ZingTruyen.Store

Yu Gi Oh Arc V Dich Miracle Force Magic

Nhớ về Sakaki Yushou là điều mà Reiji muốn tránh nhất. Làm thế nào mà quyết định của anh đã khiến một trong những đồng minh đáng tin cậy nhất biến mất không dấu vết, để lại người đàn ông bị công chúng gán cho biệt danh là kẻ hèn nhát. Anh biết ông ấy ở đâu, chỉ là không rõ vị trí và cách thức liên lạc, vậy nên với đa số mọi người, chuyện ông ấy đã du hành xuyên Thứ Nguyên để cứu Thế Giới là một cái gì đó không tưởng và sẽ có sự nghi ngờ rõ ràng khi mà chính anh hay ông ấy đều không có bằng chứng hay một lời nhắn được lưu lại.

Anh tuy biết rõ mọi chuyện, nhưng lại không thể làm gì hơn cho người anh ngưỡng mộ, nó khiến trong miệng anh như có chất đắng mãi không chịu hoà tan đi.

Nhưng bây giờ, khi nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, những ngón tay đan vào nhau để dưới cằm, anh lại một lần nữa buộc phải đối mặt với hậu quả sau sai lầm của mình.

Reiji đã cố gắng hết sức để không nghĩ về con trai của Sakaki Yushou - Sakaki Yuya - còn quá nhỏ khi cha cậu ấy mất tích. Người đàn ông đôi khi đã đề cập đến cậu ta, trước khi Akaba Leo rời đi và khi anh tình cờ gặp ông ấy trong một trận đấu giải trí, Yushou đã vỗ đầu anh như một đứa trẻ và nói đùa rằng Reiji và con trai ông ấy khác nhau như thế nào, mặc dù chỉ cách nhau hai tuổi.

Reiji sẽ nói dối nếu anh nói rằng bản thân không cảm thấy nhẹ nhõm nào khi nhìn thấy tên cậu bé trong hồ sơ dữ liệu, sự biến mất của cha cậu không ngăn cản cậu ta đấu tay đôi.

Sự nhẹ nhõm đó trở nên phức tạp khi chính cậu bé đó đã phát minh ra một phương pháp triệu hồi hoàn toàn mới.

Việc triệu hồi Pendulum là lợi thế mà các Lancers - Standard nói chung, cần thiết trong cuộc chiến chống lại chiều không gian Fusion. Đó là thứ duy nhất mà họ có, trong khi kẻ thù thì không, dù nó chưa được hoàn thiện và rất khó để thực hiện mà không có một quy trình cụ thể nào nhưng... đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Một khi nó hoàn thiện hoàn toàn, nó sẽ là một trong những vũ khí mạnh mẽ nhất để chống lại Academia hay bất kì kẻ thù nào.

Và hơn nữa, có một chuyện khá phức tạp ngay tại thời điểm này, ý tưởng cho Pendulum nghe rất tuyệt vời, và LDS cũng đang làm rất tốt trong việc tạo ra nhiều thẻ hơn, thế nhưng Sakaki Yuya mới là người phát minh ra việc triệu hồi này, nói cách khác cậu ấy chính là chủ nhân thật sự của Pendulum. Reiji biết điều đó, việc anh đang làm không khác gì ăn cắp ý tưởng và tự ý phát triển và cải tạo như nó là của mình, nhưng anh cũng sẽ không bỏ qua dễ dàng trong công việc chống đối lại Thứ Nguyên Fusion. Kẻ cả có là việc bị gọi là đồ ăn cắp hay đồ khốn thì đối với anh cũng không sao.

Tất cả là để ngăn chặn cuộc chiến đa thứ nguyên và ngăn chặn được 'ông ta'. Anh chấp nhận mọi lời cay độc hoặc sự chán ghét của mọi người khi biết được sự thật toàn bộ chuyện này.

Còn một vấn đề khác nữa, dữ liệu của Pendulum....

Anh đã sắp xếp để một trong những học sinh của LDS thách đấu Sakaki Yuya trong một trận đấu tay đôi ngầm để thu thập thêm dữ liệu, nhưng nó vẫn chưa đủ cho những gì anh cần.

Và khi đang ngồi cân nhắc xem liệu anh có nên cử thêm học trò đấu với Sakaki Yuya hay không, thì bỗng anh nhận được một tin rất thú vị về người đang đề cập nãy giờ.

Trên màn hình máy tính là cảnh quay bảo mật của thư viện LDS đang phát, Sakaki Yuya ngồi trên một chiếc máy tính công cộng tìm kiếm gì đó.

Đó là cảnh quay cũ, được ghi lại không lâu trước cuộc đấu tay đôi của cậu ta với Ishijima Strong.

Việc sử dụng thư viện của LDS không đủ để gây ra cảnh báo, dù sao thì nó cũng được mở cho mọi người dùng, nhưng chỉ ở một mức độ nào đó, một số thông tin nhất định chỉ có sinh viên hoặc giáo viên mới có thể truy cập được.

Xem qua lịch sử tìm kiếm của cậu ta trên máy tính anh thấy cậu ta đang tìm hiểu về các phương pháp triệu hồi, nhưng không phải cách sử dụng chúng, hay những cách cụ thể để triệu hồi, mà là chúng đến từ đâu.

Mỗi lần tìm kiếm mới dường như ngày càng trở nên thất vọng hơn, những câu hỏi trở nên cụ thể và rõ ràng hơn nữa, nhưng cuối cùng kết quả tìm được đều na ná nhau. Rốt cuộc thì nó đã được thiết kế theo cách đó.

Sakaki Yuya vẫn tiếp tục tìm kiếm, thỉnh thoảng dừng lại để đọc thông tin được đưa ra, cho đến khi cuối cùng gục xuống ghế trong thất bại.

Reiji gần như có thể khâm phục sự kiên trì của cậu ấy, việc cậu ta đã ở đó gần một giờ liền chỉ để tìm đúng thứ đã đưa ra thật đáng kinh ngạc.

Những tìm kiếm của cậu ta không có gì là quan trọng. Ai cũng sẽ nghĩ cậu bé chỉ đang nghiên cứu các phương pháp triệu hồi để tạo ra lối chơi của riêng mình.

Trên nguồn cấp dữ liệu, Sakaki Yuya rời thư viện và đi về phía hành lang, chỉ để dừng lại đột ngột sau khi nhìn vào màn hình trên tường, cậu ta đã đứng yên trong 5 giây, trước khi quay trở lại máy tính một lần nữa.

Sakaki Yuya đang ở LDS để tìm kiếm các phương pháp triệu hồi không phải là một cái gì đó để nghi ngờ.

Tuy nhiên, Sakaki Yuya đang tìm kiếm về 'Akaba Leo', thì điều đó chắc chắn là không bình thường.

Điều đó nhanh chóng gáy lên nổi nghi ngờ của Reiji khi tự hỏi liệu cậu bé muốn gì từ người đàn ông đó.

Các cuộc tìm kiếm đều liên quan đến cựu chủ tịch LDS, nhưng không có gì đáng chú ý được lưu lại trong bất cứ chiếc máy tính nào trong công ty. Giống như cách thông tin về các phương pháp triệu hồi đã được chọn lọc cẩn thận, Akaba Leo cũng vậy, nếu không muốn nói là hơn thế, không có gì đáng nói ngoài việc người đàn ông đã mắc một căn bệnh phức tạp và phải từ chức để nghỉ hưu sớm và để con trai và vợ của mình tiếp quản.

Tất cả đều là dối trá, trừ khi ai đó coi sự nổi điên là một căn bệnh. Cá nhân Reiji thì không, nhưng anh ấy gặp khó khăn khi nghĩ ra nhiều thứ khác. Điều gì khác có thể khiến người đàn ông bắt đầu một cuộc chiến không gian?

Sakaki Yuya không nên có lý do gì để muốn biết về cựu chủ tịch sau khi nhìn thấy thứ gì đó từ màn hình ở sảnh. Và sau khi kiểm tra, Reiji bất ngờ phát hiện cậu ta đã nhìn thấy anh ở đó, đúng hơn là tên của anh, nhưng nó có ý nghĩa gì chứ...?

Cậu ta đọc tất cả thông tin về Akaba Leo, rồi đến Akaba Reiji, rồi quay lại đọc về mọi thứ mà cậu bé dường như cho là quan trọng.

Cậu ta đã biết những gì? Và đã biết được bao nhiêu phần? Đó là các câu hỏi trong đầu của Reiji khi anh chắc chắn cậu ta đã 'biết' về thứ không nên biết. Và anh sẽ tìm ra nó.

Anh tự hỏi liệu anh sẽ kiếm được một kẻ thù khác, hay một đồng minh là át chủ bài nữa...

**

~Không không không không Rin không có ở đây cô ấy đã biến mất cô ấy đã biến mất tớ không tìm thấy cô ấy không tìm thấy cô ấy làm ơn đừng làm tổn thương cô ấy đừng làm tổn thương cô ấy~

/Yugo? Chuyện gì vậy?! Cậu sao rồi?\

~Đừng đưa cô ấy đi trả Rin lại đây đừng mà làm ơn trả cô ấy lại cho tôi~

[Cậu bị tấn công sao? Có chuyện gì đã xảy ra với Rin? Hãy trả lời Yugo!]

/Cậu đừng làm bọn mình lo lắng! Làm ơn đi Yugo!\

~ Uuh, uuuuhh aaaaaaahhh ~

{Yugo bình tĩnh! Hãy cho bọn tớ biết chuyện gì đã xảy ra!}

Yugo!

**

Ruri gần như bị sốc khi Yuto đột nhiên hoảng hốt lên, nhưng rồi cô chợt nhớ nó có ý nghĩa gì khi cô biết cậu có thể nói chuyện với những người khác bằng thần giao cách cảm.

Yuto không bao giờ là một người dễ dàng để lộ cảm xúc của mình trên khuôn mặt, nhưng đôi mắt của cậu ấy lại là một cái gì đó ngược lại. Ruri luôn tự hỏi mình đang nghĩ về điều gì, khi mắt cậu bừng sáng vì sự kích thích hoặc thích thú, kèm theo vài cái co giật nơi miệng. Nhưng cô thích nhất là khi chúng chuyển sang màu xám nhẹ nhàng, mềm mại, giống như một chú chim non, những cái hiếm hoi bao gồm một nụ cười ấm áp không hướng về bất cứ đâu và chỉ thể hiện khi cậu ấy nghĩ rằng không có ai đang nhìn.

Cô ấy đã từng hỏi, nhưng Yuto đã không trả lời, cậu ấy sẽ bối rối và phủ nhận bất kỳ điều gì khi những việc như vậy xảy ra.

Bây giờ, khi mắt cậu ấy lướt qua hoặc tập trung vào một điểm duy nhất mà không thực sự nhìn thấy nó, cô ấy sẽ nghĩ: "ồ, chắc cậu ấy đang nói chuyện với những chàng trai khác".

Yuto bây giờ thậm chí còn có vẻ thoải mái hơn một chút, đôi lúc sẽ giật mình sững sờ khi chỉ có ba người họ, nhưng nhanh chóng quay lại khi họ nói chuyện với cậu. Cậu ấy thậm chí còn bắt đầu lẩm bẩm hoặc cười một mình. Ban đầu cậu ấy sẽ ngượng ngùng trước cái nhìn đầy thắc mắc của họ, nhưng rồi sẽ giải thích rằng cậu ấy đang nói chuyện với ba người kia. Shun và Ruri biết, Yuto đã có thể làm điều đó ngay cả đang ở với họ, điều đó chứng tỏ cậu ấy rất tin tưởng cả hai người.

Nó khiến cô hạnh phúc, rằng Yuto đủ thoải mái để là chính mình như vậy khi ở với họ. Cô ấy cũng có thể nói với Shun suy nghĩ đó.

Cô thực sự muốn gặp những người khiến Yuto có cái nhìn ấm áp như vậy trên khuôn mặt của mình. Cách cậu ấy nói về họ khiến họ trở thành những người thú vị trong tâm trí cô.

Đó là lý do tại sao cảnh tượng cậu ấy đứng đơ ra, tái xanh cả mặt mày và đôi mắt mở to vì run rẩy khiến cô cảm thấy như có một tảng đá dày rơi xuống trong bụng mình.

**

"Tôi thực sự xin lỗi, thưa Ngài. Chúng tôi đã tìm kiếm khắp nơi nhưng không thể tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của cô gái trong cả khu vực Commons và Tops. Ngài có muốn chúng tôi tiếp tục không?"

Roger cau mày. Một kết quả mong đợi, nhưng vẫn không hài lòng với tất cả. "Không. Tôi nghi ngờ rằng chúng ta sẽ tìm thấy cô ấy, chỉ cần xiết chặt mọi nơi phòng trường hợp cô ấy đột ngột xuất hiện."

"Vâng thưa Ngài!" Màn hình chuyển sang màu đen khi liên lạc bị ngắt.

Roger dựa lưng vào ghế.

Có lẽ việc đuổi theo cô gái là liều lĩnh, ngay cả khi hắn không hề có ý định giữ cô lại, mất cô chắc chắn cũng không mang lại lợi ích gì. Roger đã xem lại cảnh quay rất nhiều lần, nhưng vẫn không hiểu được rằng việc cậu bé đó làm cách nào tạo ra ánh sáng rực rỡ đó và khiến cô gái biến mất.

Đó là một cảnh ấn tượng, khi ánh sáng đột nhiên xuất hiện và bắt đầu tập trung xung quanh hai người, các chỉ số năng lượng trên bảng số liệu đột ngột bị tắt đi và khi một tia sáng lóe lên, cô gái đã biến mất và cậu bé thì gục dưới đất, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt và rõ ràng là kiệt sức.

Mặc dù vậy, cậu ta vẫn tỏ ra khá ồn ào khi An Ninh (Security) đến bắt cậu ta, la hét và ném mọi thứ xung quanh mình (chủ yếu là rác), cố gắng đánh một số sĩ quan bằng tay và chân, ngay cả khi bị còng tay cũng không thể ngăn cản cậu ta cắn vào cánh tay của các An Ninh (Security) khi họ đang cố bắt giữ cậu lại.

Nhưng sau khi đã chóng trả hàng giờ, cậu ta đã thấm mệt và nhanh chóng bị ba bốn tên An Ninh (Security) bắt lại ném vào xe.

Roger nhấn một nút, đưa hình ảnh từ camera của phòng giam mà hắn đặt cậu bé vào, người đang cuộn tròn ở một góc trên giường, hai chân co lên trước ngực và mặt vùi vào đầu gối.

Hắn mỉm cười một cách hài lòng.

Sức mạnh mà cậu ta đã thể hiện thật tuyệt vời. Nếu hắn có thể sử dụng nó đúng cách, nó sẽ cực kỳ hữu ích, các chỉ số sức mạnh mà hắn đã thu thập được khi cậu bé tham gia vào các cuộc đấu tay đôi với các Commons khác hoặc An Ninh (Security) đã hấp dẫn được hắn.

Lúc đầu hắn chỉ định sử dụng cậu bé làm con tin để bắt cô gái phải tuân theo mệnh lệnh của mình, hắn được biết Yuri sẽ tới đây và bắt cô gái đi, đó là lí do nếu hắn có thể biến cô gái thành của mình dưới quyền kiểm soát, hắn sẽ có thế thượng phong trước Academia.

Nhưng hiện giờ hắn có thể có cả hai, nhất là sau khi đã chứng kiến sức mạnh từ con rồng mà cậu bé mang lại, hắn sẽ biến nó thành sức mạnh của mình. Và khi cô gái xuất hiện, hắn có thế thao túng cô ấy bằng cách đe dọa sự an toàn của cậu bé để đổi lấy sự vâng lời của cô ấy không phải là một cái gì đó khó thực hiện.

Hắn sẽ có được những tên lính mạnh mẽ cho riêng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store