ZingTruyen.Store

X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg1 Tg4

CHƯƠNG 0019: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 19

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Bạch Tư Trầm rống giận: "Làm sao có thể? Đạo diện Lạc, biểu diễn hôm nay không còn, anh đỡ tôi với, chúng ta đi!"

Mắt nhìn Bạch Tư Trầm muốn tìm chỗ dựa, Lạc Lâm Uyên luôn luôn lễ nghi chu toàn lại lùi về phía sau hai bước:

"Đừng, tôi có bệnh ưa sạch sẽ. Tổng giám đốc Bạch đừng làm khó dễ tôi. Mặt khác, tôi cảm thấy Bạch Tư Căng là diễn viên đặc biệt giỏi, muốn để cho cậu ấy đóng vai diễn nhạc công piano trong <Dư Lương>, cho nên, thì không tiện đường tiễn ngài, đi thong thả."

Nói xong, nghiêng người với Tư Căng làm cái wink, tựa hồ muốn nói: Tôi làm tốt đi? Mau khen tôi.

Tư Căng trả về cho tên đàn ông già một cái wink, cho mặt mũi ngoài ý muốn.

Tên đàn ông già mở cờ trong bụng, con ngươi màu nâu nhạt sáng trong nháy mắt, rồi sau đó, lại dùng tròng kính không dày không mỏng che kín, cực kỳ chuyên nghiệp lấy ra danh thiếp đưa tới:

"Ngài Bạch, đây là danh thiếp của tôi, muốn mời cậu hai tuần sau casting <Dư Lương>, địa điểm thì ở Truyền thông Hằng Tinh, phòng làm việc của tôi."

Tư Căng muốn cự tuyệt, cũng không có đưa tay:

"Đạo diễn Lạc, tôi nhớ kỹ tôi nói qua với ngài, nếu như ngài vừa lúc xuất hiện ở lúc tôi muốn tìm..."

"Được được được, tôi thay Căng Căng nhận, đến lúc đó nhất định đi casting." Văn Đình giành trước nhận lấy danh thiếp Lạc Lâm Uyên đưa qua, tinh tế quan sát, cùng lúc, len lén đánh giá Lạc Lâm Uyên.

Mắt nhìn danh thiếp bị lấy đi, khóe môi Lạc Lâm Uyên hơi không thể điều khiển mà cong lên, tiếp tục nói:

"Vậy ngài Bạch, tôi thì yên tĩnh chờ hồi âm."

Nói xong, khẽ gật đầu với Văn Đình, xoay người rời khỏi.

Văn Đình nhìn chằm chằm bóng lưng Lạc Lâm Uyên đến mê mẩn, cùng lúc đưa tay kéo ống tay áo của Tư Căng:

"Căng Căng, y thật đẹp trai, y chính là đạo diễn hàng đầu giới giải trí, dì nhỏ sớm thì vừa ý y rồi, con lúc đi casting giúp dì nhỏ xin phương thức liên lạc có được hay không?"

Tư Căng: "..."

Cậu từ trong tay Văn Đình cầm danh thiếp qua, ý tứ sâu xa vỗ vỗ bả vai bà:

"Dì nhỏ, trước không nói y ba mươi, ngài hơn bốn mươi, thì tính là tuổi không thành vấn đề, y cũng không thích nữ."

Rầm ——

Văn Đình nghe được thanh âm bản thân mình tan nát cõi lòng.

Thế nhưng, đối mặt nhiều người thân bạn bè như thế, bà tuyệt đối không thể làm cho mình không xuống đài được.

Vì vậy lập tức điều chỉnh tâm lý, vì bản thân mình đón lấy danh thiếp tìm lý do:

"Thế nhưng, người ta đích xác là đạo diễn lợi hại nhất trong vòng, tài nguyên y có thể cho con nhất định là dì nhỏ không cho được, này rất có giúp đỡ với sự nghiệp diễn xuất của con."

"Dì nhỏ cũng là vì tốt cho con, con xem, con đi đoàn phim của Lạc Lâm Uyên..."

Hai mươi phút kế tiếp, Văn Đình phân tích kỹ càng chi tiết từng điểm vì Tư Căng giảng giải 100 chỗ tốt khi ký hợp đồng với Lạc Lâm Uyên.

Tư Căng nghe đến đau lỗ tai, nâng tay mở một đạo kết giới, che đậy thanh âm của Văn Đình.

Khá bất đắc dĩ nghĩ: Sách vở thật sự không lừa gạt ta, cô dì bác gái trên thế gian này thật sự đáng sợ.

...

Tư Căng bận rộn cả một ngày, rốt cuộc tiễn tất cả khách đi.

Sau đó, đi phòng trước đây của nguyên chủ nhìn một chút.

Đồ trang trí trong này đều không thay đổi, chỉ là tích một lớp bụi, vừa thấy chính là sau khi nguyên chủ đi, phòng thì bị đóng chặt lại rồi, vẫn luôn chưa từng có người tiến vào.

Cậu để cho nữ giúp việc sắp xếp lại phòng một lần, một lần nữa nằm lại trên giường.

Nghỉ ngơi một chút phút chốc sau, nhịn không được lấy danh thiếp Lạc Lâm Uyên ra.

Thời gian Lạc Lâm Uyên xuất hiện thật đúng dịp, có thể là biết bên cạnh cậu có cô dì bác gái mới đưa danh thiếp qua hay không?

Với thái độ làm người của Lạc Lâm Uyên, rất có khả năng này.

Nghĩ thông điểm này, Tư Căng kéo Lạc Lâm Uyên từ trong sổ đen ra, thêm WeChat của y.

Lạc Lâm Uyên là avatar trống.

WeChat tên gọi Thâm Uyên.

Tư Căng gửi qua lời kết bạn, đối phương rất nhanh đồng ý.

Cậu đi thẳng vào vấn đề hỏi:

[Lạc hồ ly, chú cố ý đưa danh thiếp cho dì nhỏ tôi đi?]

Đối diện rất nhanh trả lời:

[Ừm, tôi biết em sẽ không nhận, cho nên đổi người]

Tư Căng:

[...]

[Con đường quanh co nhất tôi đời này đi qua, chính là đường của chú!]

[xem thường jpg]

Lạc Lâm Uyên ở đầu kia màn hình cười khẽ, tựa hồ có thể cách màn hình nhìn thấy dáng dấp trẻ con nghiêm trang xù lông.

Y tiếp tục đánh chữ: [Em lần trước kết thúc hợp đồng với chị Mã, ở trên mạng ầm ĩ rất lớn, những người ái mộ đều đang kêu gọi em, em cần một người đại diện mới và một bộ tác phẩm mới tái xuất,, cảm thấy thế nào?]

[Hoan nghênh tới casting, ngài Bạch.]

[hoa hồng] [hoa hồng] [hoa hồng]

Tư Căng nhìn đoạn văn này, ngón tay thon dài gõ xuống điện thoại di động, trả lời một câu:

[Nhưng mà chú à, chú đều quy tắc ngầm tôi rồi, tôi còn phải tới casting sao?]

Lạc Lâm Uyên rất nhanh trả lời:

[Đi theo quy trình kỹ thuật thôi.]

[Dù sao quyết định nội bộ là em.]

Tư Căng: [vậy hai tuần sau gặp, chúc chú ngủ ngon.]

Trả lời xong câu này, Tư Căng lại kéo đen Lạc Lâm Uyên rồi.

Lạc Lâm Uyên trả lời một câu ngủ ngon, lại ngoài ý muốn nhìn thấy dấu chấm than màu đỏ.

"..."

Tốt đi, y thừa nhận, nghiêm trang xù lông không phải là bạn nhỏ, mà là y.

Bên kia, Tư Căng lại từ trên giường ngồi dậy, mở ra toàn bộ tài liệu Bạch Tư Trầm trốn thuế gian lận thuế, gọi tới 110:

"A lô? Cảnh sát phải không? Tôi tố cáo, tổng giám đốc tập đoàn Bạch thị Bạch Tư Trầm dính líu trốn thuế gian lận thuế, số tiền thật lớn, cấu thành phạm tội. Chứng cớ, ngài cho tôi địa chỉ email, tôi tất cả đều gửi qua cho ngài."

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store