X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg1 Tg4
CHƯƠNG 0178: CHÓ CON TA NHẶT ĐÚNG LÀ BỆNH KIỀU HAI MẶT 40EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mẹ con nhà họ Trình cho tới bây giờ đều chưa từng thấy người có thể đột nhiên xuất hiện.Đêm trăng sáng sao thưa, Tư Căng đối với bọn họ tới nói, giống như quỷ mị, tuyên cáo kết thúc sinh mệnh.Mẹ Trình ngược Tư Căng nhiều nhất ngay lập tức siết chặt tay hai con gái, run giọng hỏi thăm:"Sở Sở, Diệu Diệu, là mẹ sản sinh ảo giác sao? Tại sao mẹ nhìn thấy Trình Tư Căng, nó không phải là nên ở thành phố Hạ sao? Nơi này là thành phố Giang a!"Trình Sở Sở và Trình Diệu Diệu cũng bị dọa sợ đến không nhẹ.Các cô co rúm lại nhìn chằm chằm vào Tư Căng, thậm chí dùng tay véo cánh tay của mình.Véo đỏ rồi, đau ra nước mắt, mới rốt cục tin tưởng đây không phải là mơ.Trình Diệu Diệu trước hết phản ứng kịp:"Mẹ, thật sự là Trình Tư Căng, đây không phải là ảo giác, nó thật sự đột nhiên xuất hiện! Trình Tư Căng nó không phải là người! Chúng ta chạy mau, chạy mau a!"Ba người dìu nhau đứng lên, mang hoảng sợ vô tận, nghĩ muốn mau chóng thoát khỏi ác mộng này.Không biết làm sao, Tư Căng đã bày một đạo kết giới.Bọn họ giống như bị một bức tường vô hình ngăn chặn, như thế nào cũng ra không được.Chỉ có thể liều mạng của đụng "Bức tường", kêu rên, xin giúp đỡ.Thế nhưng, ngoại trừ Tư Căng, không có bất kỳ người nào có thể nhìn thấy bọn họ, cũng không có bất kỳ người nào có thể nghe bọn họ la lên.Bọn họ chỉ có thể nhịn đứng ngẩn ngơ ở tại chỗ, mặc cho sợ hãi thật lớn bao phủ."Yêu Nhi."Tư Căng dùng thần thức hạ lệnh:"Mở ra toàn bộ hình ảnh nguyên chủ chịu khổ khi còn bé, phóng ở trên màn ảnh lớn, từng lần một phát cho bọn họ! Yên tâm, ta bố trí một kết giới thời gian, bảo đảm chỗ này một năm, bên ngoài một giây. Để cho bọn họ dán mắt lỗi lầm quá khứ của mình, dán mắt đến tinh thần thất thường.[được được, này đơn giản ~] Tiểu Yêu tức khắc nâng chân chó nhỏ đáng yêu lên, phóng to màn hình màu xanh lam huyền bí, trình tuổi thơ bi thảm của nguyên chủ 360 độ không góc chết ở trước mặt ba người này.Bọn họ nhìn thấy mẹ Trình đánh gãy xương sống mũi củ Tư Căng nhỏ, còn vẫn như cũ điên rồi vậy, không biết ngừng tay.Bọn họ nhìn thấy Trình Diệu Diệu tìm đám người đánh Tư Căng nhỏ, còn muốn chụp ảnh lưu niệm, trở về chia sẻ vui sướng với mẹ và chị gái.Bọn họ nhìn thấy Trình Sở Sở bởi vì cãi nhau với chồng trước, vừa về tới nhà, liền trực tiếp úp chén nát ở trên đầu Tư Căng nhỏ, Tư Căng nhỏ máu tươi chảy ròng, còn nhịn không dám khóc. Bởi vì một khóc, thì sẽ lần thứ hai bị đánh.Tiểu Yêu nhìn những thứ này, lương thực trong miệng càng nhai càng dùng sức.[đại nhân, loại người cặn bã này thì không xứng tiếp tục tồn tại!]"Cho nên a."Tư Căng dùng cây mây vì bản thân mình dệt thành một cái ghế, ngồi xuống, thích ý thưởng thức vẻ mặt tan vỡ đến mức tận cùng mẹ con ba người.Tiểu Yêu nhai xong một túi thức ăn cho chó, cẩn thận từng li từng tí nói:[đại nhân, có chuyện tôi không biết có nên nói với ngài hay không.]"Nói đi."[vậy tôi nói ngài không thể tức giận a ~]"Ừm, không giận."Tiểu Yêu thở phào nhẹ nhõm.Từ lúc thần lực đại nhân dần dần khôi phục tới nay, tính tình càng ngày càng tốt rồi.Đỉnh thật a đỉnh thật!Vì vậy, chú chó nhỏ hệ thống lấy hết dũng khí mở miệng: [tôi thu thập một mảnh hồn phách của cảnh sát trưởng.]Sắc mặt Tư Căng tức khắc thay đổi rồi: "Cái gì?"Tiểu Yêu xù lông: [tôi tôi tôi... Ý tứ của tôi là nói, tôi ở lúc ngài nổ cục cảnh sát thiên thần, phát hiện cảnh sát trưởng có một hồn bỏ chạy rồi, cho nên liền thu thập lên nghĩ muốn giao cho ngài, tuyệt đối không có ý tứ muốn cứu hắn...]"Phải không? Làm không tệ a." Ánh mắt Tư Căng lấp lánh: "Ở đâu?"[khóa ở không gian hệ thống của tôi, tôi tìm cho ngài a!]Tiểu Yêu vươn hai chân chó ngắn ngủi, từ trong không gian hệ thống một mớ dây rối của mình, bới hồn phách của cảnh sát trưởng ra.Chính nó dùng hệ thống làm một lồng sắt nhỏ, co rút hồn phách cảnh sát trưởng lại cỡ thành móng tay, vừa lúc có thể một móng vuốt ngăn chặn.Tư Căng nhận lấy lồng sắt nhỏ kia đặt ở lòng bàn tay, nụ cười tươi đẹp đẹp mắt:"Lúc ở ngục giam thiên thần, ta từng nghiên cứu qua một trận pháp. Có thể để cho hồn phách mỗi ngày chịu dằn vặt vạn dao lăng trì một lần, còn làm sao cũng không chết được. Thì tính là ngày đầu tiên chết rồi, vừa qua mười hai giờ ban đêm, vẫn như cũ sẽ khôi phục như cũ, lần thứ hai chịu dằn vặt. Ta cảm thấy này dùng đến trên người cảnh sát trưởng không tệ, ngươi cảm thấy thế nào?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Mẹ con nhà họ Trình cho tới bây giờ đều chưa từng thấy người có thể đột nhiên xuất hiện.Đêm trăng sáng sao thưa, Tư Căng đối với bọn họ tới nói, giống như quỷ mị, tuyên cáo kết thúc sinh mệnh.Mẹ Trình ngược Tư Căng nhiều nhất ngay lập tức siết chặt tay hai con gái, run giọng hỏi thăm:"Sở Sở, Diệu Diệu, là mẹ sản sinh ảo giác sao? Tại sao mẹ nhìn thấy Trình Tư Căng, nó không phải là nên ở thành phố Hạ sao? Nơi này là thành phố Giang a!"Trình Sở Sở và Trình Diệu Diệu cũng bị dọa sợ đến không nhẹ.Các cô co rúm lại nhìn chằm chằm vào Tư Căng, thậm chí dùng tay véo cánh tay của mình.Véo đỏ rồi, đau ra nước mắt, mới rốt cục tin tưởng đây không phải là mơ.Trình Diệu Diệu trước hết phản ứng kịp:"Mẹ, thật sự là Trình Tư Căng, đây không phải là ảo giác, nó thật sự đột nhiên xuất hiện! Trình Tư Căng nó không phải là người! Chúng ta chạy mau, chạy mau a!"Ba người dìu nhau đứng lên, mang hoảng sợ vô tận, nghĩ muốn mau chóng thoát khỏi ác mộng này.Không biết làm sao, Tư Căng đã bày một đạo kết giới.Bọn họ giống như bị một bức tường vô hình ngăn chặn, như thế nào cũng ra không được.Chỉ có thể liều mạng của đụng "Bức tường", kêu rên, xin giúp đỡ.Thế nhưng, ngoại trừ Tư Căng, không có bất kỳ người nào có thể nhìn thấy bọn họ, cũng không có bất kỳ người nào có thể nghe bọn họ la lên.Bọn họ chỉ có thể nhịn đứng ngẩn ngơ ở tại chỗ, mặc cho sợ hãi thật lớn bao phủ."Yêu Nhi."Tư Căng dùng thần thức hạ lệnh:"Mở ra toàn bộ hình ảnh nguyên chủ chịu khổ khi còn bé, phóng ở trên màn ảnh lớn, từng lần một phát cho bọn họ! Yên tâm, ta bố trí một kết giới thời gian, bảo đảm chỗ này một năm, bên ngoài một giây. Để cho bọn họ dán mắt lỗi lầm quá khứ của mình, dán mắt đến tinh thần thất thường.[được được, này đơn giản ~] Tiểu Yêu tức khắc nâng chân chó nhỏ đáng yêu lên, phóng to màn hình màu xanh lam huyền bí, trình tuổi thơ bi thảm của nguyên chủ 360 độ không góc chết ở trước mặt ba người này.Bọn họ nhìn thấy mẹ Trình đánh gãy xương sống mũi củ Tư Căng nhỏ, còn vẫn như cũ điên rồi vậy, không biết ngừng tay.Bọn họ nhìn thấy Trình Diệu Diệu tìm đám người đánh Tư Căng nhỏ, còn muốn chụp ảnh lưu niệm, trở về chia sẻ vui sướng với mẹ và chị gái.Bọn họ nhìn thấy Trình Sở Sở bởi vì cãi nhau với chồng trước, vừa về tới nhà, liền trực tiếp úp chén nát ở trên đầu Tư Căng nhỏ, Tư Căng nhỏ máu tươi chảy ròng, còn nhịn không dám khóc. Bởi vì một khóc, thì sẽ lần thứ hai bị đánh.Tiểu Yêu nhìn những thứ này, lương thực trong miệng càng nhai càng dùng sức.[đại nhân, loại người cặn bã này thì không xứng tiếp tục tồn tại!]"Cho nên a."Tư Căng dùng cây mây vì bản thân mình dệt thành một cái ghế, ngồi xuống, thích ý thưởng thức vẻ mặt tan vỡ đến mức tận cùng mẹ con ba người.Tiểu Yêu nhai xong một túi thức ăn cho chó, cẩn thận từng li từng tí nói:[đại nhân, có chuyện tôi không biết có nên nói với ngài hay không.]"Nói đi."[vậy tôi nói ngài không thể tức giận a ~]"Ừm, không giận."Tiểu Yêu thở phào nhẹ nhõm.Từ lúc thần lực đại nhân dần dần khôi phục tới nay, tính tình càng ngày càng tốt rồi.Đỉnh thật a đỉnh thật!Vì vậy, chú chó nhỏ hệ thống lấy hết dũng khí mở miệng: [tôi thu thập một mảnh hồn phách của cảnh sát trưởng.]Sắc mặt Tư Căng tức khắc thay đổi rồi: "Cái gì?"Tiểu Yêu xù lông: [tôi tôi tôi... Ý tứ của tôi là nói, tôi ở lúc ngài nổ cục cảnh sát thiên thần, phát hiện cảnh sát trưởng có một hồn bỏ chạy rồi, cho nên liền thu thập lên nghĩ muốn giao cho ngài, tuyệt đối không có ý tứ muốn cứu hắn...]"Phải không? Làm không tệ a." Ánh mắt Tư Căng lấp lánh: "Ở đâu?"[khóa ở không gian hệ thống của tôi, tôi tìm cho ngài a!]Tiểu Yêu vươn hai chân chó ngắn ngủi, từ trong không gian hệ thống một mớ dây rối của mình, bới hồn phách của cảnh sát trưởng ra.Chính nó dùng hệ thống làm một lồng sắt nhỏ, co rút hồn phách cảnh sát trưởng lại cỡ thành móng tay, vừa lúc có thể một móng vuốt ngăn chặn.Tư Căng nhận lấy lồng sắt nhỏ kia đặt ở lòng bàn tay, nụ cười tươi đẹp đẹp mắt:"Lúc ở ngục giam thiên thần, ta từng nghiên cứu qua một trận pháp. Có thể để cho hồn phách mỗi ngày chịu dằn vặt vạn dao lăng trì một lần, còn làm sao cũng không chết được. Thì tính là ngày đầu tiên chết rồi, vừa qua mười hai giờ ban đêm, vẫn như cũ sẽ khôi phục như cũ, lần thứ hai chịu dằn vặt. Ta cảm thấy này dùng đến trên người cảnh sát trưởng không tệ, ngươi cảm thấy thế nào?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store