ZingTruyen.Store

Xiaohiyyih Danh Thuc





shen xiaoting x huening bahiyyih
lowercase, shortfic.
cảm hứng từ music video đánh thức mùa xuân - iris.
rất nên đọc chú thích ở cuối trước tiên.
_


nắng xuân lợt lạt và trắng xóa.

nắng rơi xuống giỏ sương, loang lổ thêu nên bao bức tranh cũng trắng xóa theo. đẩy áp lực lên cánh những con chuồn chuồn dậy sớm nhất, mà vội mang nắng về kịp xua cơn mưa phùn dai dẳng. gió ngân vang. giữa đất trời. để vạn vật bừng tỉnh trong niềm tin yêu của Chúa. niềm hối tiếc vùi những giấc mộng.

trong lời hát của bản thân. đối với huening bahiyyih là vậy.

em thức dậy. trong phím piano nhạy vì đàn chưa tắt. co rúm người khi cánh tay đè lên hai nốt gần nhau. chúng thốt vang cùng lúc. làm nhàu nhĩ cả đống giấy chép nhạc trên đầu. bọc lấy em là màu trắng trơn của chăn bông dưới lưng. và vào lúc nhận lấy tờ báo mới ngoài hiên cửa với tựa "xuân đang khẽ ghé sang", em biết nó chẳng còn cần thiết.

nhành hồng trắng đơn độc trên bàn ăn rũ rượi. bâng khuâng. chả đem lại chút hơi xuân ướp đượm trong không khí thành vật hữu hình nào. nắng mai sà xuống nửa căn nhà, tán loạn qua ly thuỷ tinh. còn em đang cố với tới mùa xuân.

tiếng chuông báo thức giật phăng khối óc. lơ lửng. có lẽ bahiyyih cũng cảm nhận được xuân mới nên đã mở mắt sớm.








tiếng chuông gió run bần bật. trong veo cái tàn lửa lành lạnh vấn vương vài điều cũ kĩ.

shen xiaoting gỡ xuống hết tất thảy những mảnh ghi chú suốt ba tháng qua dành cho cửa tiệm. xếp chồng vuông vức vào hộp.

idavoll*, sự lựa chọn của những lưới giấc mơ và chuông gió. chưa mở cửa hẳn, khi thành phố vẫn chìm trong vị sóng trào mằn mặn, màu vàng của gạch lát.

cửa cuốn mở đủ để biết rằng chẳng ai sẽ bị kẹt hay cần đến một cái lốp dự phòng mới vào được và chẳng có cái xe packard đời 1938 nào cả**.

hôm nay, điểm rơi của ngày đầu tiên vào mùa xuân.

nghĩa là nàng sẽ phải xuất hiện sớm ở tiệm để tháo đồ trang trí giáng sinh. cả đống ghi chú xinh đẹp của những vị khách ít ỏi mùa đông.

vốn thế, cái đang tồn tại duy nhất trong nàng là hình ảnh một vài bước chạy nơi rừng sâu rồi vụt tắt. xiaoting đang cố nhớ về giấc mơ đêm qua mà quên rằng bản thân đang đứng giữa cả ngàn cây số mắt của lưới giấc mơ. thứ sẽ gạn đi mọi giấc mơ xấu.








nhưng khu rừng vẫn còn đó, khu rừng mà bahiyyih đã thoát ra từ lâu.

em biết tổ ấm nghiêng ngả không còn chứa nổi mối tơ cứ ngày càng rối rắm trong đầu nữa.

từng được nghe, rằng thế giới của trẻ con là những điều dưới mặt đất. người lớn, luôn vô thức đưa đôi mắt lên cả bầu trời mênh mang. luôn ngước lên và nhắc những đứa trẻ rằng phải ngước lên. thế giới của con, những điều con muốn có đều nằm ở trên kia. say giấc nồng cùng Người. nhưng rồi chỉ một hòn đá lăn. một bông hoa dại phấp phới. sẽ khiến đám trẻ lại nhìn xuống dưới chân, vô tư quan sát thế giới của mình.

huening bahiyyih từng có những ngày chỉ nhìn xuống để xác nhận. song em đâu thấy gì. không một hòn đá. không một cánh hoa. chỉ có những bước chân vội vã đang chạy đuổi với mùi khói xe phồn thịnh. bỏ lại em chậm rãi giữa dòng xối âm thanh hỗn độn. buộc em lại nhìn thẳng. nhìn lên. để cố đuổi kịp.








bởi xiaoting lo cánh cửa cuốn sẽ nhanh hơn nàng. nên vội vã quay lại sau quầy. dù biết sẽ chẳng có vị thần nào ngã xuống sớm thế này. khi tận thế chắc chắn còn chưa bắt đầu.

có mùi cỏ non gượng mình ghé chơi. vờn bụi hồng leo hoang dại, hẫng xuống giọt sương trên cành lá.








huening bahiyyih bắt được giọt chảy ấy. từ trên cánh tay. em rùng mình vì cái lạnh cả đêm dài đang thấm dần trên người.

ánh tà đỏ lòm gói trọn cánh hồng hờ hững. buông dần trong mắt em. vươn ra vồ lấy em.

bahiyyih không muốn đứng lặng trước cửa idavoll. vô nghĩa với giàn hoa leo đầy rẫy khắp con đường. với vị cà phê sữa tan đắng nghét trong cổ họng.

đúng rồi. một cái lưới giấc mơ. biết đâu nó sẽ bắt được cái cảm hứng mà đến người nghệ sĩ còn bị ruồng rẫy. bỏ quên.

em là vị thần đầu tiên trong ngày trở về vùng thảo nguyên xinh đẹp an yên.

em đánh thức muôn loài. tái sinh trong sắc vàng, suối tóc nàng freya***.

rồi đột ngột. shen xiaoting thấy bản thân dần mọc ra hai cái sừng cứng cắp. râu dưới cằm và mũi dài ra. cơ thể biến lớn với lớp gân xanh sậm dưới da. nhưng chưa đủ sánh bằng vẻ uy nghiêm của một chúa tể yêu tinh sẵn sàng đánh cắp chiếc búa để được cầm tay vị thần sắc đẹp trong lễ cưới****. si cuồng. ngu ngốc.

"lần sau đừng nhìn đám hoa lâu thế, chúng không chết trong mắt em thì cũng là chị thôi"

em nhíu mày trước lời tán tỉnh thả trôi nhẹ tênh của nàng. đó không phải thái độ khó chịu. chúa ơi. vì tò mò, nghi ngờ, còn giờ thì nàng đang dè chừng mất rồi.

"chúng trông có sức sống hơn chị nhiều"

và hơn cả nhành hoa hồng trắng lụi dần trong căn bếp nhà em. huening bahiyyih vụng về sửa chữa thái độ, rộng lượng ban cho người vừa tán tỉnh mình nụ cười đầu tiên trong ngày.

em lướt qua tấm lưới giăng trên đầu, treo đầy lưới giấc mơ và vài chiếc chuông gió thuỷ tinh. những chiếc lưới giấc mơ không còn được uốn từ cành liễu hay đan bằng các loại dây leo thực vật. chúng hoặc cả cửa tiệm này. thơm mùi gỗ thông rộn rã. chín muồi. sộc lên sau cơn mưa chỉ đủ làm ẩm đất.

bahiyyih chọn được cái mắt lớn. màu nâu. một dây lông vũ đính đá duy nhất.

"có giấc mơ xấu nào làm phiền em ư?"

"không hẳn, em chỉ muốn giữ lại những điều tốt đẹp thôi"

như tiếng sóng sôi cuộn vào bờ vỡ tan. tiếng chim sơn ca quanh toà lâu đài cao ngút. tiếng lá cựa mình trong rừng đêm. đối với em, đó là những điều tốt nhất. khiến mắt em mỗi lần nghĩ đến đều rực rỡ.

hỡi Người trên cao, quả thật biết cách dỗ ánh sáng rực rỡ xuyên tim nàng ấy dịu đi.

mưa xuân có mùi của ấm trà nóng để nguội.

dặm lên, tắt đi cái nắng trắng xoá. độ vào xuân, cơn mưa mới đem lại màu chỉ dệt tươi mới, thêu tiếp bức tranh thích hợp để treo trên lò sưởi.

gió rít lồng lộng, huening bahiyyih không mang ô.

nàng chới với trong biển mắt em, dễ dàng thu về sự lúng túng.

"chị có thể cho em mượn ô nếu cần đi về ngay"

tiếng chuông gió ngân liên tục đánh thức em trước cả nàng. hoặc do mùi súp rau củ và bánh mì lẫn trong ngọc trời tràn khoang mũi.

"em sẽ trả lại sớm nhất"

bahiyyih nhận lấy đặc ân từ vùng đất chứa những sinh mệnh cuối cùng.

còn xiaoting mắc kẹt ngoài khung cửa sổ, màu xanh của cái ô lấp ló. nàng vẫn chưa biết tên của vị nữ thần không hứng thú với những câu tán tỉnh vừa rồi.


_


*idavoll, tên cửa tiệm, lấy từ tên của thảo nguyên lộng lẫy, nơi các vị thần Bắc Âu còn sót lại sau tận thế trở về.
**một chi tiết trong cuốn sự im lặng của bầy cừu, và trên chiếc packard 1938 sau cánh cửa kẹt cứng là xác người.
***freya, nữ thần sắc đẹp trong thần thoại Bắc Âu.
****thrym, chúa tể yêu tinh vì muốn cưới freya đã đánh cắp búa của thor và bị trừng phạt bằng cái chết.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store