ZingTruyen.Store

Xuyen Thanh Tieu Su De Cua Vai Chinh Thu Trong Tieu Thuyet Dam My Tu Tien

"...Kính Tửu, xin lỗi đệ về chuyện lúc nãy." Diệp Kính Tửu lập tức tỉnh táo trở lại, đại sư huynh đang thấp giọng xin lỗi y.

Diệp Kính Tửu nhìn về phía đại sư huynh, chẳng biết lúc nào đối phương đã cầm lấy một cái áo khoác rộng thùng thình để trùm kín cơ thể khác thường của mình, giống như Yến Lăng Khanh đang cố gắng giữ lại thể diện cuối cùng của hắn.

Cũng đúng, nếu đổi thành người khác, thì cũng sẽ cảm thấy lúng túng...

Diệp Kính Tửu vội vàng trả lời: "Vâng, chuyện này là lỗi của đệ, đệ mới là người nên xin lỗi đại sư huynh."

Sợ là tiểu sư đệ không ý thức được tình huống vừa rồi nguy hiểm cỡ nào.

Yến Lăng Khanh cụp mắt xuống, hắn khẽ mím môi, nghiêng đầu sang chỗ khác và không nhìn vào Diệp kính Tửu, cuối cùng hắn nhẹ giọng nói: "Ngày mai huynh sẽ nói chuyện này với sư tôn giúp Kính Tửu, đệ... trời đã tối rồi, tiểu sư đệ, đệ đi về nghỉ ngơi trước đi."

Diệp Kính Tửu nghe ra ý định đuổi người của sư huynh, y lập tức há miệng, lắp bắp nói: "Cảm ơn đại sư huynh, vậy...vậy đệ về trước nhé..."

"Ừm, về sớm nghỉ ngơi một chút."

Cánh cửa được đóng lại.

Diệp Kính Tửu vẫn còn ngẩn người ngay khi bị đại sư huynh đuổi ra ngoài, chiếc áo khoác ngoài được khoác lên người đại sư huynh lúc nãy giờ đã khoác lên người y, nhìn dãy núi đen kịt ở bên ngoài, y vô thức không nhúc nhích.

Cho đến lúc này, Diệp Kính Tửu mới hoàn toàn tỉnh táo trở lại.

A...Y đã làm cái gì vậy...

Diệp Kính Tửu ôm mặt ngồi xổm xuống, gương mặt nóng bỏng lạ thường, nóng đến mức bốc khói ngùn ngụt giống như lò hơi.

Diệp Kính Tửu dựa vào một cánh cửa, ngay sau đó, Diệp Kính Tửu lập tức nghe thấy âm thanh cọ xát y phục được truyền đến từ trong phòng.

Trong khoảnh khắc đó, bên trong còn loáng thoáng truyền tới những tiếng thở dốc đè nén của nam nhân.

Sau khi Diệp kính Tửu nghe thấy những âm thanh này, ánh mắt của y dần dần trở nên giao động và loé lên một tia sáng không biết rõ tên. 

Đây là đại sư huynh đang...

Yến Lăng Khanh biết tiểu sư đệ vẫn đang ở bên ngoài.

Nhưng Yến Lăng Khanh lại không nói ra được hắn đang có tâm tư gì, hắn cũng không lên tiếng đuổi sư đệ đi.

Dục vọng này đã đến quá đột ngột, nó lại khiến Yến Lăng Khanh dù làm thế nào cũng không thể kìm ném được dục vọng vủa mình.

Còn có vị trí mềm mại khác thường kia...

Rốt cuộc đó là cái gì? Tại sao nó lại mềm mại đến như vậy, giống như chỉ cần đâm nhẹ một chút thì nó lập tức trở nên tan chảy.

Huyệt Thái dương điên cuồng giật giật, các tĩnh mạch trên vành tai của hắn cũng bắt đầu nổi lên gân xanh.

Yến Lăng Khanh cúi đầu thở hổn hển, trên ngực toát ra một lớp mồ hôi mỏng, hai tay Yến Lăng Khanh giữ chặt dương vật nóng bỏng, cơ bắp trên lưng của hắn cũng trở nên căng phồng.

Rõ ràng trong ngày thường Yến Lăng Khanh có tính cách dịu dàng và hoà nhã, nhưng trong lúc này, Yến Lăng Khanh lại giống hệt một con thú dữ nóng nảy bất an, cần phát tiếc dục vọng mãnh liệt của bản thân.

Yến Lăng Khanh cầm lấy dương vật cương cứng của mình, quy đầu hưng phấn chảy ra tuyến dịch, tuy nhiên nó lại không hề thích hợp với Yến Lăng Khanh một chút nào, dương vật dữ tợn xấu xí với những đường gân chằng chịt, thân dương vật cường tráng dính chất nhờn, khiến cho bàn tay của hắn trở nên nhớp nháp dâm mỹ, toả ra ánh sáng mơ hồ dưới ánh đèn lờ mờ.

Mái tóc ướt sũng của mỹ nhân đang dán sát vào cần cổ, lồng ngực phập phồng kịch liệt, biểu cảm dịu dàng ở trên mặt hắn đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại âm thanh trầm thấp đè nén dục vọng, đôi mắt đào hoa thâm thuý trở nên u ám, lông mày nhíu chặt.

Hoàn toàn...Không ổn rồi...

Những ngày qua Yến Lăng Khanh cũng thỉnh thoáng thủ dâm, nhưng hôm nay hắn lại không hề cảm nhận được một chút khoái cảm nào, hắn hoàn toàn không thể phát tiếc dục vọng của mình.

Yến Lăng Khanh ngẩng đầu lên, cần cổ thon dài, yết hầu trượt lên trượt xuống giống như một tên nghiện, hắn chậm rãi thở ra một hơi thật sâu.

"Tiểu sư đệ..." Yến Lăng Khanh khàn giọng nói.

"Rầm——" một tiếng, cánh cửa bị đẩy ra một cách mạnh mẽ.

Dường như Yến Lăng Khanh cũng đã đoán trước được điều đó. Yến Lăng Khanh xoay người lại, nhìn về phía tiểu sư đệ đang đỏ mặt, tuy nhiên hắn chỉ đối mặt với tiểu sư đệ mà không nói gì.

Ngược lại là Diệp Kính Tửu, y đã không thể đợi chờ được nữa, y đóng cửa lại, bước về phía đại sư huynh, do dự đặt tay lên bàn tay đang nắm chặt dương vật của đại sư huynh và ngập ngừng nói: "Đại...Đại sư huynh, đệ...đệ giúp huynh nhé..."

Dưới ánh nến mờ ảo, mỹ nhân với mái tóc ướt sũng đang ngồi ở trên mép giường, ánh mắt u ám, Yến Lăng Khanh nhìn chằm chằm vào cậu thiếu niên đang quỳ xuống ở giữa hai chân của hắn.

Cậu thiếu niên thanh tú liên tục đỏ mặt, những ngón tay thon dài trắng nõn run rẩy cầm lấy dương vật dữ tợn của cậu thanh niên, đôi môi hơi hé mở nhích lại gần quy đầu thô to. Đôi môi hồng hào của cậu thiếu niên không ngừng run rẩy bởi vì căng thẳng, nhưng y vẫn tiến về phía trước.

Diệp Kính Tửu đã có thể ngửi thấy mùi hương tuyến dịch được chảy ra ở trên dương vật thô to, đó là mùi hơi tanh, nó khiến cho đầu óc của y vô thức trở nên căng thẳng. Diệp Kính Tửu duỗi đầu lưỡi ra với dáng vẻ thăm dò, y nhẹ nhàng liếm mắt ngựa trên quy đầu giống như một con mèo nhỏ, tất cả dâm dịch đều bị đầu lưỡi liếm vào trong miệng, sau đó y lập tức nhíu mày.

...Đây là mùi tanh xen lẫn vị đắng, mùi vị của nó rất quái lạ.

Nhưng đại sư huynh bị Diệp Kính Tửu kích thích, ngay sau đó, Yến Lăng Khanh đột ngột nắm lấy tóc của Diệp Kính Tửu, những ngón tay của cậu thanh niên chậm rãi luồng vào trong tóc của y, khàn giọng nói, "Kính Tửu...Tiếp tục đi..."

Giọng nói đó thực sự quá gợi cảm và thu hút.

Diệp Kính Tửu - cái tên tiểu sắc lang này vốn dĩ không thể chịu nổi sự cám dỗ về sắc đẹp và giọng nói của đại sư huynh, lúc này Diệp Kính Tửu lập tức hy sinh vì tình yêu, y cúi đầu xuống, bắt đầu liếm láp quy đầu của đại sư huynh một cách cẩn thận, sau đó y liếm dọc theo đường vân quy đầu thô to hình nón.

Dương vật thô to của đại sư huynh lại không hề giống với bản thân của hắn một chút nào, nó có dáng vẻ dữ tợn đáng sợ, giống hệt một lưỡi dao sắc bén. Nhưng khi Diệp Kính Tửu ngẩng đầu lên, y lập tức nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ của đại sư huynh khó có thể che giấu sự ham muốn của mình, sau đó y lại cảm thấy dáng vẻ của dương vật này thật sự rất sắc tình, khiến y ước gì có thể liếm láp thêm vài lần nữa.

Diệp Kính Tửu vươn đầu lưỡi ra, liếm láp dọc theo quy đầu thô to, lướt qua những đường gân ở trên dương vật, y còn có thể cảm nhận được những đường gân đang co giật ở trên đầu lưỡi của mình...

A thật là dâm dục sắc tình! Đây vẫn là lần đầu tiên Diệp Kính Tửu làm ra loại chuyện này.

Diệp Kính Tửu xấu hổ đỏ mặt, sư huynh ôm lấy đầu của y và nhẹ nhàng ấn đầu của y xuống. Sự thúc giục thầm lặng như vậy khiến cho Diệp Kính Tửu điên cuồng liếm múc dương vật thô to, y đỏ mặt, hàng mi cực dày chậm rãi rũ xuống, y tiếp tục liếm láp dương vật cho đại sư huynh.

Đợi đến khi dương vật của đại sư huynh gần như bị liếm sạch, hắn mới luồn tay vào trong những sợi tóc mềm mại của Diệp Kính Tửu và thấp giọng dụ dỗ nói: "Kính Tửu ăn nó nhé, có được không?"

Diệp kinh Từu ngước mặt lên, đại sư huynh cũng không hề trốn  tránh ánh mắt của y, dục vọng trong mắt của đại sư huynh gần như có thể đốt cháy Diệp Kính Tửu. Diệp Kính Tửu vội vàng cúi đầu xuống, nhỏ giọng đáp lại, "... Được ạ."

Vì vậy Diệp Kính Tửu cố gắng há miệng ra, chậm rãi ngậm quy đầu thô to của đại sư huynh vào trong miệng từng chút một.

Quá lớn, hoàn toàn không nuốt được.

Diệp Kính Tửu chỉ cảm thấy miệng của mình sắp bị kéo căng ra, nhưng dương vật thô to của đại sư huynh vẫn đang cố gắng chui vào bên trong, suýt nữa nó đã cắm thẳng vào trong cổ họng của Diệp Kính Tửu.

Lúc này đại sư huynh lại không hề biết thương hương tiếc ngọc, Yến Lăng Khanh dùng lòng bàn tay ôm lấy đầu của Diệp Kính Tửu, thậm chí hắn còn vội vàng nhét dương vật thô to vào trong miệng y.

Nhưng Diệp Kính Tửu vẫn không thể ăn được!

Tại sao hôm nay đại sư huynh lại... Xấu xa như vậy.

Diệp Kính Tửu ngước mắt lên, đôi mắt hạnh tròn xoe chứa đầy nước mắt sinh lý, ý đồ tố cáo đại sư huynh còn muốn cắm dương vật vào trong cổ họng của mình.

Nhưng ai ngờ sau khi đại sư huynh đối mặt với Diệp Kính Tửu, thì yết hầu của đại sư huynh lại bắt đầu trượt lên trượt xuống một cách kịch liệt, sau đó Yến Lăng Khanh nghiêng mặt sang chỗ khác và không nhìn vào y, cuối cùng hạ thân của hắn lại dùng sức hơn một chút.

"Ưm " Diệp Kính Tửu đã bị dương vật thô to cắm vào cổ họng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store