X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg1 Tg4
CHƯƠNG 0090: VỊ ĐẾ VƯƠNG MỀM MẠI LẠI GIẾT ĐIÊN RỒI 42EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
1769 dao.Cách 3358 dao Tư Căng yêu cầu còn có chênh lệch rất lớn.Lúc này, trời đã chạng vạng tối.Mắt nhìn Vân Mộ Niệm máu thịt mơ hồ, thiếu cân thiếu lượng ngã trên mặt đất.Tư Căng khẽ mỉm cười, khe khẽ "Chậc" Một tiếng, trong giọng nói mang chút tiếc nuối:"Ai nha, Đại hãn, ngươi không có dựa theo yêu cầu của trẫm đi lăng trì người này. Cho nên, con trai không thể trả lại cho ngươi rồi. Ngươi nếu thật muốn muốn."Cậu nói, từ trên ghế thấp đứng dậy, lành lạnh bổ sung một câu:"Sáng sớm ngày mai, tới biên cảnh thu thi thể cho hắn đi."Đại hãn Bắc Địch giống như là bỗng nhiên bị đá to bắn trúng.Trước mặt ngay lập tức đen rồi.Tinh thần hoảng hốt, thân thể già nua thiếu chút nữa tan vỡ.Một lúc lâu, mới run rẩy đỡ tay vịn ghế tựa không lớn dưới thân mình, lớn tiếng trách mắng:"Úc Tư Căng! Ngươi cho rằng, ngươi hôm nay tới đây, còn có thể hoàn hảo không tổn hao trở về sao?!"Nói xong, thần nữ Bắc Địch ẩn nhẫn đã lâu tức khắc gọi mấy nghìn binh sĩ tinh anh Bắc Địch mai phục ở dưới thảm cỏ khô vàng ra.Bọn họ nhanh chóng xông tới.Nâng loan đao Bắc Địch bóng lưỡng lên, nhắm ngay đội ngũ nhỏ mười mấy người dùng Tư Căng dẫn đầu.Lúc này, khóe môi thần nữ Bắc Địch mang ý cười.Nở mày nở mặt đứng ở bên cạnh Đại hãn Bắc Địch, lớn tiếng hạ lệnh:"Bắt sống tiểu hoàng đế Thiên Khải! Trở về, đều thưởng ngàn lượng bạc, thăng quan ba cấp!!!"Binh sĩ Bắc Địch trong nháy mắt lên tinh thần.Gắt gao nhìn thẳng thiếu niên quân vương nhìn như yếu đuối kia.Giống như sói hoang cực đói, thật vất vả nhìn thấy một khối thịt mỡ.Thèm nhỏ dãi, hận không thể xé cậu thành mảnh vỡ.Các tùy tùng đi theo Tư Căng đều là cao thủ cậu chọn kỹ lựa khéo.Bọn họ lúc này cảnh giác.Rối rít rút nhuyễn kiếm giấu ở dưới đai lưng ra, nhanh chóng bày trận bảo vệ tiểu hoàng đế ở trung tâm.Rồi sau đó, đều đâu vào đấy triển khai chém giết với binh sĩ Bắc Địch.Thế nhưng, đội ngũ nhỏ mười mấy người, chống lại với mấy nghìn người, khó tránh khỏi có chút sơ hở.Rất nhanh, một binh sĩ Bắc Địch liền bỗng nhiên vận công, lướt qua binh sĩ Thiên Khải che ở trước mặt mình, nâng dao chém thẳng vào vai phải của Tư Căng.Ánh mắt kia hung ác tàn nhẫn độc ác, tựa hồ muốn nói:Công đầu là ta của rồi!Tư Căng liếc nhìn thằng nhóc ngu không ai bằng này.Hơi lách người, thoải mái tránh thoát một đao.Rồi sau đó, đi vòng qua bên cạnh người người binh lính kia, một chân gạt ngã hắn.Cùng lúc, nhanh chóng đoạt lưỡi dao sắc bén trong tay hắn qua.Một dao quét qua cổ hắn.Thừa dịp mũi đao nhuốm máu, xoay người, nhanh chóng ném đao.Mũi đao sắc nhọn đâm thẳng trái tim thần nữ Bắc Địch.Thần nữ Bắc Địch lúc đầu còn đang kêu gào không ngừng, nói cho các binh lính phương hướng nào đột phá tốt, như thế nào bắt sống Tư Căng.Thế nhưng, một khắc trái tim bị đâm thủng qua kia.Thanh âm đột ngột kết thúc.Nàng ta hai mắt trừng trừng, môi đỏ mọng khẽ nhếch, cả người cứng đờ ở tại chỗ phút chốc.Chỉ chốc lát sau, liền "Ầm" một tiếng, đập xuống đất.Phát ra một tiếng động mạnh, khơi dậy một mảnh bay cát.Thần nữ Bắc Địch là tín ngưỡng tinh thần của tộc nhân Bắc Địch.Ở trong, lòng người Bắc Địch, nàng ta là bất tử bất diệt, là tồn tại giống như thần minh.Hiện tại, bỗng nhiên nhìn thấy thần nữ bản thân mình kính ngưỡng cả đời chết ở trước mặt mình.Binh sĩ Bắc Địch luống cuống.Trận pháp tróc nã Tư Căng tự làm rối trận tuyến, rất nhanh thì quân lính tan rã.Càng có người lòng đầy căm phẫn, cầm đao, trực tiếp bất chấp tất cả xông về thiếu niên quân vương ngạo nghễ mà đứng trong gió nhẹ kia.Hai mắt đỏ giống như nhuốm máu:"Ngươi giết thần nữ của bọn ta, ta muốn mạng của ngươi!!!"Tư Căng hơi hơi chuyển con ngươi, đoán chắc phương hướng tiến công của người này.Vừa muốn nâng đao trong tay cậu, thì nghe phía sau truyền đến một trận tiếng gió.Một mũi tên nhọn từ phía sau xé không khí mà đến.Trực tiếp đâm xuyên qua yết hầu của người binh lính kia.Cùng lúc đó, trú quân Bắc Cương Cố Lâm Uyên mang đến, nhanh chóng vây quanh ba bên người Bắc Địch.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
1769 dao.Cách 3358 dao Tư Căng yêu cầu còn có chênh lệch rất lớn.Lúc này, trời đã chạng vạng tối.Mắt nhìn Vân Mộ Niệm máu thịt mơ hồ, thiếu cân thiếu lượng ngã trên mặt đất.Tư Căng khẽ mỉm cười, khe khẽ "Chậc" Một tiếng, trong giọng nói mang chút tiếc nuối:"Ai nha, Đại hãn, ngươi không có dựa theo yêu cầu của trẫm đi lăng trì người này. Cho nên, con trai không thể trả lại cho ngươi rồi. Ngươi nếu thật muốn muốn."Cậu nói, từ trên ghế thấp đứng dậy, lành lạnh bổ sung một câu:"Sáng sớm ngày mai, tới biên cảnh thu thi thể cho hắn đi."Đại hãn Bắc Địch giống như là bỗng nhiên bị đá to bắn trúng.Trước mặt ngay lập tức đen rồi.Tinh thần hoảng hốt, thân thể già nua thiếu chút nữa tan vỡ.Một lúc lâu, mới run rẩy đỡ tay vịn ghế tựa không lớn dưới thân mình, lớn tiếng trách mắng:"Úc Tư Căng! Ngươi cho rằng, ngươi hôm nay tới đây, còn có thể hoàn hảo không tổn hao trở về sao?!"Nói xong, thần nữ Bắc Địch ẩn nhẫn đã lâu tức khắc gọi mấy nghìn binh sĩ tinh anh Bắc Địch mai phục ở dưới thảm cỏ khô vàng ra.Bọn họ nhanh chóng xông tới.Nâng loan đao Bắc Địch bóng lưỡng lên, nhắm ngay đội ngũ nhỏ mười mấy người dùng Tư Căng dẫn đầu.Lúc này, khóe môi thần nữ Bắc Địch mang ý cười.Nở mày nở mặt đứng ở bên cạnh Đại hãn Bắc Địch, lớn tiếng hạ lệnh:"Bắt sống tiểu hoàng đế Thiên Khải! Trở về, đều thưởng ngàn lượng bạc, thăng quan ba cấp!!!"Binh sĩ Bắc Địch trong nháy mắt lên tinh thần.Gắt gao nhìn thẳng thiếu niên quân vương nhìn như yếu đuối kia.Giống như sói hoang cực đói, thật vất vả nhìn thấy một khối thịt mỡ.Thèm nhỏ dãi, hận không thể xé cậu thành mảnh vỡ.Các tùy tùng đi theo Tư Căng đều là cao thủ cậu chọn kỹ lựa khéo.Bọn họ lúc này cảnh giác.Rối rít rút nhuyễn kiếm giấu ở dưới đai lưng ra, nhanh chóng bày trận bảo vệ tiểu hoàng đế ở trung tâm.Rồi sau đó, đều đâu vào đấy triển khai chém giết với binh sĩ Bắc Địch.Thế nhưng, đội ngũ nhỏ mười mấy người, chống lại với mấy nghìn người, khó tránh khỏi có chút sơ hở.Rất nhanh, một binh sĩ Bắc Địch liền bỗng nhiên vận công, lướt qua binh sĩ Thiên Khải che ở trước mặt mình, nâng dao chém thẳng vào vai phải của Tư Căng.Ánh mắt kia hung ác tàn nhẫn độc ác, tựa hồ muốn nói:Công đầu là ta của rồi!Tư Căng liếc nhìn thằng nhóc ngu không ai bằng này.Hơi lách người, thoải mái tránh thoát một đao.Rồi sau đó, đi vòng qua bên cạnh người người binh lính kia, một chân gạt ngã hắn.Cùng lúc, nhanh chóng đoạt lưỡi dao sắc bén trong tay hắn qua.Một dao quét qua cổ hắn.Thừa dịp mũi đao nhuốm máu, xoay người, nhanh chóng ném đao.Mũi đao sắc nhọn đâm thẳng trái tim thần nữ Bắc Địch.Thần nữ Bắc Địch lúc đầu còn đang kêu gào không ngừng, nói cho các binh lính phương hướng nào đột phá tốt, như thế nào bắt sống Tư Căng.Thế nhưng, một khắc trái tim bị đâm thủng qua kia.Thanh âm đột ngột kết thúc.Nàng ta hai mắt trừng trừng, môi đỏ mọng khẽ nhếch, cả người cứng đờ ở tại chỗ phút chốc.Chỉ chốc lát sau, liền "Ầm" một tiếng, đập xuống đất.Phát ra một tiếng động mạnh, khơi dậy một mảnh bay cát.Thần nữ Bắc Địch là tín ngưỡng tinh thần của tộc nhân Bắc Địch.Ở trong, lòng người Bắc Địch, nàng ta là bất tử bất diệt, là tồn tại giống như thần minh.Hiện tại, bỗng nhiên nhìn thấy thần nữ bản thân mình kính ngưỡng cả đời chết ở trước mặt mình.Binh sĩ Bắc Địch luống cuống.Trận pháp tróc nã Tư Căng tự làm rối trận tuyến, rất nhanh thì quân lính tan rã.Càng có người lòng đầy căm phẫn, cầm đao, trực tiếp bất chấp tất cả xông về thiếu niên quân vương ngạo nghễ mà đứng trong gió nhẹ kia.Hai mắt đỏ giống như nhuốm máu:"Ngươi giết thần nữ của bọn ta, ta muốn mạng của ngươi!!!"Tư Căng hơi hơi chuyển con ngươi, đoán chắc phương hướng tiến công của người này.Vừa muốn nâng đao trong tay cậu, thì nghe phía sau truyền đến một trận tiếng gió.Một mũi tên nhọn từ phía sau xé không khí mà đến.Trực tiếp đâm xuyên qua yết hầu của người binh lính kia.Cùng lúc đó, trú quân Bắc Cương Cố Lâm Uyên mang đến, nhanh chóng vây quanh ba bên người Bắc Địch.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store