ZingTruyen.Store

[Xuyên Thư] Nam Chính Và Vai ác Đều Là Con Ta

Chương 1: Xuyên Thư📖

cucainhocuamuichiro

Edit:cucainho

Lăng Tử Tịch xuyên qua.

Khi nhìn đến ống tay áo xanh lơ hình đám mây, cậu liền ý thức được vấn đề này.

Đây không phải là kiểu quần áo kiểu hiện đại của cậu trước đây, mà rõ ràng là kiểu quần áo cổ đại.

Lăng Tử Tịch lúc này đang nằm trên giường, cảm thấy thân thể chính mình có chút suy yếu. Có lẽ là do nguyên chủ phát sốt--hoặc là bệnh khác, ai mà biết được.

Lăng Tử Tịch quan sát đến cách bố trí trong phòng, bàn ghế bằng gỗ, kệ sách, mép giường màu tím đậm, còn có một mặt gương đồng màu vàng...

Rõ ràng là một phòng cổ đại, hơn nữa, phòng bên trong cũng trang trí y chang, cũng không phải là một nhà quyền quý giàu có.

Cười khẽ một tiếng, Lăng Tử Tịch nhấc chân xuống giường—dù sao kiếp trước cậu cũng là một cô nhi, xuyên đến nơi nào thì cũng sinh hoạt giống nhau cả.

Chuyện xuyên qua này, đối với người thường xuyên đọc truyện trên mạng cũng không phải là chuyện gì khó tiếp thu.

Chỉ là, bản thân cậu đã xuyên đến nơi nào?

Bước chân có chút lười biếng, đi đến trước gương đồng, Lăng Tử Tịch muốn nhìn xem bộ dáng của bản thân mình.

Vừa nhìn thấy liền sợ ngây người.

Chỉ thấy được trong gương đồng vàng mơ hồ, chiếu ra một bóng dáng nam nhân mười phần hấp dẫn--một đôi mày cong như nét mực thủy mặc, thanh tú giữa núi non mây phủ; đôi mắt phượng tựa như ánh trăng sáng trong đêm tối, ánh mắt đưa tình, khi buồn khi vui, long lanh như nước; còn hàng mi dày cong vút khẽ rung động như cánh bướm, luôn chạm đến tim người khác.

Mà một chút độ cong ở đôi môi mỏng kia có vài phần gợi cảm, mang theo nét quyến rũ, khiến người khác không nhịn được muốn chà đạp một phen. Vòng eo vừa vặn kia cũng làm người ta muốn ôm vào lòng mà âu yếm, cảm nhận xúc cảm thon thả trong tay.

Tuy rằng gương mơ hồ, nhưng vẫn không thể che giấu được vẻ đẹp khuynh thành tuyệt diễm của người trong gương. Thoạt nhìn thì trong sáng thanh tú, nhưng lúc nào cũng toát lên vẻ đẹp quyến rũ mị hoặc.

Lăng Tử Tịch hơi lùi về sau một bước, có chút khiếp sợ.

Cậu không phải khiếp sợ người trong gương quá đẹp, mà là vì người trong gương cùng với chính mình ở kiếp trước có chút giống nhau—không phải Lăng Tử Tịch tự luyến, kiếp trước cậu tuy rằng là Linh Thuật Sư, nhưng vẫn có nhiều quản lý mời cậu tham gia vào giới giải trí. Đương nhiên, người trong gương so với bản thân cậu còn đẹp hơn vài phần, có thể nói là ở một đẳng cấp khác.

Kiếp trước, Trái Đất đã trải qua một lần biến đổi gen, có rất nhiều thực vật xuất hiện biến dị, sinh ra nhiều loại mới, hơn nữa, còn có nhiều loại trái cây đem lại lợi ích cho con người, vì vậy đã phát triển nên nghề Linh Thực Sư.

Lăng Tử Tịch là học sinh nghành thực vật của một trường đại học, đam mê đọc tiểu thuyết, Lăng Tử Tịch hiện tại đã rõ tình cảnh của bản thân—chính cậu đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết vừa mới xem «Bạch Liên Hoa Nghịch Tập Chỉ Nam». Cũng xuyên thành nam pháo hôi cùng tên!

Trong nguyên tác, Lăng Tử Tịch được miêu tả thành một người từ nhỏ đã cướp đồ của biểu đệ Nhiễm Dung Triệt, khi dễ đệ muội còn nhỏ tuổi, hành vi trái phép tắc, là người ganh tị, chanh chua, hơn nữa, còn cùng vai chính thụ Nhiễm Dung Triệt yêu thích chung một nam tử thiên tài–Bạch Mặc Hành đệ tử của chưởng môn Vu Khư Tông.

Hơn nữa, trong nguyên tác, ngay ngày cưới Lăng Tử Tịch lấy cái chết ép buộc, bắt biểu đệ Nhiễm Dung Triệt phải đem vị trí tân nương nhường lại cho cậu, chính mình ngồi lên kiệu, thay cậu ta gã cho tình nhân trong mộng Bạch Mặc Hành.

Vì vậy, Bạch Mặc Hành liền đối với Lăng Tử Tịch chán ghét cực điểm, nên Lăng Tử Tịch liền hạ thuốc hắn, cứ vậy liền hạ sinh cho hắn bốn nhóc con.

Bởi vì bị ghét bỏ, Lăng Tử Tịch mang theo bốn bé con sống gian khổ trong Bạch gia, Bạch gia là một gia tộc lớn trong tu tiên, mỗi tháng đều cấp cho thành viên trong gia tộc một số tài nguyên nhất định, mà Lăng Tử Tịch không chỉ tài nguyên bị cắt xén, mà còn bị xem thường.

Có thể nói là đến cả người bình thường còn không bằng.

Má! Chính cậu chỉ đăng bình luận mắng một chút, mặc kệ là nguyên nhân gì, Lăng Tử Tịch sinh cho Bạch Mặc Hành bốn nhóc tì, Bạch Mặc Hành lại đem Lăng Tử Tịch bỏ lại Bạch gia, để cho y cùng bọn nhỏ tự sinh tự diệt, không quan tâm, quả thật Bạch Mặc Hành là một tra nam!!

Vậy liền xuyên??

Đọc truyện chửi rủa một tiếng đều nguy hiểm như vậy sao? Còn không cho phép người ta nói đôi ba câu?! Lăng Tử Tịch bối rối.

“Đúng vậy, ngươi thật thông minh– ”
Lúc này có một âm thanh vang ở trong đầu Lăng Tử Tịch, âm thanh này có chút cứng ngắt, dường như là cùng một quãng, nhưng âm thanh này mang theo chút sung sướng: “Ngươi thật sự đã xuyên vào trong quyển sách «Bạch Liên Hoa Nghịch Tập Chỉ Nam» này và hơn nữa ngươi đã trở thành nam pháo hôi Lăng Tử Tịch.”

“Ngươi là ai?” Lăng Tử Tịch cảnh giác nói, “Vì sao có thể cùng ta nói chuyện?!”

Lăng Tử Tịch nhìn xung quanh bốn phía, cũng không thấy được bóng dáng ai.

”Ngươi hãy xem vòng tay trên tay ngươi” Âm thanh kia nói.

Lăng Tử Tịch cúi đầu, liền nhìn đến chiếc vòng trên cổ tay mình, thứ này không phải của nguyên chủ Lăng Tử Tịch, mà là của chính cậu từ kiếp trước mang đến đây.

Viện lão từng đối tốt với cậu ở cô nhi đã nói, cái vòng này, lúc bản thân cậu được cô nhi viện nhặt trên đường về đã có, có lẽ nó có thể làm manh mối, để tìm được cha mẹ và xuất thân của cậu.

Vì vậy, chính cậu luôn trân trọng thứ này.

Lăng Tử Tịch nhẹ nhàng sờ soạng chiếc vòng một chút, động tác này giúp cậu cảm thấy an tâm.

Tiếp theo, Lăng Tử Tịch đưa mắt xuống dưới: “Ngươi là hệ thống.”

“Không sai-- ngươi thật sự rất giỏi về việc tự hỏi.” Âm thanh kia khích lệ nói: “Ta chính là hệ thống.”

Tức khắc trong lòng Lăng Tử Tịnh liền phức tạp, bản thân cậu vẫn luôn coi đó là di vật của cha mẹ, quý như bảo vật, ai ngờ lại là hệ thống?! Này không phải là tự đào hố chôn mình sao? Nếu không có cái vòng này, bản thân cậu hẳn là còn ở nhà nhàn nhã hưởng thụ cuộc sống đại học rồi!

Lăng Tử Tịch nhìn về phía vòng tay với mắt phức tạp lên tiếng : “Vì sao lại là ta”

“Ta là hệ thống đền bù tiếc nuối, ngươi không cẩn thận đã kích hoạt ta, cho nên, ngươi bị truyền tống vào cuốn tiểu thuyết vừa mới đọc này, mục tiêu là đền bù tiếc nuối cho nguyên chủ Lăng Tử Tịch, ta sẽ sẽ giao nhiệm vụ cho ngươi.” Hệ thống khụ khụ hai tiếng, làm bộ đúng đắng nói.

Ha, ngươi khụ cái gì mà khụ, ngươi chỉ là một cái hệ thống! Lăng Tử Tịch không kiềm được liền phỉ nhổ trong lòng một câu.

“Cho nên, ngươi sẽ giao cho ta nhiệm vụ gì?” Lăng Tử Tịch nói.

“Ngươi trước tiên hãy sắp xếp lại một chút suy nghĩ đi” Hệ thống không gợn sóng nói.

Lăng Tử Tịch lúc này mới bắt đầu xem xét lại nguyên chủ, cũng chính là ký ức của nam pháo hôi Lăng Tử Tịch.

Này vừa nhìn là biết không quan trọng, Lăng Tử Tịch chấn động, cậu nhớ rõ, tác giả cuốn tiểu thuyết đã từng nói qua, hắn thiết lập bạch liên hoa motip xưa cũ, cũng vài lần nhấn mạnh Nhiễm Dung Triệt chính là một bạch liên hoa chính hiệu, nhưng mọi người đều cho rằng đó là giỡn–bởi vì Nhiễm Dung Triệt quá lương thiện cũng quá tốt đẹp! Ai cũng cảm thấy Nhiễm Dung Triệt là một người ôn nhu.

Nhưng trong trí nhớ của Lăng Tử Tịch, lại hoàn toàn khác.

Đó là, Nhiễm Dung Triệt chính là một đoá bạch liên hàng thật, hơn nữa còn vô cùng giỏi về ngụy trang cùng đùa giỡn lòng người.

Nhiễm Dung Triệt là biểu đệ của Lăng Tử Tịch, vì cha mẹ lạc ở bí cảnh, nên được Lăng gia nhận nuôi, cùng Lăng Tử Tịch là 'Thanh mai trúc mã' bạn bè tốt! Nhưng chỉ mình Lăng Tử Tịch xem cậu ta là thanh mai trúc mã thôi, Nhiễm Dung Triệt ngoài mặt cong cùng Lăng Tử Tịch anh em tốt, nhưng kỳ thật những lời đồn không tốt về Lăng Tử Tịch đều do Nhiễm Dung Triệt bịa đặt mà ra!
( Ng được nhận nuôi là LTT)

Nhưng vì Nhiễm Dung Triệt quá giỏi về ngụy trang, cậu ta thường trưng cái mặt bạch liên vô hại để người tin tưởng, quả là một vũ khí tốt, nên, tất cả mọi người cho rằng Nhiễm Dung Triệt là một người lương thiện, còn Lăng Tử Tịch là một người đix điếm tâm cơ.

Ngay cả Lăng Tử Tịch còn cho rằng Nhiễm Dung Triệt thật lòng đối tốt với mình, là thanh mai trúc mã kiêm luôn bạn tốt!

Chuyện gả thay này, thế mà cũng là ý định của Nhiễm Dung Triệt!

Tuy Nhiễm Dung Triệt thích Bạch Măc Hành, như cậu ta càng yêu thích việc bị vô số nam nhân vây quanh bên người như sao vây trăng, trêu đùa lòng người đối với Nhiễm Dung Triệt quả thực là dễ như trở bàn tay, cậu ta có thể nằm trong lòng nam nhân này, nước mắt lưng tròng nói người đó, thật ra người ta thích chính là người khác nhưng ta lại không nỡ bỏ ngươi! Hơn nữa, ta rất đau khổ!

Một chiêu này thật sự quá lợi hại! Cậu ta khiến người nam tử này cảm thấy mình không thể có được tình yêu của Nhiễm Dung Triệt, bởi vì thứ gì không có được mới là thứ day dứt nhất, đúng không? Hơn nữa, người nam tử này sẽ nghĩ: "Cho dù như vậy, Nhiễm Dung Triệt vẫn không nỡ bỏ mình, điều đó chứng tỏ mình vẫn còn cơ hội!". Vì vậy, anh ta càng trở nên ân cần với Nhiễm Dung Triệt. Hơn nữa, Nhiễm Dung Triệt đã đau khổ đến vậy, đương nhiên anh ta càng muốn xót xa cho Nhiễm Dung Triệt! Chia sẻ tình yêu của Nhiễm Dung Triệt với những người đàn ông khác thì có sao chứ? Làm sao anh ta có thể nỡ để bạch nguyệt quang trong lòng, Dung Triệt dịu dàng của anh ta phải chịu đựng đau khổ chứ?

Dần dà, người thích Nhiễm Dung Triệt ngày càng nhiều.

Lăng Tử Tịch không khỏi phỉ báng cốt truyện, nam nhân ở đây điều bị ngu hết sao? Mỗi nam nhân ưu tú đều bị Nhiễm Dung Triệt làm cho xoay quanh hơn nữa còn một mực giữ ý định?

Lăng Tử Tịch không khỏi cảm thán một chút Nhiễm Dung Triệt đúng là hào quang nhân vật chính.

“Muốn mở ra hồi ức hay không?” Hệ thống đột nhiên nói.

“......Mở ra.”

Sau một tiếng "bíp" nhỏ quen thuộc như trong các trò chơi vang lên, Lăng Tử Tịch liền chìm vào trong hồi ức của nguyên chủ Lăng Tử Tịch.

Chỉ thấy trong khuôn viên rộng lớn của Lăng gia, phía sau mảnh vườn rộng lớn trồng đầy linh thực, trong một góc nhỏ, có hai đứa trẻ khoảng năm, sáu tuổi đang ngồi xổm.

Trong đó một khuôn mặt thanh tú, là dáng vẻ thuần khiết không tỳ vết, cảm giác xán lạn, làm người ta thấy liền muốn bảo vệ, không phải là dáng vẻ còn nhỏ của Lăng Tử Tịch.

Một đứa nhỏ khác phi thường xinh đẹp, còn nhỏ như vậy mà mắt sáng như sao, da thịt trắng giống như ngọc thượng hạng, cậu đẹp không phải khoe, làm người nhịn không được lại nhìn thêm một lần nữa, đứa bé kia hơi đưa mắt, hiện lên một chút ý mị.

Có được huyết thống cửu vĩ hồ ly, này là nguyên chủ còn nhỏ đúng không sai.
__________
Tác giả có lời muốn nói:

Chương này có rất nhiều giả thuyết, chúng ta hãy cùng từ từ khám phá nhé.

Hãy nhớ thêm vào tủ sách (ý chỉ "lưu truyện") để ủng hộ tác giả nha!

Đôi lời giải thích: Đây là một truyện dài, có rất nhiều tình tiết cài cắm, bao gồm cả những tình tiết chưa được tiết lộ và sẽ dần được hé mở ở những phần rất sau.

Ví dụ, thụ không phải bị bỏ thuốc, mà là bị người khác hạ cổ.

Ví dụ, công không hoàn toàn bỏ mặc con cái, mà hàng tháng vẫn cấp tiền nhưng bị nhà họ Bạch cắt xén.

Lảm nhảm cùng editor:
Ban đầu tớ tưởng edit dễ lắm🥲 bắt tay vô làm mới thấy cực kinh khủng đã vậy tớ còn làm biếng nữa... hứa 1 tuần 1c ai ngờ qua 2 tuần mới có 1c🤡. Đọc mà sai chính tả mấy bạn cứ cmt cho tớ nhé thấy tớ sửa liền, sượng cũng mạnh dạng cmt đi mấy bạnnn để tớ biết tớ sửa t.t
Đọc không hợp gu thì thoát ra nhé... Chứ đừng cmt mắng chửi nha.. tớ tâm lý yếu á block hết🫂.Cảm ơn vì đã đọc🤌🏼

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store