Chương 19 : Con Lợn, Kiếm Sĩ, thợ Săn, Vị Vua.
Chạy đến nhà kho mà chú Hùng đã đưa định vị, cả đám tắt máy xe rồi đi đến cổng nhà kho..."Từ từ." Polko cản cả đám lại."Gì vậy con này?" Hân gằn giọng."Mày làm gì cộc? Tao chỉ muốn nói là nếu lỡ tao có chết... Cảm ơn mọi người vì đã ở đây với tao." Polko nói rồi cười tũm tĩm."Nếu lỡ mà có thất bại, ít ra đám tụi mình đã sát cánh và chiến đấu vì lẽ phải nhỉ?" Tú nói rồi cười."Ừm, cảm ơn anh vì đã ở đây với Em." Hân tự tin nói.Cả đám quay sang Nhật, lúc này chẳng nói gì hết, cậu gãi đầu rồi..."Sợ thì đi về, còn đã ở đây thì ai cũng dũng cảm hết! cảm ơn mọi người."Hân, Tú và Polko đều gật đầu, Nhật hít một hơi thật sâu rồi kéo mạnh cái cửa kéo ra hai bên, cả đám lần lượt bước vào trong..."Tụi mày nói rồi cười như vừa trúng số vậy?" Baovao nói."Tất nhiên là vừa trúng số rồi, ông già tui báo tin cũng chuẩn lắm." Hân tự tin nói."Mày có biết là ông già mày giết mẹ mày là vì tao không hả?"Baovao vừa dứt câu thì nhận được sự trả lời của Hân."Tao không quan tâm. OK?" Hân nói với giọng mỉa mai."Thứ mất dạy!" Baovao thốt lên.Bên cạnh Baovao là ba người, một cô gái cầm trên tay một cây quyền trượng, một tên đeo mặt nạ ngồi trên ghế, và một tên đang đứng trên một chiếc thùng."Tao thấy có gương mặt mới ở đây. Xưng họ và tên đi chứ?" Tú hét lớn...Vừa nghe thấy tiếng khiêu khích của Tú, tên thanh niên đứng trên thùng bắn một mũi tên về phía của Tú, mũi tên tuy bay khá nhanh, nhưng với khoảng cách xa, Tú kịp triệu hồi bộ giáp và chụp lấy mũi tên bay về phía đầu cậu. Tên đứng trên thùng nhảy xuống đất, hắn hất áo choàng của mình lên rồi cũng phát sáng, chuyển hóa thành bộ giáp..."Tên ta là Casisto."Không giống như bộ giáp của Tú, Casisto có một bộ giáp giống như trang phục của những tên cướp thời trung cổ, trên cổ tay trái hắn có một chiếc nỏ, đôi mắt của hắn phát sáng qua chiếc mũ bảo vệ trông giống như một con quỷ. Tú triệu hồi kiếm của mình và chĩa về phía Casisto..."Tên của tao là Tránpierce, nếu không nói được thì đánh vần làn tráng pia cũng được!" Tú nói rồi hất mặt lên."Vậy thể thức chiến đấu sao đây Baovao? Không lẽ cả đám đánh nhau hội đồng như vậy?" Nhật hỏi."Mày hả? Chó già đang chờ ngươi ở nhà thờ bỏ hoang đó." Baovao nói."Nhật... mày đi theo ánh sáng này đến chổ Chó già đi." Polko nói rồi triệu hồi một đốm sáng từ trong lòng bàn tay..."Nhưng nếu vậy thì là ba đấu bốn đó!" Nhật lo lắng hỏi."Tin tao! Việc mày đến chổ Chó già đúng là một cái bẫy, nhưng tao tin chắc mày sẽ có ích hơn là ở đây với bọn tao. " Polko nói."Cẩn thận nha mọi người..." Nhật vừa nói vừa chạy ra khỏi nhà kho."Giờ này là mười một giờ hai mươi hai... Ta sẽ làm đối thủ của ngươi. KIẾM SĨ!"Người đàn ông ngồi trên ghế đứng dậy, Hắn ta phát sáng và lộ rõ một bộ giáp trung cổ, với những hoa văn chạm khắc rồng tinh xảo, óng ánh màu kim loại, hắn cũng triệu hồi một thanh kiếm rồi chĩa về phía của Tú..."Vậy tao chắc mày là Rego đúng không? Được, tao cân hai thằng bay!"Casisto và Rego liền di chuyển về phía bên trái nhà kho rồi di chuyển ra ngoài, sau khi cả hai tên đã rời khỏi nhà kho được một lúc Tú cũng rời đi..."Anh cố lên nha!" Hân và Polko đồng thanh nói"Tú chỉ trả lời bằng một cái phủi tay..."Vậy thì, ta tiếp tục bắt cặp thôi nhỉ?" Baovao nói.Đi đến một bãi đất trống khá to, hai bên xung quanh là cây um tùm. Tên Casisto thì ngồi trên một cành cây to, đung đưa chân của mình, còn Rego, với thế đứng nghiêm như một bức tượng, hắn cầm thanh kiếm của mình bằng hai tay và để nó ở trước mặt, chờ đợi Tú..."Đâu cần phải vậy đâu ông chú, mình là kẻ thù chú phép tắc làm chi?"Tú vừa nói vừa tiến đến, Rego chĩa kiếm về phía của Tú bên dưới chiếc nón bảo vệ của hắn, hai đốm đỏ cũng bắt đầu sáng lên..."Ngươi... Ta thích sự tự tin của ngươi đó."Tú va Rego đứng nhìn nhau, rồi chỉ với một chiếc lá bay ngang qua và rơi xuống trước mặt cả hai, Tú nắm chặt lấy cán kiếm của mình rồi xông thẳng vào Rego, Rego cũng vậy, hắn cũng tao tới và cả hai chém vào kiếm của nhau, Kiếm của Tú là một thanh kiếm chém Sabre, với lưỡi kiếm dày nhưng thanh thoát và nhẹ nhàng, còn Rego. Hắn ta cầm trên tay thanh kiếm Arming với một chiếc cán kiếm dài hơn bình thường, lưỡi kiếm của hắn to, nặng và đầy sức sát thương, cả hai bắt đầu đấu sức bằng cách đè kiếm của đối phương, nhưng so với một thanh kiếm hiệp sĩ được độ chế để dùng hai tay, thanh kiếm chém quý tộc một tay của Tú trở nên yếu thế, khiến Tú phải đẩy kiếm của mình lên và dùng đồ bảo vệ tay trên cán kiếm để đẩy thanh kiếm của Rego ra khiến cho Tú lùi lại, Ngay lập tức một mũi tên găm trúng vai phải khiến Tú té ngã ra sau, nhưng ngay lập tức lộn một vòng rồi chống chân mình lại để đối mặt với Rego và Casisto..."Casisto. Chưa đến lượt mày!" Rego gằn giọng."Bắn đẹp nhưng làm vậy bẩn lắm chú em." Tú nói rồi rút mũi tên ra khỏi vai của mình.Mũi tên chỉ bay thủng bộ giáp và đầu nhọn của mũi tên chỉ vừa chạm vào vai Tú, Rego ngay lập tức lùi lại và đưa kiếm lên trước mặt như một pho tượng. Hiểu ý của Rego, Tú đứng dậy và rút mũi tên ra, bộ giáp ngay lập tức tự vá lại vết thủng do mũi tên đâm xuyên..."Ta là kẻ thù đó... Tại sao lại hành động như ta chỉ đang đấu tập vậy?"Tú ném mũi tên trúng vào chân của Rego, nhưng hắn vẫn đứng yên như tượng, nhìn chằm chằm vào Tú."MẸ KIẾP, TAO ĐẾN ĐÂY LÀ ĐỂ GIẾT TỤI MÀY!" Tú lớn giọng hét."Và tao đang làm điều đó, như một chiến binh!" Rego nói."Và mày đã theo nhầm phe! Nếu mày là một chiến binh thì sao lại đối đầu với công lý chứ?!" Tú gằng giọng."Đối với ta, bảo vệ và chiến đấu với Chó Gìa chính là công lý!" Rego nói."Á à... Thế giới này đã tước đi thứ gì của mày sao?" Tú nói với giọng khiêu khích."Thế giới này đã tước đi tất cả mọi thứ của ta, và Chó Gìa đã trao tất cả lại cho tao!" Rego vung kiếm của mình."Vậy mày coi nó là thánh thần. Kẻ đã gây nên tiêu cực, tệ nạn, giết người... Nếu vậy thì tao chẳng còn gì để nói!"Tú triệu hồi thêm một thanh kiếm giống như thanh kiếm bên tay phải cậu."Đây là ác chủ bài của tao!" Tú chĩa hai thanh kiếm về phía Rego.Ngay lập tức lao tới Rego, lúc này vẫn còn đứng yên như tượng, Tú một tay chém và một tay đâm, kiến Rego không kịp phản xạ, Tú chém trúng kiếm và nhát đâm vào giữa bộ giáp của Rego, nhưng nó không đâm thủng và chỉ làm cong lưỡi kiếm, nhưng Tú đã biết chuyện này, cậu sử dụng lưỡi kiếm cong như một chiếc lò xo để hất văng chính nó lên, và với một cử động ở cổ tay, Tú đã đưa lưỡi kiếm trượt lên cổ của Rego, nhưng ngay lập tức. Rego cũng đấm trả Tú, và cả hai lại một lần nữa lùi ra..."Tụi mày đánh như vậy thì bao giờ thắng hả?"Casisto hét lên."Câm miệng!" Rego gằng giọng."Tùy mày! Một set nữa không phân thắng bại thì tao vào." Casisto nói."Một set nữa là đến mày!" Tú chĩa kiếm về phía Casisto.Tú lao về phía Rego, nhưng tốc độ này không còn nhanh như lúc nãy, Rego cũng đã nhìn thấy và chém một nhát kiếm xuống ngay lúc Tú tiếp cận, nhưng ngay lập tức, Tú né qua bên trái với tốc độ rất nhanh làm đường chém của Rego hụt và chém xuống đất. Vô số những nhát chém được tung ra chỉ trong vài giây trước khi Rego quơ một nhát chém về phía Tú, nhưng tú cũng đã kịp lùi ra. Những vết chém trên tay và vai của Rego lộ rõ trên bộ giáp của hắn, máu cũng đã chảy ra chứng tỏ những nhát chém này có lực hơn là chiến thuật "Vật lý" ban đầu của Tú..."Ngươi đã làm một 'Vị Vua' đổ máu." Rego cắm kiếm và khụy gối xuống."Thôi bớt nói nhảm đi, tui chả biết ông luyện với ai, chém nhau với thằng nào. Nhưng so với tao thì kỹ năng thực chiến, tư duy chiến đấu của mày thua xa tao!" Tú nói với giọng khiêu khích.Bất ngờ. Kiếm của Rego bắt đầu bốc lửa, và cả cơ thể hắn cũng vậy, hắn nóng như một chiếc lò nung, làm cho Tú, một người đã lùi ra khá xa, cũng cảm thấy nó, sức nóng mạnh đến mức nó làm lộ rõ ra những cơn gió bao bọc bộ giáp của Tú..."Đây là tất sát kỹ của mày sao..." Tú nói."Ta sẽ cho ngươi thấy, TA LÀ ĐỊA NGỤC!" Rego gào lên.Ngay lúc này, cả hai tay của Tú nắm chặt cán kiếm, cố gắng quan sát điểm yếu của Rego, là một người được huấn luyện đấu kiếm liễu lúc còn nhỏ, khi lớn lên, Tú đã thi đấu và chiến thắng rất nhiều những trận đấu nhỏ lẫn lớn, nhưng cậu chưa bao giờ coi thường bất kỳ kẻ thù nào. Những lời Tú nói chính là để khiêu khích, sau là để thể hiện sự thù ghét cái ác, Tú nhắm mắt lại, cậu có thể cảm thấy được ngọn lửa bên trong Rego, cậu cảm nhận được nó qua không khí xung quanh cậu, và cậu cảm nhận được, khẽ xuyên qua chiếc mũ giáp của Rego, một cái lỗ để thoát sức nóng ra khỏi đôi mắt hắn, đó chính là điểm yếu!"Ngươi đã nhìn thấy điểm yếu của ta?" Rego nói."Đúng, tao đã nhìn thấy nó," Tú đứng vào thế của mình, "và tao sẽ kết thúc trận chiến này."Tú lao nhanh tới như môt cơn gió, Rego cũng nhấc thanh kiếm bốc lửa của mình lên, và chuẩn bị cho đòn tấn công của Tú. Tú lao vừa tới tầm kiếm của mình, Rego cũng ngay lập tức chém xuống, tốc độ của Rego lúc này là nhanh hơn, nhưng Tú cũng đã biết điều đó, Tú chủ động dùng hai thanh kiếm của mình thành hình chữ V rồi đỡ lưỡi kiếm của Rego, điều hướng nó đi tránh khỏi cậu, nhát chém của Rego mạnh đến mức phá vỡ hai thanh kiếm của Tú, nhưng Tú đã nhanh chóng găm phần còn lại của thanh kiếm vào mắt của Rego, thanh kiếm của Rego ngay lập tức tắt lửa, chứng tỏ đòn đâm đó đã hiệu quả, Rego gục xuống, hắn thả thanh kiếm mình rơi xuống, Tú lùi lại vài bước rồi cũng đổ gục xuống, bên dưới chiếc khăn choàng màu đỏ của tú, một chiếc quạt bên nằm ở giữa ngực giờ đây đã vỡ vụn, lúc Tú đâm mảnh kiếm của mình vào mắt của Rego, hắn ta cũng đấm một cú chí mạng vào chiếc quạt ẩn sau lớp áo choàng, nếu Tú là một chiến binh với kinh nghiệm và kỹ thuật, thì Rego tràn đầy sức mạnh, cú đấm đó mạnh đến mức bộ giáp không thể hấp thụ nỗi, xương ngực của Tú giờ đây cũng không còn lành lặn, Casisto cũng nhảy xuống và tiến đến chổ của Tú, Rego rút phần cán thanh kiếm ra khỏi mắt của mình, máu chảy xuống rất nhiều nhưng cũng ngừng, Tú tuy rất đau và khó thở, vẫn đứng dậy, đưa tay lên thủ thế để đón nhận kết cục của mình..."Tao sẽ cho mày chết dưới thanh kiếm của tao!"Rego vung kiếm của mình, nhưng nó bị chặn lại bởi một chiếc boomerang bay tới, Casisto bắn chiếc boomerang, làm nó chật hướng nhưng nó vẫn vòng về người chủ đã ném nó."Ê! giết người là không được nha!" Người chụp chiếc Boomerang nói."Mày là thằng quái nào?" Casisto hỏi."Nếu ngươi hỏi thì ta sẽ trả lời. TA LÀ BẢO VỆ LỢN!"Casisto ngay lập tức bắn mũi tên về phía người sỡ hữu món quà của thần đó, với thân hình của một con lợn, hắn ta né rồi, ném trả chiếc boomerang, Casisto dù cố bắn chiếc Boomerang nhưng vẫn bị nó đập trúng, Casisto cố gắng chộp chiếc Boomerang lại nhưng nó ngay lập tức quay trở về, Tú tung ra một cú đạp vào bụng Rego, lúc này mất tập trung bởi 'Bảo Vệ Lợn' kia, Rego té ngã và Tú bỏ chạy về phía Bảo vệ Lợn, Casisto bắn tên vào Tú nhưng đều bị chặn lại bởi chiếc boomerang..."Mày là ai?" Tú ôm ngực hỏi."Em là bạn của Nhật, Tên Long, anh là kiếm sĩ đúng không?" Long đỡ Tú đứng thẳng rồi hỏi."Ghé sát tai lại đây, tao nói này nghe nè." Tú thì thầm...Casisto bắt đầu bắn tên về phía của Tú và Long, hai người ngay lập tức né."Em hiểu rồi, như kế hoạch nha!" Long nói.Cả hai tách nhau ra, mỗi người chạy về một hướng, Tú chạy về phía của Casisto, và Long chạy về phía của Rego, Long ném chiếc boomerang về phía của Rego, hắn ta chém bay chiếc boomerang đi, nó đổi hướng nhưng lại đi về phía của Tú, lúc này vừa chộp lấy mảnh kiếm dưới đất sau khi tránh né những mũi tên của Casisto, Tú chụp chiếc Boomerang và ném nó về Rego, lúc này đã hướng sự chú ý về phía Long. Chiếc boomerang bay thẳng vào đầu của Rego, khiến hắn gục xuống, Long lao tới tung tất sát kỹ vào Rego, cú húc của Long làm Rego bay xa hơn năm mét. Bí mật cuối cùng của bộ giáp đó chính là độ bền có giới hạn, Rego hóa sáng và trở về dạng người trở lại, Casisto cũng lao tới và ghim một con dao vào vai Tú, cú đâm trực diện khiến nó đâm xuyên qua bộ giáp, người của Tú hóa sáng và trở lại dạng người,Long chộp lấy boomerang của mình và Tú lăn ra để chiếc boomerang của Long ném trúng vào Casisto, Long lao tới và liên tiếp đấm vào Casisto khiến hắn không kịp bắn một mũi tên nào, Long nắm lấy cổ tay của Casisto và bẻ gãy tay hắn, hắn la lên trong đau đớn rồi hóa sáng, trở về dạng người, Long đấm gục Casisto."Ui da, đau quá!" Tú ôm vai của mình."Anh ngồi nghỉ đi, để em trói tụi nó lại..." Long nói."Không! Không nghỉ được, thằng Nhật đang đơn phương chiến đấu với Chó Già, mình cần phải đi gấp" Tú nói...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store