ZingTruyen.Store

Yoonmin Black Cat

Thế là Hobie đã có một gia đình mới.

Những thủ tục nhận nuôi quá phức tạp đối với một đứa trẻ, nhất là một đứa trẻ không giống như người thường. Người ta sẽ truy ra đến tận cùng gốc rễ của cậu bé, và nguy cơ bị đem về làm vật sở hữu của chính phủ là rất cao. Khi nói đến "vật sở hữu" thì số phận của chúng lúc nào cũng có hai mặt.

Hơn nữa đâu chỉ có một mình cậu bé.

Có những chuyện không nên nói ra thì hơn.

Yoongi và Jimin cứ như vậy mà nuôi Hobie, không cần bất cứ một sự can thiệp nào từ bên ngoài. Nhưng nuôi nấng em là một chuyện khó khăn, bởi vì sinh hoạt và ăn uống của em đã thay đổi giống cây cối. Hobie uống rất nhiều nước một ngày và thi thoảng Jimin phát hoảng lên khi thấy thằng bé nhai cái xác con chuột chết một cách ngon lành.

Về nhu cầu tắm nắng, vào những chiều khi Jimin đi làm về sớm, lúc nào cũng thấy có một con mèo đang nằm phơi bụng ra trên bậu cửa sổ, cạnh đó là một cậu bé với làn da mọc lốm đốm những bông hoa tí hon, lá và chồi non xanh xen kẽ nhau quấn quanh người cậu. Đôi khi Hobie còn ló đầu ra chào hỏi những cái cây ở ban công nhà hàng xóm, nhưng hiện giờ cậu bé vẫn chưa kiểm soát được hoa nở đột ngột trên da, vẫn nên cẩn thận thì hơn.

Tuy cuộc sống của Jimin có thay đổi khác với ngày xưa rất nhiều, vì nhu cầu kinh tế mà làm việc chăm chỉ hơn, nhưng bù lại cảm giác háo hức khi biết sẽ có người chờ mình ở nhà, cảm giác được chăm sóc và nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt nhọc đã đánh bay hết những muộn phiền trong đầu cậu. Có lẽ nhịp sống của Jimin sẽ nhanh hơn trước, bận rộn hơn trước, nhưng nó chẳng là gì so với hạnh phúc mà cậu đang nhận được.

Cậu nhìn Yoongi, anh trong hình hài của một con mèo, đang bước từng bước chậm rãi về phía cậu. Đôi khi Jimin có hơi tò mò về màu lông của anh, vì rõ ràng anh trắng hơn cậu rất nhiều, nhưng khi hoá mèo bộ lông lại đen tuyền một màu huyền bí. Và đôi mắt mèo kia luôn ẩn chứa một cái gì đó xa xăm mà cậu không giải thích được, một sự cuốn hút say mê mỗi khi anh nhìn vào cậu.

Jimin tự hỏi không biết anh còn nhìn ai như thế không, bởi vì cậu chỉ muốn ánh mắt ấy dành riêng cho cậu mà thôi, chỉ cậu mới được chiêm ngưỡng sự xinh đẹp sâu thẳm trong viên pha lê màu vàng rực rỡ kia, và cảm nhận sự ích kỉ bao lấy toàn bộ cơ thể cậu. Yoongi dang tay ôm Jimin vào lòng, hơi ấm của anh qua lớp áo len mỏng trùm lên người cậu.

Không có cái ôm nào như cái ôm này, cái cách mà anh dùng lực thật nhẹ ôm lấy eo cậu, rồi từ từ đưa cả người cậu dần tiến vào vòng tay to lớn của mình, như nâng niu từng chút một tinh tuý của nhân gian, như siết lấy sự yêu thương một cách nồng nhiệt và thắm thiết nhất. Jimin khẽ nhắm mắt, thả lỏng cằm mình trên vai người kia, cẩn thận vươn tay đáp lại tình yêu mà Yoongi dành cho mình, giữ chặt lấy chúng không rời.

Thế giới dừng lại trong một khoảnh khắc.

Chúng ta không cần phải hôn sâu hay làm tình để chứng tỏ chúng ta yêu nhau đến mức nào, đôi khi chỉ một cái ôm thôi là đủ.

Không ai lên tiếng, tình yêu này vốn dĩ luôn bình lặng như vậy.

"Chúng ta sẽ sống hạnh phúc mãi mãi về sau", anh không thể nói với em như thế, bởi vì chúng ta không sống trong mộng tình thơ. Nhưng anh đảm bảo chừng nào cơ thể này còn sống, còn tồn tại trên đời, chừng nào em còn cần anh như anh tha thiết cần em, thì anh nguyện đem cả tính mạng này, thân xác này, tâm hồn này, tất thảy đều trao cho em, mặc em có quyền nắm giữ.

Cuộc sống ngắn ngủi lắm, ta phải yêu nhau nhanh lên, yêu nhau thật mặn nồng nữa lên, bởi vì ham muốn của con người không bao giờ là đủ. Chúng ta phải tận dụng những khoảnh khắc này, những kỉ niệm thật đẹp để có thứ gì đó cất lại đằng sau trái tim, để khi lạc lối ta vẫn tìm được đường về với nhau.

Ai biết sau này mọi chuyện sẽ ra sao, có thể thế giới sẽ khác đi đôi chút, hay chính sự đổi thay của chúng ta mới là thứ làm thay đổi thế giới. Không ai có thể biết, anh cũng không muốn biết. Duy chỉ có một điều anh biết chắc, là cuộc đời của anh, cuộc đời của em, anh muốn nó trở thành của chúng ta. Chúng ta sẽ không chơi trò đuổi bắt, chúng ta sẽ đi cùng nhau, bước chung một bước, tay nối bàn tay, vượt qua thử thách để hoàn thành con đường này trọn vẹn.

Anh thực sự rất cần em.

Em có nghe thấy tiếng lòng anh không?

Yoongi đứng trầm ngâm đôi chút, anh cuối cùng cũng nhận ra một điều. Anh yêu cậu nhiều như thế, nhưng chưa bao giờ thực sự mở lời yêu với cậu. Jimin cũng không thắc mắc, Yoongi tự hỏi vì sao. Nhưng bây giờ, sau khi đã cùng nhau đi được một quãng của cuộc đời, anh nhận ra Jimin với anh thật mong manh biết chừng nào. Có thể là hôm nay, có thể là ngày mai, hay thậm chí chỉ ngay vài giây nữa thôi, cậu có thể biến mất khỏi tầm mắt của anh bất cứ lúc nào.

Yoongi không thể chấp nhận được sự thật ấy, nhưng biết làm sao đây, cuộc đời là vậy mà. Chúng ra rồi cũng sẽ phải rời bỏ nhau mà đi. Anh không muốn chần chừ thêm một phút nào nữa, kể từ bây giờ anh sẽ cho cậu biết cậu xứng đáng được yêu đến nhường nào, rằng anh có đem cả tình yêu thương trên thế giới này gom lại cũng không diễn tả được tình yêu của anh.

- Jimin à...

Yoongi khẽ gọi, anh nghe thấy một tiếng đáp lại từ sau gáy mình. Jimin vẫn luôn lắng nghe. Anh ngẩng dậy, rời đầu mình khỏi vai người kia, lần đầu tiên lấy hết dũng khí của mình nhìn thẳng vào mắt cậu. Jimin có thể thấy trong đôi mắt ấy là vô vàn kiên định anh đặt vào để dành riêng cho cậu.

- Anh biết bây giờ có hơi muộn...

- Hm?

Jimin vẫn giữ ánh mắt ngọt ngào như thế.

Yoongi không kìm được nhịp trái tim mình.

.

.

.

- ... Anh yêu em.

Một thoáng ngạc nhiên hiện lên trên nét mặt Jimin. Cậu hơi di chuyển khoé miệng, nhưng lại thôi, thay vào đó là một nụ cười toả sáng, ánh nắng ấm như mùa xuân dịu dàng, đường cong của mí mắt tô điểm thêm cho niềm hạnh phúc đang dâng lên dần đầy trong đôi mắt cậu, lóng lánh những tình yêu nho nhỏ bay xung quanh rồi đọng lại hai bên má.

- Em đã chờ đợi câu này từ rất lâu rồi. Cám ơn anh vì đã nói ra.

Mũi cậu nghẹn lại, hai tay quấn quanh cổ ôm chặt Yoongi hơn, Jimin hạ giọng, cố gắng giấu đi độ rung thật khẽ :

- Em cũng yêu anh.

Rạo rực chảy tràn trong người Yoongi, không hiểu vì sao trái tim anh đột ngột xoắn lại. "Jiminie của anh, xin em đừng nói vậy, anh không xứng...". Anh siết chặt cậu vào lòng, áp môi mình lên cánh môi mọng đã ướt át từ lâu, Jimin cũng thuận theo khép hai mắt lại. Nụ hôn mãnh liệt và nồng nàn, nhưng lại trân trọng, dịu dàng, nâng niu từng chút một, cảm nhận từng cái va chạm vào nhau.

Jimin vò rối mái đầu của Yoongi, tay vẫn vòng qua cổ nhưng nhất quyết không để cho anh tiếp tục lấn tới.

- Đừng vội vã như thế, chúng ta còn cả đêm mà.

- Chỉ sợ anh chưa bắt đầu em đã lăn ra ngủ rồi. Không phải lần nào cũng vậy sao?

- Lần này khác... - Jimin kéo Yoongi lại gần, thì thầm vào tai anh vài từ ngắn ngủi.

- ...Thật?

- Tin em.

- Đừng có nuốt lời đấy.

- Em hứa.

- Vậy thì...

Anh rời Jimin ra để cậu ngồi xuống ghế. Chưa bao giờ cậu thấy Yoongi khẩn trương như bây giờ, anh lật đật chạy đến chỗ Hobie, cẩn thận lùa thằng bé về phòng :

- Hôm nay mình đi ngủ sớm nhé, papa và baba còn việc quan trọng cần làm.

- Hảaaaa? Nhưng bây giờ mới hơn bảy giờ mà?? - Hobie ban đầu còn mè nheo không chịu đi, nhưng đến sau cùng vẫn phải ngoan ngoãn trèo lên giường ngủ.

Sau khi đóng khoá phòng thằng bé cẩn thận, Yoongi một mạch chạy ra ngoài, ánh mắt chạm ngay phải Jimin đang lén la lén lút.

- Park Jimin, em định đi đâu?

- A... - Cậu giật mình - Em có ý kiến này... tự dưng em thấy trong người hơi mệt...

Rồi tới công chiện luôn.

- Anh có thể chăm em.

- Không cần đâu, ngủ một giấc là khoẻ ngay ấy mà haha... ừm... em đi nha.

- Em định đi đâu? Đừng có mà lươn lẹo với Min Yoongi này, hôm nay anh mà không ăn được em thì anh không làm người! (Mà anh làm moè =))) )

- Yoongi- chờ đã- đừng- !!!

Không hiểu sao Yoongi hôm nay như được hấp thụ sức mạnh siêu nhiên nào đấy, anh bước nhanh đến chặn đường của cậu, tiện tay vèo một cái đã ôm ngang Jimin đặt cậu lên vai mình. Bây giờ thì Jimin mới nhận ra cậu đã trót lỡ làm một điều tai hại.

- Bỏ em xuốnggg, em còn chưa ăn tối nữa!

- Đợi anh ăn xong rồi mai em muốn ăn bao nhiêu anh cũng chiều.

- Yoongi!

Jimin cố gắng cứu vớt cái mông của mình nhưng vô ích, đêm ấy có một người bị người kia ăn sạch sẽ từ đầu đến chân.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store