we focus on each other| sunsun
ta luôn tập trung vào nhau
Không ai trong giới thực tập sinh hay kể cả đội ngũ sản xuất của Starlight Audition là không biết về cái "luật bất thành văn" đầy mâu thuẫn giữa fan của Kim Sunoo và Park Sunghoon. Một bên là Kim Sunoo, với nụ cười rạng rỡ như nắng hạ và giọng hát ngọt ngào dễ dàng chạm đến trái tim, mỗi khoảnh khắc cậu xuất hiện đều như bừng sáng cả sân khấu.
Phía đối diện là Park Sunghoon, chàng hoàng tử băng giá với khí chất thanh lịch, điệu nhảy sắc sảo và ánh mắt lạnh lùng khiến người ta vừa e dè vừa bị hút hồn.
Fan của họ, những "Sunshide" và "Thiên Thần Băng Giá", luôn trong trạng thái đối đầu. Từ việc bình chọn, thứ hạng cho đến những bài đăng trên mạng xã hội, hai fandom này không ngừng "chiến tranh", tạo nên một không khí căng thẳng đến mức đôi khi chính Sunoo và Sunghoon cũng cảm thấy ngột ngạt.
Thế nhưng, điều trớ trêu nhất mà chỉ những người trong cuộc mới thực sự thấu hiểu, là ẩn sau cái vẻ đối địch công khai ấy, Sunoo và Sunghoon lại đang lặng lẽ kiến tạo nên một thế giới của riêng họ.
Thế giới ấy được dệt nên từ những ánh mắt chạm nhau vội vã trong phòng tập, những lời động viên thì thầm sau tấm màn sân khấu, và cả những buổi đêm muộn cùng nhau luyện tập đến quên cả thời gian. Họ là hai thái cực, hai nốt nhạc tưởng chừng như lạc điệu nhưng khi hòa vào nhau lại tạo nên một bản tình ca nhẹ nhàng, chỉ riêng họ mới có thể cảm nhận.
Fan hâm mộ có thể tranh cãi về việc ai tài năng hơn, ai xứng đáng hơn, nhưng họ không hề biết rằng, chính hai chàng trai mà họ ra sức bảo vệ ấy lại đang ngày càng xích lại gần nhau, vượt qua mọi áp lực và định kiến. Mối quan hệ của họ, giống như một điệu nhảy đôi được thực hiện trong im lặng, chỉ dành cho hai người, và chỉ hai người mới biết giai điệu ấy đẹp đẽ đến nhường nào.
Phòng tập nhảy rộng lớn thường là nơi chứng kiến nhiều nhất những "bí mật" của Sunoo và Sunghoon. Dưới ánh đèn neon chói chang, khi mọi người đều bận rộn với phần của mình, luôn có những khoảnh khắc mà ánh mắt của Sunghoon sẽ lướt qua gương, tìm kiếm hình ảnh Sunoo đang hăng say tập luyện. Và cũng không ít lần, Sunoo sẽ giả vờ chỉnh lại động tác để có cớ liếc nhìn về phía Sunghoon, để rồi bắt gặp ánh mắt đối phương vừa kịp rời đi. Đó là những tương tác nhỏ nhặt, gần như vô hình, nhưng lại mang một ý nghĩa lớn lao đối với cả hai.
Một buổi tối nọ, sau khi tất cả đã về hết, chỉ còn Sunoo và Sunghoon nán lại để luyện tập thêm. Mồ hôi ướt đẫm lưng áo, Sunoo thở hổn hển ngã phịch xuống sàn. Sunghoon, vẫn đứng thẳng tắp, đưa chai nước cho cậu.
"Uống đi," Sunghoon nói, giọng đều đều nhưng ánh mắt lại chứa đựng sự quan tâm.
Sunoo đón lấy chai nước, uống một ngụm lớn rồi khúc khích cười,
"Sunghoon hyung, anh không mệt sao? Em muốn gục luôn rồi."
Mặt cậu xịu xuống như bánh bao
Sunghoon khẽ nhếch môi, một nụ cười hiếm hoi nở trên gương mặt thường ngày lạnh lùng đến đơ cứng của anh. "Cũng hơi. Nhưng cần phải hoàn hảo."
"Hoàn hảo," Sunoo lặp lại, "Làm sao mà hoàn hảo được khi fan của chúng ta cứ chiến nhau ầm ĩ thế này?" Cậu nói vu vơ nhưng trong giọng nói lại có chút buồn bã.
Sunghoon ngồi xuống cạnh Sunoo, vai chạm vai. "Kệ họ đi. Việc của chúng ta là tập trung vào sân khấu." Anh dừng lại một chút, rồi nói thêm, nhỏ đến mức gần như là tiếng thì thầm, "Và vào nhau."
Câu nói ấy khiến trái tim Sunoo lỡ một nhịp. Cậu quay sang nhìn Sunghoon, đôi mắt to tròn lấp lánh. Sunghoon cũng nhìn lại, ánh mắt không còn vẻ lạnh lùng thường thấy mà thay vào đó là sự dịu dàng hiếm hoi. Trong khoảnh khắc đó, mọi ồn ào bên ngoài, mọi áp lực từ chương trình, mọi cuộc chiến fandom dường như tan biến. Chỉ còn lại hai người, hai trái tim đang dần tìm thấy nhịp đập chung.
Áp lực của cuộc thi ngày càng tăng lên theo từng vòng. Mỗi tuần, một vài thực tập sinh phải rời đi, và sự cạnh tranh trở nên gay gắt hơn bao giờ hết. Điều này cũng đẩy mâu thuẫn giữa các fandom lên đỉnh điểm. Sunoo và Sunghoon, dù cố gắng phớt lờ, vẫn không thể tránh khỏi việc đọc được những bình luận tiêu cực về đối phương trên mạng xã hội.
Một hôm, Sunoo đã không thể kìm được nước mắt sau khi đọc được những bài viết chỉ trích khả năng nhảy của cậu, đồng thời ca ngợi Sunghoon như một vũ công thiên tài, ám chỉ cậu không xứng đáng để sánh vai. Cậu lén lút trốn vào một góc phòng chờ vắng vẻ, cố gắng kìm nén tiếng nức nở.
Sunghoon, bằng một cách nào đó, luôn cảm nhận được khi Sunoo không ổn. Anh tìm thấy cậu đang thu mình lại, bờ vai khẽ rung lên. Sunghoon không nói gì, chỉ lặng lẽ ngồi xuống cạnh cậu, vỗ nhẹ vào lưng Sunoo một cách trấn an.
"Họ nói đúng mà," Sunoo thút thít. "Em không giỏi nhảy bằng anh."
Sunghoon thở dài. "Chuyện đó thì sao? Em có giọng hát mà không ai có. Em có năng lượng làm bừng sáng cả sân khấu. Em có sự ấm áp mà anh không có." Anh dừng lại, rồi nói một cách kiên quyết,
"Đừng để những lời đó làm em nản lòng. Họ không hiểu gì cả."
Sự chân thành trong lời nói của Sunghoon khiến Sunoo ngẩng lên. Cậu nhìn thấy trong mắt Sunghoon sự thấu hiểu và ủng hộ vô điều kiện. Đó không phải là lời an ủi sáo rỗng, mà là lời nói từ một người thực sự hiểu cậu, và thực sự trân trọng những gì cậu có. Trong khoảnh khắc đó, Sunoo cảm thấy mình không hề đơn độc. Cậu có Sunghoon.
Khi chương trình đi đến những vòng cuối cùng, sự chú ý đổ dồn vào Sunoo và Sunghoon càng lớn hơn. Họ liên tục được đặt cạnh nhau trong các bảng xếp hạng, và những bài báo, video phân tích về "cuộc chiến" giữa hai fandom xuất hiện dày đặc. Điều này khiến việc che giấu mối quan hệ của họ trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
Một lần, trong buổi ghi hình cho một tập phim tài liệu hậu trường, đạo diễn yêu cầu họ cùng nhau phỏng vấn. Suốt buổi phỏng vấn, Sunoo và Sunghoon phải cố gắng giữ khoảng cách, nói những lời khách sáo và tập trung vào khía cạnh "cạnh tranh lành mạnh" giữa hai người. Điều đó thật khó khăn, đặc biệt là khi ánh mắt của họ cứ vô thức tìm kiếm nhau.
Sau buổi phỏng vấn, khi máy quay đã tắt và chỉ còn lại hai người, Sunoo thở phào.
"Thật mệt mỏi."
Sunghoon gật đầu đồng tình.
"Cũng may là chúng ta không phải giả vờ ghét nhau." Anh nói với một nụ cười nửa miệng.
"Dĩ nhiên rồi," Sunoo đáp lại, "Ghét anh thì khó hơn là ghét bản thân em đấy."
Họ cùng bật cười, tiếng cười nhẹ nhõm xua đi chút căng thẳng còn vương lại. Dù bên ngoài có bao nhiêu sóng gió, thì thế giới nhỏ bé mà họ tạo ra vẫn luôn là nơi an toàn để họ được là chính mình, được yêu thương và được hiểu.
Đêm chung kết Starlight Audition đến gần. Căng thẳng bao trùm khắp nơi. Sunoo và Sunghoon đều lọt vào top những ứng cử viên sáng giá nhất. Họ biết rằng dù kết quả có ra sao, cuộc sống của họ sẽ thay đổi mãi mãi. Nhưng điều quan trọng nhất đối với họ không phải là thứ hạng, mà là liệu họ có thể tiếp tục cùng nhau đi trên con đường này hay không.
Vào đêm diễn cuối cùng, Sunoo và Sunghoon cùng biểu diễn một ca khúc chủ đề. Đây là lần đầu tiên họ đứng chung sân khấu, không phải với tư cách đối thủ mà là những người bạn, những người đồng đội. Trong mắt fan, đây là một màn trình diễn đỉnh cao của hai đối thủ. Nhưng đối với Sunoo và Sunghoon, đó là một lời khẳng định thầm lặng về mối quan hệ của họ. Ánh mắt họ chạm nhau giữa những bước nhảy, nụ cười ẩn ý trao nhau khi hòa giọng. Màn trình diễn của họ không chỉ là kỹ thuật, mà còn là cảm xúc chân thật nhất được truyền tải.
Khi tên của họ được xướng lên trong đội hình ra mắt của nhóm nhạc mới, cả Sunoo và Sunghoon đều không giấu nổi sự xúc động. Họ ôm chặt lấy nhau, không quan tâm đến những ánh mắt nhìn vào, không quan tâm đến những tiếng reo hò của các fandom đối nghịch. Trong khoảnh khắc ấy, họ biết rằng họ đã vượt qua tất cả.
Sau ánh đèn sân khấu, cuộc sống của họ vẫn tiếp tục. Áp lực của một idol tân binh, những lịch trình dày đặc, và cả sự soi mói từ công chúng. Nhưng lần này, họ không còn đơn độc. Họ có nhau. Mối quan hệ của Sunoo và Sunghoon có thể vẫn là một bí mật đối với phần lớn người hâm mộ, một giai điệu song song chỉ dành cho hai người. Nhưng chính điều đó lại khiến nó trở nên quý giá và ý nghĩa hơn bao giờ hết. Bởi vì, giữa một thế giới ồn ào và đầy rẫy sự ganh đua, họ đã tìm thấy một bến đỗ bình yên, nơi tình yêu và sự thấu hiểu là bản nhạc chủ đạo.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store