ZingTruyen.Store

X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg1 Tg4

CHƯƠNG 0027: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 27

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE

"Đạo diễn Lạc ~, anh cho tôi thêm một lần cơ hội nha, tôi không chỉ có biết đánh piano, tôi còn..."

Lạc Lâm Uyên tay mắt lanh lẹ lùi về sau một bước thoát khỏi hắn, lễ phép đưa tay, làm động tác tay "mời":

"Đi thong thả không tiễn."

Tô Minh Triết:...

Không phải là nói Lạc Lâm Uyên là đạo diễn ôn nhã tri kỷ lễ phép nhất trong vòng sao?

Y thậm chí đưa khăn tay cho những tiểu thịt tươi mít ướt không được tuyển chọn đó, làm sao thì chỉ cần tàn nhẫn như thế với y?!

Lẽ nào...

Hắn theo bản năng nhìn về phía Tư Căng, tình cờ thấy Lạc Lâm Uyên mỉm cười wink với cậu buồn nôn thiếu chút nữa nôn ra luôn.

Bạch Tư Căng, trách không được cậu ta có thể được chọn, thì ra là bán 'hoa cúc'!

Vì một bộ phim quyến rũ đạo diễn, quá buồn nôn rồi, ọe!

Tô Minh Triết tự cho là thanh cao nghĩ:

'Nếu như là loại tình huống này, hắn không được tuyển chọn thật sự là có thể tha thứ, dù sao, hắn không làm được việc không cần mặt mũi như thế!'

Hắn nhịn xuống buồn nôn, xoay người đi ra văn phòng, lại đồng thời không có lập tức rời khỏi.

Mà là canh giữ ở cửa chính của Truyền thông Hằng Tinh, chờ Tư Căng và Lạc Lâm Uyên đi ra.

Lấy điện thoại di động ra, hao tổn tâm sức lựa góc độ thân mật, chụp được Lạc Lâm Uyên và Tư Căng hai người cùng nhau.

Trong con ngươi lóe ra âm hiểm tàn nhẫn:

'Được a, các người không phải là thích chơi quy tắc ngầm sao? Xem sau khi ra ánh sáng, các người còn ngầm tiếp được hay không!'

...

Ngoài cửa Truyền thông Hằng Tinh.

Tư Căng mới vừa nói xong tạm biệt với Lạc Lâm Uyên, thì bị một cậu bé ngăn cản.

Cậu bé đại khái mười bảy mười tám tuổi, lớn lên rất sạch sẽ, sắc mặt đỏ bừng, giống như trái táo, để cho người ta nhịn không được muốn bóp.

Tư Căng nắm tay, cố gắng nhịn.

Cậu quen biết cậu bé này, là một tiểu thịt tươi mới vừa nãy không được chọn:

"Cậu tìm tôi?"

"Ừm!" Cậu bé gật đầu, mặt lại đỏ chút:

"Tiền bối Tư Căng, người được chọn diễn nhạc công piano mới vừa nãy là anh sao?"

Tư Căng gật đầu, trong lòng cảnh giác vài phần ——

Sẽ không phải là không có được chọn nên cố ý trả thù đi?

"Quá tốt rồi! Tôi thì biết anh có thể được chọn! Tôi thì biết nhất định là anh!" Cậu bé tràn ra một trận cười thật to, nhìn Tư Căng đâu đâu cũng thấy sùng bái:

"Tiền bối thật sự xuất sắc, tôi... Tôi có thể mời anh ăn một bữa cơm sao?"

Tư Căng: "Nhưng tôi ngay cả tên cậu đều không biết."

"A! Là tôi mạo phạm rồi."

Mặt cậu bé đỏ tột cùng, giống như là muốn nhỏ ra máu vậy.

Lập tức cúi đầu lục lọi danh thiếp bên trong áo bành tô.

Lạc Lâm Uyên mới vừa đi tới trước cửa xoay:???

Ở phía dưới mí mắt y đào góc tường của y?

Y lập tức dừng bước chân, xoay người quay trở lại.

Ở trước một khắc cậu bé lấy danh thiếp ra, chặn lại bả vai của Tư Căng, cực kỳ tự nhiên mở miệng:

"Ông xã, mới vừa nãy quên nói, anh đêm nay tăng ca, lúc em trở về mua ít thức ăn, anh muốn ăn cá nướng em lần trước làm."

Tay đưa danh thiếp của cậu bé chợt dừng lại.

Phút chốc sau, lúng túng thu về:

"Thì ra tiền bối..."

"Cậu cũng nhìn thấy rồi, có vợ."

Cậu bé trong mắt tràn đầy mất mát: "Vậy làm phiền tiền bối rồi, tôi đi trước."

Nói xong, cúi chào Tư Căng, tỉnh tỉnh mê mê rời khỏi, bóng lưng còn mang chút cảm thấy buồn do thất tình.

Ánh mắt của Tư Căng khi nghe thấy tiếng "ông xã" kia thì sáng lên, cậu liếc Lạc Lâm Uyên một cái:

"Tiếng gọi của ông xã từ đạo diễn Lạc càng ngày càng thuận miệng rồi."

"Bằng không thì sao?" Lạc Lâm Uyên buông cậu ra:

"Gọi bà xã em lại không vui lòng, ngộ nhỡ cảm thấy tôi không nể mặt em em tức giận với tôi, tôi cũng không nên dỗ làm sao, chỉ có thể như vậy thôi. Dù sao hôm nay mặt này của tôi, coi như là ném ra ngoài, có thể đầu đề giải trí ngày mai chính là —— đạo diễn nổi danh Lạc Lâm Uyên vì yêu làm không."

"Ha ha ha ha." Tư Căng nhịn không được bật cười:

"Tiêu đề này không tệ, tôi thích. Làm khen thưởng, tôi mua một con về làm cá nướng cho chú."

"Nga đúng rồi, ông xã chuyển nhà rồi." Tư Căng mở WeChat ra, lôi Lạc Lâm Uyên từ sổ đen sổ đen ra, gửi địa chỉ biệt thự nhà họ Bạch qua:

"Nhớ kỹ đừng tìm sai cửa a."

Nói xong, thì tâm trạng khá tốt mà lên xe.

Xe nghênh ngang mà đi.

Lạc Lâm Uyên đứng ở ven đường, lẳng lặng nhìn xe của Tư Căng dần dần cách xa, trong lòng dâng lên một loại thỏa mãn khác.

Nghĩ: 'Thật là kỳ quái a, thì ra trên đời thật sự có một người, có thể để cho ngươi cam tâm tình nguyện thần phục như thế.'

Y về tới văn phòng, lập tức dùng Weibo của mình tuyên bố siêu thoại.

#<Dư Lương> danh sách diễn viên đã định.

Bạch Tư Căng, đóng vai nhạc công piano Nick.

Lạc Lâm Uyên, đóng vai quản lý Macalite.

Lưu Hâm Nguyên, đóng vai...

Một danh sách diễn viên thật dài, lập tức đã đưa tới sóng to gió lớn ở trên Weibo.

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói:

Tư Căng: Cho cái khen ngợi, tôi biểu diễn cho mọi người một màn phản công.

Đoàn tử: Hôm nay phần đổi mới hoàn tất, cảm ơn các bảo bối thích a, khóc lóc om sòm lăn qua lăn lại cầu xin khen ngợi á ~

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store