Vu Nhat Cau Tang Chiem Giu
Ngồi trên xe, Tiêu Vũ Lương vốn trầm mặc ít lời rõ ràng bất mãn hỏi: "Vừa nãy cậu đang suy nghĩ gì?"Tăng Thuấn Hy theo bản năng mà trả lời một câu: "Liên quan gì đến anh?"Lời vừa thốt ra khỏi miệng, cổ của cậu liền bị Tiêu Vũ Lương tàn nhẫn bóp lấy, năm ngón tay thon dài hoàn toàn không có khắc chế mà siết chặt, con ngươi toát ra phẫn hận cùng sát ý nồng đậm.Người này đột nhiên nổi điên cái gì? Tăng Thuấn Hy bị hắn đột ngột công kích, không phòng bị nên nhất thời bị hắn chế trụ, đành phải giữ chặt tay Tiêu Vũ Lương."Anh... tên điên này..." Cậu có chút khó khăn mới phun ra được câu nói, cậu thực sự không hiểu trong lòng Tiêu Vũ Lương rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì.Nhìn mặt Tăng Thuấn Hy dần đỏ lên, Tiêu Vũ Lương biết nếu không thả ra, Tăng Thuấn Hy liền sẽ biến thành một bộ thi thể.Lượng lớn không khí bởi vì Tiêu Vũ Lương buông tay mà tràn vào lá phổi, Tăng Thuấn Hy cong người, ho kịch liệt. Tiêu Vũ Lương chợt cúi người về phía trước, dùng cánh tay dài đem cậu cầm cố ở góc xe, hung hăng mà hôn lên môi.Mà Tăng Thuấn Hy chưa hít đủ dưỡng khí, đã bị người này mạnh mẽ hôn đến"Này, khụ khụ..."Lưỡi Tiêu Vũ Lương thừa cơ xâm nhập, gáy bị giữ chặt, Tăng Thuấn Hy không tránh được, chỉ có thể thừa nhận nụ hôn hung hăng này. Âu phục cùng cà vạt ban đầu còn chỉnh tề liền trở nên hỗn độn, cúc áo sơmi mở phanh, trên ngực Tăng Thuấn Hy lộ ra dấu hôn xanh tím trải rộng.Tiêu Vũ Lương mắt tối đi vài phần, nhưng cũng dứt khoát dừng động tác lại, vì không muốn để cho người khác có cơ hội nhìn thấy thân thể Tăng Thuấn Hy."Sau này, đừng để tôi nghe lại câu nói tương tự, hậu quả không phải cậu có thể tưởng tượng được." Hắn bóp cằm Tăng Thuấn Hy, nói vào bên tai cậu.Tăng Thuấn Hy dùng khuỷu tay đem hắn tách ra một chút, thấp giọng nói: "Tôi ký giao ước phải cùng anh lên giường, nhưng tôi nghĩ việc này anh không có tư cách can thiệp vào!"Tiêu Vũ Lương hiển nhiên bị lời nói này làm cho đả động. Với cái nhìn của hắn, không có bất cứ thứ gì là hắn không chinh phục được. Bất kể là quyền thế, tiền tài, mỹ nhân, sinh hoạt xã hội thượng lưu xa hoa, biệt thự cùng xe hàng hiệu khiến người người hâm mộ. Từ khi hắn ngồi trên vị trí đứng đầu của Tiêu Gia tới nay, bên cạnh đều là người phải nịnh nọt hắn, căn bản là hắn không cần bận tâm những người kia đến tột cùng đang nghĩ gì. Còn đối với kẻ địch, hắn càng tàn nhẫn xóa bỏ tận gốc rễ, đối với người ngoài phục nhưng trong không phục, hắn liền trực tiếp cho biến mất khỏi thế giới này.Nhưng Tăng Thuấn Hy xuất hiện, khiến cho thủ đoạn hắn quen dùng trước kia lúc này đều không dùng được.Hắn chìm đắm trong vui sướng tình ái mà không cách nào tự kiềm chế, thậm chí còn không kiêng kỵ mà ngủ rất say sưa bên cạnh cậu. Càng chết người hơn chính là, hắn căn bản không nỡ giết người này, thậm chí khi cậu đến muộn hoặc lơ đãng đối với mình lộ ra vẻ mặt khiêu khích, hắn đều nhiều lần dung túng.Tăng Thuấn Hy cảm thấy kỳ quái vì Tiêu Vũ Lương đột nhiên trầm mặc, nhưng cậu vẫn là nhanh chóng đẩy hắn ra, tận lực cùng cái người hỉ nộ thất thường này kéo dài khoảng cách.Tiêu Vũ Lương cũng không có phản ứng lại, chỉ là chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình, cũng không nhìn Tăng Thuấn Hy một chút.Trở lại nhà chính, Tiêu Vũ Lương không sắp xếp bất kỳ công việc gì cho Tăng Thuấn Hy, trực tiếp tiến vào thư phòng. Tăng Thuấn Hy cũng vui vẻ, thoải mái, có thể tránh đụng mặt người kia, cậu cớ sao lại không làm?Tiêu Vũ Lương cũng không hạn chế tự do của cậu trong nhà chính. Tăng Thuấn Hy từ lầu ba đi xuống liếc mắt nhìn, phát hiện phòng khách không có một bóng người.
Cậu không nghĩ tới phải thực hiện đúng kỳ hạn một năm ước hẹn cùng Tiêu Vũ Lương, nếu như có thể tóm được lỗ thủng quản chế ở nhà chính, cậu liền lập tức trốn đi.Trong tay cầm cái ly không, giả bộ muốn xuống lầu rót nước uống, cậu chậm rãi đi xuống, tầm mắt nhanh chóng tìm kiếm khả năng các vị trí có thể gắn camera ẩn, hi vọng mau chóng nắm rõ hoàn cảnh của nơi này."Hây, xin chào."Một cái tay bất ngờ xuất hiện vỗ trên vai, Tăng Thuấn Hy theo phản xạ cấp tốc xoay người, đem cánh tay người tới vặn lại."Này! Nhẹ chút, tôi không có ác ý."Một người trẻ tóc nâu bởi vì động tác của anh mà oa oa thét lên, Tăng Thuấn Hy nhìn tướng mạo đối phương, phát hiện hắn chính là một thành viên trong đội ngũ bảo thủ hạ của Tiêu Vũ Lương.Buông cánh tay của đối phương ra, Tăng Thuấn Hy đem hắn kéo lên, nói tiếng xin lỗi.
Người trẻ tuổi kia nhún nhún vai, lộ ra nụ cười xán lạn."Thân thủ của cậu thật không tệ. Tôi là Trí Viễn." Vừa nói hắn vừa đưa tay phải ra.Tăng Thuấn Hy lịch sự nắm lại. Kỳ thực cậu cũng không hy vọng cùng người của Tiêu Gia có nhiều tiếp xúc, nhưng người trẻ tuổi trước mắt có nụ cười xem ra vô hại, cậu liền thu hồi tâm phòng bị."Cậu là người mới tới, có hứng thú đi ra ngoài cùng tôi uống một ly không?"Tăng Thuấn Hy cười nói: "Sợ là không được, Tiêu Nhị Gia không đồng ý, đại khái tôi cũng không đi được."Trí Viễn lập tức ôm vai Tăng Thuấn Hy, ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng nói: "Không có vấn đề gì đâu, ông chủ trước mười giờ tối đều ở trong thư phòng làm việc."Đối với thái độ quá mức ân cần của đối phương, Tăng Thuấn Hy hoài nghi, nhưng vừa nghe đến có cơ hội có thể ra khỏi nhà chính, coi như biết nguy hiểm, anh cũng đồng ý mạo hiểm thử một lần.Thấy Tăng Thuấn Hy dao động, Trí Viễn càng lớn tiếng thuyết phục.Tăng Thuấn Hy thả xuống ly thủy tinh cầm trong tay, mỉm cười đáp: "Vậy thì đi ra ngoài uống một ly."Theo Trí Viễn ra khỏi nhà chính, dọc theo đường đi cậu quan sát cố gắng đem hết thảy con đường cùng với hệ thống an ninh phòng vệ ghi vào trong đầu, nhưng cũng bất đắc dĩ phát hiện, nếu như không có tấm thẻ xuất hành qua cửa kia của Trí Viễn, coi như cậu có thể đi qua tầng tầng hệ thống phòng vệ, e rằng cũng trốn không thoát khỏi toà nhà quản chế nghiêm mật như pháo đài này.Xoa xoa trán, trải qua một đường quan sát, tựa hồ muốn trốn thoát thật sự khó khăn.
Xe tới cửa một câu lạc bộ hội viên thì dừng lại, Trí Viễn quay đầu nói: "Chúng ta đến nơi rồi."Tăng Thuấn Hy xuống xe, theo Trí Viễn tiến vào câu lạc bộ.Tuy rằng biết sự tình không đơn giản, nhưng cậu không nghĩ tới, chính mình sẽ được hoan nghênh "nhiệt liệt " như vậy. Bên trong phòng khách, hết thảy thủ hạ của Tiêu Vũ Lương đều ở đây, mà một người tựa hồ là đội trưởng vừa nhìn thấy cậu đi vào, lập tức làm ra một hành động thủ thế.Cửa phía sau đóng lại, đường ra duy nhất bị chặt đứt. Trí Viễn sau khi vào cửa liền thu lại nụ cười trên mặt, Tăng Thuấn Hy tự nhiên biết bọn họ có ý đồ, liền mở đầu nói:"Các người rốt cuộc có mục đích gì, nói đi.""Tôi chỉ là rất tò mò, cậu đột nhiên xuất hiện, vì cái gì có thể trực tiếp tiến vào danh sách hạt nhân ứng cử viên cạnh Nhị Gia?"Tăng Thuấn Hy nhíu mày: "Danh sách hạt nhân gì?"Trí Viễn đứng ra giải thích: "Ngày hôm nay giao dịch cùng Đình Lăng, cậu vì sao lại là một trong những người có thể theo Nhị Gia tiến vào."Tăng Thuấn Hy xì cười một tiếng: "Anh hỏi tôi? Tôi làm sao mà biết, không bằng anh trực tiếp đi hỏi Nhị Gia của anh chẳng phải sẽ nhanh hơn sao."Một tên đứng bên cạnh Trí Viễn cúi xuống đất nhổ một ngụm nước bọt: "Mày cũng chỉ là cái hạng trai bao bán thân, dựa vào cái gì cùng Nhị Gia bọn tao đứng ngang hàng."Tăng Thuấn Hy đem tầm mắt nhìn tất thảy. Bỏ qua những cái khác không nói, những người này xác thực rất xuất sắc, quanh thân đều tỏa ra sát khí."Căn bản tôi không có hứng thú cùng Nhị Gia các người đứng ngang hàng, nếu như có thể được lựa chọn, tôi thậm chí càng không muốn đi cùng Nhị Gia của các người."Lời Tăng Thuấn Hy nói mặc dù là sự thật, nhưng trong tai người nghe lại là một phen trào phúng. Dù sao tiến vào danh sách hạt nhân của ông chủ, là việc hết thảy thủ hạ ở đây đều tha thiết ước mơ."Con mẹ nó, mày đừng có mà đắc ý?" Một người thẹn quá hóa giận thô tục mắng, một quyền liền hướng mặt Tăng Thuấn Hy vung tới.Thân thủ Tăng Thuấn Hy khả năng không sánh được với Tiêu Vũ Lương, nhưng chuyện này cũng không biểu thị cậu kém cạnh so với những người này.Cậu nhanh chóng nghiêng người ngược về một phía, thuận lợi mà né tránh đòn công kích mãnh liệt kia. Người kia thấy một đòn không trúng, cảm thấy mất mặt, lập tức hướng Tăng Thuấn Hy triển khai thế tiến công.Tăng Thuấn Hy thuận thế né tránh mấy cái, sau khi quen thuộc thế tấn công của đối thủ, liền một cước đẹp đẽ đem đối phương quét ngã trên đất.Bốp, Bốp, BốpTăng Thuấn Hy trong hơi thở gấp gáp đột ngột nghe được tiếng vỗ tay."Rất đặc sắc." Đội trưởng của bọn thủ hạ từ trong đám người đi ra: "Tôi là Felix, rất hân hạnh được biết cậu."Tăng Thuấn Hy không có hứng thú bắt tay với người này, Felix duỗi ra tay phải dừng ở giữa không trung, một lát sau liền thu về."Tôi nói với anh, tôi đối với cái gọi là danh sách hạt nhân gì gì đó không có hứng thú. Hơn nữa nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, một năm sau tôi sẽ rời đi, các anh không cần phải phát sinh địch ý đối với tôi, tôi không uy hiếp tới bất cứ địa vị nào của các anh."Felix kéo kéo khóe môi: "Cậu làm Nhị Gia để mắt tới, cũng đã là mối uy hiếp đến chúng tôi""Anh có ý gì?" Tăng Thuấn Hy nhíu mày. Câu thực sự không hiểu Felix gạt Tiêu Vũ Lương sang một bên để gây sự với cậu, rốt cuộc với hắn ta có ích lợi gì."Nói thẳng ra, tôi cũng không ngại cậu dựa vào thân thể hay là bằng thủ đoạn khác để vào đội ngũ của chúng tôi, cái tôi quan tâm chỉ là cậu có làm liên lụy tới Nhị Gia không thôi. Nếu chỉ là bình hoa không dùng được, vô hình đương nhiên sẽ làm hạ thấp sức phòng ngự của Tiêu gia.""Vậy tôi phải làm thế nào các anh mới chịu buông tha?"Felix nói: "Rất đơn giản, nói chuyện bằng thực lực.""Tốt lắm." Tăng Thuấn Hy cởi áo khoác, đem ống tay xắn lên: "Tôi biết, anh cũng là một thành viên trong danh sách hạt nhân."Bởi vì hôm nay lúc Tiêu Vũ Lương chọn người, Felix cũng ở trong hàng ngũ ba người."Không sai.""Tôi khiêu chiến anh. Trước tiên chưa biết có thể thắng anh hay không, nhưng nếu như có thể đánh hoà với anh, các anh sau đó cũng không cần phải làm khó dễ tôi, được chứ?"Felix rất có phong độ, cười cười, cũng cởi áo khoác vứt ra một bên."Được, tôi tiếp nhận sự khiêu chiến của cậu."Ngoại trừ Tiêu Vũ Lương, Tăng Thuấn Hy đã lâu chưa gặp đối thủ mạnh như vậy. Vốn là có sở thích luyện quyền cước, rất nhanh liền chìm đắm ở trong cảm giác phấn chấn không thôi.Trong khi giao thủ, Felix cũng phát hiện thực lực Tăng Thuấn Hy không phải bình thường, lập tức thu hồi thái độ khinh địch, nghiêm túc mà đối chiến.Nhưng Tăng Thuấn Hy dù sao hôm qua cùng Tiêu Vũ Lương vận động đã tiêu hao sức lực quá lớn, thêm vào trước đó đã cùng một người giao thủ, tự nhiên không cách nào duy trì thể năng ở trạng thái đỉnh cao so với Felix.Sau hơn mười phút đối chiến không phân cao thấp, Tăng Thuấn Hy bị Felix đá chéo trúng vào phần eo, mà trùng hợp là vị trí tối hôm qua bị Tiêu Vũ Lương dày vò mà bầm tím. Tăng Thuấn Hy bị đau, hơi hạ thấp người xuống liền bị Felix xông tới, một quyền vững vàng đánh trúng mặt. Cậu lùi lại mấy bước, khóe môi tức khắc tràn ra máu.Felix vừa muốn nói gì đó, thì cửa bị một người đá văng ra, mọi người cả kinh, lập tức hướng người vừa đến khom mình hành lễ:"Nhị Gia"Tiêu Vũ Lương vẻ mặt lạnh lùng, khi thấy khóe môi Tăng Thuấn Hy rướm máu thì lập tức phẫn nộ."Vừa nãy, là ai động thủ?""Nhị Gia, chúng tôi..." Người ở bên cạnh Tiêu Vũ Lương vừa muốn mở miệng giải thích, một viên đạn liền từ khẩu súng trong tay Tiêu Vũ Lương bắn ra, sát qua gò má hắn, tạo thành một lỗ trên vách tường phía sau."Tôi không muốn nghe giải thích, tôi chỉ cần câu trả lời."Ở Tiêu Gia không ai dám vi phạm mệnh lệnh của Tiêu Vũ Lương, Felix đứng dậy: "Nhị Gia, cậu ta là do tôi đả thương, người cũng là tôi ra lệnh mang đến."Đối với vị đội trưởng khí phách đảm đương hết thảy tội lỗi về mình, Tăng Thuấn Hy cảm thấy vô cùng kính phục. Tiêu Vũ Lương không nói hai lời liền đem nòng súng Sa Mạc Chi Ưng nhắm ngay đầu FelixTăng Thuấn Hy vốn cho rằng hắn chỉ là muốn hù dọa Felix một chút, dù sao tốt xấu cũng là thủ hạ theo hắn mấy độ vào sinh ra tử, Tiêu Vũ Lương dĩ nhiên không vì chút chuyện nhỏ này liền muốn mạng Felix.Nhưng ở một khắc ngón tay Tiêu Vũ Lương chuẩn bị bóp cò súng, Tăng Thuấn Hy biết hắn không đùa. Xuất phát từ ý nghĩ anh hùng tiếc anh hùng, cậu không hề nghĩ ngợi liền nhào tới, đem súng trong tay Tiêu Vũ Lương đẩy ra.Viên đạn vẫn bắn ra, nhưng may là chỉ bắn trúng mặt đất, không trúng bất kỳ người nào.Tất cả mọi người bao gồm cả Felix, cũng không nghĩ tới Tăng Thuấn Hy dĩ nhiên sẽ vào một khắc Tiêu Vũ Lương quyết định động thủ giết người mà ra tay giúp đỡ.Đồ ngốc này đến cùng có biết hay không người mình đối nghịch chính là ai, dám cản trở hành động của Tiêu Vũ Lương, thì phải chuẩn bị tâm lý đánh đổi mạng sống chính mình.Không khí bỗng nhiên trở nên trầm mặc, tầm mắt mọi người đều tập trung trên người Tăng Thuấn Hy.Tựa hồ cậu cũng ý thức được trước mặt mọi người mà ngỗ nghịch, sẽ không có kết quả tốt, nhưng cái gì làm đều đã làm, lúc này hối hận cũng đã muộn.Tiêu Vũ Lương không nói gì, cũng không làm gì, yên lặng nhìn cậu.Tăng Thuấn Hy bị nhìn đến tê dại cả da đầu, bởi vì cậu cảm giác được, đối phương tức giận so với trước càng tăng.Cứ giằng co như vậy cũng không phải biện pháp, đối với Tiêu Vũ Lương tuyệt đối nắm giữ quyền chủ động, Tăng Thuấn Hy chỉ có thể lựa chọn lùi một bước.Nghĩ một hồi, ngoại trừ cái kia, cậu cũng không nghĩ ra phương pháp tốt hơn có thể xoa dịu sự phẫn nộ của đối phương. Khẽ cắn răng, cậu đi tới bên người Tiêu Vũ Lương, kề sát vào tai hắn thì thầm.Mọi người ở đây đều rất tò mò, nhưng bởi vì Tăng Thuấn Hy khống chế âm lượng rất tốt, cái gì cũng đều không nghe thấy.Sau khi nghe Tăng Thuấn Hy thì thầm, sắc mặt Tiêu Vũ Lương rõ ràng dịu đi không ít. Đại khái cũng bởi vì Tăng Thuấn Hy chịu lùi bước, hắn thu hồi súng trong tay, dùng ánh mắt lạnh như băng quét toàn bộ người trong phòng đang không dám thở mạnh, xoay người đi ra.Tăng Thuấn Hy thở dài, vừa định nhặt lên áo khoác theo ra, vai lại bị Felix vỗ một cái."Tôi thực sự không nghĩ ra, cậu có lý do gì phải giúp tôi."Tăng Thuấn Hy đem áo khoác tùy ý khoác lên trên vai, vẫy vẫy tay: "Tôi cũng không rõ ràng lắm. Chỉ có điều, tôi không hi vọng người trung thành như các anh phải chịu hậu quả kia."Nếu là trước kia, cậu cũng không ngờ chính mình dùng chân tình để đối đãi một người, rốt cuộc lại rơi vào kết cục thân bại danh liệt như ngày hôm nay.Đổi lại nếu là Felix, cậu rõ ràng hiểu Tiêu Vũ Lương nếu vì giúp mình - giúp một người ngoài lai lịch không rõ như vậy, mà dùng súng bắn chết Felix thì không biết tâm tình Felix sẽ thế nào."Bất luận làm sao, cảm ơn cậu."Tăng Thuấn Hy cười cười, không nói nữa, bước ra ngoài, bóng lưng tiêu sái.Không khí bên ngoài rõ ràng dễ thở hơn, cậu hít vài hơi, nhưng phát hiện mình tựa hồ lại yêu thích không khí đầy vị rượu vang ở bên trong kia hơn rất nhiều.Trở lại nhà lớn, cậu vừa xuống xe thì Vương tổng quản tiến đến: "Nhị Gia ở trong phòng chờ cậu."Tăng Thuấn Hy nghe được câu này không khỏi khựng lại, vẻ mặt có chút lúng túng."Biết rồi." Trong giọng nói rõ ràng mang theo buồn bực. Ngay cả chính cậu cũng không biết, vì sao lại hi sinh nhiều như vậy để giữ mạng sống cho thủ hạ của Tiêu Vũ Lương, khẳng định là lúc ấy uống nhầm thuốc nên bị váng đầu.Cậu tận lực kéo dài thời gian trở về phòng, Tăng Thuấn Hy chợt phát hiện cái nhà chính này lớn đến mức đáng sợ cũng thật có lợi, để cậu có thể cố ý rẽ quanh vài chỗ, lại bò lên trên vài tầng cầu thang xoay tròn, lãng phí gần nửa giờ mới đến trước cửa phòng.Giơ tay lên vừa định mở cửa thì cánh cửa chợt bị mở ra từ bên trong, lộ ra một khuôn mặt thiếu kiên nhẫn.Tiêu Vũ Lương đem Tăng Thuấn Hy kéo vào, "rầm" âm thanh đóng cửa rung trời vang lên."Cậu đến cùng muốn câu giờ tới khi nào?" Tiêu Vũ Lương nghiến răng nghiến lợi.
Tăng Thuấn Hy lười trốn tránh, đằng nào cũng tới a.Nhìn Tăng Thuấn Hy không nói hai lời liền cởi áo trên người mình, tâm tình Tiêu Vũ Lương rõ ràng tốt lên.Ngồi trở lại trên chiếc giường, Tiêu Vũ Lương như con báo lười biếng tựa ở đầu giường, thưởng thức cảnh sắc không tệ trước mắt.Nhiệt lưu trong cơ thể bắt đầu nhanh chóng đi xuống tụ tập ở vị trí nào đó dưới thân, chỉ thoáng chốc cả người khô nóng đến khó chịu. Cởi áo trên người, Tăng Thuấn Hy vài bước đi tới trước giường, quỳ một gối trên thảm nhung, không nói hai lời liền lôi kéo áo quần trên người Tiêu Vũ Lương.Cự thú hùng vĩ gần như là nhảy ra, gân xanh nổi lên ẩn chứa sức mạnh khủng bố. Tăng Thuấn Hy cũng là lần đầu tiên nhìn thấy tính khí Tiêu Vũ Lương trong khoảng cách gần như vậy, nói không xấu hổ là không phải. Nhưng cậu đã lấy chuyện này để đánh đổi, cùng Tiêu Vũ Lương làm giao dịch, coi như xấu hổ muốn chết, cậu cũng phải làm.Hít sâu một hơi, anh đưa tay nắm lấy cự vật của Tiêu Vũ Lương, đồng thời cảm giác vật kia tựa hồ vì mình đụng vào mà nảy nhẹ, cơ bụng Tiêu Vũ Lương bắt đầu căng lên, hiển nhiên là hắn đối với trò chơi này rất hưởng thụ."Động tác nhanh lên một chút."Trong giọng nói mang theo nôn nóng, nếu không vì muốn thử nghiệm lời hứa hẹn của Tăng Thuấn Hy lúc nãy, Tiêu Vũ Lương đã sớm đẩy ngã anh mà vác súng ra trận.Tăng Thuấn Hy nuốt nuốt nước miếng, há miệng, đem tính khí của hắn ngậm vào trong miệng. Bỗng nhiên bị xúc cảm ấm áp mềm mại vây quanh, Tiêu Vũ Lương bị kích thích so với lần làm tình trước còn cảm thấy kỳ diệu hơn, bị kích động không thôi.Đồ vật trong miệng lại bành trướng không ít, kích cỡ lớn đến mức kinh người, Tăng Thuấn Hy cảm giác khoang miệng mình sắp rách đến nơi. Hiển nhiên không chịu Tăng Thuấn Hy chậm trễ, Tiêu Vũ Lương dựa vào trực giác dùng tay đè đầu cậu, phần eo bắt đầu đong đưa.Tăng Thuấn Hy đành phối hợp tiết tấu của hắn mà phun ra nuốt vào, nhất thời trong phòng vang lên tiếng va chạm dâm mỹ cùng hơi thở gấp gáp của Tiêu Vũ Lương.Tiêu Vũ Lương ở phương diện này sức chịu đựng tới kinh người, Tăng Thuấn Hy ngậm lấy hồi lâu, cũng không thấy hắn có dấu hiệu gõ trống thu binh.Cằm bắt đầu cảm thấy đau nhức, ở phương diện này kinh nghiệm Tăng Thuấn Hy hiển nhiên phong phú hơn Tiêu Vũ Lương. Cảm nhận được Tăng Thuấn Hy ân cần chăm sóc, Tiêu Vũ Lương càng thêm động tình. Ở trong miệng Tăng Thuấn Hy nỗ lực tăng nhanh tốc độ, cuối cùng cũng bắn ra.Tinh dịch của hắn ra làm Tăng Thuấn Hy bị sặc, che miệng ho khan một trận, bạch trọc theo khóe môi chảy ra ngoài. Vừa thấy cảnh sắc như vậy hạ thân Tiêu Vũ Lương lập tức khôi phục tinh thần.Nhìn thấy cự vật Tiêu Vũ Lương lần thứ hai dâng trào, Tăng Thuấn Hy có chút khó tin đứng lên đẩy hắn ra mà mắng: "Con mẹ nó anh chính là cầm thú..."Ai biết lời còn chưa nói hết, cậu liền bị Tiêu Vũ Lương đè xuống. Thể lực Tăng Thuấn Hy mới vừa đối chiến với Felix đã tiêu hao không ít, thêm vào phần eo lại bị thương, xác thực không cách nào chống cự được Tiêu Vũ Lương.Tiêu Vũ Lương trực tiếp cởi khóa cùng Tăng Thuấn Hy, nhưng không cẩn thận đụng tới vị trí bị thương trên eo.Tăng Thuấn Hy rên lên một tiếng, đau đớn khiến toàn bộ thân thể cậu cứng ngắc. Vốn tưởng rằng đêm nay chạy không thoát việc bị Tiêu Vũ Lương chà đạp, ai biết hắn nghe được tiếng rên của anh, động tác trong tay liền dừng lại."Nơi này bị thương ?"Tiêu Vũ Lương dùng ngón tay ấn vào một bên eo, lập tức thấy vẻ mặt đau đến nhe răng trợn mắt của Tăng Thuấn Hy.Hắn từ trên người Tăng Thuấn Hy đứng dậy, gọi một cuộc điện thoại.Hai phút sau, Vương tổng quản liền dẫn một bác sĩ tư nhân đi vào khám bệnh cho Tăng Thuấn Hy.Mà Tăng Thuấn Hy đúng là đã mệt muốn chết, cư nhiên trong quá trình bác sĩ còn đang khám bệnh, liền mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.Vị bác sĩ sau khi xử lý tốt hết thảy vết thương trên người Tăng Thuấn Hy liền lui ra. Tiêu Vũ Lương ngồi trên ghế salon cách giường không xa, cầm điếu xì gà, qua khói thuốc lượn lờ mà nhìn Tăng Thuấn Hy cho dù đang ngủ vẫn nhíu chặt mày kia.Nếu Tăng Thuấn Hy đã ngủ, đêm nay Tiêu Vũ Lương cũng không có ý định làm gì với cậu nữa. Dựa theo thói quen, hắn nên sai người mang Tăng Thuấn Hy về phòng của cậu, hoặc là đến thư phòng. Nhưng kỳ quái chính là hắn không muốn như vậy.Nghĩ một hồi, hắn cư nhiên mở tủ lấy áo ngủ ra thay, vén chăn lên liền chui vào. Chia sẻ nhiệt độ cùng Tăng Thuấn Hy, một hồi, Tiêu Vũ Lương cũng ngủ say sưa.Từ lần Tăng Thuấn Hy lấy ân báo oán ra tay giúp đỡ, đội ngũ tinh anh cầm đầu là Felix đối với Tăng Thuấn Hy thái độ có chuyển biến lớn.Vào ngày thường nhàn hạ, đặc biệt khi Tiêu Vũ Lương làm việc trong thư phòng, Felix sẽ hẹn Tăng Thuấn Hy luyện một chút thân thủ. Đương nhiên, hắn bất luận làm sao cũng không dám để cho trên người Tăng Thuấn Hy xuất hiện vết thương mới nào.
Tình anh em của đám nam nhân nhiều khi dựa vào việc đánh đấm mà thành, Felix cùng Tăng Thuấn Hy cũng không ngoại lệ.
Hôm nay, bọn họ hẹn nhau tỷ thí thương pháp ngay ở sân bắn.Từ lúc lắp ráp súng đến khi bắn đạn xong xuôi, hai người ấn nút để bia ngắm phía xa tiến lại gần. Đếm đếm xong, thành tích hai người dĩ nhiên giống nhau như đúc.Felix một bên vừa cười vừa lau chùi khẩu súng mình yêu thích, một bên than thở thương pháp xuất sắc của Tăng Thuấn Hy."Thành tích cao như vậy xem ra cũng chỉ có cậu và tôi."Tăng Thuấn Hy lấy xuống kính bảo vệ mắt cùng thiết bị che tai, hoạt động lại gân cốt:"Vậy không bằng anh mời tôi uống một ly""Được, cái này có gì khó."Felix cười to, khoác vai Tăng Thuấn Hy đi ra sân bắn. Có điều điều hắn không nghĩ tới chính là, cư nhiên ở cửa sân bắn gặp Tiêu Vũ Lương Tiêu Vũ Lương nhìn thấy cánh tay Felix khoác lên bả vai Tăng Thuấn Hy thì sắc mặt khó coi đến đáng sợ.Felix thấy thế lập tức bỏ tay xuống, đối với Tiêu Vũ Lương khom mình hành lễ. Tăng Thuấn Hy đối với việc Tiêu Vũ Lương đột nhiên xuất hiện không đặc biệt phản ứng gì, chỉ là vẻ mặt có chút không tự nhiên. Ngày hôm nay nhìn trang phục trên người hắn, hẳn là dự định đi cưỡi ngựa.Felix bỗng nhiên ý thức được, Nhị Gia xuất hiện ở đây, là vì tìm Tăng Thuấn Hy. Chợt có cảm giác như lén đào tường sau lưng hắn, Felix hắn rất không nghĩa khí mà sờ sờ mũi rời đi trước.Vốn là muốn cùng Felix đi uống một chén lại bị Tiêu Vũ Lương đánh gãy, Tăng Thuấn Hy tâm tình so với hắn cũng không tốt hơn chỗ nào."Không phải anh đang làm việc ư? Sao lại tới đây?"Tăng Thuấn Hy hỏi mà Tiêu Vũ Lương không hề trả lời, chỉ yên lặng nhìn cậu. Ánh mắt của hắn làm Tăng Thuấn Hy đột nhiên cảm giác thấy chính mình như là một con ếch đang bị rắn nhìn chằm chằm."Không nói thì thôi." Cậu đơn giản coi Tiêu Vũ Lương như không khí, trực tiếp lướt qua bên cạnh hắn để ra sân bắn.Ai biết mới vừa bước được một bước, cậu liền bị mạnh mẽ kéo ngược lại, thân thể va đập vào tường."Ách!"Tăng Thuấn Hy vừa muốn phát hỏa, lại phát hiện rõ ràng so với cậu thì Tiêu Vũ Lương còn nổi nóng hơn. Hắn chống tay đỡ trên tường, đem cậu cầm cố ở bên trong."Đi cùng với Felex, khiến cậu rất vui?"Đương nhiên vui hơn so với việc đi cùng anh. Tăng Thuấn Hy tuy rằng không có đem suy nghĩ mà nói ra, nhưng vẻ mặt của cậu đã bán đứng cậu"Felix có cái gì tốt? Cậu tại sao lại cười với hắn?"Đôi môi Tiêu Vũ Lương đến rất gần, Tăng Thuấn Hy có thể ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc trên người hắn."Vậy anh có gì tốt? Thậm chí danh xưng tên nghĩa đầy đủ của anh tôi cũng không biết"Tăng Thuấn Hy khóe môi bỗng nhiên nâng lên một vệt trào phúng cười, tại Hồng Kông danh xưng gia tộc chính là cấm kị sẽ không dễ dàng nói ra cho người ngoài biết, hơn nữa mục đích của danh xưng xuất hiện chính là bởi vì trong một gia tộc sẽ có rất nhiều nhánh nhỏ âm thầm đấu đá lẫn nhau giành vị trí. Hơn nữa trong một số việc không tiện nói tên chỉ dùng danh xưng, vì vậy mà các cuộc xung đột lẫn nhau nội bộ, chỉ biết danh xưng nhưng không biết kẻ nào mới là người đứng sau ra tay. Hiển nhiên Tăng Thuấn Hy biết Tiêu Vũ Lương sẽ không bao giờ cho cậu biết, cậu chính là muốn làm khó hắn."Đối với tôi mà nói, anh cũng chỉ là người xa lạ cùng tôi ngủ mấy đêm mà thôi."Vừa mới dứt lời, cậu liền bị một quyền mạnh mẽ đánh ngã.Ngồi dưới đất, Tăng Thuấn Hy cũng không tính tiếp tục khiêu chiến điểm mấu chốt của Tiêu Vũ Lương, giơ tay lên lau máu tươi bị trào ra khóe miệng, quay đầu đi không nói gì. Không khí giữa hai người căng thẳng đến đáng sợ, mà Tiêu Vũ Lương đúng là cần thời gian xoa dịu cơn lửa giận do Tăng Thuấn Hy gây nên.Hồi lâu sau, hắn nói:"Tiêu Vũ Lương - Tây Bắc Cổ Vương.""Cái gì?" Tăng Thuấn Hy trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng."Danh xưng đầy đủ của tôi, cậu tốt nhất nhớ cho kĩ, hơn nữa, mãi mãi cũng đừng quên."Hắn nói xong, xoay người đi ra sân bắn, mặc kệ Tăng Thuấn Hy ngây ngốc một chỗ.
Cậu không nghĩ tới phải thực hiện đúng kỳ hạn một năm ước hẹn cùng Tiêu Vũ Lương, nếu như có thể tóm được lỗ thủng quản chế ở nhà chính, cậu liền lập tức trốn đi.Trong tay cầm cái ly không, giả bộ muốn xuống lầu rót nước uống, cậu chậm rãi đi xuống, tầm mắt nhanh chóng tìm kiếm khả năng các vị trí có thể gắn camera ẩn, hi vọng mau chóng nắm rõ hoàn cảnh của nơi này."Hây, xin chào."Một cái tay bất ngờ xuất hiện vỗ trên vai, Tăng Thuấn Hy theo phản xạ cấp tốc xoay người, đem cánh tay người tới vặn lại."Này! Nhẹ chút, tôi không có ác ý."Một người trẻ tóc nâu bởi vì động tác của anh mà oa oa thét lên, Tăng Thuấn Hy nhìn tướng mạo đối phương, phát hiện hắn chính là một thành viên trong đội ngũ bảo thủ hạ của Tiêu Vũ Lương.Buông cánh tay của đối phương ra, Tăng Thuấn Hy đem hắn kéo lên, nói tiếng xin lỗi.
Người trẻ tuổi kia nhún nhún vai, lộ ra nụ cười xán lạn."Thân thủ của cậu thật không tệ. Tôi là Trí Viễn." Vừa nói hắn vừa đưa tay phải ra.Tăng Thuấn Hy lịch sự nắm lại. Kỳ thực cậu cũng không hy vọng cùng người của Tiêu Gia có nhiều tiếp xúc, nhưng người trẻ tuổi trước mắt có nụ cười xem ra vô hại, cậu liền thu hồi tâm phòng bị."Cậu là người mới tới, có hứng thú đi ra ngoài cùng tôi uống một ly không?"Tăng Thuấn Hy cười nói: "Sợ là không được, Tiêu Nhị Gia không đồng ý, đại khái tôi cũng không đi được."Trí Viễn lập tức ôm vai Tăng Thuấn Hy, ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng nói: "Không có vấn đề gì đâu, ông chủ trước mười giờ tối đều ở trong thư phòng làm việc."Đối với thái độ quá mức ân cần của đối phương, Tăng Thuấn Hy hoài nghi, nhưng vừa nghe đến có cơ hội có thể ra khỏi nhà chính, coi như biết nguy hiểm, anh cũng đồng ý mạo hiểm thử một lần.Thấy Tăng Thuấn Hy dao động, Trí Viễn càng lớn tiếng thuyết phục.Tăng Thuấn Hy thả xuống ly thủy tinh cầm trong tay, mỉm cười đáp: "Vậy thì đi ra ngoài uống một ly."Theo Trí Viễn ra khỏi nhà chính, dọc theo đường đi cậu quan sát cố gắng đem hết thảy con đường cùng với hệ thống an ninh phòng vệ ghi vào trong đầu, nhưng cũng bất đắc dĩ phát hiện, nếu như không có tấm thẻ xuất hành qua cửa kia của Trí Viễn, coi như cậu có thể đi qua tầng tầng hệ thống phòng vệ, e rằng cũng trốn không thoát khỏi toà nhà quản chế nghiêm mật như pháo đài này.Xoa xoa trán, trải qua một đường quan sát, tựa hồ muốn trốn thoát thật sự khó khăn.
Xe tới cửa một câu lạc bộ hội viên thì dừng lại, Trí Viễn quay đầu nói: "Chúng ta đến nơi rồi."Tăng Thuấn Hy xuống xe, theo Trí Viễn tiến vào câu lạc bộ.Tuy rằng biết sự tình không đơn giản, nhưng cậu không nghĩ tới, chính mình sẽ được hoan nghênh "nhiệt liệt " như vậy. Bên trong phòng khách, hết thảy thủ hạ của Tiêu Vũ Lương đều ở đây, mà một người tựa hồ là đội trưởng vừa nhìn thấy cậu đi vào, lập tức làm ra một hành động thủ thế.Cửa phía sau đóng lại, đường ra duy nhất bị chặt đứt. Trí Viễn sau khi vào cửa liền thu lại nụ cười trên mặt, Tăng Thuấn Hy tự nhiên biết bọn họ có ý đồ, liền mở đầu nói:"Các người rốt cuộc có mục đích gì, nói đi.""Tôi chỉ là rất tò mò, cậu đột nhiên xuất hiện, vì cái gì có thể trực tiếp tiến vào danh sách hạt nhân ứng cử viên cạnh Nhị Gia?"Tăng Thuấn Hy nhíu mày: "Danh sách hạt nhân gì?"Trí Viễn đứng ra giải thích: "Ngày hôm nay giao dịch cùng Đình Lăng, cậu vì sao lại là một trong những người có thể theo Nhị Gia tiến vào."Tăng Thuấn Hy xì cười một tiếng: "Anh hỏi tôi? Tôi làm sao mà biết, không bằng anh trực tiếp đi hỏi Nhị Gia của anh chẳng phải sẽ nhanh hơn sao."Một tên đứng bên cạnh Trí Viễn cúi xuống đất nhổ một ngụm nước bọt: "Mày cũng chỉ là cái hạng trai bao bán thân, dựa vào cái gì cùng Nhị Gia bọn tao đứng ngang hàng."Tăng Thuấn Hy đem tầm mắt nhìn tất thảy. Bỏ qua những cái khác không nói, những người này xác thực rất xuất sắc, quanh thân đều tỏa ra sát khí."Căn bản tôi không có hứng thú cùng Nhị Gia các người đứng ngang hàng, nếu như có thể được lựa chọn, tôi thậm chí càng không muốn đi cùng Nhị Gia của các người."Lời Tăng Thuấn Hy nói mặc dù là sự thật, nhưng trong tai người nghe lại là một phen trào phúng. Dù sao tiến vào danh sách hạt nhân của ông chủ, là việc hết thảy thủ hạ ở đây đều tha thiết ước mơ."Con mẹ nó, mày đừng có mà đắc ý?" Một người thẹn quá hóa giận thô tục mắng, một quyền liền hướng mặt Tăng Thuấn Hy vung tới.Thân thủ Tăng Thuấn Hy khả năng không sánh được với Tiêu Vũ Lương, nhưng chuyện này cũng không biểu thị cậu kém cạnh so với những người này.Cậu nhanh chóng nghiêng người ngược về một phía, thuận lợi mà né tránh đòn công kích mãnh liệt kia. Người kia thấy một đòn không trúng, cảm thấy mất mặt, lập tức hướng Tăng Thuấn Hy triển khai thế tiến công.Tăng Thuấn Hy thuận thế né tránh mấy cái, sau khi quen thuộc thế tấn công của đối thủ, liền một cước đẹp đẽ đem đối phương quét ngã trên đất.Bốp, Bốp, BốpTăng Thuấn Hy trong hơi thở gấp gáp đột ngột nghe được tiếng vỗ tay."Rất đặc sắc." Đội trưởng của bọn thủ hạ từ trong đám người đi ra: "Tôi là Felix, rất hân hạnh được biết cậu."Tăng Thuấn Hy không có hứng thú bắt tay với người này, Felix duỗi ra tay phải dừng ở giữa không trung, một lát sau liền thu về."Tôi nói với anh, tôi đối với cái gọi là danh sách hạt nhân gì gì đó không có hứng thú. Hơn nữa nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, một năm sau tôi sẽ rời đi, các anh không cần phải phát sinh địch ý đối với tôi, tôi không uy hiếp tới bất cứ địa vị nào của các anh."Felix kéo kéo khóe môi: "Cậu làm Nhị Gia để mắt tới, cũng đã là mối uy hiếp đến chúng tôi""Anh có ý gì?" Tăng Thuấn Hy nhíu mày. Câu thực sự không hiểu Felix gạt Tiêu Vũ Lương sang một bên để gây sự với cậu, rốt cuộc với hắn ta có ích lợi gì."Nói thẳng ra, tôi cũng không ngại cậu dựa vào thân thể hay là bằng thủ đoạn khác để vào đội ngũ của chúng tôi, cái tôi quan tâm chỉ là cậu có làm liên lụy tới Nhị Gia không thôi. Nếu chỉ là bình hoa không dùng được, vô hình đương nhiên sẽ làm hạ thấp sức phòng ngự của Tiêu gia.""Vậy tôi phải làm thế nào các anh mới chịu buông tha?"Felix nói: "Rất đơn giản, nói chuyện bằng thực lực.""Tốt lắm." Tăng Thuấn Hy cởi áo khoác, đem ống tay xắn lên: "Tôi biết, anh cũng là một thành viên trong danh sách hạt nhân."Bởi vì hôm nay lúc Tiêu Vũ Lương chọn người, Felix cũng ở trong hàng ngũ ba người."Không sai.""Tôi khiêu chiến anh. Trước tiên chưa biết có thể thắng anh hay không, nhưng nếu như có thể đánh hoà với anh, các anh sau đó cũng không cần phải làm khó dễ tôi, được chứ?"Felix rất có phong độ, cười cười, cũng cởi áo khoác vứt ra một bên."Được, tôi tiếp nhận sự khiêu chiến của cậu."Ngoại trừ Tiêu Vũ Lương, Tăng Thuấn Hy đã lâu chưa gặp đối thủ mạnh như vậy. Vốn là có sở thích luyện quyền cước, rất nhanh liền chìm đắm ở trong cảm giác phấn chấn không thôi.Trong khi giao thủ, Felix cũng phát hiện thực lực Tăng Thuấn Hy không phải bình thường, lập tức thu hồi thái độ khinh địch, nghiêm túc mà đối chiến.Nhưng Tăng Thuấn Hy dù sao hôm qua cùng Tiêu Vũ Lương vận động đã tiêu hao sức lực quá lớn, thêm vào trước đó đã cùng một người giao thủ, tự nhiên không cách nào duy trì thể năng ở trạng thái đỉnh cao so với Felix.Sau hơn mười phút đối chiến không phân cao thấp, Tăng Thuấn Hy bị Felix đá chéo trúng vào phần eo, mà trùng hợp là vị trí tối hôm qua bị Tiêu Vũ Lương dày vò mà bầm tím. Tăng Thuấn Hy bị đau, hơi hạ thấp người xuống liền bị Felix xông tới, một quyền vững vàng đánh trúng mặt. Cậu lùi lại mấy bước, khóe môi tức khắc tràn ra máu.Felix vừa muốn nói gì đó, thì cửa bị một người đá văng ra, mọi người cả kinh, lập tức hướng người vừa đến khom mình hành lễ:"Nhị Gia"Tiêu Vũ Lương vẻ mặt lạnh lùng, khi thấy khóe môi Tăng Thuấn Hy rướm máu thì lập tức phẫn nộ."Vừa nãy, là ai động thủ?""Nhị Gia, chúng tôi..." Người ở bên cạnh Tiêu Vũ Lương vừa muốn mở miệng giải thích, một viên đạn liền từ khẩu súng trong tay Tiêu Vũ Lương bắn ra, sát qua gò má hắn, tạo thành một lỗ trên vách tường phía sau."Tôi không muốn nghe giải thích, tôi chỉ cần câu trả lời."Ở Tiêu Gia không ai dám vi phạm mệnh lệnh của Tiêu Vũ Lương, Felix đứng dậy: "Nhị Gia, cậu ta là do tôi đả thương, người cũng là tôi ra lệnh mang đến."Đối với vị đội trưởng khí phách đảm đương hết thảy tội lỗi về mình, Tăng Thuấn Hy cảm thấy vô cùng kính phục. Tiêu Vũ Lương không nói hai lời liền đem nòng súng Sa Mạc Chi Ưng nhắm ngay đầu FelixTăng Thuấn Hy vốn cho rằng hắn chỉ là muốn hù dọa Felix một chút, dù sao tốt xấu cũng là thủ hạ theo hắn mấy độ vào sinh ra tử, Tiêu Vũ Lương dĩ nhiên không vì chút chuyện nhỏ này liền muốn mạng Felix.Nhưng ở một khắc ngón tay Tiêu Vũ Lương chuẩn bị bóp cò súng, Tăng Thuấn Hy biết hắn không đùa. Xuất phát từ ý nghĩ anh hùng tiếc anh hùng, cậu không hề nghĩ ngợi liền nhào tới, đem súng trong tay Tiêu Vũ Lương đẩy ra.Viên đạn vẫn bắn ra, nhưng may là chỉ bắn trúng mặt đất, không trúng bất kỳ người nào.Tất cả mọi người bao gồm cả Felix, cũng không nghĩ tới Tăng Thuấn Hy dĩ nhiên sẽ vào một khắc Tiêu Vũ Lương quyết định động thủ giết người mà ra tay giúp đỡ.Đồ ngốc này đến cùng có biết hay không người mình đối nghịch chính là ai, dám cản trở hành động của Tiêu Vũ Lương, thì phải chuẩn bị tâm lý đánh đổi mạng sống chính mình.Không khí bỗng nhiên trở nên trầm mặc, tầm mắt mọi người đều tập trung trên người Tăng Thuấn Hy.Tựa hồ cậu cũng ý thức được trước mặt mọi người mà ngỗ nghịch, sẽ không có kết quả tốt, nhưng cái gì làm đều đã làm, lúc này hối hận cũng đã muộn.Tiêu Vũ Lương không nói gì, cũng không làm gì, yên lặng nhìn cậu.Tăng Thuấn Hy bị nhìn đến tê dại cả da đầu, bởi vì cậu cảm giác được, đối phương tức giận so với trước càng tăng.Cứ giằng co như vậy cũng không phải biện pháp, đối với Tiêu Vũ Lương tuyệt đối nắm giữ quyền chủ động, Tăng Thuấn Hy chỉ có thể lựa chọn lùi một bước.Nghĩ một hồi, ngoại trừ cái kia, cậu cũng không nghĩ ra phương pháp tốt hơn có thể xoa dịu sự phẫn nộ của đối phương. Khẽ cắn răng, cậu đi tới bên người Tiêu Vũ Lương, kề sát vào tai hắn thì thầm.Mọi người ở đây đều rất tò mò, nhưng bởi vì Tăng Thuấn Hy khống chế âm lượng rất tốt, cái gì cũng đều không nghe thấy.Sau khi nghe Tăng Thuấn Hy thì thầm, sắc mặt Tiêu Vũ Lương rõ ràng dịu đi không ít. Đại khái cũng bởi vì Tăng Thuấn Hy chịu lùi bước, hắn thu hồi súng trong tay, dùng ánh mắt lạnh như băng quét toàn bộ người trong phòng đang không dám thở mạnh, xoay người đi ra.Tăng Thuấn Hy thở dài, vừa định nhặt lên áo khoác theo ra, vai lại bị Felix vỗ một cái."Tôi thực sự không nghĩ ra, cậu có lý do gì phải giúp tôi."Tăng Thuấn Hy đem áo khoác tùy ý khoác lên trên vai, vẫy vẫy tay: "Tôi cũng không rõ ràng lắm. Chỉ có điều, tôi không hi vọng người trung thành như các anh phải chịu hậu quả kia."Nếu là trước kia, cậu cũng không ngờ chính mình dùng chân tình để đối đãi một người, rốt cuộc lại rơi vào kết cục thân bại danh liệt như ngày hôm nay.Đổi lại nếu là Felix, cậu rõ ràng hiểu Tiêu Vũ Lương nếu vì giúp mình - giúp một người ngoài lai lịch không rõ như vậy, mà dùng súng bắn chết Felix thì không biết tâm tình Felix sẽ thế nào."Bất luận làm sao, cảm ơn cậu."Tăng Thuấn Hy cười cười, không nói nữa, bước ra ngoài, bóng lưng tiêu sái.Không khí bên ngoài rõ ràng dễ thở hơn, cậu hít vài hơi, nhưng phát hiện mình tựa hồ lại yêu thích không khí đầy vị rượu vang ở bên trong kia hơn rất nhiều.Trở lại nhà lớn, cậu vừa xuống xe thì Vương tổng quản tiến đến: "Nhị Gia ở trong phòng chờ cậu."Tăng Thuấn Hy nghe được câu này không khỏi khựng lại, vẻ mặt có chút lúng túng."Biết rồi." Trong giọng nói rõ ràng mang theo buồn bực. Ngay cả chính cậu cũng không biết, vì sao lại hi sinh nhiều như vậy để giữ mạng sống cho thủ hạ của Tiêu Vũ Lương, khẳng định là lúc ấy uống nhầm thuốc nên bị váng đầu.Cậu tận lực kéo dài thời gian trở về phòng, Tăng Thuấn Hy chợt phát hiện cái nhà chính này lớn đến mức đáng sợ cũng thật có lợi, để cậu có thể cố ý rẽ quanh vài chỗ, lại bò lên trên vài tầng cầu thang xoay tròn, lãng phí gần nửa giờ mới đến trước cửa phòng.Giơ tay lên vừa định mở cửa thì cánh cửa chợt bị mở ra từ bên trong, lộ ra một khuôn mặt thiếu kiên nhẫn.Tiêu Vũ Lương đem Tăng Thuấn Hy kéo vào, "rầm" âm thanh đóng cửa rung trời vang lên."Cậu đến cùng muốn câu giờ tới khi nào?" Tiêu Vũ Lương nghiến răng nghiến lợi.
Tăng Thuấn Hy lười trốn tránh, đằng nào cũng tới a.Nhìn Tăng Thuấn Hy không nói hai lời liền cởi áo trên người mình, tâm tình Tiêu Vũ Lương rõ ràng tốt lên.Ngồi trở lại trên chiếc giường, Tiêu Vũ Lương như con báo lười biếng tựa ở đầu giường, thưởng thức cảnh sắc không tệ trước mắt.Nhiệt lưu trong cơ thể bắt đầu nhanh chóng đi xuống tụ tập ở vị trí nào đó dưới thân, chỉ thoáng chốc cả người khô nóng đến khó chịu. Cởi áo trên người, Tăng Thuấn Hy vài bước đi tới trước giường, quỳ một gối trên thảm nhung, không nói hai lời liền lôi kéo áo quần trên người Tiêu Vũ Lương.Cự thú hùng vĩ gần như là nhảy ra, gân xanh nổi lên ẩn chứa sức mạnh khủng bố. Tăng Thuấn Hy cũng là lần đầu tiên nhìn thấy tính khí Tiêu Vũ Lương trong khoảng cách gần như vậy, nói không xấu hổ là không phải. Nhưng cậu đã lấy chuyện này để đánh đổi, cùng Tiêu Vũ Lương làm giao dịch, coi như xấu hổ muốn chết, cậu cũng phải làm.Hít sâu một hơi, anh đưa tay nắm lấy cự vật của Tiêu Vũ Lương, đồng thời cảm giác vật kia tựa hồ vì mình đụng vào mà nảy nhẹ, cơ bụng Tiêu Vũ Lương bắt đầu căng lên, hiển nhiên là hắn đối với trò chơi này rất hưởng thụ."Động tác nhanh lên một chút."Trong giọng nói mang theo nôn nóng, nếu không vì muốn thử nghiệm lời hứa hẹn của Tăng Thuấn Hy lúc nãy, Tiêu Vũ Lương đã sớm đẩy ngã anh mà vác súng ra trận.Tăng Thuấn Hy nuốt nuốt nước miếng, há miệng, đem tính khí của hắn ngậm vào trong miệng. Bỗng nhiên bị xúc cảm ấm áp mềm mại vây quanh, Tiêu Vũ Lương bị kích thích so với lần làm tình trước còn cảm thấy kỳ diệu hơn, bị kích động không thôi.Đồ vật trong miệng lại bành trướng không ít, kích cỡ lớn đến mức kinh người, Tăng Thuấn Hy cảm giác khoang miệng mình sắp rách đến nơi. Hiển nhiên không chịu Tăng Thuấn Hy chậm trễ, Tiêu Vũ Lương dựa vào trực giác dùng tay đè đầu cậu, phần eo bắt đầu đong đưa.Tăng Thuấn Hy đành phối hợp tiết tấu của hắn mà phun ra nuốt vào, nhất thời trong phòng vang lên tiếng va chạm dâm mỹ cùng hơi thở gấp gáp của Tiêu Vũ Lương.Tiêu Vũ Lương ở phương diện này sức chịu đựng tới kinh người, Tăng Thuấn Hy ngậm lấy hồi lâu, cũng không thấy hắn có dấu hiệu gõ trống thu binh.Cằm bắt đầu cảm thấy đau nhức, ở phương diện này kinh nghiệm Tăng Thuấn Hy hiển nhiên phong phú hơn Tiêu Vũ Lương. Cảm nhận được Tăng Thuấn Hy ân cần chăm sóc, Tiêu Vũ Lương càng thêm động tình. Ở trong miệng Tăng Thuấn Hy nỗ lực tăng nhanh tốc độ, cuối cùng cũng bắn ra.Tinh dịch của hắn ra làm Tăng Thuấn Hy bị sặc, che miệng ho khan một trận, bạch trọc theo khóe môi chảy ra ngoài. Vừa thấy cảnh sắc như vậy hạ thân Tiêu Vũ Lương lập tức khôi phục tinh thần.Nhìn thấy cự vật Tiêu Vũ Lương lần thứ hai dâng trào, Tăng Thuấn Hy có chút khó tin đứng lên đẩy hắn ra mà mắng: "Con mẹ nó anh chính là cầm thú..."Ai biết lời còn chưa nói hết, cậu liền bị Tiêu Vũ Lương đè xuống. Thể lực Tăng Thuấn Hy mới vừa đối chiến với Felix đã tiêu hao không ít, thêm vào phần eo lại bị thương, xác thực không cách nào chống cự được Tiêu Vũ Lương.Tiêu Vũ Lương trực tiếp cởi khóa cùng Tăng Thuấn Hy, nhưng không cẩn thận đụng tới vị trí bị thương trên eo.Tăng Thuấn Hy rên lên một tiếng, đau đớn khiến toàn bộ thân thể cậu cứng ngắc. Vốn tưởng rằng đêm nay chạy không thoát việc bị Tiêu Vũ Lương chà đạp, ai biết hắn nghe được tiếng rên của anh, động tác trong tay liền dừng lại."Nơi này bị thương ?"Tiêu Vũ Lương dùng ngón tay ấn vào một bên eo, lập tức thấy vẻ mặt đau đến nhe răng trợn mắt của Tăng Thuấn Hy.Hắn từ trên người Tăng Thuấn Hy đứng dậy, gọi một cuộc điện thoại.Hai phút sau, Vương tổng quản liền dẫn một bác sĩ tư nhân đi vào khám bệnh cho Tăng Thuấn Hy.Mà Tăng Thuấn Hy đúng là đã mệt muốn chết, cư nhiên trong quá trình bác sĩ còn đang khám bệnh, liền mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.Vị bác sĩ sau khi xử lý tốt hết thảy vết thương trên người Tăng Thuấn Hy liền lui ra. Tiêu Vũ Lương ngồi trên ghế salon cách giường không xa, cầm điếu xì gà, qua khói thuốc lượn lờ mà nhìn Tăng Thuấn Hy cho dù đang ngủ vẫn nhíu chặt mày kia.Nếu Tăng Thuấn Hy đã ngủ, đêm nay Tiêu Vũ Lương cũng không có ý định làm gì với cậu nữa. Dựa theo thói quen, hắn nên sai người mang Tăng Thuấn Hy về phòng của cậu, hoặc là đến thư phòng. Nhưng kỳ quái chính là hắn không muốn như vậy.Nghĩ một hồi, hắn cư nhiên mở tủ lấy áo ngủ ra thay, vén chăn lên liền chui vào. Chia sẻ nhiệt độ cùng Tăng Thuấn Hy, một hồi, Tiêu Vũ Lương cũng ngủ say sưa.Từ lần Tăng Thuấn Hy lấy ân báo oán ra tay giúp đỡ, đội ngũ tinh anh cầm đầu là Felix đối với Tăng Thuấn Hy thái độ có chuyển biến lớn.Vào ngày thường nhàn hạ, đặc biệt khi Tiêu Vũ Lương làm việc trong thư phòng, Felix sẽ hẹn Tăng Thuấn Hy luyện một chút thân thủ. Đương nhiên, hắn bất luận làm sao cũng không dám để cho trên người Tăng Thuấn Hy xuất hiện vết thương mới nào.
Tình anh em của đám nam nhân nhiều khi dựa vào việc đánh đấm mà thành, Felix cùng Tăng Thuấn Hy cũng không ngoại lệ.
Hôm nay, bọn họ hẹn nhau tỷ thí thương pháp ngay ở sân bắn.Từ lúc lắp ráp súng đến khi bắn đạn xong xuôi, hai người ấn nút để bia ngắm phía xa tiến lại gần. Đếm đếm xong, thành tích hai người dĩ nhiên giống nhau như đúc.Felix một bên vừa cười vừa lau chùi khẩu súng mình yêu thích, một bên than thở thương pháp xuất sắc của Tăng Thuấn Hy."Thành tích cao như vậy xem ra cũng chỉ có cậu và tôi."Tăng Thuấn Hy lấy xuống kính bảo vệ mắt cùng thiết bị che tai, hoạt động lại gân cốt:"Vậy không bằng anh mời tôi uống một ly""Được, cái này có gì khó."Felix cười to, khoác vai Tăng Thuấn Hy đi ra sân bắn. Có điều điều hắn không nghĩ tới chính là, cư nhiên ở cửa sân bắn gặp Tiêu Vũ Lương Tiêu Vũ Lương nhìn thấy cánh tay Felix khoác lên bả vai Tăng Thuấn Hy thì sắc mặt khó coi đến đáng sợ.Felix thấy thế lập tức bỏ tay xuống, đối với Tiêu Vũ Lương khom mình hành lễ. Tăng Thuấn Hy đối với việc Tiêu Vũ Lương đột nhiên xuất hiện không đặc biệt phản ứng gì, chỉ là vẻ mặt có chút không tự nhiên. Ngày hôm nay nhìn trang phục trên người hắn, hẳn là dự định đi cưỡi ngựa.Felix bỗng nhiên ý thức được, Nhị Gia xuất hiện ở đây, là vì tìm Tăng Thuấn Hy. Chợt có cảm giác như lén đào tường sau lưng hắn, Felix hắn rất không nghĩa khí mà sờ sờ mũi rời đi trước.Vốn là muốn cùng Felix đi uống một chén lại bị Tiêu Vũ Lương đánh gãy, Tăng Thuấn Hy tâm tình so với hắn cũng không tốt hơn chỗ nào."Không phải anh đang làm việc ư? Sao lại tới đây?"Tăng Thuấn Hy hỏi mà Tiêu Vũ Lương không hề trả lời, chỉ yên lặng nhìn cậu. Ánh mắt của hắn làm Tăng Thuấn Hy đột nhiên cảm giác thấy chính mình như là một con ếch đang bị rắn nhìn chằm chằm."Không nói thì thôi." Cậu đơn giản coi Tiêu Vũ Lương như không khí, trực tiếp lướt qua bên cạnh hắn để ra sân bắn.Ai biết mới vừa bước được một bước, cậu liền bị mạnh mẽ kéo ngược lại, thân thể va đập vào tường."Ách!"Tăng Thuấn Hy vừa muốn phát hỏa, lại phát hiện rõ ràng so với cậu thì Tiêu Vũ Lương còn nổi nóng hơn. Hắn chống tay đỡ trên tường, đem cậu cầm cố ở bên trong."Đi cùng với Felex, khiến cậu rất vui?"Đương nhiên vui hơn so với việc đi cùng anh. Tăng Thuấn Hy tuy rằng không có đem suy nghĩ mà nói ra, nhưng vẻ mặt của cậu đã bán đứng cậu"Felix có cái gì tốt? Cậu tại sao lại cười với hắn?"Đôi môi Tiêu Vũ Lương đến rất gần, Tăng Thuấn Hy có thể ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc trên người hắn."Vậy anh có gì tốt? Thậm chí danh xưng tên nghĩa đầy đủ của anh tôi cũng không biết"Tăng Thuấn Hy khóe môi bỗng nhiên nâng lên một vệt trào phúng cười, tại Hồng Kông danh xưng gia tộc chính là cấm kị sẽ không dễ dàng nói ra cho người ngoài biết, hơn nữa mục đích của danh xưng xuất hiện chính là bởi vì trong một gia tộc sẽ có rất nhiều nhánh nhỏ âm thầm đấu đá lẫn nhau giành vị trí. Hơn nữa trong một số việc không tiện nói tên chỉ dùng danh xưng, vì vậy mà các cuộc xung đột lẫn nhau nội bộ, chỉ biết danh xưng nhưng không biết kẻ nào mới là người đứng sau ra tay. Hiển nhiên Tăng Thuấn Hy biết Tiêu Vũ Lương sẽ không bao giờ cho cậu biết, cậu chính là muốn làm khó hắn."Đối với tôi mà nói, anh cũng chỉ là người xa lạ cùng tôi ngủ mấy đêm mà thôi."Vừa mới dứt lời, cậu liền bị một quyền mạnh mẽ đánh ngã.Ngồi dưới đất, Tăng Thuấn Hy cũng không tính tiếp tục khiêu chiến điểm mấu chốt của Tiêu Vũ Lương, giơ tay lên lau máu tươi bị trào ra khóe miệng, quay đầu đi không nói gì. Không khí giữa hai người căng thẳng đến đáng sợ, mà Tiêu Vũ Lương đúng là cần thời gian xoa dịu cơn lửa giận do Tăng Thuấn Hy gây nên.Hồi lâu sau, hắn nói:"Tiêu Vũ Lương - Tây Bắc Cổ Vương.""Cái gì?" Tăng Thuấn Hy trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng."Danh xưng đầy đủ của tôi, cậu tốt nhất nhớ cho kĩ, hơn nữa, mãi mãi cũng đừng quên."Hắn nói xong, xoay người đi ra sân bắn, mặc kệ Tăng Thuấn Hy ngây ngốc một chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store