ZingTruyen.Store

Xuyen Qua Di The Doc Sung Phu Lang Giang Phong Mien

Edit-Beta by WISP1997

Lần này đi thăm nhà nhạc phụ, Quý Lương mang trái cây đi đều là thứ tốt, Diệp phụ ăn sẽ trợ giúp cho thân thể, sau này mình thường thường đưa ít trái cây trong không gian qua, Diệp phụ hẳn chậm rãi tốt lên, vợ cũng an tâm.

Hai người trở về sắc trời còn không tính muộn lắm, Quý Lương tính toán học chữ, sách mua trở về cũng chưa mở ra.

"Vợ, chúng ta trở về phòng học chữ đi!"

" Được....được..!"

Hai người ngồi ở án thư, đem 《 Học vỡ lòng 》 mở ra, Quý Lương nói: "Chúng ta đầu tiên nên học cách viết tên của mình như thế nào."

Quý Lương ở trên sách tìm được hai chữ Diệp Văn, nói: "Cái này là chữ Diệp, chữ này là chữ Văn, ghép lại chính là tên của em đó, chúng ta thử viết đi."

Trước kia Quý Lương biết chữ, cho nên dù cho chữ viết nơi này không giống nhưng rốt cuộc biết như thế nào động bút.

Dưới Quý Lương trợ giúp Diệp Văn viết ra hai chữ Diệp Văn xiên xiên vẹo vẹo, hắn lại phỏng theo viết mấy lần, vui vẻ nói: "Em biết viết tên của mình rồi, A Lương, vậy tên của anh viết như thế nào?"

Quý Lương lại tìm được hai chữ Quý Lương, chỉ cho Diệp Văn xem: "Này hai chữ chính là tên của anh."

Hai người bắt đầu cùng nhau luyện tập, học đến khi sắc trời sắp đen.

Ngày hôm sau, Quý Lương đưa mứt trái cây trở về phát hiện trong nhà sân có một đôi phu thê, nguyên lai là Trương gia trong thôn đưa địa tô lại đây.

"Quý đương gia đã trở lại, chúng ta đem địa tô năm nay đưa lại đây cho người, đều phơi đến khô ráo." Trương Sinh có chút lấy lòng nói.

Quý Lương nhìn xuống xác thật rất khô ráo, đại khái có khoảng 300 cân hạt thóc, còn có ít khoai tây khoai lang đỏ linh tinh, có cái vài trăm cân, Quý Lương vừa lòng gật đầu. nhà Quý Lương hiện giờ có 4 mẫu ruộng nước, 3 mẫu ruộng cạn, Quý đại bá giúp đỡ cho thuê, mỗi mẫu thu ba thành địa tô, thuế thì tá điền giao, Trương gia này còn tính là người thành thật, địa tô mỗi năm chưa bao giờ khất nợ đều là đúng hạn giao.

"Được...tốt.., phiền toái Trương đại ca đưa lại đây, vất vả."

Trương Sinh vội xua tay, "Không vất vả, không vất vả, đây là nên làm." Nói xong lại muốn nói lại thôi.

Quý Lương nói: "Làm sao vậy, Trương đại ca có chuyện thì mời nói thẳng."

Trương Sinh: "Cái này...... Chính là......"

Tức phụ Trương Sinh bị hán tử nhà mình gấp đến độ quá sức, vội tiếp nhận lời nói, mang theo chút lấy lòng: "Quý đương gia, chính là chuyện đồng ruộng, ngươi hiện tại khôi phục không biết ngươi tính toán thế nào, đồng ruộng là tính toán tự mình trồng hay là tiếp tục cho thuê?"

Quý Lương cũng đoán được hai người muốn nói cái này, hắn không muốn làm ruộng, cũng không muốn vợ làm ruộng, cho nên đồng ruộng này hắn tính toán tiếp tục cho thuê, tiếp tục cho Trương Sinh thuê.

Bởi vì người này còn rất thành thật, tình huống trong nhà cũng không tốt.

Trương Sinh ở trong nhà không được sủng ái, khi phân gia chỉ được phân hai mẫu đất, trong nhà còn có mấy tiểu hài tử, chút ít đồng ruộng căn bản không đủ sống.

Vì thế Quý Lương nói: "Hửm, nguyên lai Trương tẩu tử các ngươi nói cái này a, các ngươi yên tâm, đồng ruộng này ta tính toán tiếp tục cho các ngươi thuê, quy củ giống như trước đây."

"A, thật là cảm ơn Quý đương gia, chúng ta nhất định đúng hạn giao địa tô." Hai vợ chồng cảm động đến rơi nước mắt, nếu Quý Lương không tiếp tục cho bọn hắn thuê, cuộc sống sau này của bọn họ sẽ rất khổ sở.

Tiễn đi hai vợ chồng Trương Sinh, Diệp Văn nói: "A Lương, chúng ta hiện tại trong tay có vài trăm lượng, nên mua chút đồng ruộng không?"

Quý Lương ngẫm lại cảm thấy có thể, nói: " Được, buổi chiều anh đi tìm thôn trưởng, nhờ thôn trưởng hỗ trợ lưu ý nhà ai có đất muốn bán!"

"Ừm, vậy anh tính toán mua nhiều ít?"

"Mua 6 mẫu ruộng nước, 2 mẫu bờ cát đi."

"Mua bờ cát làm gì, bờ cát tuy rẻ nhưng trồng không ra lương thực tốt đâu!"

"Không trồng lương thực, chúng ta trồng dưa hấu, bờ cát thích hợp trồng dưa hấu nhất."

"Phải không, anh còn biết trồng dưa hấu nữa hả?? Nghe nói lão nông mới có thể trồng dưa?" Diệp Văn có chút không tin.

"Anh biết một ít, sờ soạng tới là được, dù sao bờ cát rẻ mà mua hai mẫu thôi, không trồng được cũng không sao nhưng trồng ra thì chúng ta có thể kiếm lời."

"Thôi được, vậy trước mua hai mẫu thử xem."

Buổi chiều, nhà thôn trưởng.

Thôn trưởng Quý Viễn Phong chính trực tráng niên, có hai nhi tử một ca nhi, đại nhi tử Quý Tuyển, năm nay 25, cưới vợ Liễu thị, hai người có một nhi tử một nữ nhi, nhi tử Quý Tử Sam năm nay 8 tuổi ở phụ cận thôn Thanh Nguyên đọc sách, nữ nhi Quý Tử Ngọc năm nay 4 tuổi.

Con thứ hai Quý Trạch 20 tuổi, cưới vợ Trương thị, hai người có một nhi tử, một ca nhi. Nhi tử Quý Tử Hàm 3 tuổi, ca nhi Quý Tử Ninh 1 tuổi.

Tiểu ca nhi năm nay 13 tuổi, còn thừa hoan dưới gối.

Lúc Quý Lương tới thôn trưởng cùng hai nhi tử ở nhà chính, hân mang theo một ít quà tặng đưa cho thôn trưởng, nói: "Thôn trưởng, A Tuyển ca, A Trạch ca!"

"Quý nhị tiểu tử tới, lại đây là có chuyện gì sao?" Quý thôn trưởng hỏi.

"Thôn trưởng, ta muốn mua vài mẫu đất, muốn nhờ ngươi hỗ trợ lưu ý điểm."

" Cuộc sống Quý nhị tiểu tử hiện tại tốt lên a!! Được, vậy ngươi muốn mua mấy mẫu?"

"Sáu mẫu."

Quý thôn trưởng có chút giật mình, 6 mẫu khoảng 4-50 lượng a, chẳng lẽ tiểu tử này phát tài?

Quý thôn trưởng uyển chuyển nói: "Sáu mẫu chính là 4-50 lượng."

"Thôn trưởng ta biết, không thành vấn đề."

" Vậy được rồi, ta sẽ giúp ngươi lưu ý."

"Thế cảm ơn thôn trưởng, ta còn muốn mua hai mẫu bờ cát."

Quý thôn trưởng nhíu mày, "Mua bờ cát? Bờ cát không dễ trồng lương thực đâu nha!"

"Thôn trưởng, ta không trồng lương thực, có tác dụng khác."

"Tác dụng khác?" Thôn trưởng nghi hoặc nói.

"Haha... Bí mật." Hắn sợ hắn nói dùng để trồng dưa thì khiến thôn trưởng cảm thấy hắn không biết lượng sức, lãng phí bạc.

"Thôi được, một mẫu bờ cát ba lượng bạc, hai mẫu sáu lượng."

Quý Lương đem sáu lượng bạc cho thôn trưởng, hai người liền đi đo đạc.

" Đo đạc xong rồi nhưng hôm nay không còn kịp, ngày mai chúng ta cùng đi lên nha môn trấn trên xử lý khế đất."

"Được thôn trưởng, ngày mai ta ở cửa thôn chờ ngươi."

"Ừm, về đi."

Về đến nhà, Quý Lương nói chuyện ngày mai đi nha môn làm khế đất, ngày mai hai người cùng đi, hắn đi làm khế đất, Diệp Văn đi đưa hàng hóa.

Ngày hôm sau, phu phu hai giá xe bò chờ ở cửa thôn, không bao lâu thôn trưởng liền tới.

"Thôn trưởng." Hai người sôi nổi chào hỏi.

Quý thôn trưởng nhìn Diệp Văn trên xe thì có chút kinh ngạc, "A Văn cũng cùng đi à?"

Quý Lương giải thích nói: "A Văn đi trấn trên đưa hàng hóa, không cùng chúng ta đi nha môn."

"Đưa hàng hóa?"

"Phải, gần đây làm chút mua bán nhỏ."

Quý thôn trưởng nhìn thấy mấy cái bình nhỏ trên xe nói: "Là cái này?"

"Phải, cái này là mứt trái cây, đợi lát nữa trở về đưa cho thôn trưởng ngươi nếm thử, lần này phiền toái ngươi."

"Không được, cái này các ngươi muốn bán tiền ta không nhận đâu, để đó mà bán đi."

"Không có việc gì thôn trưởng, một chút mứt trái cây không được mấy đồng tiền đâu."

Ba người cứ như vậy vừa đi vừa nói tới trấn trên, vào trấn ba người chia làm hai đường, ước định xong xuôi thì tới cửa trấn chờ.

Diệp Văn đi Phúc Nguyên tửu lâu đưa hạt dẻ, lại đi Như Ý Trai đưa mứt trái cây, tuy rằng đi hai nơi nhưng vẫn ở cửa trấn đợi hơn nửa canh giờ thì hai người kia mới đến.

Sự tình thuận lợi, ba người một đường vui sướng về nhà.

Trở lại trong thôn, thôn trưởng xuống xe về nhà, phu phu hai người về đến nhà, Diệp Văn đem hai vại mứt trái cây để Quý Lương đưa đến nhà thôn trưởng.

Quý Lương đi rồi, Quý thôn trưởng mở bình ra, phân phó tiểu nhi tử đi lấy mấy cái chén muỗng lại đây, đào chút mứt trái cây, hắn nếm nếm, nói: "Tử Ngọc Tử Hàm, tới gia gia nơi này, có ăn ngon."

Hai tiểu hài tử nghe lời chạy tới, Quý thôn trưởng đem hai cái chén nhỏ đưa cho hai cháu trai cháu gái, hai tiểu hài tử đào một muỗng bỏ vào trong miệng kinh hỉ nói: "Gia gia, cái này ăn ngon quá!"

Thấy hai hài tử thích, Quý thôn trưởng từ ái sờ đầu hai hài tử, nói: "Từ từ ăn."

Lại đối với những người khác nói: "Đều nếm thử đi, dư lại để lại cho mấy hài tử."

Những người khác nghe vậy phân biệt bưng chén lên, hưởng qua đều nhất trí cảm thấy ăn ngon.

Quý Tuyển nói: "Cha, mứt trái cây này hương vị thật không sai, khó trách Tiểu Lương có tiền mua nhiều đồng ruộng như vậy!"

Quý Trạch cũng nói: "Đúng vậy, trước kia mỗi ngày thấy bọn họ đi trấn trên, khẳng định kiếm không ít tiền!"

Quý thôn trưởng: "Quý nhị tiểu tử là đứa có tiền đồ, lại hiếu thuận hiểu lễ, về sau các ngươi có thể đi lại nhiều hơn."

"Được ạ."

Bên này Quý Lương về đến nhà, đem khế đất cho Diệp Văn, "Vợ, em thu."

Gần đây kiếm tiền cơ hồ đều là Diệp Văn thu, hắn đều thích ứng, trực tiếp đem khế đất thu lên.

Ăn qua cơm trưa phu phu hai người tiếp tục đọc sách viết chữ, sau đó làm mứt trái cây, một ngày cứ như vậy đi qua.

Hai người mỗi ngày buổi sáng đi đưa hàng hóa, trở về đi lên núi dạo, hoặc là xử lý công việc trong nhà, buổi chiều học chữ, làm làm mứt trái cây rượu trái cây, ngẫu nhiên qua nhà Quý đại bá cùng Diệp gia đưa chút trái cây thức ăn, cuộc sống cứ như vậy không gợn sóng tới tháng 11.

Hôm nay, Quý Lương đề nghị nói: "Vợ, hôm nay dần dần chuyển lạnh, không lâu nữa lại không dễ vào núi, không bằng hôm nay đi dạo nhé!!."

"Được nga, trong núi có mấy cái bẫy vài ngày không xem, chúng ta đi đi, có lẽ có con mồi lớn!"

"Ừm, vậy từ trấn trên trở về chúng ta liền đi."

"Ừm."

--------vote ⭐ nhé--------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store