Xuyen Thanh Kiem Lao Ba Cua Kiem Si
Edit: Min
Kỳ Dụ máy móc xoay người, phía sau lại không có ai, chỉ có Trương Giản Lan đang nằm trên chiếc dây thừng mà hắn thường dùng, không hề nhúc nhích, nhưng đôi mắt vẫn đang nhìn chằm chằm vào y.Đầu tiên Kỳ Dụ nhìn quanh, xác định không có ai khác, sau đó không chắc chắn chỉ vào chính mình: "Ngươi... không phải là đang nói chuyện với ta chứ?"Này đúng là gặp quỷ, doạ người ta nhảy dựng.Trương Giản Lan không đáp lại.Có điều, nếu người ta đã mở miệng hỏi, chắc chắn phải đáp lại, nếu không sẽ rất bất lịch sự.Kỳ Dụ đối diện với tầm mắt của hắn, cười gượng một tiếng: "Rất vừa người."Đối phương chỉ đáp lại mấy chữ: "Ta đang hỏi vợ của ta."Kỳ Dụ: "......"Trương Giản Lan nhanh nhẹn nhảy xuống từ trên dây thừng, mặt không biểu cảm, tiến lại vươn tay về phía Kỳ Dụ. Kỳ Dụ sợ hãi đến mức liên tục lùi lại phía sau, lưng va vào khung cửa."Ngươi... Ngươi định làm gì?"Trương Giản Lan bước vài bước tới gần, duỗi tay chạm vào đỉnh đầu Kỳ Dụ, rồi dùng một chưởng đem y chụp trở về thanh kiếmHắn cầm lấy thanh kiếm trong tay, cẩn thận quan sát nó. Ánh mắt lạnh lùng của Trương Giản Lan dần dần dịu lại, hắn nói: "Vợ của ta có đường cong tuyệt đẹp, mài giũa tinh xảo, vốn đã rất mỹ lệ. Vỏ kiếm này xứng với ngươi, giống như dệt hoa trên gấm, rất tốt."Một tiếng oán giận của Kỳ Dụ vang lên: Tốt cái em gái nhà ngươi! Ta mới chỉ biến hình vài phút thôi mà? Mông còn chưa kịp ngồi ấm đã bị ngươi chụp trở về! Sao ngươi lại vô tình như vậy?Trương Giản Lan như có như không cười một chút, khóe miệng hơi nhếch lên: "Nếu ngươi thích, ta có thể làm cho ngươi mấy bộ vỏ kiếm mới, mỗi ngày đều không giống nhau."Kỳ Dụ trong lòng đảo mắt một vòng lớn: "Biến thái."Có điều, tên này nói được làm được. Sau nhiều ngày, Trương Giản Lan lại bắt đầu thu thập các loại trang trí tinh xảo cùng đá quý, chuẩn bị chế tạo những bộ vỏ kiếm mới.Tính ra, Trương Giản Lan đã vài ngày không ngủ, không nghỉ. Tên này thật sự vì việc chế tạo vỏ kiếm mà liều mạng, Kỳ Dụ thực sự không hiểu nổi hắn. Mỗi ngày, Trương Giản Lan đều bận rộn vì một món đồ vô tri vô giác, mà món đồ đó lại chẳng thể đáp lại hắn, thế mà hắn vẫn vui vẻ một mình chơi đùa.Lại phải bội phục nhân vật trong tiểu thuyết này thật sự có tinh thần và thể lực phi thường. Nếu là mình, làm việc không ngủ không nghỉ mấy ngày như vậy, nói không chừng đã sớm chết đột ngột rồi.Thậm chí, Kỳ Dụ còn hoài nghi, liệu Trương Giản Lan có nhiều hơn người khác mấy cái gan hay không?Có điều, nếu bỏ qua vấn đề về tinh thần của Trương Giản Lan, Kỳ Dụ cũng không thể không thừa nhận, tên nam nhân này thật sự không tồi. Không, phải nói là thực sự rất tốt: yêu thương lão bà, chăm sóc tận tình, thân thể cường tráng, diện mạo tuấn tú, công tác nghiêm túc, lại không thích làm loạn. Có thể nói, Trương Giản Lan là người biết hội tụ tất cả các ưu điểm cho riêng mình.Tiền đề là: Nếu lão bà của hắn là một người bình thường thì đúng là như vậy.Nếu là người, mọi chuyện sẽ không kỳ quái. Chậc.Đáng tiếc đáng tiếc, Kỳ Dụ nhìn hắn lắc đầu trong lòng, đẹp thế mà đầu óc có vấn đề.Đang nghĩ ngợi, Trương Giản Lan đột nhiên nghiêng đầu ngủ gục, tựa vào bàn làm việc mà ngủ. Cả người ngủ say đến mức không kịp phòng ngừa, khiến Kỳ Dụ suýt nữa tưởng rằng hắn đã chết đột ngột.Từ buổi trưa đến khi mặt trời lặn, Trương Giản Lan vẫn ngủ say, không hề có dấu hiệu tỉnh lại.Nhưng là Kỳ Dụ hoá hình.Không biết có phải do đã nhiều ngày hấp thụ linh khí chữa trị, mà giờ đây Kỳ Dụ hóa hình ngày càng thường xuyên, chớp mắt thì thành người, chớp mắt lại thành kiếm, cả người im lặng.Y nhẹ nhàng từ trên bàn bò xuống, đồng thời nhìn thoáng qua bênngoài cửa sổ. Hiện tại đã vào thu, bên ngoài gió thu lạnh lẽo, lá phong khô vàng rơi rụng, không khí se lạnh khiến người ta rùng mình.Kỳ Dụ liếc nhìn Trương Giản Lan, thấy hắn mặc bộ quần áo mỏng manh, nằm phủ phục trên bàn, ma xui quỷ khiến thế nào mà Kỳ Dụ cởi áo khoác của mình, khoác lên người hắn.Khoác xong, y muốn bỏ chạy.Bỗng nhiên, trên đỉnh đầu Trương Giản Lan nhảy một con số.Trương Giản Lan giá trị hảo cảm +1Kỳ Dụ hoảng sợ trừng mắt, xem xét khắp nơi, sau khi xác định xung quanh không có người khác, y mới xác định Trương Giản Lan giá trị hảo cảm +1, là nhảy vì mình.Vì sao khoác quần áo lại tăng giá trị hảo cảm.Hơn nữa, chẳng phải tên này đã sớm bộc lộ giá trị hảo cảm với y trong hình dáng kiếm sao? Sao lại đột nhiên nhảy ra chuyện hảo cảm này? Chẳng lẽ...... Hắn đơn phương thích mình sao?Tê.........Kỳ Dụ đánh cái rùng mình.Này đúng là câu chuyện xưa khủng bố.Vì để an toàn, y quyết đoán lột áo khoác của mình ra khỏi người Trương Giản Lan, rồi mặc lại lên người, khép chặt lại: Uầy, thật ấm áp.Lúc này, Trương Giản Lan giá trị hảo cảm lại nhảy: -1Kỳ Dụ nhất thời ngạc nhiên, nghĩ rằng Trương Giản Lan chưa ngủ, liền vươn tay quơ quơ trước mắt hắn để kiểm tra. Khi xác định hắn thật sự đã ngủ, Kỳ Dụ tính cởi áo khoác của mình, sau đó khoác lên người hắn.Quả nhiên, giá trị hảo cảm lại nhảy: +1Gỡ xuống: -1Phủ thêm: +1Gỡ xuống: -1.......Cứ thế lặp đi lặp lại.Kỳ Dụ nhếch môi cười: Cũng khá thú vị.Cứ như vậy, hảo cảm của Trương Giản Lan lại tăng lên: +10.Kỳ Dụ không thể tin nổi trừng lớn đôi mắt, xác định đó không phải do mình hoa mắt. Sau đó, y vội vàng cởi áo khoác trên người Trương Giản Lan ra, nhưng không ngờ lần này lại không nhận được hảo cảm như mong đợi.A này......A này này này......Kỳ Dụ cảm thấy có chút hoang mang: "Có phải mình chơi quá trớn rồi không? Sao hảo cảm lại tăng lên đến mức này, không có lý nào như vậy? Hay là... Giá trị hảo cảm của hệ thống bị bug rồi?"Y cảm giác, vế sau có khả năng lớn hơn.Kỳ Dụ vội vàng khoác lại áo, ngồi xổm trong góc rồi gọi hệ thống. Y co rúm thành một cục, trông có chút đáng yêu: "Tiểu Ái, Tiểu Ái, gọi Tiểu Ái."Một luồng ánh sáng điện tử lóe lên, giọng nói đáng yêu của hệ thống vang lên từ cổ tay của y: "Tiểu Ái đây, ký chủ có vấn đề gì cần hỏi?"Kỳ Dụ: "Ngươi nói xem, độ hảo cảm của hệ thống có phải bị hỏng rồi không? Tại sao hảo cảm của Trương Giản Lan lại nhảy vọt cao như vậy?"Tiểu Ái đáp lại: "Tiểu Ái đã kiểm tra rồi, hệ thống không có vấn đề gì, thưa ký chủ."Kỳ Dụ nhíu mày: "Vậy hảo cảm của Trương Giản Lan là sao? Ta không phải là kiếm à? Hảo cảm của hắn đối với ta lẽ ra phải đầy rồi chứ? Sao tự nhiên lại nhảy ra thêm một cái hảo cảm nữa?""Nhân vật công lược có thể tăng giá trị hảo cảm với bất kỳ người hoặc vật nào xuất hiện. Do tính chất cơ thể của ký chủ đặc thù, giá trị hảo cảm của nhân vật công lược cũng được tính riêng biệt." "Ta........ Còn có thể làm như vậy sao?""Ký chủ còn vấn đề gì không""Có." Kỳ Dụ nghĩ đến cái gì, do dự một chút, nói, "Ta có thể công lược Trương Giản Lan hay không? Ý của ta là dưới hình thái con người."Tiểu Ái đáp lại với giọng điệu đáng yêu: "Có thể nha. Chỉ cần ký chủ có một tuyến hảo cảm độc lập, không trùng với hảo cảm của Ngọc Hành kiếm, thì vẫn có thể thực hiện nhiệm vụ công lược nhân vật."Kỳ Dụ kinh hãi thốt lên: "Thế này cũng được à?" Rồi lẩm bẩm như đang tự hỏi, "Chẳng phải là bug sao?"Mặc dù vậy, nhưng khi nhìn thấy giá trị hảo cảm +10 không thể lý giải được của Trương Giản Lan, nội tâm của Kỳ Dụ bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Dù sao, trong số nhân vật công lược hắn, chỉ có độ hảo cảm của mình là cao nhất.Lại nghĩ nghĩ: Trước tiên không nói có thể công lược thành công hay không, vạn nhất độ hảo cảm tăng lên, công lược thành công, liệu mình có giữ được cúc hoa hay không? Nhìn Trương Giản Lan si mê kiếm như vậy, nếu hắn thật sự yêu mình, liệu có phải sẽ là một chuyện đáng sợ không?Còn có, y không phải là đại sư đấu kiếm.Đặc biệt khi đối thủ là một người có cơ bắp hùng vĩ, tinh lực tràn đầy, phảng phất như có 10 hòn thận của nam nhân....... Thật sự quá doạ người, thôi thôi, vẫn là từ bỏ thôi.Đang nghĩ tới nghĩ lui, bỗng một giọng nói trầm thấp vang lên, gọi y một tiếng: "Vợ của ta..." Ngữ khí có chút ôn nhu, nhưng vừa nghe, Kỳ Dụ liền cảm thấy cả người run lên, nổi hết cả da gà.
Kỳ Dụ máy móc xoay người, phía sau lại không có ai, chỉ có Trương Giản Lan đang nằm trên chiếc dây thừng mà hắn thường dùng, không hề nhúc nhích, nhưng đôi mắt vẫn đang nhìn chằm chằm vào y.Đầu tiên Kỳ Dụ nhìn quanh, xác định không có ai khác, sau đó không chắc chắn chỉ vào chính mình: "Ngươi... không phải là đang nói chuyện với ta chứ?"Này đúng là gặp quỷ, doạ người ta nhảy dựng.Trương Giản Lan không đáp lại.Có điều, nếu người ta đã mở miệng hỏi, chắc chắn phải đáp lại, nếu không sẽ rất bất lịch sự.Kỳ Dụ đối diện với tầm mắt của hắn, cười gượng một tiếng: "Rất vừa người."Đối phương chỉ đáp lại mấy chữ: "Ta đang hỏi vợ của ta."Kỳ Dụ: "......"Trương Giản Lan nhanh nhẹn nhảy xuống từ trên dây thừng, mặt không biểu cảm, tiến lại vươn tay về phía Kỳ Dụ. Kỳ Dụ sợ hãi đến mức liên tục lùi lại phía sau, lưng va vào khung cửa."Ngươi... Ngươi định làm gì?"Trương Giản Lan bước vài bước tới gần, duỗi tay chạm vào đỉnh đầu Kỳ Dụ, rồi dùng một chưởng đem y chụp trở về thanh kiếmHắn cầm lấy thanh kiếm trong tay, cẩn thận quan sát nó. Ánh mắt lạnh lùng của Trương Giản Lan dần dần dịu lại, hắn nói: "Vợ của ta có đường cong tuyệt đẹp, mài giũa tinh xảo, vốn đã rất mỹ lệ. Vỏ kiếm này xứng với ngươi, giống như dệt hoa trên gấm, rất tốt."Một tiếng oán giận của Kỳ Dụ vang lên: Tốt cái em gái nhà ngươi! Ta mới chỉ biến hình vài phút thôi mà? Mông còn chưa kịp ngồi ấm đã bị ngươi chụp trở về! Sao ngươi lại vô tình như vậy?Trương Giản Lan như có như không cười một chút, khóe miệng hơi nhếch lên: "Nếu ngươi thích, ta có thể làm cho ngươi mấy bộ vỏ kiếm mới, mỗi ngày đều không giống nhau."Kỳ Dụ trong lòng đảo mắt một vòng lớn: "Biến thái."Có điều, tên này nói được làm được. Sau nhiều ngày, Trương Giản Lan lại bắt đầu thu thập các loại trang trí tinh xảo cùng đá quý, chuẩn bị chế tạo những bộ vỏ kiếm mới.Tính ra, Trương Giản Lan đã vài ngày không ngủ, không nghỉ. Tên này thật sự vì việc chế tạo vỏ kiếm mà liều mạng, Kỳ Dụ thực sự không hiểu nổi hắn. Mỗi ngày, Trương Giản Lan đều bận rộn vì một món đồ vô tri vô giác, mà món đồ đó lại chẳng thể đáp lại hắn, thế mà hắn vẫn vui vẻ một mình chơi đùa.Lại phải bội phục nhân vật trong tiểu thuyết này thật sự có tinh thần và thể lực phi thường. Nếu là mình, làm việc không ngủ không nghỉ mấy ngày như vậy, nói không chừng đã sớm chết đột ngột rồi.Thậm chí, Kỳ Dụ còn hoài nghi, liệu Trương Giản Lan có nhiều hơn người khác mấy cái gan hay không?Có điều, nếu bỏ qua vấn đề về tinh thần của Trương Giản Lan, Kỳ Dụ cũng không thể không thừa nhận, tên nam nhân này thật sự không tồi. Không, phải nói là thực sự rất tốt: yêu thương lão bà, chăm sóc tận tình, thân thể cường tráng, diện mạo tuấn tú, công tác nghiêm túc, lại không thích làm loạn. Có thể nói, Trương Giản Lan là người biết hội tụ tất cả các ưu điểm cho riêng mình.Tiền đề là: Nếu lão bà của hắn là một người bình thường thì đúng là như vậy.Nếu là người, mọi chuyện sẽ không kỳ quái. Chậc.Đáng tiếc đáng tiếc, Kỳ Dụ nhìn hắn lắc đầu trong lòng, đẹp thế mà đầu óc có vấn đề.Đang nghĩ ngợi, Trương Giản Lan đột nhiên nghiêng đầu ngủ gục, tựa vào bàn làm việc mà ngủ. Cả người ngủ say đến mức không kịp phòng ngừa, khiến Kỳ Dụ suýt nữa tưởng rằng hắn đã chết đột ngột.Từ buổi trưa đến khi mặt trời lặn, Trương Giản Lan vẫn ngủ say, không hề có dấu hiệu tỉnh lại.Nhưng là Kỳ Dụ hoá hình.Không biết có phải do đã nhiều ngày hấp thụ linh khí chữa trị, mà giờ đây Kỳ Dụ hóa hình ngày càng thường xuyên, chớp mắt thì thành người, chớp mắt lại thành kiếm, cả người im lặng.Y nhẹ nhàng từ trên bàn bò xuống, đồng thời nhìn thoáng qua bênngoài cửa sổ. Hiện tại đã vào thu, bên ngoài gió thu lạnh lẽo, lá phong khô vàng rơi rụng, không khí se lạnh khiến người ta rùng mình.Kỳ Dụ liếc nhìn Trương Giản Lan, thấy hắn mặc bộ quần áo mỏng manh, nằm phủ phục trên bàn, ma xui quỷ khiến thế nào mà Kỳ Dụ cởi áo khoác của mình, khoác lên người hắn.Khoác xong, y muốn bỏ chạy.Bỗng nhiên, trên đỉnh đầu Trương Giản Lan nhảy một con số.Trương Giản Lan giá trị hảo cảm +1Kỳ Dụ hoảng sợ trừng mắt, xem xét khắp nơi, sau khi xác định xung quanh không có người khác, y mới xác định Trương Giản Lan giá trị hảo cảm +1, là nhảy vì mình.Vì sao khoác quần áo lại tăng giá trị hảo cảm.Hơn nữa, chẳng phải tên này đã sớm bộc lộ giá trị hảo cảm với y trong hình dáng kiếm sao? Sao lại đột nhiên nhảy ra chuyện hảo cảm này? Chẳng lẽ...... Hắn đơn phương thích mình sao?Tê.........Kỳ Dụ đánh cái rùng mình.Này đúng là câu chuyện xưa khủng bố.Vì để an toàn, y quyết đoán lột áo khoác của mình ra khỏi người Trương Giản Lan, rồi mặc lại lên người, khép chặt lại: Uầy, thật ấm áp.Lúc này, Trương Giản Lan giá trị hảo cảm lại nhảy: -1Kỳ Dụ nhất thời ngạc nhiên, nghĩ rằng Trương Giản Lan chưa ngủ, liền vươn tay quơ quơ trước mắt hắn để kiểm tra. Khi xác định hắn thật sự đã ngủ, Kỳ Dụ tính cởi áo khoác của mình, sau đó khoác lên người hắn.Quả nhiên, giá trị hảo cảm lại nhảy: +1Gỡ xuống: -1Phủ thêm: +1Gỡ xuống: -1.......Cứ thế lặp đi lặp lại.Kỳ Dụ nhếch môi cười: Cũng khá thú vị.Cứ như vậy, hảo cảm của Trương Giản Lan lại tăng lên: +10.Kỳ Dụ không thể tin nổi trừng lớn đôi mắt, xác định đó không phải do mình hoa mắt. Sau đó, y vội vàng cởi áo khoác trên người Trương Giản Lan ra, nhưng không ngờ lần này lại không nhận được hảo cảm như mong đợi.A này......A này này này......Kỳ Dụ cảm thấy có chút hoang mang: "Có phải mình chơi quá trớn rồi không? Sao hảo cảm lại tăng lên đến mức này, không có lý nào như vậy? Hay là... Giá trị hảo cảm của hệ thống bị bug rồi?"Y cảm giác, vế sau có khả năng lớn hơn.Kỳ Dụ vội vàng khoác lại áo, ngồi xổm trong góc rồi gọi hệ thống. Y co rúm thành một cục, trông có chút đáng yêu: "Tiểu Ái, Tiểu Ái, gọi Tiểu Ái."Một luồng ánh sáng điện tử lóe lên, giọng nói đáng yêu của hệ thống vang lên từ cổ tay của y: "Tiểu Ái đây, ký chủ có vấn đề gì cần hỏi?"Kỳ Dụ: "Ngươi nói xem, độ hảo cảm của hệ thống có phải bị hỏng rồi không? Tại sao hảo cảm của Trương Giản Lan lại nhảy vọt cao như vậy?"Tiểu Ái đáp lại: "Tiểu Ái đã kiểm tra rồi, hệ thống không có vấn đề gì, thưa ký chủ."Kỳ Dụ nhíu mày: "Vậy hảo cảm của Trương Giản Lan là sao? Ta không phải là kiếm à? Hảo cảm của hắn đối với ta lẽ ra phải đầy rồi chứ? Sao tự nhiên lại nhảy ra thêm một cái hảo cảm nữa?""Nhân vật công lược có thể tăng giá trị hảo cảm với bất kỳ người hoặc vật nào xuất hiện. Do tính chất cơ thể của ký chủ đặc thù, giá trị hảo cảm của nhân vật công lược cũng được tính riêng biệt." "Ta........ Còn có thể làm như vậy sao?""Ký chủ còn vấn đề gì không""Có." Kỳ Dụ nghĩ đến cái gì, do dự một chút, nói, "Ta có thể công lược Trương Giản Lan hay không? Ý của ta là dưới hình thái con người."Tiểu Ái đáp lại với giọng điệu đáng yêu: "Có thể nha. Chỉ cần ký chủ có một tuyến hảo cảm độc lập, không trùng với hảo cảm của Ngọc Hành kiếm, thì vẫn có thể thực hiện nhiệm vụ công lược nhân vật."Kỳ Dụ kinh hãi thốt lên: "Thế này cũng được à?" Rồi lẩm bẩm như đang tự hỏi, "Chẳng phải là bug sao?"Mặc dù vậy, nhưng khi nhìn thấy giá trị hảo cảm +10 không thể lý giải được của Trương Giản Lan, nội tâm của Kỳ Dụ bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Dù sao, trong số nhân vật công lược hắn, chỉ có độ hảo cảm của mình là cao nhất.Lại nghĩ nghĩ: Trước tiên không nói có thể công lược thành công hay không, vạn nhất độ hảo cảm tăng lên, công lược thành công, liệu mình có giữ được cúc hoa hay không? Nhìn Trương Giản Lan si mê kiếm như vậy, nếu hắn thật sự yêu mình, liệu có phải sẽ là một chuyện đáng sợ không?Còn có, y không phải là đại sư đấu kiếm.Đặc biệt khi đối thủ là một người có cơ bắp hùng vĩ, tinh lực tràn đầy, phảng phất như có 10 hòn thận của nam nhân....... Thật sự quá doạ người, thôi thôi, vẫn là từ bỏ thôi.Đang nghĩ tới nghĩ lui, bỗng một giọng nói trầm thấp vang lên, gọi y một tiếng: "Vợ của ta..." Ngữ khí có chút ôn nhu, nhưng vừa nghe, Kỳ Dụ liền cảm thấy cả người run lên, nổi hết cả da gà.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store