ZingTruyen.Store

Xthb

“Anh đã nhìn thấy chưa?” Âm thanh loli đáng yêu của 0520 mang theo một chút nghiêm túc.

Tần Tinh Lan đi vào, đôi mắt màu xanh biếc vẫn không rời khỏi người Dung Hề, bắt đầu từ lúc Dung Hề ngồi ở chỗ này, 0520 đã phát sóng tất cả hành động của cậu cho hắn.

“Ừm.”

Một âm tiết đơn giản, trong trẻo lạnh lẽo mang chút nặng nề.

“Chủ nhân vì anh rất vất vả, sư tử lớn cũng phải đối xử thật tốt với cậu ấy nha!”

“Tôi biết.”

Tần Tinh Lan đi đến bên cạnh Dung Hề, nhìn hương liệu cao cấp đặt trong hộp gỗ. Hắn biết tiểu thư tính khoảng thời gian này vì bồi dưỡng gốc linh thực cao cấp này có bao nhiêu cố gắng vất vả.

Tất cả vì để cho hắn được phục hồi sớm hơn.

Hắn hiểu, em ấy rất tốt.

Ánh mắt hung hăng vào giờ phút này cũng trở nên dịu dàng.

Đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy tiểu thư tính. Dung Hề cảm giác được hành động của hắn mà nhíu mày, có điềm báo tỉnh lại, lại cảm giác được hương vị quen thuộc mà yên tâm.

Thỏ con vẫn ngủ trong lòng Dung Hề, dùng móng vuốt nhỏ dụi dụi mắt mình, mở ra nhìn Tần Tinh Lan.

“Chiu?”

“Suỵt, đừng ầm ĩ.”

Thỏ con quay đầu nhìn Dung Hề đang ngủ say, gật gật đầu, lại nhảy đến trước mặt Tần Tinh Lan, duỗi móng nhỏ ôm lấy hắn.

Hiển nhiên đã quên lời Dung Hề nhắc nhở nó không nên tới gần Tần Tinh Lan nữa.

Cẩn thận đặt tiểu thư tính lên giường, Tần Tinh Lan thuận thế ngồi xổm xuống.

Ôn nhu lại tham lam nhìn Dung Hề đang ngủ.

Dưới ánh trăng, tiểu thư tính xinh đẹp và mềm mại, làm cho người ta nhịn không được muốn chạm vào.

Đầu ngón tay vươn ra nhẹ nhàng rơi trên môi Dung Hề, nơi mềm mại này có bao nhiêu ngọt ngào hắn rất rõ ràng.

“A!” Đầu ngón tay đột nhiên bị ngậm lấy, đồng tử Tần Tinh Lan co rút lại, sau đó bị kiềm chế thay thế.

Sư tử lớn nằm sấp sau lưng Tần Tinh Lan, móng vuốt lớn để trên đầu, một bộ dáng không thấy gì, nhưng cái đuôi lớn vung tới vung lui phía sau lại lộ ra tâm tình vui vẻ của nó lúc này.

Màn hình 0520 nhấp nháy, lặng lẽ lùi sang một bên, giả vờ mình đang ở chế độ chờ, nhưng các chấm sáng màu đỏ đáng ngờ chứng minh rằng nó đang bí mật ghi lại.

Chắc là cảm thấy đồ trong miệng không ngon, tiểu thư tính nhíu mày, đưa tay đẩy ngón tay Tần Tinh Lan ra, xoay người vùi vào trong chăn.

Tần Tinh Lan ngồi xổm ở đó, ánh mắt dừng lại trên ngón tay trong suốt, vành tai đỏ lên.

Hắn kiềm chế đứng dậy, mặc dù hắn làm bộ không có chuyện gì xảy ra, nhưng đầu ngón tay nóng bỏng mãnh liệt đến mức làm cho đáy lòng hắn phát run.

Không lâu sau khi Tần Tinh Lan rời đi, 0520 cũng yên lặng rời đi.

Đẩy cửa phòng Tần Tinh Lan ra, màn hình hiển thị đối diện Tần Tinh Lan đang nằm trên giường, xoay người trở lại một góc sạc pin.

Sư tử lớn nằm trên mặt đất đứng dậy, thỏ con nằm ngửa trên nó, ngủ đến ngọt ngào.

……

Đồ Lẫm ăn miếng khoai tây cuối cùng trong đĩa, nghe tiếng cười hi hi ha ha của các bộ hạ, giao đĩa rỗng cho robot phục vụ bên cạnh, lúc đứng dậy nói với thượng úy ngồi bên cạnh: “Cơm nước xong dẫn bọn họ đi huấn luyện đi, ai nấy đều có tinh thần như vậy, chính là thao luyện không đủ!”

Một câu nói, làm cho bầu không khí vốn náo nhiệt trong nháy mắt giống như đóng băng, đứng yên lại.

Đồ Lẫm rời khỏi phòng ăn trong sự quỷ dị này.

Ngay sau khi hắn rời đi, một loạt tiếng than vãn nổ ra.

Đồ Lẫm phảng phất như không nghe thấy, cười khẽ một tiếng.

Thay vì trực tiếp trở về phòng nghỉ ngơi, hắn dừng lại trước cửa phòng trống.

Ah hắn quên mất, gian phòng này đã không còn là phòng trống nữa rồi. Sau khi Đại điện hạ Đế quốc đến, gian phòng giam này liền trở thành độc quyền của hắn.

Vươn tay phải đảo qua đầu đọc vân tay trên cửa phòng, cửa áp suất không khí nặng nề phát ra một tiếng phốc rồi mở ra.

Khi hắn bước vào, ánh sáng xuất hiện trên hành lang phá vỡ bóng tối trong phòng, bại lộ người cuộn mình ở góc tường trước mắt Đồ Lẫm.

Cho dù thân là  Alpha ngũ giác rất mạnh, ở trong bóng đêm cũng vẫn có thể nhìn rõ vật, nhưng vẫn thích loại cảm giác chân thật này.

Dung Thăng đột nhiên bị ánh đèn sáng ngời làm chói mắt, theo bản năng muốn né tránh tia sáng mà hắn khát vọng đã lâu, nhưng lúc này hắn hết lần này tới lần khác lại không dám động đậy. Cho đến khi cửa áp suất đóng lại một tiếng, trong phòng lại khôi phục thành bóng tối yên tĩnh.

Đồ Lẫm dựa lưng vào tường, châm một điếu thuốc, ánh lửa đỏ tươi rõ ràng.

“Suy nghĩ rõ ràng chưa, ngươi đến tột cùng là ai?”

Vấn đề này ném ra, người lui ở nơi đó không có nửa điểm ý tứ đáp lại, bất đồng với mấy ngày trước khi mới đến nơi này. Khi đó Dung Thăng còn có thể kêu gào nhục mạ, trải qua một tuần không ai để ý tới, hắn cũng học được dùng im lặng làm chống cự.

Đồ Lẫm đối với im lặng phản kháng của hắn cũng không có bất kỳ ngoài ý muốn, hoặc là nói không có bất kỳ cảm xúc nào.

Mùi thuốc lá lúc này tản ra trong không khí, làm dịu thần kinh căng thẳng của hắn.

“Ngươi không muốn nói cũng có thể, điểm dừng tiếp theo, chúng ta sẽ ném ngươi đi tinh cầu phế thải…”

“Vì cái gì, các ngươi đến tột cùng là cái gì, vì sao phải đối với ta như vậy?”

“Chúng ta là quân nhân Đế quốc, giả mạo thành viên vương thất là tội lớn. Chỉ là Đại điện hạ tấm lòng nhân hậu, nói cho ngươi một cơ hội sửa chữa bản thân, chỉ là xem ngươi có muốn thẳng thắn thừa nhân hay không!”

Lời nói bậy từ miệng Đồ Lẫm nói ra giống như thật vậy.

Dung Thăng mạnh mẽ đứng lên nhào về phía hắn, nhưng ngay cả góc áo hắn cũng không có đụng được, đã bị một cước đá ra ngoài.

Buông chân xuống, đồng phục phẳng phiu sạch sẽ trên người Đồ Lẫm cũng không xuất hiện một chút nếp gấp nào.

Sau khi ánh lửa cháy hết, căn phòng hoàn toàn chìm trong bóng tối.

Dung Thăng nằm sấp trên mặt đất hơn nửa ngày cũng không có đứng lên.

Trong bóng tối như vậy, năm giác quan được phóng đại, tất cả các chi tiết nhỏ sẽ trở thành tra tấn dành cho Alpha.

Đôi giày ngựa bước đi về phía hắn phát ra tiếng lắc lư, phảng phất như đang nhảy lên thần kinh của hắn.

“Lần cuối cùng, ngươi đến tột cùng là ai?”

Vấn đề này từ ngày đầu tiên hắn tiến vào nơi này đến bây giờ, đã bị hỏi qua vô số lần, hắn rất rõ ràng đáp án bọn họ muốn.

Trên chiếc chiến hạm này căn bản không có một “Đại điện hạ” khác, hắn không biết ai cho bọn họ gan lớn như vậy, dám giam cầm thành viên vương thất.

Lúc này hắn không dám ký thác toàn bộ hy vọng trên người phụ vương hắn, bởi vì những người này dám nhốt hắn, tự nhiên có biện pháp giấu trời qua biển.

“Ha ha, ha ha ha!”

Đồ Lẫm nhìn Dung Thăng nằm sấp trên mặt đất chật vật không chịu nổi, nghe hắn phát ra tiếng cười lạnh.

Trên mặt vẫn bình tĩnh không có vẻ dư thừa.

“Ta nói xong, các ngươi sẽ thả ta sao?”

“Hiển nhiên là không có khả năng, nhưng ai bảo Đại điện hạ tấm lòng nhân hậu, chúng ta sẽ cho ngươi làm việc trên chiến hạm, dùng lao động đổi lấy cơ hội sinh tồn ở chỗ này, đây là nhân từ của Đế quốc, ngươi nên biết ơn.”

“Các ngươi không sợ sao?”

“Sợ cái gì?”

Dung Thăng không có trả lời câu hỏi này, nhưng trong lòng hắn lại mơ hồ thề, sau khi hắn rời khỏi nơi này, nhất định sẽ giết chết hết những người này một người cũng không lưu lại. Hôm nay chịu khổ, chịu tội, hắn toàn bộ đều phải tìm về.

Nhịn nhất thời, đổi lấy cơ hội lớn hơn, hắn không cảm thấy mất mặt.

Sống sót là quan trọng nhất.

“Các ngươi đoán đúng rồi, ta không phải là Đại điện hạ, hiện tại có thể để cho ta rời khỏi nơi này chưa?”

“Đương nhiên không thể, chúng ta còn phải xác minh, nhưng cảm ơn ngươi đã phối hợp, hưởng thụ thời gian tuyệt vời ở chỗ này thật tốt đi.”

Đồ Lẫm bỏ lại những lời này, không có nửa điểm lưu luyến rời khỏi nơi đó.

Không nghĩ tới Dung Thăng dứt khoát đứng lên, gầm thét một trận với cửa áp suất đã đóng lại.

Mặc dù Đồ Lẫm không nghe thấy cũng biết Dung Thăng tuyệt đối lại mắng hắn.

Nhưng có biện pháp gì đây, hắn cũng là nghe lệnh làm việc thôi, truyền lời của Dung Thăng đi, Đồ Lẫm mới xoay người trở về phòng nghỉ ngơi.

Dung Diễn nhìn văn kiện trong tay, đầu cũng không ngẩng đầu lên hỏi Dung Khải ngồi ở một bên giúp ông quản lý sự vụ: “Tình huống bên biên vực thế nào rồi?”

“Hết thảy thuận lợi ạ, Đại ca nói người an tâm, hắn có thể xử lý tốt.”

“Ừm.” Dung Diễn nghĩ đến mình phái tâm phúc đi theo, nếu thật sự có chuyện gì, Dung Thăng cũng không dám tự tiện chủ trương: “Chuyện An gia xử lý như thế nào, có khó khăn gì sao?”

“An gia đang kéo dài thời gian, có thể tính toán chúng ta không có chứng cớ trực tiếp, tuy rằng có chút phiền phức, nhưng con có thể xử lý tốt, phụ vương an tâm.”

Dung Diễn ngước mắt nhìn hắn một cái, rõ ràng mang theo không tín nhiệm: “Công hội hương liệu sư đang bận cái gì, để cho bọn họ giúp đỡ ngươi đi.”

Dung Khải tuy rằng đã sớm muốn làm như vậy, nhưng trên mặt vẫn ra vẻ mừng rỡ: “Tạ phụ vương chỉ điểm.”

Từ thư phòng rời đi, Dung Khải nghênh đón tùy thị trưởng của hắn.

Đối phương nhìn thấy hắn nhẹ nhàng cúi người: “An gia trưởng tộc muốn gặp ngài một lần.”

“Loại thời điểm này gặp ta, mục đích quá rõ ràng, để cho hắn trở về, chuyện này không có đường quay lại.”

Đây là việc đầu tiên hắn làm khi bên cạnh Dung Diễn, nhất định phải làm tốt.

Tùy thị thở dài gật đầu, không nói nhiều.

Chỉ là thay hắn mở cửa xe bay, chính mình cũng lên xe rời đi.

An Hùng đêm đó liền nhận được tin Dung Khải từ chối gặp mặt, sau khi ném một chén trà, gọi tâm phúc đến: “Mục gia bên kia có ý gì?”

“Đối phương nói cảm ơn ý tốt của ngài, chỉ là trong nhà không có Alpha thích hợp kết hôn.”

“Hừ, không có Alpha thích hợp kết hôn, đây không phải do sợ bị cản trở sao.” Sau khi An Hùng mắng to một tiếng vô sỉ, bình tĩnh lại tâm tình nóng nảy, gần đây tinh thần của ông vẫn không ổn định, mơ hồ có dấu hiệu tiến vào giai đoạn xao động.

Thời kỳ xao động mặc dù là bệnh chung của Alpha gen cấp thấp, nhưng không có nghĩa là Alpha gen cao cấp không có thời kỳ xao động. Trên thực tế thời kỳ xao động của Alpha gen cao cấp thậm chí còn đáng sợ hơn.

Nhất là loại Alpha gen cao cấp như ông, không có Omega phù hợp trấn an, một khi bộc phát thời kỳ xao động thống khổ chính là gấp hàng trăm ngàn lần.

Nâng tay ấn huyệt thái dương đang phình to nhảy lên, tứ đại thế gia Đế quốc, ngoại trừ Mục gia ra, Hạ gia cùng Lâm gia là châu chấu trên một sợi dây thừng.

Mục gia lúc này không chịu phối hợp, cũng không muốn chảy xuôi nước, chỉ là nếu An gia bọn họ bại, Mục gia hắn có thể tự lo cho bản thân được sao?

Ếch ngồi đáy giếng.

“Nếu họ không có Alpha thích hợp, Beta cũng phải có chứ?”

Tâm phúc không lên tiếng, nhưng đã hiểu được ý tứ của An Hùng.

Sau khi người rời đi, An Hùng một lần nữa ngồi xuống, nhắm mắt lại, cố gắng kìm nén tinh thần lực của mình sắp bạo động.

Phải nghĩ ra cách giải quyết vấn đề này.

………

Dung Hề mở mắt ra, nhìn ánh mặt trời rực rỡ từ ngoài cửa sổ chiếu vào, làm cho cả gian phòng đều nhuộm đầy ánh sáng ấm áp tràn ngập sức sống.

Duỗi thắt lưng ngồi dậy, chú ý tới đồ vật nằm rải rác trên bàn, trong lòng Dung Hề khẽ run lên, cậu làm sao có thể… ngủ trên giường?

Thỏ con đi đâu rồi?

Trong nháy mắt cậu suy nghĩ đến nó, thỏ con có chồi non trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện trong ngực cậu.

Nhóc con kia hiển nhiên cũng vừa mới tỉnh ngủ, móng vuốt ngắn ngủn dụi mắt, nhìn thấy cậu lắc lư chồi non trên đầu: “Chiu chiu chiu!”

Chào buổi sáng, Hề Hề!

Một thân toàn mùi vị Alpha

Dung Hề đỏ mặt, đưa tay chọt chọt gương mặt mềm nhũn của thỏ con: “Ngươi lại chạy đi tìm sư tử lớn hả?”

“Chiu chiu!”

Thích sư tử lớn, muốn ngủ với sư tử lớn.

Dung Hề: “… Ngươi không thể rụt rè một chút sao?”

Thỏ con hừ một tiếng, giống như chơi xấu lăn lộn trong lòng Dung Hề.

Dung Hề xoa xoa nó rồi xuống giường.

Rửa mặt xong, Dung Hề cầm lấy hương liệu cao cấp trên bàn, một chút cũng không muốn chậm trễ, trực tiếp ra khỏi phòng.

Lúc đi tới trước cửa phòng Tần Tinh Lan, mới ý thức được có thể hay không còn quá sớm.

Đang do dự, 0520 mở cửa để lộ đầu to: “Chào buổi sáng, chủ nhân!”

“Chào buổi sáng, 0520, anh ấy tỉnh chưa?”

“Tỉnh rồi ạ, chủ nhân muốn vào sao?”

“Ừm.”

0520 lui ra cửa, để Dung Hề tiến vào.

Tần Tinh Lan vừa mới rửa mặt xong, trước trán còn dính nước. Trải qua một khoảng thời gian, tóc đã cắt lại dài hơn một chút, trông càng tự nhiên đẹp mắt.

Tần Tinh Lan nhìn cậu, ánh mắt vẫn dịu dàng như trước: “Chào.”

“Chào, anh ngủ ngon không?” Dung Hề đưa tay về phía hắn cười, sáng sớm lại ngọt ngào như vậy, trong lòng Tần Tinh Lan lại mềm nhũn, khóe môi kìm lòng không đậu vểnh lên: “Cũng được.”

“Vậy thì tốt rồi, à, cái này cho anh.”

Ánh mắt dừng trên hộp gỗ trong tay Dung Hề, mặc dù đóng nắp, nhưng dựa theo ngũ giác của Tần Tinh Lan, vẫn có thể cảm giác rõ ràng bên trong tản mát ra mùi hạt dẻ nhàn nhạt.

“Đây là cái gì?” Biết rõ còn cố hỏi.

“Hương liệu cao cấp. Lần đầu tiên tôi làm, anh thử xem hiệu quả thế nào.” Dung Hề nói xong lại đưa cái hộp trong tay tới trước mặt Tần Tinh Lan.

Lúc này Tần Tinh Lan nhận lấy, đặt ở dưới mũi nhẹ nhàng ngửi một cái: “Rất thơm, cám ơn.”

Ngoài hương hạt dẻ, còn có hương mật đào ngọt ngào.

Dung Hề lắc đầu: “Không cần khách sáo, anh thử rồi nói cho tôi biết hiệu quả, chờ anh phản hồi đó.”

“Được.”

Tiểu thư tính toàn bộ quá trình không nhắc tới bồi dưỡng linh thực, chế tác hương liệu khó khăn cỡ nào, ôn nhu săn sóc không tổn thương một chút lòng tự tôn của hắn, càng sẽ không mang đến áp lực cho hắn.

Một tiểu thư tính như vậy, làm sao hắn có thể không thích.

Tốt đẹp của cậu, hắn đều ghi nhớ tất cả.

Sau này hắn sẽ trả lại thật tốt.

“Vậy tôi đi chuẩn bị điểm tâm.”

Dung Hề cảm thấy càng ở lại cậu lại muốn đỏ mặt, vội vàng tìm lý do rời đi.

Nhìn theo tiểu thư tính rời đi, Tần Tinh Lan nhếch khóe môi, cười rụt rè lại đẹp mắt.

Trong nháy mắt rũ mắt xuống, đối mặt với màn hình hiển thị 0520 ngẩng lên: “…”

Mím môi: “Cậu thấy gì?” 

0520 cúi đầu giả vờ tự nhiên: “0520 cũng sẽ chuẩn bị bữa sáng.”

Nhân tiện, nói với chủ nhân của tôi về sư tử lớn đêm qua.

Thanh âm loli chấm dứt, 0520 bước chân ngắn rời đi.

Tần Tinh Lan buông cái hộp gỗ trong tay xuống, sư tử lớn đi đến bên cạnh hắn, dùng đầu to cọ hắn, thúc giục hắn nhanh chóng dùng hết.

“Không vội.”

Dung Hề nhìn 0520 đi vào, cười nói: “0520 chúng ta làm cơm cuộn nha?”

“Được ạ, chủ nhân.” 0520 đi qua, giẫm lên ghế, bổ sung chênh lệch chiều cao, thuận tiện nói: “Chủ nhân, tối hôm qua sư tử lớn ôm cậu lên giường nha!”

Dung Hề đang vo gạo dừng lại, tuy rằng trong lòng nghĩ đến loại khả năng này, nhưng chính tai nghe được vẫn cảm thấy có chút ngượng ngùng.

“Thì ra là như vậy à!”

“Đúng vậy, 0520 có quay video nhỏ, chủ nhân cậu muốn xem không?”

Dung Hề không lập tức mở miệng, bởi vì lúc này trong lòng cậu đang đấu tranh. Cậu cảm thấy mình sau khi xem qua, có thể sẽ càng ngượng ngùng, nhưng nếu không nhìn, có lẽ hôm nay cũng sẽ không tốt.

“Vậy phiền 0520 phát cho tôi xem một chút được không?”

“Được thưa chủ nhân!”

0520 xoay người, từ màn hình hiển thị của nó xuất hiện một chùm tia sáng, hình ảnh ba chiều đêm qua liền xuất hiện trước mắt cậu.

Dung Hề lẳng lặng nhìn hình ảnh ba chiều, từ lúc Tần Tinh Lan vào phòng, đến khi đi tới bên cạnh cậu, lại đến lúc ôm lấy cậu. Cậu theo bản năng nhúc nhích, làm cho hai má cậu nóng lên, theo thời gian trôi qua, Tần Tinh Lan đặt cậu lên giường, ngay sau khi cậu cho rằng đối phương làm xong tất cả, sẽ xoay người rời đi, Alpha ngồi xổm xuống. Từ góc độ ghi hình của 0520, nhìn không rõ vẻ mặt lúc này của Tần Tinh Lan, lại nhìn thấy hắn vươn ngón tay, nhẹ nhàng chạm vào cánh môi cậu.

Dung Hề theo bản năng mím môi, phảng phất trên đó còn lưu lại xúc cảm ấm áp.

Ý thức được mình vừa làm gì, cả người đều có chút không tốt lắm, nhưng một giây sau, lông mi đen dài khẽ run lên, cậu vậy mà ngậm ngón tay đối phương…

Khi hình ảnh ba chiều kết thúc, Dung Hề rót cho mình một ly trà thảo dược để giải nhiệt.

0520 đứng trên một chiếc ghế nhỏ, quay màn hình hiển thị về phía cậu: “Chủ nhân, khuôn mặt của cậu rất đỏ nha!” 

Dung Hề lúc này không muốn nói chuyện.

Lúc Tần Tinh Lan đẩy cửa tiến vào thì nhìn thấy Dung Hề mặt đỏ bừng, trong tay cầm ly trà, ánh mắt trầm xuống: “Sao mặt lại đỏ như vậy, sinh bệnh sao?”

Vừa mới uống trà thảo dược hạ nhiệt độ, giờ lại tăng lên.

“Tôi không bị bệnh, thật sự đó.”

Tần Tinh Lan nhìn về phía 0520, Dung Hề cũng theo bản năng nhìn qua.

0520 nhìn cậu lại nhìn Tần Tinh Lan, từ trên ghế nhỏ đi xuống, cất chân đi tới cửa: “Ừm, chủ nhân không bị bệnh, 0520 muốn đi bổ sung điện, sư tử lớn anh đến giúp chủ nhân đi!”

Nói xong liền rời đi.

Dung Hề chống lại ánh mắt Tần Tinh Lan, chột dạ quay đầu lại: “Bữa sáng ăn cơm cuộn được không?”

“Được.” Tần Tinh Lan không truy hỏi chuyện đỏ mặt của cậu, sau khi đi vào thì rửa tay: “Tôi làm gì đây?”

“Hạt ngô trộn với nước sốt salad.”

“Được.”

Tần Tinh Lan nghe lời cậu mà làm, Dung Hề đứng bên cạnh nhìn hắn: “Đêm qua, cám ơn anh.”

“Ừm.” Động tác trên tay Tần Tinh Lan vẫn chưa dừng lại, ngay khi Dung Hề cho rằng chuyện này đã qua, Alpha bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn lại, trong đôi mắt màu xanh biếc mang theo nghiêm túc: “Vừa rồi chỉ vì chuyện này mà mặt đỏ sao?”

Bàn tay cầm ly trà nhất thời căng thẳng, trái tim phảng phất như bị điện giật tê dại.

Cậu lung tung gật đầu, xoay người uống sạch trà thảo dược trong ly, ra vẻ tự nhiên tìm chà bông và lòng đỏ trứng muối để đựng vào trong chén. Trong mắt Tần Tinh Lan ánh lên ý cười, săn sóc không tiếp tục đề tài này, nhưng phản ứng thẹn thùng của tiểu thư tính cũng đủ để hắn hồi tưởng thật lâu.

Cơm cuộn rất dễ làm, lấy cơm ra khỏi nồi, Tần Tinh Lan đeo găng tay, không để Dung Hề động thủ, chỉ để cậu từ bên cạnh chỉ đạo.

Cơm trắng trải phẳng lên rèm trúc, sau đó trải lòng đỏ trứng muối đã nghiền nát, phía trên đặt dưa chuột mát lạnh cắt lát, cuối cùng rắc chà bông, rồi cuộn lại.

Sau khi cuộn xong, cắt làm đôi và đặt nó vào đĩa.

Cùng một ly sữa đậu nành nóng, bữa sáng đơn giản và ngon miệng đã hoàn thành.

Khi họ ngồi xuống và thưởng thức bữa sáng, bầu không khí đã trở lại sự ấm áp và hài hòa như quá khứ.

0520 thò đầu to nhìn vào bên trong, vụng trộm chụp một màn này lại.

Ăn sáng xong, Dung Hề chuẩn bị lên mạng mua đồ.

Sau khi tạm biệt Tần Tinh Lan trở về phòng, dựa theo thói quen ngày xưa tưới nước cho nhóm linh thực từ thấp đến cao, mới đăng nhập quang võng.

Đồ muốn mua có chút nhiều. Đầu tiên nguyên liệu nấu ăn trong nhà không đủ, tiếp theo là tấm ván phòng ấm đã đến, phần cơ bản còn lại cậu cần mua là một người máy phụ trách xây dựng. Tuy rằng phương diện này cậu có thể thuê công ty chuyên nghiệp đến làm, nhưng cảm thấy Tần Tinh Lan hẳn là không hy vọng có người ngoài xuất hiện ở nhà. Hơn nữa sau này chuyện như thế này chỉ sợ cũng sẽ không ít, cho nên mua hai người máy phương diện này cũng tương đối thực dụng, cuối cùng chính là phải bổ sung một ít quần áo mùa đông.

Áo bông Alpha cũng không dày, bởi vì Alpha bản thân cũng chịu lạnh rất tốt, Dung Hề chủ yếu chỉ chọn một ít kiểu dáng đẹp mắt.

Cậu xem qua tủ quần áo của Tần Tinh Lan, phần lớn đều là quân phục, rất ít thường phục, dù có cũng rất cũ.

Kỳ thật có đôi khi cậu cũng không rõ, dựa theo thân phận Nguyên soái của Tần Tinh Lan, Đế quốc trợ cấp cũng sẽ không ít, vì sao hắn lại gặp khó khăn như vậy?

Sư tử lớn tiên sinh lớn lên đẹp như vậy, đen, trắng, nâu, lam, làm sao bây giờ, cậu cảm thấy ngay cả màu hồng cũng rất thích hợp với hắn.

Áo khoác dáng dài, áo khoác gió, áo khoác ngắn, áo sơ mi, áo thun, v.v. cùng màu sắc cũng được ^ – ^.

Chọn xong những thứ này, Dung Hề lại bổ sung cho Tần Tinh Lan một bộ vớ đủ loại màu sắc, còn có giày ống cao, giày ngắn, giày da, cùng với dép lê trong nhà cũng mua luôn.

Mua xong mấy thứ này, ánh mắt Dung Hề rơi vào đồ lót. Cậu cảm thấy đồ lót thường xuyên thay đổi cũng là rất cần thiết, hơn nữa lần trước khi 0520 giúp sư tử lớn thay quần áo, còn hủy một cái quần lót của đối phương, hiện tại bồi thường cho hắn cũng là chuyện nên làm.

Bị lý do này thuyết phục Dung Hề lại mua quần lót cho Tần Tinh Lan. Bởi vì không biết size, chỉ dựa vào cảm giác nên cậu mua size trung bình và size lớn, trong lòng nghĩ nếu Tần Tinh Lan không mặc được, cậu còn có thể mặc.

Ý tưởng này làm cho cậu có một chút xấu hổ.

Đóng gói thanh toán mấy thứ này xong, cậu ngẩng đầu lên nhìn thấy trên tủ quần áo của cửa hàng vậy mà có sợi len.

Cậu vốn định mua cho Tần Tinh Lan mấy thứ này, bây giờ nhìn thấy những sợi len này, cậu cảm thấy không có quà tặng nào tốt hơn tự mình làm.

Hơn nữa có sợi len cậu còn có thể đan áo len cho các thành viên trong nhà mặc.

Vì vậy, sau khi giải quyết một đống lớn các mặt hàng, cậu lại mua một đống len.

Cuối cùng để lại địa chỉ, chờ giao hàng tận nhà.

Sau khi quét hàng trên mạng, nhìn tài khoản giảm một nửa, Dung Hề cũng không đau lòng, dù sao cậu kiếm tiền chính là để xài một cách vui vẻ.

Sau khi cậu rời khỏi quang võng, bỗng nhiên ngửi được trong không khí tản ra mùi hạt dẻ thơm ngát, trong lòng căng thẳng.

Đứng lên đẩy cửa đi ra ngoài, đi tới trước cửa phòng Tần Tinh Lan.

**********************

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store