#4 Hỏng
Remus - Anh/anh ta
Sirius - Cậu/cậu ấy/em
Chương này tác giả viết rối quá, mình dịch còn chẳng rõ pov của ai và nội dung như nào nữa:) chương này đọc cho vui, hiểu đại khái là được rồi các bạn UwU
____________
Một ký túc xá bán sáng và trống rỗng.
Tấm rèm kéo bao quanh chiếc giường bốn cọc.
Tiếng nhạc ngân nga nhẹ nhàng từ chiếc máy hát cũ.
Một luồng khí đỏ bao quanh căn phòng.
Một nụ cười.
Những cái ôm.
Những tấm ga trải giường mềm mại được đá xuống cuối giường.
Hoàn hảo.
Vâng,..hoàn hảo.
Sirius cười toe toét với người bạn trai hai năm của mình theo cách mà cậu tự tin hi vọng là trông rất quyến rũ. Môi nhếch lên một nụ cười và đôi mắt sáng lên nhưng bụng cậu quặn lại và cổ họng cồn cào kinh khủng.
Họ đã chờ đợi lâu như vậy, dĩ nhiên Moony là một người bạn trai hoàn hảo và đáng tôn trọng, người chỉ muốn bạn trai của mình được hạnh phúc, luôn an toàn và được yêu thương, được khao khát. Thật tuyệt vời, không thực sự. Bây giờ là thời điểm hoàn hảo, với con người hoàn hảo và giọng hát hoàn hảo của Elvis Fresley trên nền nhạc hoàn hảo.
Người khôn ngoan nói rằng chỉ có kẻ ngốc mới lao vào.
Họ không vội vàng vì Sirius 'muốn làm thật hoàn hảo cho Moony của mình'. Và bởi vì Remus đã nói 'Pads không ngu ngốc, em là một người hoàn hảo'.
Nhưng bây giờ họ không thể trì hoãn lâu hơn vì tấn thủ của đội Gryffindor không thể tán tỉnh được ai quá lâu nên đang bị nghi ngờ và mọi người đang đặt ra câu hỏi. Remus có vẻ khó chịu với cậu vì anh ấy muốn quan hệ tình dục. Remus đã 17 tuổi, nhưng anh quá tốt để nói bất cứ điều gì.
Nhưng em không thể không yêu anh.
Tôi sẽ ở lại?
Liệu đó có phải là một tội lỗi?
Nếu em không thể không yêu anh ấy?
Sirius không thể giúp nó.
Remus phát hiện ra và bỏ đi thì sao? Thấy Sirius kinh tởm?
Lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Hơi thở run rẩy.
Da nhão.
Không thở được.
Làm ơn dừng lại.
Bây giờ có phải là thời điểm tốt để nói cho anh ấy không?
Không. Không, bây giờ là thời gian tồi tệ nhất.
Chúa ơi Sirius, lần này anh thật sự tồi tệ phải không?
"Sirius, em có sao không? Mmhmm. Ôi trời Pads. Chết tiệt."
Không, cậu ấy không ổn.
Nhưng Moony thật đáng yêu với đôi má ửng hồng của Moran.
Sirius tự hào về vết bầm tím do bản thân tạo ở trên cổ người yêu. Nhưng anh ấy không thể làm điều này.
"Mmh Sirius.."
Và hiện tại áo của hai người đều đã bị vứt xuống sàn. Thắt lưng của Remus nối với họ và những ngón tay khẳng khiu giật mạnh thắt lưng của thiếu niên tóc đen. Bắt đầu kéo mạnh hơn cho đến khi chúng dừng lại và một giọng nói phá vỡ sự im lặng.
"KHÔNG."
"Không? Sirius, em ổn chứ?"
"Dừng lại, Moony, làm ơn, em không thể.."
"Được rồi, không sao, chúng ta có thể đợi."
"KHÔNG. Arghh, Remus, chúng ta không thể chờ đợi. Em không thể bắt anh chờ mãi chỉ vì em hư hỏng. X-xin lỗi."
Một cậu bé cao ráo, hiền lành ngồi trên giường kéo một chiếc quần cộc lên với sự run rẩy. Có sự im lặng cho tới khi bảy từ đơn giản được thì thầm.
"Này, không sao đâu, Sirius, đừng khóc."
Và cứ thế Sirius nhào vào lòng Remus nức nở với những lời xin lỗi cụt lủn. Chàng trai tóc hung nhẹ nhàng xoa lưng bạn trai trong khi ôm cậu ấy vào lòng.
"Sirius, sẽ ổn thôi, tôi hứa. Nhưng tôi cần em cố gắng giải thích chuyện gì đang sảy ra để tôi có thể giúp đỡ. Nếu cả hai chúng ta đều hiểu thì chúng ta có thể xử lí vấn đề đó, nhưng tôi cần em nói chuyện với tôi, được chứ?"
"Hứa là anh sẽ không ghét em nhé?"
"Ôi Sirius, tôi không bao giờ có thể ghét em."
"Em không muốn...quan hệ tình dục. Không phải với anh, không phải với bất cứ ai. Tôi, uh, Remus, em là người vô tính.."
"Sirius, Sirius, tôi xin lỗi đã đẩy em vào chuyện này, xin lỗi vì đã không đảm bảo mọi thứ đều ổn."
"Không Remus, nó đã được hoàn hảo. Anh thật hoàn hảo. Rất hoàn hảo. Đó là lỗi của em, em là đồ hỏng! Em hiểu nếu anh chia tay em."
"Lắng nghe tôi. Em. Không. Hỏng. Padfoot, em thật tuyệt vời và xinh đẹp và tôi thật may mắn khi có một người bạn trai tuyệt vời như vậy."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store