ZingTruyen.Store

X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg1 Tg4

CHƯƠNG 0125: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 32

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Về tới Đào Hoa viên, Tư Căng đơn giản nghỉ dưỡng sức một phen, liền chuẩn bị trở về Thích phủ.

Dù sao, nếu như con trai ngốc nhà địa chủ từ văn phòng trở về nhìn không thấy cậu, có thể sẽ giết đến Đào Hoa viên.

Không chỉ muốn đánh thức cậu, còn phải chen chúc giường không lớn với cậu.

Dưới so sánh, vẫn là mình trở về khá một chút.

Tư Căng ra ngoài, tiện tay gọi một chiếc xe kéo gần mình nhất.

Trên mặt phu xe kia mang ý cười u ám, hết sức ân cần chạy tới, lớn tiếng hỏi:

"Gia, ngài muốn đi chỗ nào a?"

Tư Căng còn không có mở miệng, Tiểu Yêu trong thức hải liền hét rầm lên:

[a a a a —— Đại nhân, xe này không thể ngồi a! Ngài nhìn vị trí nốt chai trên tay hắn. Kia là người thường xuyên dùng súng mới sẽ lưu lại a!]

'Ngươi trở nên thông minh rồi.'

Tư Căng không để ý trả lời: 'Xem ra thăng cấp vẫn là có chút tác dụng.'

Dứt lời, thì ngồi lên chiếc xe kéo kia, vẻ mặt tựa như gió nhẹ mây hờ hững trôi.

Tiểu Yêu [!!!]

[đại nhân, đều biết gặp nguy hiểm rồi ngài còn ngồi?!]

Trong mắt Tư Căng lóe ánh sáng hưng phấn, hỏi ngược lại: 'Ngươi khẳng định gặp nguy hiểm là ta?'

Tiểu Yêu: [... Đúng nga.]

Kí chủ đại đại ngay cả thiên đạo đều không làm lại, nên sợ hãi là phu xe kéo không có ý tốt này.

Thế nhưng, thế nhưng...

Đại nhân tại sao vui vẻ như thế a!!!

Vui vẻ đều có chút khiếp sợ người rồi!

Chú chó nhỏ muốn nói lại thôi, còn muốn nói cái gì, lại phát hiện sự chú ý của Tư Căng đã không ở trên người nó.\

Thiếu niên miễn cưỡng tựa vào chỗ ngồi sau xe kéo, câu được câu không trò chuyện với phu xe:

"Đi Thích phủ bao nhiêu tiền?"

Phu xe do dự một chút, hiển nhiên không rõ giá thị trường lắm, úp úp mở mở nói:

"... Bảy tiền đồng."

"Nga, vậy cậu muốn còn là rất nhiều." Tư Căng lầm bầm một câu:

"Người khác đều muốn năm."

Phu xe cười gian: "Thế nhưng hiện tại đã khuya lắm rồi, tôi không phải là muốn kiếm nhiều tiền lao động vất vả nha."

"Cũng đúng." Tư Căng không chút khách khí vạch trần âm mưu của đối phương:

"Cậu ở ngoài cửa Đào Hoa viên, chờ tôi đón xe, đại khái cũng chờ một ngày rồi. Thực sự nên kiếm tiền lao động vất vả."

Trong lúc nói chuyện, xe đã quẹo vào một hẻm nhỏ người ở thưa thớt.

Thân thể phu xe rung một cái, động tác dưới chân cũng đi theo dừng lại.

Hiển nhiên không có nghĩ đến Tư Căng sẽ biết hắn là đang cố ý chờ cậu.

Càng không có nghĩ tới Tư Căng có lá gan trực tiếp vạch trần thân phận của hắn.

Thế nhưng, chỗ đã đến.

Hắn bỗng nhiên buông tay lái ra, sang tay thì muốn cầm súng giấu ở sau eo.

Ai dè, thiếu niên "yếu đuối" trên xe dùng tốc độ nhanh hơn rút súng của hắn.

Ở lúc hắn phản ứng kịp quay đầu lại, nhanh chóng bóp cò.

Ầm!

Một súng bể đầu.

Không chút do dự nào.

Phu xe kia hai mắt trợn tròn, thân thể ầm mà ngã xuống đất.

Để lại cho thế giới, chỉ còn lại có không cam lòng.

Trong nháy mắt phu xe ngã xuống, trong hẻm nhỏ liền lại đi tới chí ít ba mươi người áo đen.

Trong tay bọn họ cầm súng, rất nhanh, thì vây quanh thiếu niên gầy gò.

Đầu lĩnh, chính là Hoàng Hoàng.

Hắn vẫn như cũ nhớ cừu hận Tư Căng lần trước ngăn cản hắn lùng bắt, thậm chí bẻ gãy một tay của hắn.

Trải qua mấy ngày nằm vùng, rốt cuộc bắt được thiếu niên đơn độc ra ngoài.

Họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào đầu Tư Căng:

"Tiểu mỹ nhân, không có nghĩ đến cưng là đàn ông, thật sự là làm cho tôi dễ tìm a!"

Tư Căng không thèm để ý cười cười:

"Vậy Hoàng đại ca cảm thấy, tôi mặc quần áo nam đẹp mắt, hay là mặc đồ con gái đẹp mắt a?"

"Thằng nhãi, này đã không quan trọng."

Trong mắt Hoàng Hoàng tràn đầy đắc ý cao cao tại thượng:

"Bởi vì bất luận nhìn có được hay không, mày hôm nay sẽ chết ở dưới súng của tao, trở thành cô hồn dã quỷ. Mày yên tâm, tao sẽ làm rất sạch sẽ, tuyệt đối sẽ không để cho Thích Lâm Uyên và những công tử nhà giàu nâng mày đó, điều tra xảy ra bất cứ vấn đề gì."

Nói, ầm!

Tức khắc bắn ra một súng với Tư Căng.

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store