X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg1 Tg4
CHƯƠNG 0133: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 40EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng lái xe dự phòng của Thích Lâm Uyên đi, trước tiên dựa vào Tiểu Yêu tìm thấy được vị trí của Tiền Nham.Lúc đó, Tiền Nham đang ở kho hàng trong lòng đất tiệm thuốc lá của mình, dương dương đắc ý đếm "hàng hóa" ông ta mới nhận được.Mấy thứ này, lại có thể giúp ông ta kiếm một khoản lớn.Thích Lâm Uyên không đồng ý lại thế nào?Ông ta như cũ có thể thông qua con đường của mình lấy được hàng, như cũ có thể kiếm đầy chậu đầy bát.Đến lúc đó, ngộ nhỡ cục diện hòa bình bị đánh vỡ, ông ta còn có thể sẽ nhìn thấy Thích Lâm Uyên đưa tang chứ!Ngẫm lại cũng rất thoải mái.Bỗng nhiên, cửa kho hàng giật giật.Tiền Nham lúc này thu lại ý cười, cảnh giác quay đầu lại, thấy Tư Căng đạp bước mà đến.Thiếu niên chỉ biết hát hí khúc ngâm bài ca trong ấn tượng của ông ta, lúc này, toàn thân đều tràn ngập một luồng cảm giác áp bách âm u lạnh lẽo đến mức tận cùng.Mỗi khi đi một bước, đều bao hàm sát ý vô tận.Tiền Nham bỗng nhiên không có lý do sinh ra vài phần hoảng loạn:"Bùi Tư Căng, cậu làm sao tìm đến nơi này?! Cậu tới làm cái gì?! Cậu đừng tới đây, đừng tới đây!!!"Thế nhưng, thiếu niên cháy lên sát ý làm sao sẽ vì vậy dừng lại?Cậu nhanh chóng đi tới trước mặt Tiền Nham, một tay bóp chặt cổ ông ta.Cảm giác bức người hít thở không thông trong nháy mắt kéo tới.Tiền Nham bất chấp tất cả giãy giụa, giống như điên rồi đi bóp tay Tư Căng.Tư Căng ngại ông ta phiền, thẳng thắn phóng ra thần lực bóp nát tất cả các đốt ngón tay có thể động của ông ta, cuối cùng, chặt chẽ che miệng ông ta lại.Sau đó, thiếu niên giống như quỷ mị ở lòng bàn tay trái ngưng tụ ra một điểm pháo bông.Đường rãnh má nhàn nhạt bị ánh lửa tôn lên, cũng ra vài phần cảm giác âm trầm."Ông chủ Tiền, ông nhìn xem, đoàn lửa này mạnh bao nhiêu, mới có thể đốt toàn bộ đống đồ vật hại người ở tầng hầm này của ông? Như vậy?"Nói, ngọn lửa trong lòng bàn tay so với lúc trước lớn một vòng."Như vậy?"Ngọn lửa tiếp tục lớn lên."Hay là như vậy chứ?"Cuối cùng, đoàn lửa kia bị Tư Căng vô hạn phóng to, ánh lửa thật lớn gần như muốn cháy đến nóc nhà của tầng hầm.Tiền Nham bị dọa sợ đến hai mắt trống rỗng, cả người không khống chế được trực tiếp co quắp, khóe môi cũng không tự chủ tràn ra bọt mép.Thừa dịp trước khi ông ta bất tỉnh, Tư Căng hất tay đánh ngọn lửa về phía kia từng cái rương gỗ chồng chất thành núi một kia.Lửa múa thành rắn bạc, rất nhanh liền cắn nuốt toàn bộ tầng hầm.Lúc đi, Tư Căng bày xuống một đạo kết giới, phong tỏa toàn bộ thể khí tai hại do bùng cháy sản xuất ra tiêu hủy, dùng đề phòng nó sẽ thương tổn đến người khác.Rồi sau đó, mang Tiền Nham đi ra, một tay ném người còn hôn mê bất tỉnh vào trong xe.Rồi sau đó, nhanh chóng lái xe đến văn phòng tiểu đội chỗ Bùi Chí.Cậu tựa vào trên ghế phụ lái, âm thầm quan sát ngoài cửa.Rất nhanh, liền nhìn thấy rồi Bùi Chí tan làm.Sau khi phong tỏa mục tiêu, ý cười khóe môi cậu sâu hơn.Xuống xe, thô bạo kéo Tiền Nham hôn mê bất tỉnh lên, lại hết sức ưu nhã từng bước một đi về phía người đàn ông trung niên tạm biệt với đồng nghiệp kia.Tư Căng chờ chính là hiện tại.Chờ chính là gặp mặt với kẻ cặn bã hút thuốc phiện, bán vợ bán con này.Nguyên chủ bảy tuổi vào Đào Hoa viên.Ở trước đó, ký ức khắc sâu nhất của cậu ta chính là cha tự tay đưa mẹ đi tiếp khách.Đến cuối cùng, mẹ không chịu nhục nổi, thắt cổ tự sát.Nguyên chủ cũng bắt đầu đời người hắc ám vô biên vô hạn.Tư Căng trực tiếp đi tới bên cạnh Bùi Chí.Ở lúc ông ta xoay người nhìn về phía mình, nâng tay nện Tiền Nham trên người ông ta.Tiếp theo, thừa dịp ông ta còn không có phản ứng kịp, cầm lấy súng mang ra ngoài.Ầm!Một súng bắn ra ngoài, ở trước mặt Bùi Chí, bắn xuyên ngực Tiền Nham.Đột nhiên xuất hiện tình huống, để cho tất cả mọi người qua đường sững sờ ở tại chỗ, chớ nói chi là Bùi Chí lá gan không lớn.Ông ta không thể tin tưởng nhìn thiếu niên tuấn mỹ kiêu căng trước mặt, nhìn mặt xa lạ lại quen thuộc của thiếu niên kia.Phút chốc sau, rốt cuộc hoảng sợ lẫn lộn nhận ra đây là con trai nhiều năm không gặp của mình.Sợ hãi mới vừa dâng lên đáy lòng trong nháy mắt bị giận dữ áp chế, vừa muốn mắng hai câu, thì thấy thiếu niên dùng họng súng đen ngòm nhắm ngay vào ông ta.Thậm chí ngay cả một cơ hội giải thích đều không có cho, liền trực tiếp bắn xuyên qua đầu ông ta.Bảo vệ ngoài cửa kinh sợ rồi, "Cậu cậu cậu... Cậu dám..."Thế nhưng, bởi vì quá mức kinh ngạc, một câu đầy đủ đều nói không nên lời."Tôi có cái gì không dám." Tư Căng giành nói:"Tôi chính là tới giết hai tên cặn bã, không có lỗi gì cả. Các cậu nếu là muốn vì hai tên cặn bã này kháng cáo, hết thảy có thể đi, thì tính là ầm ĩ đến văn phòng thành chủ cũng không quan hệ.Dù sao Thích Lâm Uyên là người đàn ông của tôi."Dứt lời, liền thu súng về, tựa như gió nhẹ mây hờ hững trôi rời khỏi.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Cập nhật hoàn tất, cầu quà tặng nhỏ a ~ yêu các bạn ~---0o0o0o0---
Tư Căng lái xe dự phòng của Thích Lâm Uyên đi, trước tiên dựa vào Tiểu Yêu tìm thấy được vị trí của Tiền Nham.Lúc đó, Tiền Nham đang ở kho hàng trong lòng đất tiệm thuốc lá của mình, dương dương đắc ý đếm "hàng hóa" ông ta mới nhận được.Mấy thứ này, lại có thể giúp ông ta kiếm một khoản lớn.Thích Lâm Uyên không đồng ý lại thế nào?Ông ta như cũ có thể thông qua con đường của mình lấy được hàng, như cũ có thể kiếm đầy chậu đầy bát.Đến lúc đó, ngộ nhỡ cục diện hòa bình bị đánh vỡ, ông ta còn có thể sẽ nhìn thấy Thích Lâm Uyên đưa tang chứ!Ngẫm lại cũng rất thoải mái.Bỗng nhiên, cửa kho hàng giật giật.Tiền Nham lúc này thu lại ý cười, cảnh giác quay đầu lại, thấy Tư Căng đạp bước mà đến.Thiếu niên chỉ biết hát hí khúc ngâm bài ca trong ấn tượng của ông ta, lúc này, toàn thân đều tràn ngập một luồng cảm giác áp bách âm u lạnh lẽo đến mức tận cùng.Mỗi khi đi một bước, đều bao hàm sát ý vô tận.Tiền Nham bỗng nhiên không có lý do sinh ra vài phần hoảng loạn:"Bùi Tư Căng, cậu làm sao tìm đến nơi này?! Cậu tới làm cái gì?! Cậu đừng tới đây, đừng tới đây!!!"Thế nhưng, thiếu niên cháy lên sát ý làm sao sẽ vì vậy dừng lại?Cậu nhanh chóng đi tới trước mặt Tiền Nham, một tay bóp chặt cổ ông ta.Cảm giác bức người hít thở không thông trong nháy mắt kéo tới.Tiền Nham bất chấp tất cả giãy giụa, giống như điên rồi đi bóp tay Tư Căng.Tư Căng ngại ông ta phiền, thẳng thắn phóng ra thần lực bóp nát tất cả các đốt ngón tay có thể động của ông ta, cuối cùng, chặt chẽ che miệng ông ta lại.Sau đó, thiếu niên giống như quỷ mị ở lòng bàn tay trái ngưng tụ ra một điểm pháo bông.Đường rãnh má nhàn nhạt bị ánh lửa tôn lên, cũng ra vài phần cảm giác âm trầm."Ông chủ Tiền, ông nhìn xem, đoàn lửa này mạnh bao nhiêu, mới có thể đốt toàn bộ đống đồ vật hại người ở tầng hầm này của ông? Như vậy?"Nói, ngọn lửa trong lòng bàn tay so với lúc trước lớn một vòng."Như vậy?"Ngọn lửa tiếp tục lớn lên."Hay là như vậy chứ?"Cuối cùng, đoàn lửa kia bị Tư Căng vô hạn phóng to, ánh lửa thật lớn gần như muốn cháy đến nóc nhà của tầng hầm.Tiền Nham bị dọa sợ đến hai mắt trống rỗng, cả người không khống chế được trực tiếp co quắp, khóe môi cũng không tự chủ tràn ra bọt mép.Thừa dịp trước khi ông ta bất tỉnh, Tư Căng hất tay đánh ngọn lửa về phía kia từng cái rương gỗ chồng chất thành núi một kia.Lửa múa thành rắn bạc, rất nhanh liền cắn nuốt toàn bộ tầng hầm.Lúc đi, Tư Căng bày xuống một đạo kết giới, phong tỏa toàn bộ thể khí tai hại do bùng cháy sản xuất ra tiêu hủy, dùng đề phòng nó sẽ thương tổn đến người khác.Rồi sau đó, mang Tiền Nham đi ra, một tay ném người còn hôn mê bất tỉnh vào trong xe.Rồi sau đó, nhanh chóng lái xe đến văn phòng tiểu đội chỗ Bùi Chí.Cậu tựa vào trên ghế phụ lái, âm thầm quan sát ngoài cửa.Rất nhanh, liền nhìn thấy rồi Bùi Chí tan làm.Sau khi phong tỏa mục tiêu, ý cười khóe môi cậu sâu hơn.Xuống xe, thô bạo kéo Tiền Nham hôn mê bất tỉnh lên, lại hết sức ưu nhã từng bước một đi về phía người đàn ông trung niên tạm biệt với đồng nghiệp kia.Tư Căng chờ chính là hiện tại.Chờ chính là gặp mặt với kẻ cặn bã hút thuốc phiện, bán vợ bán con này.Nguyên chủ bảy tuổi vào Đào Hoa viên.Ở trước đó, ký ức khắc sâu nhất của cậu ta chính là cha tự tay đưa mẹ đi tiếp khách.Đến cuối cùng, mẹ không chịu nhục nổi, thắt cổ tự sát.Nguyên chủ cũng bắt đầu đời người hắc ám vô biên vô hạn.Tư Căng trực tiếp đi tới bên cạnh Bùi Chí.Ở lúc ông ta xoay người nhìn về phía mình, nâng tay nện Tiền Nham trên người ông ta.Tiếp theo, thừa dịp ông ta còn không có phản ứng kịp, cầm lấy súng mang ra ngoài.Ầm!Một súng bắn ra ngoài, ở trước mặt Bùi Chí, bắn xuyên ngực Tiền Nham.Đột nhiên xuất hiện tình huống, để cho tất cả mọi người qua đường sững sờ ở tại chỗ, chớ nói chi là Bùi Chí lá gan không lớn.Ông ta không thể tin tưởng nhìn thiếu niên tuấn mỹ kiêu căng trước mặt, nhìn mặt xa lạ lại quen thuộc của thiếu niên kia.Phút chốc sau, rốt cuộc hoảng sợ lẫn lộn nhận ra đây là con trai nhiều năm không gặp của mình.Sợ hãi mới vừa dâng lên đáy lòng trong nháy mắt bị giận dữ áp chế, vừa muốn mắng hai câu, thì thấy thiếu niên dùng họng súng đen ngòm nhắm ngay vào ông ta.Thậm chí ngay cả một cơ hội giải thích đều không có cho, liền trực tiếp bắn xuyên qua đầu ông ta.Bảo vệ ngoài cửa kinh sợ rồi, "Cậu cậu cậu... Cậu dám..."Thế nhưng, bởi vì quá mức kinh ngạc, một câu đầy đủ đều nói không nên lời."Tôi có cái gì không dám." Tư Căng giành nói:"Tôi chính là tới giết hai tên cặn bã, không có lỗi gì cả. Các cậu nếu là muốn vì hai tên cặn bã này kháng cáo, hết thảy có thể đi, thì tính là ầm ĩ đến văn phòng thành chủ cũng không quan hệ.Dù sao Thích Lâm Uyên là người đàn ông của tôi."Dứt lời, liền thu súng về, tựa như gió nhẹ mây hờ hững trôi rời khỏi.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Cập nhật hoàn tất, cầu quà tặng nhỏ a ~ yêu các bạn ~---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store