X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg1 Tg4
CHƯƠNG 0063: VỊ ĐẾ VƯƠNG MỀM MẠI LẠI GIẾT ĐIÊN RỒI 15EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Ám sát tiên đế, chính là tội lớn phải bị chém đầu.Trái tim thái hậu trong nháy mắt nhấc đến cổ họng.Theo bản năng từ trong trí nhớ quá khứ tìm kiếm manh mối.Bà ta cả đời này, có qua hai đứa con trai, con trai lớn Úc Cảnh Nguyên, con trai nhỏ Úc Tư Căng.Úc Cảnh Nguyên bà ta vẫn luôn nuôi bên người, thân mật gắn bó.Nhưng lúc Úc Tư Căng sinh ra, bà ta vừa lúc bởi vì thúc phụ một nhà tham ô tiền giúp nạn thiên tai, bị liên lụy giáng làm phi vị, cũng mất đi tư cách nuôi dưỡng Tư Căng.Chỉ có thể ở bên trong trời mưa to, nhìn tiên đế nói bà không tài không đức, cướp đi đứa nhỏ của bà ta.Khi đó, thế giới giống như đều là lạnh như băng.Chỉ có Úc Cảnh Nguyên tin tưởng bà ta, thâm cung to như vậy, chỉ có hai mẹ con bọn họ ôm nhau mà khóc.Sau đó, Tư Căng được tiên đế đặt bên người nuôi lớn.Bà ta hận tiên đế, cũng nối gót, căm hận lên Tư Căng tướng mạo cực kỳ tương tự với tiên đế, cảm thấy Tư Căng là sỉ nhục, là vết nhơ trong đời người bà ta.Thậm chí mấy năm nay, vẫn luôn nuông chiều Vân Mộ Niệm lừa nó, nuông chiều Úc Cảnh Nguyên mưu phản đoạt vị.Tình cảm mẹ con giữa bà ta và nó, sớm thì trở về không được.Nhưng chuyện bà ta giết tiên đế này, rõ ràng làm bí mật như thế, Úc Tư Căng lúc đó mới mười hai tuổi, đang ở Đông cung đi học, làm sao có thể biết?Thái hậu làm sao cũng không nghĩ ra, đáy lòng một trận hoảng loạn, tay úp ghế ngồi liên tục run rẩy, cắn răng nói:"Bệ hạ thân là vua của một nước, sao không biết lễ nghi như vậy? Hắt trà của ai gia, không quỳ xuống xin lỗi cũng thì thôi, còn dám ở đây ăn nói vô căn cứ!""Quỳ xuống? Ha ha ha." Tư Căng giống như đang nhìn một vai hề âm mưu bị chọc thủng, vẫn như cũ giấu đầu hở đuôi, nhịn không được cười khẽ ra tiếng:"Cố tướng quân trước đây đã dạy trẫm, nam tử hán đỉnh thiên lập địa. Cả đời chỉ lạy trời đất, quỳ thần minh, lạy phụ mẫu, quỳ tổ tông, xin hỏi ngài tính là thứ gì? Một súc sinh nuông chiều cả triều văn võ hãm hại con trai ruột mình, cũng xứng ở trước mặt trẫm kêu gào?"Cậu nói, liền chậm rãi đứng dậy, từng bước một tới gần thái hậu.Mỗi khi đi một bước, đều mang ý lạnh vô tận.Mặt mày cực kỳ giống với tiên đế kia, giống như là đang thay tiên đế hướng về phía bà ta đòi mạng.Thái hậu không khỏi lại nhớ đến việc bản thân mình vì đảm bảo Úc Cảnh Nguyên sớm một chút đăng cơ, mạo hiểm ám sát tiên đế nhưng ai biết tiên đế trước thời hạn để lại di chiếu, đăng cơ, còn là Úc Tư Căng.Thái hậu cả người càng hốt hoảng loạn, cuối cùng thậm chí muốn đứng dậy chạy trốn:"Úc Tư Căng, ngươi cách ai gia xa một chút! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?! Ai gia nói cho ngươi, ai gia là thái hậu! Là mẹ ruột của ngươi!""Đúng, thế nhưng mấy năm nay, ngươi chỉ dạy trẫm phục tùng, ngươi chỉ là muốn để cho trẫm làm chó của ngươi, làm đá kê chân Úc Cảnh Nguyên đăng cơ!"Tư Căng đi tới bên cạnh thái hậu, một tay đè lại bả vai thon gầy của bà ta, lại hung hăng đè người trở về trên ghế, một chữ một chữ:"Là Cố tướng quân đã dạy cho trẫm làm người như thế nào, dạy cho trẫm như thế nào là đế! Mà ngươi, chỉ là kẻ thù trẫm." Cùng lúc dứt lời, Tư Căng từ bên trong ống tay áo rộng lấy ra một tờ giấy ố vàng."Rầm" một tiếng, vứt ở trước mặt thái hậu.Giấy cũ mềm nhũn, bởi vì bỏ thêm thần lực, trở nên vô cùng sắc bén.Trong nháy mắt rơi xuống, thì ở trên mặt thái hậu rạch ra một vết nứt thật sâu. Máu tươi trào ra, nhiễm đầy mặt son phấn. Đỏ trắng hỗn hợp, cùng một chỗ rơi ở trên trang phục hoa lệ màu xanh biếc.Vành mắt thái hậu thoáng chốc đỏ.Bà ta thẹn quá hóa giận, nâng tay thì nghĩ giống như ngày trước, hung hăng vứt Tư Căng một cái tát.Không biết làm sao, tay vừa tới giữa không trung, thì bị thiếu niên gắt gao nắm chặt.Tư Căng siết chặt cổ tay của bà ta, bỏ thêm thần lực, siết vỡ toàn bộ xương tay bà ta.Rồi sau đó, ở trong tiếng thét chói tai như xé rách của thái hậu, ném đi người kéo theo cái ghế cùng một chỗ tới mặt đất:"Thái hậu nương nương, xem thật kỹ một chút đi. Tờ giấy này, là lúc ngươi năm đó giao dịch với thích khách để lại. Phía trên kỹ càng tỉ mỉ ghi chép chứng cứ ngươi thuê người giết người!"Chứng cớ này, là Tiểu Yêu suốt đêm lật nội dung vở kịch tìm ra, tuyệt đối sẽ không có nửa điểm sai lầm.Tư Căng chán ghét sắc mặt đáng ghê tởm của thái hậu, từ trên người bà ta dời mắt đi, tiếp tục nói:"Trẫm hy vọng, ngươi có thể hạ một đạo chiếu chỉ tội mình. Nói cho người khắp thiên hạ ngươi không phải là nữ tử mẫu mực thánh minh trong mắt bọn họ, ngươi chính là độc phụ phạm tội giết người. Bằng không thì, bức tranh này, thì sẽ lập tức công bố ra trước công chúng."Cậu nói, lại chậm rì rì từ trong ống tay áo rộng lấy ra một bức tranh mỹ nhân. Đây là thái hậu cất kỹ.Là cậu mới vừa nãy để cho Tiểu Yêu từ trên giá sách phòng ấm điện Từ An trộm được.Phía trên vẽ, chính là Vân Mộ Niệm quần áo nửa cởi. Có thể đầy đủ chứng minh, thái hậu sở dĩ coi trọng Vân Mộ Niệm. Liền là bởi vì sau khi mất chồng, thèm thân thể của một người đàn ông khác.Vân Mộ Niệm cũng không có nghĩ đến sẽ có bức tranh này. Vẻ mặt bình tĩnh trước sau như một lập tức thay đổi, bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên, căm tức nhìn thái hậu.Người phụ nữ già này tại sao muốn vẽ loại bức tranh này?Lúc này, gã nên làm sao giải thích với Căng Căng của gã?!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Ám sát tiên đế, chính là tội lớn phải bị chém đầu.Trái tim thái hậu trong nháy mắt nhấc đến cổ họng.Theo bản năng từ trong trí nhớ quá khứ tìm kiếm manh mối.Bà ta cả đời này, có qua hai đứa con trai, con trai lớn Úc Cảnh Nguyên, con trai nhỏ Úc Tư Căng.Úc Cảnh Nguyên bà ta vẫn luôn nuôi bên người, thân mật gắn bó.Nhưng lúc Úc Tư Căng sinh ra, bà ta vừa lúc bởi vì thúc phụ một nhà tham ô tiền giúp nạn thiên tai, bị liên lụy giáng làm phi vị, cũng mất đi tư cách nuôi dưỡng Tư Căng.Chỉ có thể ở bên trong trời mưa to, nhìn tiên đế nói bà không tài không đức, cướp đi đứa nhỏ của bà ta.Khi đó, thế giới giống như đều là lạnh như băng.Chỉ có Úc Cảnh Nguyên tin tưởng bà ta, thâm cung to như vậy, chỉ có hai mẹ con bọn họ ôm nhau mà khóc.Sau đó, Tư Căng được tiên đế đặt bên người nuôi lớn.Bà ta hận tiên đế, cũng nối gót, căm hận lên Tư Căng tướng mạo cực kỳ tương tự với tiên đế, cảm thấy Tư Căng là sỉ nhục, là vết nhơ trong đời người bà ta.Thậm chí mấy năm nay, vẫn luôn nuông chiều Vân Mộ Niệm lừa nó, nuông chiều Úc Cảnh Nguyên mưu phản đoạt vị.Tình cảm mẹ con giữa bà ta và nó, sớm thì trở về không được.Nhưng chuyện bà ta giết tiên đế này, rõ ràng làm bí mật như thế, Úc Tư Căng lúc đó mới mười hai tuổi, đang ở Đông cung đi học, làm sao có thể biết?Thái hậu làm sao cũng không nghĩ ra, đáy lòng một trận hoảng loạn, tay úp ghế ngồi liên tục run rẩy, cắn răng nói:"Bệ hạ thân là vua của một nước, sao không biết lễ nghi như vậy? Hắt trà của ai gia, không quỳ xuống xin lỗi cũng thì thôi, còn dám ở đây ăn nói vô căn cứ!""Quỳ xuống? Ha ha ha." Tư Căng giống như đang nhìn một vai hề âm mưu bị chọc thủng, vẫn như cũ giấu đầu hở đuôi, nhịn không được cười khẽ ra tiếng:"Cố tướng quân trước đây đã dạy trẫm, nam tử hán đỉnh thiên lập địa. Cả đời chỉ lạy trời đất, quỳ thần minh, lạy phụ mẫu, quỳ tổ tông, xin hỏi ngài tính là thứ gì? Một súc sinh nuông chiều cả triều văn võ hãm hại con trai ruột mình, cũng xứng ở trước mặt trẫm kêu gào?"Cậu nói, liền chậm rãi đứng dậy, từng bước một tới gần thái hậu.Mỗi khi đi một bước, đều mang ý lạnh vô tận.Mặt mày cực kỳ giống với tiên đế kia, giống như là đang thay tiên đế hướng về phía bà ta đòi mạng.Thái hậu không khỏi lại nhớ đến việc bản thân mình vì đảm bảo Úc Cảnh Nguyên sớm một chút đăng cơ, mạo hiểm ám sát tiên đế nhưng ai biết tiên đế trước thời hạn để lại di chiếu, đăng cơ, còn là Úc Tư Căng.Thái hậu cả người càng hốt hoảng loạn, cuối cùng thậm chí muốn đứng dậy chạy trốn:"Úc Tư Căng, ngươi cách ai gia xa một chút! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?! Ai gia nói cho ngươi, ai gia là thái hậu! Là mẹ ruột của ngươi!""Đúng, thế nhưng mấy năm nay, ngươi chỉ dạy trẫm phục tùng, ngươi chỉ là muốn để cho trẫm làm chó của ngươi, làm đá kê chân Úc Cảnh Nguyên đăng cơ!"Tư Căng đi tới bên cạnh thái hậu, một tay đè lại bả vai thon gầy của bà ta, lại hung hăng đè người trở về trên ghế, một chữ một chữ:"Là Cố tướng quân đã dạy cho trẫm làm người như thế nào, dạy cho trẫm như thế nào là đế! Mà ngươi, chỉ là kẻ thù trẫm." Cùng lúc dứt lời, Tư Căng từ bên trong ống tay áo rộng lấy ra một tờ giấy ố vàng."Rầm" một tiếng, vứt ở trước mặt thái hậu.Giấy cũ mềm nhũn, bởi vì bỏ thêm thần lực, trở nên vô cùng sắc bén.Trong nháy mắt rơi xuống, thì ở trên mặt thái hậu rạch ra một vết nứt thật sâu. Máu tươi trào ra, nhiễm đầy mặt son phấn. Đỏ trắng hỗn hợp, cùng một chỗ rơi ở trên trang phục hoa lệ màu xanh biếc.Vành mắt thái hậu thoáng chốc đỏ.Bà ta thẹn quá hóa giận, nâng tay thì nghĩ giống như ngày trước, hung hăng vứt Tư Căng một cái tát.Không biết làm sao, tay vừa tới giữa không trung, thì bị thiếu niên gắt gao nắm chặt.Tư Căng siết chặt cổ tay của bà ta, bỏ thêm thần lực, siết vỡ toàn bộ xương tay bà ta.Rồi sau đó, ở trong tiếng thét chói tai như xé rách của thái hậu, ném đi người kéo theo cái ghế cùng một chỗ tới mặt đất:"Thái hậu nương nương, xem thật kỹ một chút đi. Tờ giấy này, là lúc ngươi năm đó giao dịch với thích khách để lại. Phía trên kỹ càng tỉ mỉ ghi chép chứng cứ ngươi thuê người giết người!"Chứng cớ này, là Tiểu Yêu suốt đêm lật nội dung vở kịch tìm ra, tuyệt đối sẽ không có nửa điểm sai lầm.Tư Căng chán ghét sắc mặt đáng ghê tởm của thái hậu, từ trên người bà ta dời mắt đi, tiếp tục nói:"Trẫm hy vọng, ngươi có thể hạ một đạo chiếu chỉ tội mình. Nói cho người khắp thiên hạ ngươi không phải là nữ tử mẫu mực thánh minh trong mắt bọn họ, ngươi chính là độc phụ phạm tội giết người. Bằng không thì, bức tranh này, thì sẽ lập tức công bố ra trước công chúng."Cậu nói, lại chậm rì rì từ trong ống tay áo rộng lấy ra một bức tranh mỹ nhân. Đây là thái hậu cất kỹ.Là cậu mới vừa nãy để cho Tiểu Yêu từ trên giá sách phòng ấm điện Từ An trộm được.Phía trên vẽ, chính là Vân Mộ Niệm quần áo nửa cởi. Có thể đầy đủ chứng minh, thái hậu sở dĩ coi trọng Vân Mộ Niệm. Liền là bởi vì sau khi mất chồng, thèm thân thể của một người đàn ông khác.Vân Mộ Niệm cũng không có nghĩ đến sẽ có bức tranh này. Vẻ mặt bình tĩnh trước sau như một lập tức thay đổi, bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên, căm tức nhìn thái hậu.Người phụ nữ già này tại sao muốn vẽ loại bức tranh này?Lúc này, gã nên làm sao giải thích với Căng Căng của gã?!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store