười một giờ rồi, chúng ta sẽ trễ chuyến tàu tới Hogwarts mất!" Luân Đôn vào tháng 9 đã hơi se lạnh, Trương Gia Nguyên khoác một kiện áo khoác dài màu nâu nhạt và đội một cái mũ họa sĩ, chân đi một đôi giày Martin, đây là phong cách ăn mặc đang rất được ưa chuộng hiện nay, nhưng cậu đã đi qua đi lại từ sân ga số 8 đến sân ga số 11 ba lần rồi mà vẫn không thu hoạch được gì, trán cũng đã lấm tấm mồ hôi. "Nguyên ca cậu đừng vội, nếu không chúng ta hỏi người kia một chút đi, nhìn cậu ta mặc một thân áo choàng màu đen, trên hành lý còn có một con cú, chắc hẳn cậu ta cũng là phù thủy." "Xin chào, xin hỏi một chút. . ." Trương Gia Nguyên vỗ vỗ nam sinh mặc áo choàng màu đen, nam sinh quay đầu, trên mí mắt đánh phấn đỏ rực khiến Trương Gia Nguyên không khỏi sững sờ, "À. . . xin lỗi cho hỏi cậu có biết sân ga 9¾ ở đâu không?" Nam sinh nhìn thoáng qua Trương Gia Nguyên từ trên xuống dưới, "Hey man~ xem cậu mặc một thân quần áo phong cách Anh quốc thế này, tôi còn nghĩ cậu là phù thủy bản địa Luân Đôn đấy ha ha. . . sân ga 9¾... chỉ cần cậu lao về phía bức tường này là được, giống như thế này nè —— " Trương Gia Nguyên nhìn theo hướng ngón tay nam sinh chỉ liền thấy một nam sinh mặc áo sơmi hoa xanh trắng hét toáng lên "Tiểu Cửu cố lên ~~ cậu làm được mà!", một thân ảnh vọt mạnh vào tường rồi biến mất. "Ồ, ra vậy! Cám ơn huynh đệ! Pháp thuật Tây Phương mấy người đúng là đặc biệt! Ai đúng rồi, tôi quên giới thiệu, tôi là Trương Gia Nguyên, đến từ Trung Quốc. . . Còn năm phút nữa là tàu sẽ khởi hành, có muốn đi cùng không?" "Thì ra là thế, trách không được cậu không biết, xin chào Gia Nguyên, tôi là Oscar! Cậu đi trước đi, tôi còn đợi bạn, một lát nữa sẽ đi." "Vậy được, hữu duyên gặp lại!" Vẫy tay từ biệt, Trương Gia Nguyên kéo Phó Tư Siêu tới mặt tường. "Trương Gia Nguyên cố lên ~~ cậu có thể!" "Phó Tư Siêu cố lên ~~ cậu có thể!" Hai tiếng hét lớn dọa Oscar nhảy dựng, "Quên nói với cậu ta, không cần phải hét lên thế này. . ." . . . "Cuối cùng cũng đến kịp", Oscar ngồi phịch xuống ghế, "Daniel, tại sao cậu lại tới muộn như vậy hả?" Nam sinh ngồi ở đối diện Oscar đang sửa sang lại áo sơ mi vừa mới bị Oscar túm cho nhăn nhúm, thoáng đẩy chiếc kính gọng vàng trên sống mũi, chầm chậm nói: "Sorry man~ vốn tôi đã sớm khởi hành bằng phương tiện giao thông của Muggle nhưng khi đến nhà ga lại phát hiện ra Lạc Lạc không có ở trong túi, tôi phải xin anh trai độn thổ dẫn tôi về nhà để tìm nó." Lúc này đầu sỏ gây tội liền chui ra từ trong túi quần tây của Daniel, quả cầu lông xù màu vàng kem cùng cặp mắt đen láy nhìn chằm chằm vào Oscar. "Daniel cậu chắc chắn là muốn đưa Lạc Lạc tới Hogwarts sao? Không phải. . . ý tôi là. . . Lạc Lạc rất đáng yêu, nhưng thoạt nhìn ít nhất cũng phải là một con cú tuyết dũng mãnh mới xứng đáng làm thú cưng của cậu chứ." "Lạc Lạc rất tốt." Daniel vuốt vuốt bộ lông mịn màng của con mèo lùn trong tay, không nói thêm gì nữa.
So với khoang của Oscar cùng Daniel, có một khoang khác lại ồn ào hơn nhiều. "Kiều Kiều, câu xem đũa phép của tôi này! Dài 13.5 inch, vỏ cây bách, lõi là sợi tim rồng. . ." "Oa ~ cho tôi xem một chút, Nguyên ca, đũa phép của cậu đẹp quá" "Reng reng reng. . ." Một chiếc xe đẩy nhỏ chứa đầy đồ ăn vặt dừng lại trước cửa, "Hey handsome boys~ muốn mua đồ ăn vặt không?" Trương Gia Nguyên nhìn đống đồ ăn vặt nhiều mặc sắc kỳ liền nuốt một ngụm nước bọt, nhưng lại sờ cái túi rỗng tuếch của mình, đành ngập ngừng nói: "Không cần, cám ơn." Hogwarts chỉ cấp cho du học sinh một phần học bổng vừa đủ để mua đồ vật cần thiết cho ngày tựu trường, Trương Gia Nguyên cùng Phó Tư Siêu cũng không có dư tiền để có thể mua đồ ăn vặt, chỉ có thể dùng đôi mắt trông mong mà nhìn theo chiếc xe đẩy đang dần rời đi. Nhưng Hoắc Ma Lạt trong tay Trương Gia Nguyên lại lưu luyến đồ ăn vặt hơn hai người bọn họ nhiều, thừa dịp Trương Gia Nguyên không chú ý liền giãy khỏi hai tay cậu, chen ra khỏi cửa đuổi theo xe đồ ăn vặt. "Hoắc Ma Lạt!" Trương Gia Nguyên hét lớn một tiếng, cùng Phó Tư Siêu nhanh chóng đuổi theo. Hai người không tìm thấy Hoắc Ma Lạt bên xe đồ ăn mà ngược lại là nhìn thấy nó ở một khoang bên cạnh. Lúc Trương Gia Nguyên đi vào bên trong liền nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng hài hước: một con thỏ tai dài lông xám béo ú vùi vào đống đồ ăn trên ghế ăn như gió cuốn, còn Oscar đang cắn môi lộ ra hai cái răng nanh thật dài, tay phải cứng ngắc cầm đũa phép chỉ vào Hoắc Ma Lạt, đối diện với hắn là một nam sinh có thể lờ mờ nhìn ra là rất đẹp trai, gương mặt của cậu ta hoàn toàn vặn vẹo, không khống chế được mà hét toáng lên. Trương Gia Nguyên lập tức ôm Hoắc Ma Lạt, dùng sức kéo mạnh cái kẹo cao su hình con rắn mà nó đang cắn. "Thật xin lỗi, dọa các cậu rồi, đây là thỏ của tôi. . ." Oscar hoàn hồn lại, buông đũa phép xuống, mơ hồ nói: "Ôi trời, Trương Gia Nguyên chúng ta lại gặp nhau, con thỏ của cậu thật hung dữ! Vừa rồi đã xông tới từ ngoài cửa rồi bổ nhào vào ghế của chúng tôi nhai đồ ăn." "Thật sự xin lỗi các cậu", Trương Gia Nguyên dở khóc dở cười, vẫn còn đang bận chiến đấu cùng kẹo cao su trọng miệng Hoắc Ma Lạt, "Nó ăn hết bao nhiêu đồ? Tôi mua đền lại các cậu." "Chúng ta cũng không có tiền đâu. . ." Phó Tư Siêu đứng sau lưng Trương Gia Nguyên giật giật tay áo của cậu. "Ai da. . . không thì. . . Tôi đem Hoắc Ma Lạt đền cho các cậu nhé!" "Không cần không cần!" Oscar liên tục khoát tay, "Chỉ là chút chuyện nhỏ, những thứ này là Daniel mua đấy, cậu ta rất giàu, có lẽ sẽ không để ý đâu." Oscar nhìn về phía đối diện ——Daniel, người vẫn luôn cố tỏ ra bình tĩnh đang sững sờ nhìn chằm chằm vào Trương Gia Nguyên. Không phải là sợ tới choáng váng rồi chứ. . . Oscar nghĩ, đá đá vào giày da của Daniel. "Chào. . . chào cậu, cậu tên là gì?", Daniel cuối cùng cũng định thần lại, cúi đầu lắp bắp hỏi. Trương Gia Nguyên cười xán lạn nói: "Tôi là Trương Gia Nguyên, đến từ Trung Quốc." Daniel nhìn chằm chằm vào cái miệng đang khép mở của Trương Gia Nguyên, có lẽ là do vừa mới chạy quá nhanh nên khuôn mặt trắng sữa nhỏ nhắn của Trương Gia Nguyên có chút đỏ lên, lông mi thật dài giống như một chiếc quạt hương bồ. "Đúng vậy, chúng tôi vừa gặp nhau tại sân ra, Gia Nguyên, người này là Daniel. . ." "Cậu cũng có thể gọi tôi là Kha Vũ! Tôi là Châu Kha Vũ. . . À. . . Không, không sao hết,... ý tôi là con thỏ của cậu ăn đồ ăn vặt của chúng tôi cũng không sao, cứ ăn đi. . . Cậu, cậu có muốn ăn không?" Châu Kha Vũ đưa cho Trương Gia Nguyên một hộp chocolate con ếch. Oscar hoài nghi liếc nhìn người bạn đang hoạt bát một cách dị thường của mình, nói tiếp: "Đúng đó, Gia Nguyên, không thì cậu và bạn của cậu cũng đến đây ngồi một chút đi!" Châu Kha Vũ quét sạch kẹo bên cạnh chỗ của mình rồi ngẩng đầu nhìn Trương Gia Nguyên, Trương Gia Nguyên nhận chocolate, hơi gật đầu cười rồi ngồi xuống bên cạnh Châu Kha Vũ.Phó Tư Siêu ngồi cạnh Oscar, cùng nhau trao đổi tên họ một chút."Oscar, cậu. . . răng cậu là thế nào vậy?", Phó Tư Siêu chỉ chỉ Oscar. "À! Mấy thế hệ trước của gia tộc tôi có huyết thống ma cà rồng, đến đời này của tôi chỉ còn thừa hưởng làn da tái nhợt cùng cùng răng nanh —— mỗi khi kích động thì sẽ lộ ra." Oscar trả lời, răng nanh đã từ từ thu lại. "Còn có truyền thống đánh phấn mắt màu đỏ. . ." Châu Kha Vũ bổ sung. "Được rồi bro, đừng có trêu tôi nữa!" "Ha ha ha ha ha. . ." Trương Gia Nguyên và Phó Tư Siêu cười lớn: "Đúng rồi, đây là cái gì vậy?" Trương Gia Nguyên mở gói chocolate con ếch, con ếch chocolate nhảy ra thoáng một phát đã bị cậu bắt lấy nhét vào miệng, Trương Gia Nguyên rút ra bức ảnh nhỏ được bỏ trong hộp kẹo, phía trên là một người đàn ông mặc Hán phục đang không ngừng xoay vòng. Châu Kha Vũ nhìn thoáng qua, "Đây là những tấm thẻ phù thủy, phía trên đều là những phù thủy nổi danh, cậu có thể sưu tập lại. . . Cái này. . . Hình như là Lưu Vũ." Trương Gia Nguyên lật tấm thẻ lại, đọc dòng chữ viết trên đó: Lưu Vũ, chủ nhiệm đầu tiên trong lịch sử của Slytherin có xuất thân là Muggle, cũng vì lí do này mà bị các gia tộc thuần chủng chỉ trích, nhưng nhờ phát minh ra "Bùa trang điểm nhanh" nên được rất nhiều phu nhân của các gia tộc lớn săn đón. Lưu Vũ đã xuất bản một số tự truyện:《 Tôi có cuộc hẹn cùng Tinh Vệ 》, 《 Trải nghiệm khi học tập tại trường phép thuật Côn Luân 》. "Đúng vậy, ngài ấy bây giờ là chủ nhiệm của Slytherin. . . Nguyên nhi, đừng xem nữa, cậu có muốn thử một chút bánh bí ngô không?" Châu Kha Vũ lại đưa cho Trương Gia Nguyên một cái bánh bí ngô siêu to. "Papa" Lạc Lạc lại từ trong túi của Châu Kha Vũ chui ra, nhảy lên bánh bí ngô, bộ lông màu vàng nhạt dính vào nước sốt vàng óng, lại nhảy lên bàn tay của Trương Gia Nguyên, cọ cọ vào tay cậu. "Ha ha ha ha nhột quá. . . Kha Vũ đây là cái gì vậy? Thật đáng yêu nha!" Châu Kha Vũ nghe ngữ khí làm nũng trong vô thức Trương Gia Nguyên, một đám mây đỏ ửng bao trùm lên khuôn mặt màu lúa mạch, "Đây... đây là thú cưng của tôi, là một con mèo lùn, gọi là Lạc Lạc", Châu Kha Vũ bắt lấy Lạc Lạc, dùng khăn giấy tùy tiện lau lau một chút rồi nhét nó lại vào túi, "Tôi, tôi giúp cậu lau một chút đi. . ." Châu Kha Vũ nhẹ nhàng cầm tay Trương Gia Nguyên, dùng khăn sạch tỉ mỉ lau, "Cảm ơn cậu, Kha Vũ", tay kia của Trương Gia Nguyên vẫn còn đang cầm kẹo cao su. . . . Bốn người vừa ăn vừa trò chuyện, khi tàu chuẩn bị vào sân ga Trương Gia Nguyên cùng Phó Tư Siêu mới chào tạm biệt rồi trở lại toa xe của mình để thay áo choàng. Sau khi thay áo choàng dài, Trương Gia Nguyên sờ lên cái bụng tròn nhỏ vừa được ăn no của mình, nói với Phó Tư Siêu: "Châu Kha Vũ thật là tốt, mặc dù có chút cà lăm nhưng lại rất hào phóng! Còn rất có tiền! Tôi nhất định phải cùng cậu ta trở thành bạn bè!" "Tôi nghĩ trọng điểm của cậu là người ta có tiền đi ~", Phó Tư Siêu nhìn Trương Gia Nguyên cười khúc khích. . . . "Wowoooooo —— —— " Đoàn tàu cuối cùng cũng ngừng lại, trời đã về đêm, những học sinh mới hối hả theo sát một người khổng lồ —— người giữ khóa của Hogwarts, Hagrid, tới một hồ nước đen rộng lớn. "Mỗi thuyền chỉ có thể ngồi bốn người, các học sinh mới mau chóng lên thuyền." Trương Gia Nguyên cùng Phó Tư Siêu tùy tiện ngồi lên một chiếc thuyền nhỏ, Châu Kha Vũ cùng Oscar cũng đi theo ngồi vào. Những chiếc thuyền nhỏ dài hẹp lướt qua mặt hồ phẳng lặng trong như gương hướng về phía trước, tòa lâu đài sừng sững cao tận chân mây dần dần hiện ra. Sau khi rời thuyền, Hagrid dẫn những học sinh mới đi vào, hằng hà bó đuốc cực lớn chiếu sáng cả tòa lâu đài. Lũ nhóc ngẩng đầu, nhìn thấy phía cuối cầu thang lát đá hoa cương xa hoa là một người đàn ông mặc một bộ âu phục màu đen, sau lưng còn khoác lên áo choàng màu đen lớn, mái tóc xoăn đen được chải gọn gàng đang mỉm cười nhìn bọn họ. "Hoan nghênh các trò đã đến Hogwarts, bữa tiệc khai giảng chuẩn bị bắt đầu, mà các trò, đầu tiên phải được phân vào các nhà, Hogwarts có bốn nhà lần lượt là: Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin, hi vọng về sau các trò có thể trở thành những phù thủy ưu tú, mang đến vinh quang cho trường. Đúng rồi, tiện đây tôi sẽ giới thiệu về mình một chút, tôi là Bá Viễn, là phó hiệu trưởng Hogwarts kiêm chủ nhiệm của Gryffindor. Được rồi, mời theo tôi tiến vào đại sảnh đường." Những học sinh mới đi theo Bá Viễn tiến vào đại sảnh đường tráng lệ, mỗi người đều ngạc nhiên hết nhìn đông lại nhìn tây. Trương Gia Nguyên vừa nhìn những vì sao lấp lánh trên trần nhà vừa bước về phía trước, không cẩn thận lại bị vấp chân, lúc sắp ngã sấp xuống thì được Châu Kha Vũ đỡ lại. "Nguyên nhi, đừng có nhìn trần nhà, nhìn đường đi!" "Kha Vũ, đây là trần nhà sao? Tôi còn tưởng là lộ thiên đấy! Thật thần kỳ!" "Đúng vậy, ở đây đã được phù phép, thoạt nhìn giống y như bầu trời bên ngoài." "Khụ khụ——" Bá Viễn lấy ra một cuộn da dê thật dài, "Người nào được tôi nêu tên hãy tiến tới đội chiếc nón phân loại ở trên ghế, nón phân loại sẽ cho các trò biết các trò sẽ vào nhà nào." "Cao Khanh Trần!" Một cậu bé lẩm bẩm "Tiểu Cửu cố gắng lên, Tiểu Cửu cậu làm được mà. . ." rồi bước lên phía trước. Nghe thấy khẩu âm quen thuộc, Trương Gia Nguyên liền nhận ra cậu ta chính là nam sinh cậu đã gặp ở nhà ga lúc sáng. Cao Khanh Trần đội nón lên, sau một lát —— "Hufflepuff!" Nón hô. Các phù thủy sinh nhà Hufflepuff đều đứng lên vỗ tay, Cao Khanh Trần vui vẻ cởi nón đi về cái bàn đầu tiên hướng bên phải. "Lưu Chương!" Một nam sinh có giọng giống "con vịt" ngồi xuống ghế, đội nón phân loại lên —— "Ravenclaw!" Nón lại hô. "Nguyên nhi, thực hy vọng có thể chung nhà với cậu." Châu Kha Vũ vừa nói xong liền nghe thấy Bá Viễn hô: "Châu Kha Vũ!" . Trương Gia Nguyên vỗ vỗ bả vai Châu Kha Vũ nói: "Đi đi! Cố lên!" Châu Kha Vũ ngồi vào ghế, đội nón phân loại lên, khẩn trương chờ đợi. "Chà. . . huyết thống của ngươi đã ảnh hưởng ít nhiều tới những chuyện xảy ra trong đời ngươi. . . Không khó để nhìn ra ngươi rất có dã tâm —— Slytherin! Đó là nơi ngươi thuộc về." Châu Kha Vũ khẽ thở dài một hơi, cởi mũ đi về hướng dãy bàn của Slytherin. "Trương Gia Nguyên!" Trương Gia Nguyên đi đến trước cái nón phân loại, hít sâu một hơi cầm lấy nón, nón phân loại vừa chạm vào đầu của cậu đã hô lên: "Đúng đúng đúng! Rất có tinh thần hy sinh. . . Là chuyện tốt. . . hay là chuyện xấu đây?—— Gryffindor! Đi thôi, đi đến Gryffindor dũng cảm!" Trương Gia Nguyên cởi nón, nhìn Châu Kha Vũ, dùng khẩu hình nói một câu "Không sao đâu", rồi hướng về dãy bàn của Gryffindor. Qua một hồi lâu rốt cục cũng đến phiên Phó Tư Siêu cùng Oscar —— bọn họ là hai người cuối cùng, lần lượt được phân đến Gryffindor cùng Slytherin. Bá Viễn cuộn tấm da dê lại, cầm lấy nón phân loại trở về bàn của giáo viên. Hiệu trưởng của Hogwarts, Albus Dumbledore đứng lên nói: "Hoan nghênh! Hoan nghênh mọi người đã tới Hogwarts! Ta là Dumbledore, vào một đêm khiến người ta phải hưng phấn như đêm nay, ta chỉ có một câu muốn nói, chính là: Hãy thưởng thức bữa tối! Mỹ thực chính là phép thuật vĩ đại nhất!" Năm cái bàn lớn, kể cả bàn của các giáo sư, lập tức xuất hiện vô số đồ ăn ngon khiến người thèm nhỏ dãi: thịt bò nướng, sườn cừu, đùi gà chiên, cá nướng, pizza, mì Ý, khoai tây chiên, tiramisu, kem, bánh pudding chanh, nước bí ngô. . . Trương Gia Nguyên vừa ăn kem vừa liếc trộm nhóm giáo sư "Ai. . . Đáng tiếc là vị vani, không phải vị maccadamia. . . Này, Trương Đằng, cậu có thể giới thiệu một chút về các giáo sư không?" Trương Đằng là phù thủy sinh năm hai của Gryffindor, tính cách rất nhiệt tình, đã nhanh chóng làm quen với Trương Gia Nguyên cùng Phó Tư Siêu. "Chính giữa là hiệu trưởng Dumbledore mà các cậu đã biết, bên trái hiệu trưởng là giáo sư Bá Viễn, chủ nhiệm nhà chúng ta, dạy lớp Bùa chú; bên trái chủ nhiệm là giáo sư Mika, dạy môn Biến hình, cậu đừng nhìn thầy ấy bây giờ là tóc dài màu trắng, thầy ấy còn có thể thoáng cái biến thành tóc đầu đinh màu vàng đấy!" "Giáo sư Mika trông thật đoan trang, còn ăn mặc một thân áo choàng dài cổ cao màu trắng nữa." Phó Tư Siêu cảm thán. "Về sau sẽ biết. Nói tiếp đi, bên trái Mika là cô Hooch, giáo sư môn Bay, lại bên trái là. . . Bên phải hiệu trưởng Dumbledore là giáo sư Lưu Vũ, chủ nhiệm nhà Slytherin, giảng dạy Lịch sử pháp thuật cùng một môn tự chọn—— Muggle học; bên phải thầy ấy là Santa lão sư. Vào năm học trước, cụ Dumbledore cho rằng phù thủy trẻ tuổi cần phải học các kỹ năng chiến đấu để phòng thân, không thể chỉ làm một phù thủy chiến đấu từ xa yếu ớt cho nên đã mời giáo sư Santa tới, phép thuật của thầy ấy thì không quá giỏi, nhưng khả năng chiến đấu lại tốt vô cùng. Với cả còn có tin đồn bát quái là. . ." Trương Đằng hạ thấp âm lượng, "Giáo sư Santa hình như có quan hệ không bình thường với giáo sư Lưu Vũ. . ." "Hả? ! Thật không? !" Phó Tư Siêu bắt đầu nổi máu nhiều chuyện, sau khi nhìn giáo sư Santa đang dùng phép thuật giúp giáo sư Lưu Vũ cắt bò bít-tết liền trực tiếp ngây ngẩn cả người, "Cũng quá rõ ràng đi. . ." .
. . . Tiệc tối cuối cùng cũng kết thúc, Trương Gia Nguyên cùng Phó Tư Siêu đi theo huynh trưởng xuyên qua những bậc thang dài bằng đá cẩm thạch trở lại nhà chung của Gryffindor, mà Châu Kha Vũ cùng Oscar lại đi tới nhà chung của Slytherin ở dưới Hồ Đen. Tất cả mọi người đều mệt mỏi và buồn ngủ, thay áo ngủ xong liền thiếp đi trên chiếc giường êm ái. Trước khi chìm vào giấc ngủ, Châu Kha Vũ vẫn còn mơ màng nghĩ: hi vọng ngày mai có thể gặp Trương Gia Nguyên. . .—————————————————— Ha lẩu a cả nhà yêu. Chuyện là trước đây mình đã lập flag là khi nào được 100 fl sẽ đăng fic mình tự viết. Hôm nay vào check lại thì thấy cũng sắp được 100 rồi, fic thì mình cũng viết rồi nhưng nay đọc lại thì vẫn thấy nhiều thiếu sót quá, mình nghĩ là nó chưa đủ chỉnh chu để đăng lên nên mình quyết định sẽ hoãn lại để chỉnh sửa và tham khảo thêm. Để bù lại thì mình xin gửi tới mọi người một chiếc fic mới này nhé. Thực ra mình đã xem hết các phần phim Harry Potter nhưng về truyện thì mình mới chỉ đọc được có 2 tập thôi nên kiến thức của mình về giới thế giới phù thuỷ của Harry Potter vẫn còn hạn hẹp, các bạn đọc rồi hãy góp ý cho mình ở những chỗ chưa được nhé. Chúc người đọc truyện vui vẻ và cảm ơn vì đã luôn ủng hộ mình🥰🥰À tiện nói luôn. Fic này hổng có tên mà mỗi chương tác giả sẽ đặt tên riêng như vậy á. Để cho đỡ họn lỏn thì mình tự đặt một cái tên vậy nha. Mai mốt nghĩ ra tên nào hay hơn thì đặt hoặc mn cũng có thể góp ý nè
So với khoang của Oscar cùng Daniel, có một khoang khác lại ồn ào hơn nhiều. "Kiều Kiều, câu xem đũa phép của tôi này! Dài 13.5 inch, vỏ cây bách, lõi là sợi tim rồng. . ." "Oa ~ cho tôi xem một chút, Nguyên ca, đũa phép của cậu đẹp quá" "Reng reng reng. . ." Một chiếc xe đẩy nhỏ chứa đầy đồ ăn vặt dừng lại trước cửa, "Hey handsome boys~ muốn mua đồ ăn vặt không?" Trương Gia Nguyên nhìn đống đồ ăn vặt nhiều mặc sắc kỳ liền nuốt một ngụm nước bọt, nhưng lại sờ cái túi rỗng tuếch của mình, đành ngập ngừng nói: "Không cần, cám ơn." Hogwarts chỉ cấp cho du học sinh một phần học bổng vừa đủ để mua đồ vật cần thiết cho ngày tựu trường, Trương Gia Nguyên cùng Phó Tư Siêu cũng không có dư tiền để có thể mua đồ ăn vặt, chỉ có thể dùng đôi mắt trông mong mà nhìn theo chiếc xe đẩy đang dần rời đi. Nhưng Hoắc Ma Lạt trong tay Trương Gia Nguyên lại lưu luyến đồ ăn vặt hơn hai người bọn họ nhiều, thừa dịp Trương Gia Nguyên không chú ý liền giãy khỏi hai tay cậu, chen ra khỏi cửa đuổi theo xe đồ ăn vặt. "Hoắc Ma Lạt!" Trương Gia Nguyên hét lớn một tiếng, cùng Phó Tư Siêu nhanh chóng đuổi theo. Hai người không tìm thấy Hoắc Ma Lạt bên xe đồ ăn mà ngược lại là nhìn thấy nó ở một khoang bên cạnh. Lúc Trương Gia Nguyên đi vào bên trong liền nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng hài hước: một con thỏ tai dài lông xám béo ú vùi vào đống đồ ăn trên ghế ăn như gió cuốn, còn Oscar đang cắn môi lộ ra hai cái răng nanh thật dài, tay phải cứng ngắc cầm đũa phép chỉ vào Hoắc Ma Lạt, đối diện với hắn là một nam sinh có thể lờ mờ nhìn ra là rất đẹp trai, gương mặt của cậu ta hoàn toàn vặn vẹo, không khống chế được mà hét toáng lên. Trương Gia Nguyên lập tức ôm Hoắc Ma Lạt, dùng sức kéo mạnh cái kẹo cao su hình con rắn mà nó đang cắn. "Thật xin lỗi, dọa các cậu rồi, đây là thỏ của tôi. . ." Oscar hoàn hồn lại, buông đũa phép xuống, mơ hồ nói: "Ôi trời, Trương Gia Nguyên chúng ta lại gặp nhau, con thỏ của cậu thật hung dữ! Vừa rồi đã xông tới từ ngoài cửa rồi bổ nhào vào ghế của chúng tôi nhai đồ ăn." "Thật sự xin lỗi các cậu", Trương Gia Nguyên dở khóc dở cười, vẫn còn đang bận chiến đấu cùng kẹo cao su trọng miệng Hoắc Ma Lạt, "Nó ăn hết bao nhiêu đồ? Tôi mua đền lại các cậu." "Chúng ta cũng không có tiền đâu. . ." Phó Tư Siêu đứng sau lưng Trương Gia Nguyên giật giật tay áo của cậu. "Ai da. . . không thì. . . Tôi đem Hoắc Ma Lạt đền cho các cậu nhé!" "Không cần không cần!" Oscar liên tục khoát tay, "Chỉ là chút chuyện nhỏ, những thứ này là Daniel mua đấy, cậu ta rất giàu, có lẽ sẽ không để ý đâu." Oscar nhìn về phía đối diện ——Daniel, người vẫn luôn cố tỏ ra bình tĩnh đang sững sờ nhìn chằm chằm vào Trương Gia Nguyên. Không phải là sợ tới choáng váng rồi chứ. . . Oscar nghĩ, đá đá vào giày da của Daniel. "Chào. . . chào cậu, cậu tên là gì?", Daniel cuối cùng cũng định thần lại, cúi đầu lắp bắp hỏi. Trương Gia Nguyên cười xán lạn nói: "Tôi là Trương Gia Nguyên, đến từ Trung Quốc." Daniel nhìn chằm chằm vào cái miệng đang khép mở của Trương Gia Nguyên, có lẽ là do vừa mới chạy quá nhanh nên khuôn mặt trắng sữa nhỏ nhắn của Trương Gia Nguyên có chút đỏ lên, lông mi thật dài giống như một chiếc quạt hương bồ. "Đúng vậy, chúng tôi vừa gặp nhau tại sân ra, Gia Nguyên, người này là Daniel. . ." "Cậu cũng có thể gọi tôi là Kha Vũ! Tôi là Châu Kha Vũ. . . À. . . Không, không sao hết,... ý tôi là con thỏ của cậu ăn đồ ăn vặt của chúng tôi cũng không sao, cứ ăn đi. . . Cậu, cậu có muốn ăn không?" Châu Kha Vũ đưa cho Trương Gia Nguyên một hộp chocolate con ếch. Oscar hoài nghi liếc nhìn người bạn đang hoạt bát một cách dị thường của mình, nói tiếp: "Đúng đó, Gia Nguyên, không thì cậu và bạn của cậu cũng đến đây ngồi một chút đi!" Châu Kha Vũ quét sạch kẹo bên cạnh chỗ của mình rồi ngẩng đầu nhìn Trương Gia Nguyên, Trương Gia Nguyên nhận chocolate, hơi gật đầu cười rồi ngồi xuống bên cạnh Châu Kha Vũ.Phó Tư Siêu ngồi cạnh Oscar, cùng nhau trao đổi tên họ một chút."Oscar, cậu. . . răng cậu là thế nào vậy?", Phó Tư Siêu chỉ chỉ Oscar. "À! Mấy thế hệ trước của gia tộc tôi có huyết thống ma cà rồng, đến đời này của tôi chỉ còn thừa hưởng làn da tái nhợt cùng cùng răng nanh —— mỗi khi kích động thì sẽ lộ ra." Oscar trả lời, răng nanh đã từ từ thu lại. "Còn có truyền thống đánh phấn mắt màu đỏ. . ." Châu Kha Vũ bổ sung. "Được rồi bro, đừng có trêu tôi nữa!" "Ha ha ha ha ha. . ." Trương Gia Nguyên và Phó Tư Siêu cười lớn: "Đúng rồi, đây là cái gì vậy?" Trương Gia Nguyên mở gói chocolate con ếch, con ếch chocolate nhảy ra thoáng một phát đã bị cậu bắt lấy nhét vào miệng, Trương Gia Nguyên rút ra bức ảnh nhỏ được bỏ trong hộp kẹo, phía trên là một người đàn ông mặc Hán phục đang không ngừng xoay vòng. Châu Kha Vũ nhìn thoáng qua, "Đây là những tấm thẻ phù thủy, phía trên đều là những phù thủy nổi danh, cậu có thể sưu tập lại. . . Cái này. . . Hình như là Lưu Vũ." Trương Gia Nguyên lật tấm thẻ lại, đọc dòng chữ viết trên đó: Lưu Vũ, chủ nhiệm đầu tiên trong lịch sử của Slytherin có xuất thân là Muggle, cũng vì lí do này mà bị các gia tộc thuần chủng chỉ trích, nhưng nhờ phát minh ra "Bùa trang điểm nhanh" nên được rất nhiều phu nhân của các gia tộc lớn săn đón. Lưu Vũ đã xuất bản một số tự truyện:《 Tôi có cuộc hẹn cùng Tinh Vệ 》, 《 Trải nghiệm khi học tập tại trường phép thuật Côn Luân 》. "Đúng vậy, ngài ấy bây giờ là chủ nhiệm của Slytherin. . . Nguyên nhi, đừng xem nữa, cậu có muốn thử một chút bánh bí ngô không?" Châu Kha Vũ lại đưa cho Trương Gia Nguyên một cái bánh bí ngô siêu to. "Papa" Lạc Lạc lại từ trong túi của Châu Kha Vũ chui ra, nhảy lên bánh bí ngô, bộ lông màu vàng nhạt dính vào nước sốt vàng óng, lại nhảy lên bàn tay của Trương Gia Nguyên, cọ cọ vào tay cậu. "Ha ha ha ha nhột quá. . . Kha Vũ đây là cái gì vậy? Thật đáng yêu nha!" Châu Kha Vũ nghe ngữ khí làm nũng trong vô thức Trương Gia Nguyên, một đám mây đỏ ửng bao trùm lên khuôn mặt màu lúa mạch, "Đây... đây là thú cưng của tôi, là một con mèo lùn, gọi là Lạc Lạc", Châu Kha Vũ bắt lấy Lạc Lạc, dùng khăn giấy tùy tiện lau lau một chút rồi nhét nó lại vào túi, "Tôi, tôi giúp cậu lau một chút đi. . ." Châu Kha Vũ nhẹ nhàng cầm tay Trương Gia Nguyên, dùng khăn sạch tỉ mỉ lau, "Cảm ơn cậu, Kha Vũ", tay kia của Trương Gia Nguyên vẫn còn đang cầm kẹo cao su. . . . Bốn người vừa ăn vừa trò chuyện, khi tàu chuẩn bị vào sân ga Trương Gia Nguyên cùng Phó Tư Siêu mới chào tạm biệt rồi trở lại toa xe của mình để thay áo choàng. Sau khi thay áo choàng dài, Trương Gia Nguyên sờ lên cái bụng tròn nhỏ vừa được ăn no của mình, nói với Phó Tư Siêu: "Châu Kha Vũ thật là tốt, mặc dù có chút cà lăm nhưng lại rất hào phóng! Còn rất có tiền! Tôi nhất định phải cùng cậu ta trở thành bạn bè!" "Tôi nghĩ trọng điểm của cậu là người ta có tiền đi ~", Phó Tư Siêu nhìn Trương Gia Nguyên cười khúc khích. . . . "Wowoooooo —— —— " Đoàn tàu cuối cùng cũng ngừng lại, trời đã về đêm, những học sinh mới hối hả theo sát một người khổng lồ —— người giữ khóa của Hogwarts, Hagrid, tới một hồ nước đen rộng lớn. "Mỗi thuyền chỉ có thể ngồi bốn người, các học sinh mới mau chóng lên thuyền." Trương Gia Nguyên cùng Phó Tư Siêu tùy tiện ngồi lên một chiếc thuyền nhỏ, Châu Kha Vũ cùng Oscar cũng đi theo ngồi vào. Những chiếc thuyền nhỏ dài hẹp lướt qua mặt hồ phẳng lặng trong như gương hướng về phía trước, tòa lâu đài sừng sững cao tận chân mây dần dần hiện ra. Sau khi rời thuyền, Hagrid dẫn những học sinh mới đi vào, hằng hà bó đuốc cực lớn chiếu sáng cả tòa lâu đài. Lũ nhóc ngẩng đầu, nhìn thấy phía cuối cầu thang lát đá hoa cương xa hoa là một người đàn ông mặc một bộ âu phục màu đen, sau lưng còn khoác lên áo choàng màu đen lớn, mái tóc xoăn đen được chải gọn gàng đang mỉm cười nhìn bọn họ. "Hoan nghênh các trò đã đến Hogwarts, bữa tiệc khai giảng chuẩn bị bắt đầu, mà các trò, đầu tiên phải được phân vào các nhà, Hogwarts có bốn nhà lần lượt là: Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin, hi vọng về sau các trò có thể trở thành những phù thủy ưu tú, mang đến vinh quang cho trường. Đúng rồi, tiện đây tôi sẽ giới thiệu về mình một chút, tôi là Bá Viễn, là phó hiệu trưởng Hogwarts kiêm chủ nhiệm của Gryffindor. Được rồi, mời theo tôi tiến vào đại sảnh đường." Những học sinh mới đi theo Bá Viễn tiến vào đại sảnh đường tráng lệ, mỗi người đều ngạc nhiên hết nhìn đông lại nhìn tây. Trương Gia Nguyên vừa nhìn những vì sao lấp lánh trên trần nhà vừa bước về phía trước, không cẩn thận lại bị vấp chân, lúc sắp ngã sấp xuống thì được Châu Kha Vũ đỡ lại. "Nguyên nhi, đừng có nhìn trần nhà, nhìn đường đi!" "Kha Vũ, đây là trần nhà sao? Tôi còn tưởng là lộ thiên đấy! Thật thần kỳ!" "Đúng vậy, ở đây đã được phù phép, thoạt nhìn giống y như bầu trời bên ngoài." "Khụ khụ——" Bá Viễn lấy ra một cuộn da dê thật dài, "Người nào được tôi nêu tên hãy tiến tới đội chiếc nón phân loại ở trên ghế, nón phân loại sẽ cho các trò biết các trò sẽ vào nhà nào." "Cao Khanh Trần!" Một cậu bé lẩm bẩm "Tiểu Cửu cố gắng lên, Tiểu Cửu cậu làm được mà. . ." rồi bước lên phía trước. Nghe thấy khẩu âm quen thuộc, Trương Gia Nguyên liền nhận ra cậu ta chính là nam sinh cậu đã gặp ở nhà ga lúc sáng. Cao Khanh Trần đội nón lên, sau một lát —— "Hufflepuff!" Nón hô. Các phù thủy sinh nhà Hufflepuff đều đứng lên vỗ tay, Cao Khanh Trần vui vẻ cởi nón đi về cái bàn đầu tiên hướng bên phải. "Lưu Chương!" Một nam sinh có giọng giống "con vịt" ngồi xuống ghế, đội nón phân loại lên —— "Ravenclaw!" Nón lại hô. "Nguyên nhi, thực hy vọng có thể chung nhà với cậu." Châu Kha Vũ vừa nói xong liền nghe thấy Bá Viễn hô: "Châu Kha Vũ!" . Trương Gia Nguyên vỗ vỗ bả vai Châu Kha Vũ nói: "Đi đi! Cố lên!" Châu Kha Vũ ngồi vào ghế, đội nón phân loại lên, khẩn trương chờ đợi. "Chà. . . huyết thống của ngươi đã ảnh hưởng ít nhiều tới những chuyện xảy ra trong đời ngươi. . . Không khó để nhìn ra ngươi rất có dã tâm —— Slytherin! Đó là nơi ngươi thuộc về." Châu Kha Vũ khẽ thở dài một hơi, cởi mũ đi về hướng dãy bàn của Slytherin. "Trương Gia Nguyên!" Trương Gia Nguyên đi đến trước cái nón phân loại, hít sâu một hơi cầm lấy nón, nón phân loại vừa chạm vào đầu của cậu đã hô lên: "Đúng đúng đúng! Rất có tinh thần hy sinh. . . Là chuyện tốt. . . hay là chuyện xấu đây?—— Gryffindor! Đi thôi, đi đến Gryffindor dũng cảm!" Trương Gia Nguyên cởi nón, nhìn Châu Kha Vũ, dùng khẩu hình nói một câu "Không sao đâu", rồi hướng về dãy bàn của Gryffindor. Qua một hồi lâu rốt cục cũng đến phiên Phó Tư Siêu cùng Oscar —— bọn họ là hai người cuối cùng, lần lượt được phân đến Gryffindor cùng Slytherin. Bá Viễn cuộn tấm da dê lại, cầm lấy nón phân loại trở về bàn của giáo viên. Hiệu trưởng của Hogwarts, Albus Dumbledore đứng lên nói: "Hoan nghênh! Hoan nghênh mọi người đã tới Hogwarts! Ta là Dumbledore, vào một đêm khiến người ta phải hưng phấn như đêm nay, ta chỉ có một câu muốn nói, chính là: Hãy thưởng thức bữa tối! Mỹ thực chính là phép thuật vĩ đại nhất!" Năm cái bàn lớn, kể cả bàn của các giáo sư, lập tức xuất hiện vô số đồ ăn ngon khiến người thèm nhỏ dãi: thịt bò nướng, sườn cừu, đùi gà chiên, cá nướng, pizza, mì Ý, khoai tây chiên, tiramisu, kem, bánh pudding chanh, nước bí ngô. . . Trương Gia Nguyên vừa ăn kem vừa liếc trộm nhóm giáo sư "Ai. . . Đáng tiếc là vị vani, không phải vị maccadamia. . . Này, Trương Đằng, cậu có thể giới thiệu một chút về các giáo sư không?" Trương Đằng là phù thủy sinh năm hai của Gryffindor, tính cách rất nhiệt tình, đã nhanh chóng làm quen với Trương Gia Nguyên cùng Phó Tư Siêu. "Chính giữa là hiệu trưởng Dumbledore mà các cậu đã biết, bên trái hiệu trưởng là giáo sư Bá Viễn, chủ nhiệm nhà chúng ta, dạy lớp Bùa chú; bên trái chủ nhiệm là giáo sư Mika, dạy môn Biến hình, cậu đừng nhìn thầy ấy bây giờ là tóc dài màu trắng, thầy ấy còn có thể thoáng cái biến thành tóc đầu đinh màu vàng đấy!" "Giáo sư Mika trông thật đoan trang, còn ăn mặc một thân áo choàng dài cổ cao màu trắng nữa." Phó Tư Siêu cảm thán. "Về sau sẽ biết. Nói tiếp đi, bên trái Mika là cô Hooch, giáo sư môn Bay, lại bên trái là. . . Bên phải hiệu trưởng Dumbledore là giáo sư Lưu Vũ, chủ nhiệm nhà Slytherin, giảng dạy Lịch sử pháp thuật cùng một môn tự chọn—— Muggle học; bên phải thầy ấy là Santa lão sư. Vào năm học trước, cụ Dumbledore cho rằng phù thủy trẻ tuổi cần phải học các kỹ năng chiến đấu để phòng thân, không thể chỉ làm một phù thủy chiến đấu từ xa yếu ớt cho nên đã mời giáo sư Santa tới, phép thuật của thầy ấy thì không quá giỏi, nhưng khả năng chiến đấu lại tốt vô cùng. Với cả còn có tin đồn bát quái là. . ." Trương Đằng hạ thấp âm lượng, "Giáo sư Santa hình như có quan hệ không bình thường với giáo sư Lưu Vũ. . ." "Hả? ! Thật không? !" Phó Tư Siêu bắt đầu nổi máu nhiều chuyện, sau khi nhìn giáo sư Santa đang dùng phép thuật giúp giáo sư Lưu Vũ cắt bò bít-tết liền trực tiếp ngây ngẩn cả người, "Cũng quá rõ ràng đi. . ." .
. . . Tiệc tối cuối cùng cũng kết thúc, Trương Gia Nguyên cùng Phó Tư Siêu đi theo huynh trưởng xuyên qua những bậc thang dài bằng đá cẩm thạch trở lại nhà chung của Gryffindor, mà Châu Kha Vũ cùng Oscar lại đi tới nhà chung của Slytherin ở dưới Hồ Đen. Tất cả mọi người đều mệt mỏi và buồn ngủ, thay áo ngủ xong liền thiếp đi trên chiếc giường êm ái. Trước khi chìm vào giấc ngủ, Châu Kha Vũ vẫn còn mơ màng nghĩ: hi vọng ngày mai có thể gặp Trương Gia Nguyên. . .—————————————————— Ha lẩu a cả nhà yêu. Chuyện là trước đây mình đã lập flag là khi nào được 100 fl sẽ đăng fic mình tự viết. Hôm nay vào check lại thì thấy cũng sắp được 100 rồi, fic thì mình cũng viết rồi nhưng nay đọc lại thì vẫn thấy nhiều thiếu sót quá, mình nghĩ là nó chưa đủ chỉnh chu để đăng lên nên mình quyết định sẽ hoãn lại để chỉnh sửa và tham khảo thêm. Để bù lại thì mình xin gửi tới mọi người một chiếc fic mới này nhé. Thực ra mình đã xem hết các phần phim Harry Potter nhưng về truyện thì mình mới chỉ đọc được có 2 tập thôi nên kiến thức của mình về giới thế giới phù thuỷ của Harry Potter vẫn còn hạn hẹp, các bạn đọc rồi hãy góp ý cho mình ở những chỗ chưa được nhé. Chúc người đọc truyện vui vẻ và cảm ơn vì đã luôn ủng hộ mình🥰🥰À tiện nói luôn. Fic này hổng có tên mà mỗi chương tác giả sẽ đặt tên riêng như vậy á. Để cho đỡ họn lỏn thì mình tự đặt một cái tên vậy nha. Mai mốt nghĩ ra tên nào hay hơn thì đặt hoặc mn cũng có thể góp ý nè
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store