Xuyen Khong Phe Sai Muon Nghich Thien Ma De Cuong Phi
Chương 271: Hạ lão gia tử tức giận (một)
Edit: kayleeKhuôn mặt Triệu trưởng lão âm trầm đáng sợ, đôi mắt lạnh lùng quét về phía khuôn mặt thanh lệ của Cố Nhược Vân: "Chủ nhân của Bách Thảo Đường Cố Nhược Vân? Hừ, ngươi còn cho rằng Bách Thảo Đường của mình rất ghê gớm, chỉ là một thương hộ mà thôi, còn không được Hạ gia chúng ta để vào mắt! Nếu ngươi thức thời cũng đừng xen vào việc của người khác, nếu không mà nói, ta không để ý làm cho ngươi biết ngươi đắc tội một thế lực khủng bố cỡ nào."Bàng Nhiên nhìn Triệu trưởng lão, ánh mắt mang theo cổ quái, phải biết rằng, hiện tại trên đại lục có bao nhiêu người muốn nịnh bợ Bách Thảo Đường? Hơn nữa hắn nghe nói, thiếu chủ Đông Phương thế gia còn có quan hệ với nàng. Nếu Triệu trưởng lão là người Hạ gia cũng thôi đi. Nhưng lão chỉ là một khách khanh trưởng lão mà thôi, không biết lấy dũng khí từ đâu mà nói ra loại lời nói cuồng vọng này."Triệu trưởng lão, hai người bọn họ đều là tiểu bối, nếu trong lời nói có chỗ nào không đúng, kính xin Triệu trưởng lão đừng so đo với bọn họ."Bàng Tử Hoàng hít vào một hơi thật sâu, sắc mặt không dễ nhìn nói.Nói thật, nếu Triệu trưởng lão không phải là khách khanh trưởng lão của Hạ gia, hắn đã sớm phái thị vệ đưa lão ra bên ngoài, nhưng mà hắn không thể! Đây cũng không phải là hắn không có dũng khí, mà là nếu làm như vậy, chắc chắn sẽ liên lụy đến rất nhiều người.Thiên Thành Hạ gia, ở trong Huyền Vũ Quốc có địa vị cực cao, chẳng sợ chỉ là một gã sai vặt trông cửa, cũng phải làm cho đại thần trong triều tự mình tiếp đãi, huống chi còn là Triệu trưởng lão thân là khách khanh trưởng lão?"Nếu làm cho ta không so đo cũng có thể, làm cho hai người bọn họ quỳ xuống nói xin lỗi với ta, ta sẽ tha thứ bọn họ. Hơn nữa, ở chỗ ta đây, không có nói cái gì mà trưởng bối vãn bối, chỉ có cường giả và kẻ yếu, thân là kẻ yếu chỉ xứng ngưỡng vọng (ngẩng đầu nhìn lên) cường giả!"Triệu trưởng lão cười lạnh một tiếng, ánh mắt quét về phía Cố Nhược Vân.Trước khi đến, lão đã điều tra quá nữ nhân này, cho dù Thanh Long Quốc đồn đãi, trong tay người đứng đầu Bách Thảo Đường có được một con Bạch Hổ và một con Thanh Long! Nhưng mà cũng chỉ là truyền thuyết thôi, huống chi, ở trong đồn đãi, thực lực của Bạch Hổ là Võ Vương trung cấp, Thanh Long chỉ cố làm ra vẻ thôi, không cần sợ hãi!Mà tốt xấu gì bản thân cũng là một gã Võ Vương cao cấp, đối phó một con Linh Thú chỉ là Võ Vương trung cấp, chẳng phải rất dễ dàng?"Kẻ yếu chỉ xứng ngưỡng vọng cường giả, lời này nhưng là không sai!"Cố Nhược Vân đồng ý gật gật đầu: "Hi vọng ngươi có thể nhớ kỹ lời nói của mình! Bao Bao, người này giao cho ngươi."Rống!Một tiếng sói tru chợt truyền đến, mọi người bỗng nhiên nhìn thấy một tia sáng trắng hiện lên, thân thể khổng lồ của Tuyết Lang vọt qua chỗ Triệu trưởng lão, nháy mắt kia, khí thế trên người hiển lộ ra hết không sót chút nào, trong mắt lộ ra bản tính hung tàn."Võ Vương trung cấp?"Sắc mặt của Triệu trưởng lão trầm xuống, không nghĩ tới trong tay nữ nhân này thực sự có Linh Thú Võ Vương trung cấp! Nhưng mà hiển nhiên không phải là Bạch Hổ trong đồn đãi! Cũng đúng, dù sao Bạch Hổ cũng là Thần Thú trong truyền thuyết, làm sao có thể sẽ ở trong tay nữ nhân này?Nhưng mà, ngày đó ở trong hoa viên, bọn quan viên nhìn thấy qua Bao Bao đại hiển hùng vĩ đều là lạnh cả người, hận không thể lập tức rời đi."Nữ thần đại nhân, con sói nhỏ này thăng cấp?" (L: sói nhỏ? Ôi Bàng Nhiên à Bàng Nhiên)Bàng Nhiên chớp mắt, đôi mắt kinh ngạc nhìn Cố Nhược Vân.Hắn nhớ được không lâu trước Bao Bao vẫn là Võ Vương sơ cấp, nhanh như vậy đã đạt đến trung cấp?Như vậythì, nàng có hai con Linh Thú Võ Vương trung cấp, một con khác còn là Bạch Hổ sức chiến đấu phi thường! Lấy thực lực của Bạch Hổ, tác chiến vượt qua một cấp chẳng phải vấn đề gì."Ừ."Cố Nhược Vân sờ sờ mũi, nhàn nhạt cười: "Vừa khéo đột phá ở tối hôm qua, cho nên ta dùng nó đến thử xem."Chương 272: Hạ lão gia tử tức giận (hai)
Edit: kayleeKhóe mắt Bàng Nhiên hung hăng run rẩy vài cái, hắn không nói gì nhìn khuôn mặt vân thanh phong đạm của Cố Nhược Vân, hít vào một hơi thật sâu mới không để cho mình mắng ra tiếng.Vận khí của người này cũng thật tốt, đầu tiên là có được một con Bạch Hổ Võ Vương trung cấp, hiện tại ngay cả Tuyết Lang cũng đột phá, quả nhiên là người so với người tức chết người!Sắc mặt của Triệu trưởng lão khẽ biến sau đo lập tức khôi phục bình thường, hừ lạnh một tiếng, hèn mọn nói: "Một con Linh Thú vừa đột phá Võ Vương trung cấp mà thôi, chẳng lẽ còn có thể đánh bại Võ Vương cao cấp? Chính là ánh đèn, cũng dám so sánh ánh sáng với nhật nguyệt, Cố Nhược Vân, ngươi đã muốn chết, ta đây không để ý xử quyết con Linh Thú này xong rồi lại xử quyết ngươi!"Ầm!Khí thế ầm ầm bạo phát ra, giống như mưa rền gió dữ thổi quét tới Bao Bao, sau đó thân mình của lão hóa thành tia chớp ngay tại dưới mưa rền gió dữ kia.Nhưng mà, ở giờ khắc này, trong mắt Bao Bao lộ ra một chút trào phúng.Không sai, quả thật là trào phúng!Biểu cảm nhân tính hóa như thế trực tiếp làm cho Triệu trưởng lão tức giận, con Tuyết Lang này đã chết đến nơi vậy mà còn dám kiêu ngạo như thế, quả thực là không để lão vào mắt!"Đồ cuồng vọng!"Triệu trưởng lão lạnh lẽo cười, quanh thân nhấc lên một cơn cơn lốc, cả người lão đều bị vây dưới cơn lốc, áo bào trắng bay múa, mặt mày phô trương, lực lượng cường đại xuyên vào trên thân kiếm, đón đầu bổ về phía Bao Bao.Khóe môi lão chứa tươi cười tàn nhẫn, giống như đã thấy được cảnh tượng con Linh Thú trước mặt này ngã vào trong vũng máu.Cho dù nó là Võ Vương trung cấp lại như thế nào? Tốt xấu gì bản thân cũng là một gã cường giả cao cấp, chẳng lẽ còn sợ nó hay sao? Con Linh Thú này không muốn sống xuất hiện, hoàn toàn là hành vi tìm chết!Trong mắt Bàng Phi cũng mang theo tươi cười, giống như nhìn thấy hắn thắng lợi ở trên triều mà phất phất tay, mà bại tướng dưới tay là Hoàng Hậu và Bàng Nhiên này lại quỳ trên mặt đất cầu hắn tha cho bọn họ một mạng.Nghĩ nghĩ, hắn ‘ha ha’ cười phá lên, nước mắt đều chảy ra, thống khoái muốn rống to ba tiếng.Nhưng mà, thật hiển nhiên, bốn chữ vui quá hóa buồn này chẳng những xuất hiện ở trên người Lâm Quý Phi, thân là nhi tử của ả, tự nhiên cũng thoát không được…….....Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng nghiêm túc chợt truyền đến từ bên ngoài triều đình, làm tiếng cười của hắn nghẹn ở trong cổ họng, lên không được xuống không được, cả khuôn mặt đỏ lên, thiếu chút nữa thì bị nghẹn chết."Triệu trưởng lão, ngươi ở trong này làm gì?"Giọng nói của lão giả lộ ra tức giận và bất mãn, còn có nhiều tiếng chất vấn.Mọi người quay đầu nhìn lại, thì nhìn thấy một bóng dáng màu xanh phá vỡ hư không, lăng không mà đến, đến bên ngoài triều đình mới chậm rãi đứng xuống, trong con ngươi uy nghiêm mang theo khí phách chân thật đáng tin."Lăng không phi hành? Cường giả Võ Hoàng? Trơi ơi, lại có thể là cường giả Võ Hoàng!"Cường giả Võ Hoàng, chính là người giống như thần linh trong lòng mọi người, cao không thể với, xa không thể kịp như vậy, mà ở trong toàn bộ Huyền Vũ Quốc, cũng chỉ có một người mới có được thực lực như vậy.Gia chủ Hạ gia, Hạ Chấn Thiên!Trừ bỏ ông, còn có ai có thể đạt tới thực lực cao như thế?"Gia………... Gia chủ………...."Trong nháy mắt nhìn thấy lão giả, thân mình của Triệu trưởng lão run lên, thiếu chút nữa thì không khống chế được thân thể của mình, mà đúng lúc này, Bao chợt bổ nhào về phía trước, lập tức đánh bay lão ra ngoài, ‘phốc’ một tiếng, máu tươi phun ra, đau đến mức lão nhe răng trợn mắt."Ngươi còn biết lão phu là gia chủ?"Hạ lão gia tử phất phất tay áo, uy áp cường đại từ trên người tán phát ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn Triệu trưởng lão sắc mặt tái nhợt té trên mặt đất, lạnh giọng nói: "Nói, là ai cho pháp ngươi đến hoàng thất quấy rối?"Ầm!Giọng nói của Hạ lão gia tử giống như là một tiếng sấm, nổ vang ngay tại bên tai của Triệu trưởng lão, một khắc kia, giống như có người đánh một chưởng vào ngực của lão, làm cho lão lại miệng phun máu tươi, khuôn mặt già nua trắng bệch không huyết sắc.Cho dù là Võ Vương cao cấp, đối mặt với uy áp của cường giả Võ Hoàng, cũng không cách nào chống đỡ.Chương 273: Hạ lão gia tử tức giận (ba)
Edit: kayleeSắc mặt của Triệu trưởng lão cực kỳ khó coi, lão chẳng thể nghĩ tới gia chủ sẽ đột nhiên xuất hiện ở nơi này, không phải nhị gia nói gần đây gia chủ vội vàng chuyện của thiếu chủ, căn bản là không có thời gian để ý tới việc này sao?Nếu không mà nói, lão quả quyết là không dám tới hoàng thất phát uy!"Gia chủ!"Nghĩ đến đây, Triệu trưởng lão hung hăng cắn chặt răng, nói: "Ta chỉ là nghe nói hoàng thất Huyền Vũ Quốc xuất hiện biến cố lớn, Hoàng Hậu và Lục hoàng tử mưu đồ gây rối, chẳng những vu hãm Lâm Quý Phi và Quốc Sư, hơn nữa, còn tính toán đuổi tận giết tuyệt Tam hoàng tử vĩ đại, Tam hoàng tử Bàng Phi chẳng những thiên phú dị bẩm, hơn nữa còn là lòng mang mưu lược, là người được chọn tốt nhất cho ngôi vị hoàng đế của Huyền Vũ Quốc, nếu có hắn ở, là phúc của Huyền Vũ Quốc, cũng là phúc của Hạ gia, sao ta có thể nhẫn tâm nhìn người tài bị người hãm hại như vậy, lúc này đây mới tự tiện chủ trương, đến thay Hạ gia bảo vệ người tài này!"Bất luận như thế nào, Tam hoàng tử cũng là người được chọn duy nhất cho ngôi vị hoàng đế, phương diện nào hắn cũng mạnh hơn Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử, cho nên, Triệu trưởng lão mới dám nói ra lời đổi trắng thay đen như vậy, lão đoán rằng gia chủ sẽ không bởi vì vậy mà trách cứ lão.Dù sao, lão làm tất cả đều là suy nghĩ vì Hạ gia!Bàng Phi liếc mắt nhìn Bàng Nhiên bên cạnh, đáy mắt hiện lên vẻ lo lắng, sau đó mới nhìn về phía Hạ lão gia tử đón gió mà đứng, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Hạ gia chủ, ta cũng không thừa nhận là ta có thể đảm nhiệm vị trí đế vương của một quốc gia, chỉ là Ngũ đệ luôn quần là áo lụa, mê luyến bụi hoa, còn Lục hoàng đệ thì trời sinh phế sài, tâm ngoan thủ lạt, vì đạt được mục đích tuyệt không từ bỏ ý đồ, ta cũng không đành lòng nhìn Huyền Vũ Quốc rơi vào trong tay hai tên gian tặc này, mới không thể không tiếp nhận, gia chủ nhưng là yên tâm, ta tất nhiên sẽ phát triển Huyền Vũ Quốc lớn mạnh, không cô phụ sự ưu ái của gia chủ."Trên mặt của hắn mang theo tươi cười tự tin, lời nói kia giống như Hạ lão gia tử muốn giao hoàng đế vị cho hắn, mà hắn, lại là vì không muốn để cho Huyền Vũ Quốc rơi vào trong tay gian tặc, không cô phụ sự cất nhắc của Hạ gia đối với hoàng thất, mới không thể không tiếp nhận thỉnh cầu của Hạ lão gia tử."Hả?" Hạ lão gia tử nhíu mày, ánh mắt uy nghiêm quét về phía Bàng Phi: "Ngươi là nói Lục hoàng tử tâm ngoan thủ lạt? Theo ta được biết, Lục hoàng tử trời sinh phế sài là thực, tâm ngoan thủ lạt, ngược lại là không có.""Hạ gia chủ, những lời nói của ta mỗi câu là thật, Bàng Nhiên chỉ là che giấu quá sâu mà thôi, hơn nữa còn cấu kết người ngoài mưu hại hoàng thất Huyền Vũ Quốc, nữ nhân đứng ở bên người hắn kia chính là chủ tử của Bách Thảo Đường Thanh Long Quốc Cố Nhược Vân, nàng hiện thân ở trong này đã là mục đích không thuần khiết, nếu không phải vì muốn đoạt được toàn bộ Huyền Vũ Quốc, thì ta không biết vì sao nàng lại trợ giúp một phế vật không hề có tác dụng mưu hại mẫu phi của ta! Huống chi, dã tâm của Bách Thảo Đường vẫn luôn thật lớn, ta đã sớm nghe nói bọn họ như hổ rình mồi đối với Hạ gia."Bàng Phi cười lạnh một tiếng, trong con ngươi âm trầm mang theo ác độc, hắn tin tưởng, sau khi nghe xong lời nói của mình, Hạ lão gia tử là tuyệt đối không có khả năng buông tha nữ nhân xen vào việc của người khác này!Quả nhiên, sau khi lời nói kết thúc, ánh mắt lạnh lùng của Hạ lão gia tử lập tức chuyển về phía Cố Nhược Vân, khuôn mặt già nua mang theo lãnh túc (lạnh lùng + nghiêm túc), giọng nói nghiêm khắc nói: "Ngươi chính là Cố Nhược Vân của Bách Thảo Đường? Ta thật đúng là ngưỡng mộ đại danh đã lâu, chỉ là không biết vì sao Cố tiểu thư lại đến Huyền Vũ Quốc ta? Ta không cho rằng nơi này có chỗ nào hấp dẫn ngươi."Đối mặt với câu hỏi của Hạ lão gia tử, Cố Nhược Vân vẫn luôn mặt không đổi sắc, khuôn mặt thanh lệ giơ lên ý cười nhàn nhạt, mắt trong veo như nước, khẽ cười thành tiếng : "Ta nói, ta là vì Hạ gia mà đến, người có thể tin?"Hạ lão gia tử không tiếp tục nói chuyện, trong phút chốc, toàn bộ triều đình đều yên tĩnh xuống, yên tĩnh đến mức ngay cả tiếng tim đập của mình cũng có thể nghe được.Chương 274: Hạ lão gia tử tức giận (bốn)
Edit: kaylee"Thật sự là ngu ngốc!"Bàng Phi nói thầm một câu ở trong lòng, hắn vốn đang cho rằng nữ nhân này sẽ phủ nhận, không nghĩ tới nàng trực tiếp thừa nhận mục đích của mình chính là Hạ gia, đây không phải là muốn chết thì là cái gì?"Nữ thần!"Mắt thấy sắc mặt của Hạ lão gia tử trầm xuống, trong lòng Bàng Nhiên kinh hãi, vội vàng lôi kéo ống tay áo của Cố Nhược Vân, nhỏ giọng nói một câu: "Đối phương là Võ Hoàng, chúng ta……... Vẫn là nhịn một chút trước đi, cùng lắm thì ta không cần ngôi vị hoàng đế này, thịt nướng ta cũng không ăn, ngươi ngàn vạn đừng xúc động."Lời nói này của Bàng Phi, hoàn toàn là không muốn để cho Cố Nhược Vân nổi lên tranh chấp với một cường giả Võ Hoàng, một cái ngôi vị hoàng đế mà thôi, cùng lắm thì hắn không làm người hoàng đế này, vạn nhất chọc giận Hạ lão gia tử, phỏng chừng người thứ nhất chết sẽ là Cố Nhược Vân.Nhưng mà, từ đầu đến cuối trên mặt Cố Nhược Vân vẫn mang theo mỉm cười, ý cười trong suốt nhìn lão nhân trước mặt."Ha ha!"Mọi người ở trong không khí khẩn trương này, Hạ lão gia tử hào sảng cười to hai tiếng, vừa lòng nhìn Cố Nhược Vân: "Không hổ là nữ nhi của Cố Thiên và Đông Phương Ngọc, không tệ, làm thật không sai! Kỳ thực ở trên đường tới ta cũng đã đoán ra mục đích của ngươi, nhưng muốn từ trong miệng của chính ngươi nghe được mà thôi, hơn nữa, có rất ít người có thể ở dưới uy áp của ta mà vẫn có thể thờ ơ, nha đầu, ta ngược lại thật ra rất thưởng thức ngươi, đáng tiếc tôn tử của ta còn chưa đủ thành thục, nếu không ngược lại là muốn tặng cho ngươi làm hôn phu."Lời nói của ông giống như một tia sét, làm tất cả mọi người ở đây trợn mắt há hốc mồm.Này……..... Tình huống này là gì? Kịch tình cũng biến hóa quá nhanh đi!Hơn nữa, ông còn trực tiếp bán tôn tử của mình?"Này…….. Không cần đâu."Khóe miệng Cố Nhược Vân run rẩy một cái.Tôn tử của ông ta? Nếu nàng nhớ không lầm, đời thứ ba của Hạ gia chỉ có một nam nhi, Hạ Lâm Ngọc!Nếu ông đưa Hạ Lâm Ngọc cho bản thân làm hôn phu, vậy tính là cái gì? Loạn luân?Kỳ thực, lời này của Hạ lão gia tử cũng chỉ là nói thôi, cho dù lúc trước ông đã điều tra qua tất cả những gì Cố Nhược Vân đã trải qua, nha đầu kia trừ bỏ vận may có được Bách Thảo Đường ra, trên cơ bản thuộc về loại dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng! Bách Thảo Đường có quy mô và thế lực giống như hôm nay, cũng là nàng một tay phát triển lên.Không chỉ có như thế, Quỷ Y nổi tiếng đại lục là đồ đệ của nàng, hơn nữa người khác không biết nhưng làm saoông có thể không biết, mẫu thân của nha đầu kia là hòn ngọc quý trên tay Đông Phương gia tộc, hơn nữa trên tay có khả năng có được Thanh Long và Bạch Hổ, bất luận điều kiện gì cũng có thể xứng đôi với tôn tử của ông.Nhưng mà, ông là một gia gia khai sáng, việc tình cảm của nhi tôn (con cháu) cần chính bọn họ phát triển, ông sẽ không làm chủ giúp bọn họ."Hạ gia chủ, nữ nhân này không có ý tốt, ngài không thể bị nàng che mờ mắt! Chính nàng cũng nói mục đích của nàng là Hạ gia, ý tứ chính là muốn thôn tính Hạ gia! Làm sao ngài có thể để cho loại tai họa này trữ tồn tại trên đời?"Sắc mặt của Bàng Phi thoáng chốc đại biến, hắn cắn chặt hàm răng, hung hăng nhìn Cố Nhược Vân.Chỉ là hắn không chú ý tới, ở khi mình nói lời này Triệu trưởng lão lập tức tái nhợt mặt. Ngu xuẩn! Thực mẹ nó ngu xuẩn! Gia chủ uy nghiêm cỡ nào? Quyết định của ông có thể cho phép bất luận kẻ nào chất vấn sao? Bàng Phi này quả nhiên là không có đầu óc, thật không biết vì sao nhị gia muốn nâng đỡ loại người ngu xuẩn này!Sớm biết như thế, lão đã không phải nhận chuyện xấu này, thái độ của gia chủ rõ ràng biểu hiện ra thưởng thức đối với Cố Nhược Vân, hành động lúc trước của mình khẳng định sẽ làm gia chủ bất mãn!Xong rồi! Lúc này đây bị tên ngu xuẩn này hại thảm!Giờ khắc này, Triệu trưởng lão đã nhìn thấy Hạ lão gia tử trầm khuôn mặt già nua xuống, hình như trong mắt mang theo gió lốc kịch liệt.... ...... ...Chương 275: Hạ lão gia tử tức giận (năm)
Edit: kaylee"Một hoàng tử nho nhỏ cũng dám nói chuyện như thế với lão phu? Đây chính là gia giáo của hoàng tử?" Hạ lão gia tử cười lạnh một tiếng: "Bàng Tử Hoàng, ngươi dạy nhi tử của ngươi như thế nào? Tâm ghen tị mạnh như thế lại tự cho là đúng, như thế nào có thể trở thành hoàng tử?"Bàng Tử Hoàng thất vọng nhìn về phía Bàng Phi, nếu nói ngay từ đầu còn có huyết mạch thâm tình đối với nhi tử này, nhưng sau khi hắn phạm phải sai lầm vừa rồi, có chỉ là thất vọng và đau lòng."Hạ gia chủ, Bàng Phi……... Sớm đã không phải là hoàng tử của Huyền Vũ Quốc, nên quyết định như thế nào xin Hạ gia chủ làm chủ."Nói xong lời này, hắn nhắm đôi mắt lại, không nhìn tới sắc mặt gần điên cuồng của Bàng Phi."Tốt!" Hạ lão gia tử quét mắt nhìn Bàng Phi, nhàn nhạt nói: "Bàng Phi, ngươi phạm phải sai lầm không thể tha thứ, phải đi hình đường của Hạ gia nhận quyết định! Ngươi cần chuẩn bị tâm lý thật tốt, còn ngôi vị hoàng đế của Huyền Vũ Quốc thì do Bàng Nhiên kế thừa."Ầm!Giống như một tiếng sét đánh xuống, làm cho thân mình của Bàng Phi run rẩy vài cái, mẫu phi và cữu cữu chết, còn có bản thân bị đuổi ra khỏi hoàng tộc, mà kẻ thù Bàng Nhiên lại kế thừa ngôi vị hoàng đế………... Tất cả mọi chuyện dung hợp cùng nhau, rốt cục làm tâm lý phòng vệ của hắn sụp đổ, điên cuồng xông đến phía Bàng Nhiên."Bàng Nhiên, ngươi đi chết đi, ngươi đi tìm chết cho ta!""Ngươi một phế vật không dùng được mà thôi, dựa vào cái gì làm hoàng đế? Loại vô dụng giống ngươi này sớm đáng chết, ngôi vị hoàng đế là của ta, chỉ có thể là của ta, ha ha ha!"Tóc tai hắn bù xù giống như một người điên, trong mắt tràn đầy ngoan độc, nếu để cho người không biết nhìn thấy, còn tưởng rằng Bàng Nhiên bạo cúc hoa của hắn, dáng vẻ điên cuồng kia giống như hận không thể bầm thây vạn đoạn đối phương.Nhưng mà, hắn còn chưa tới trước mặt Bàng Nhiên, đã bị Đại Tướng Quân đoạt trước một bước dùng một chưởng đánh bay ra ngoài, trong miệng phun ra máu tươi, nhiễm đỏ khuôn mặt nổi điên kia.Không cam lòng! Hắn thật sự rất không cam lòng! Rõ ràng thắng lợi trước mắt, vì sao lại xảy ra chuyện như vậy?Đúng rồi! Là vì Cố Nhược Vân, nếu không phải vì nàng, mẫu tử Bàng Nhiên đã sớm chết! Nàng mới là đầu sỏ gây nên mọi chuyện!"Thật to gan, cũng dám ra tay đả thương người ở trước mặt lão phu!" Sắc mặt của Hạ lão gia tử âm trầm giống như đêm trước mưa to, âm thanh lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Bàng Phi, có phải ngươi cảm thấy Bàng Nhiên là một phế vật cho nên kém ngươi hay không? Nhưng mà, lão phu lại tin tưởng vững chắc hắn có thể phát triển Huyền Vũ Quốc lớn mạnh! Phế vật lại như thế nào? Hắn có năng lực thống trị thiên hạ, hắn không coi chúng sinh thành con kiến! Còn phẩm tính của ngươi, là tuyệt đối không có khả năng trở thành hoàng đế! Huyền Vũ Quốc cần cũng không phải là một cường giả, mà là người có thể làm cho Huyền Vũ Quốc trở nên mạnh mẽ!"Thân mình của Bàng Phi dần dần mềm nhũn xuống, hắn thế nào cũng không rõ, vì sao một cường giả thành không được hoàng đế? Ngược lại là phế vật đoạt được vị trí này.... ...... ....."Ha ha!" Đột nhiên, Bàng Phi cười phá lên, tiếng cười kia tràn ngập điên cuồng: "Bàng Nhiên, ta bại bởi ngươi, bại bởi phế vật ngươi! Nhưng mà, nếu ngươi không có được sự trợ giúp của Bách Thảo Đường ngươi có thể thuận lợi như thế sao? Người đang làm trời đang nhìn, ngươi dùng mặt ngoài che mắt mọi người, nhưng rồi sẽ có một ngày, ngươi sẽ bị báo ứng! Nhất định sẽ có báo ứng! Đến lúc đó, ta sẽ làm ngươi quỳ xuống xin lỗi mẫu phi ta!"Phốc!Một búng máu phun ra từ trong miệng của Bàng Phi, con ngươi của hắn dần dần trừng lớn, sau đó từng chút trắng bệch, chậm rãi mất đi hơi thở………..."Hắn làm vỡ nát tâm mạch của bản thân, không sống nổi."Hạ lão gia tử lắc lắc đầu, giọng nói bình thản, ngay sau đó, hình như ông nhớ tới cái gì, rốt cục đặt ánh mắt ở trên người Triệu trưởng lão bị ông lãng quên đã lâu."Triệu trưởng lão, có phải ngươi nên cho bổn gia chủ một lời giải thích hay không?"Triệu trưởng lão này đã đến Võ Vương cao cấp, nếu không phải là mình xuất hiện, Cố Nhược Vân tất nhiên sẽ chết ở trong tay của lão! Phải biết rằng, nha đầu kia là người Linh Tiêu đại nhân muốn tìm, nếu đã chết, cho dù có một trăm Triệu trưởng lão cũng bồi không nổi!Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store