C6.1
Bae Juhyun đi tới thông báo cho hai người đã đến giờ ăn cơm.
Trên đường trở về nhà gỗ, cô ngập ngừng muốn nói xin lỗi.
"Thật sự xin lỗi..." Cô vừa mở miệng liền bị Kim Taehyung lạnh lùng cắt ngang.
"Ba chữ này, vừa rồi chị đã nói qua với tôi, không cần nói nữa. Tôi chỉ hi vọng từ lúc này chị có thể giữ khoảng cách với tôi." Người đàn ông bình thường khi được phụ nữ chủ động hôn thì coi là diễm phúc bay tới, anh chỉ cảm thấy như bị tập kích, không thoải mái.
"Được, tất nhiên, tôi đảm bảo, tôi thật sự xin lỗi..." Bae Juhyun như còn điều gì muốn nói, nhưng Kim Taehyung nói rõ không muốn để ý đến cô cô chỉ có thể im lặng.
Park Chaeyoung yên lặng quan sát cô. Cô ấy nói lời xin lỗi vô cùng thành khẩn, trong mắt cô ấy tràn ngập áy náy, không có tình yêu, cho nên hẳn cô ấy ý thức được mình hôn em trai chồng để trêu tức chồng trước? Quan hệ của hai người rất ác liệt sao? Lại dùng thủ đoạn này, hiển nhiên là muốn kích thích đối phương ghen tị, cho nên hai người thật ra thì vẫn yêu nhau? Giữa hai người đến tột cùng là yêu hay là hận? Cô thật sự không hiểu nổi.
Bữa ăn tối rất yên lặng. Cha Bang hiển nhiên không biết chuyện diễn ra trên sân cỏ trước nhà.
Park Chaeyoung đặc biệt lưu ý Min Yoongi và Bae Juhyun, hai người vẫn cùng cha Bang vừa nói vừa cười, nhưng khi ánh mắt hai người vừa tiếp xúc thì không hẹn mà cùng tránh ra.
Cô ngoài ý muốn hơn phát hiện, không khí giữa Kim Taehyung và cha anh thay đổi tốt hơn. Anh nói chuyện cùng ông, mặc dù không nói nhiều, nhưng thái độ cũng dịu dàng hơn trước. Cô âm thầm buồn bực, giữa hai người này xảy ra chuyện gì?
Sau khi ăn xong, cô về phòng nghỉ ngơi.
Kim Taehyung mượn phòng bếp nấu ăn, nấu nước trên bếp, anh đang rửa rau quả, Min Yoongi đi vào tìm anh nói chuyện.
"Chuyện Juhyun làm với cậu, tôi rất xin lỗi." Min Yoongi giống như mệt mỏi. "Cũng thay tôi nói lời xin lỗi với Chaeyoung, khiến cô ấy không vui."
"Có phải hai người cãi nhau không? Em không muốn dò hỏi chuyện hai người, nhưng hai người cãi nhau, làm ơn đừng liên luỵ đến bọn em được không? Em bỏ ra thời gian rất lâu để trấn an Chaeyoung, cô ấy tức giận thiếu chút nữa là không nghe em giải thích." Nghĩ đến Park Chaeyoung vì vậy mà làm trán mình bị thương, Kim Taehyung rất không vui.
"Thật xin lỗi." Min Yoongi thở dài. "Vợ chồng đã li dị là như vậy, muốn tìm được nợ cũ rất dễ, nói vậy liền cãi nhau, không giống như em với Chaeyoung, là một cặp tình nhân, rất đơn thuần, không ai nghi ngờ tình cảm của hai người là giả."
Kim Taehyung âm thầm đề phòng. "Nếu như anh ám chỉ em và Chaeyoung..."
"Không, ý anh là tình cảm của hai người rất tốt, khiến người ta hâm mộ." Min Yoongi cười khổ.
"Anh thật sự có lòng tiểu nhân, mình là giả, liền cảm thấy hai người cũng như vậy, tâm tư bất chính. Được rồi, anh thừa nhận, anh và Bae Juhyun không hẹn hò, sau khi bọn anh li hôn căn bản không hề gặp mặt, lần này vì tiền mới hợp lại."
A? Kim Taehyung kinh ngạc, cho rằng anh trai vạch trần mình, không ngờ chính anh lại thừa nhận.
Min Yoongi nói. "Em giống như cảm thấy không ngoài ý muốn..."
"A, không khí giữa anh và chị dâu không tốt lắm, em có đoán là giữa hai người có chút chuyện không vui, không ngờ..."
"Bọn anh giả bộ hẹn hò, ba hi vọng anh có thể tìm được một cô gái tốt, cùng nhau cả đời, cả đời bầu bạn, không phải nói có là có? Nhưng anh rất cần khoản tiền đó, bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là kéo Juhyun tới. Hiện tại em biết bọn anh làm bộ hợp lại, sẽ không nói với ba chứ?"
"Dĩ nhiên không." Anh không có hứng thú mật báo.
"Em cảm thấy anh rất đáng ghét sao? Lừa gạt ba như vậy, đó là không nên."
Anh cũng thế, không có tư cách phê bình anh trai. "Tại sao anh lại muốn nói với em những điều này?"
"Bởi vì nói ra tương đối thoải mái. Anh buồn bực hai ngày rồi, mỗi ngày nhìn em và bạn gái vui vẻ, anh cảm thấy mình rất đáng thương. Thật ra ngày đầu tiên nhìn thấy hai người, anh cảm thấy em và Chaeyoung có chút không đúng, anh đoán, có thể Chaeyoung là bạn hoặc đồng nghiệp của em, giống như anh và Juhyun, tạm thời cùng nhau tới đây diễn kịch."
"Khó trách, em cảm thấy lúc anh nói chuyện như muốn đâm chọt chúng em." Anh trai quả nhiên nghi ngờ, nhưng sao anh không vạch trần bọn họ?
"Anh thừa nhận mình đang thử dò xét hai người, nhưng sau đó, càng nhìn hai người ở cạnh nhau, càng cảm thấy mình quá đa nghi."
"Vốn là do anh nghĩ quá nhiều." Chỉ là cái gì đã thay đổi cái nhìn của anh trai?
"Chaeyoung nhất định rất yêu em, cô ấy cảm thấy không thoải mái, vẫn kiên trì đi cùng anh và mọi người. Buổi sáng, em không chịu đi tản bộ cùng ba, cô ấy đi thay em, cô ấy kể cho ba về em, những điều cô ấy nói có lẽ chỉ là những điều vụn vặt, nhưng mỗi câu chuyện đều là điều ba muốn nghe nhất, nếu như không suy nghĩ cho tâm tình của đối phương, mỗi câu cô ấy nói ra đều sẽ không đánh trúng đáy lòng người đó, cô ấy để tâm như vậy là vì em, nếu như không phải yêu em, cô ấy cần gì phải làm nhiều như vậy với một ông già lần đầu gặp?"
"Cô ấy vốn rất thân thiện." Nếu như không ở chung trong mấy ngày này, anh nằm mơ cũng không nghĩ tới hai chữ thân thiện là để nói về Park Chaeyoung, nhưng bây giờ, anh đồng ý 100%, cô có một nội tâm ấm áp, ngoài ý muốn phát hiện cô như vậy, làm lòng anh nhộn nhạo, làm anh càng ngày càng thích cô.
"Mà em, dĩ nhiên cũng yêu cô ấy." Min Yoongi nói tiếp, không chú ý ánh mắt em trai bỗng nhiên mở lớn. "Em và chị dâu hai lần có hành động chệch đường ray, em đều không bị hấp dẫn, rất kiên định cự tuyệt cô ấy."
"Đó là điều đương nhiên, em có bạn gái, hơn nữa chị dâu là của anh, em nào dám vọng tưởng cái gì chứ?"
"Nhưng Juhyun thật sự thích em, đây là do chính miệng cô ấy nói, cô ấy rất thích em... Em cũng không tiếp nhận sao?"
"Dĩ nhiên không, em có bạn gái." Kim Taehyung kinh ngạc, Bae Juhyun thích anh? Gạt người sao?
"Ừ, vì em chỉ một lòng một dạ vì Chaeyoung, trong lòng không có người khác."
Anh không phải, anh chỉ diễn hành động của một người bạn trai! Anh không có cảm giác với Bae Juhyun, bị cưỡng hôn chỉ cảm thấy khó chịu, nếu như anh bị Chaeyoung cưỡng hôn? Bị lòng bàn tay mềm mại của cô dựa vào người anh, đôi môi hồng của cô... Thoáng chốc, khí huyết của anh cuồn cuộn, nhịp tim tăng nhanh, dừng dừng dừng, không nên nghĩ nữa!
Min Yoongi tiếp tục phân tích. "Chaeyoung ngã bệnh, em cẩn thận chăm sóc, cô ấy muốn ăn thịt nướng, em liền nghĩ biện pháp chuẩn bị."
"Thịt nướng không phiền phức, cô ấy muốn ăn, em đương nhiên chuẩn bị." Anh cho là ở trước mặt người khác anh anh em em thể hiện mình là người yêu, hành động lúc ở riêng anh cũng không chú ý nhiều lắm, thì ra trong mắt người khác, những thứ đó là sự chăm sóc của đàn ông với bạn gái, anh quan tâm cô sớm đã vượt quá giới hạn, chẳng lẽ... chẳng lẽ...
"Quan trọng nhất là, ở chung hai ngày, anh từ từ hiểu rõ em... tính cách em rất thẳng thắn, đối với thứ em không thích, em cũng không muốn giả bộ, giống như cha và Juhyun, sắc mặt của em với họ không chút thay đổi. Em không có cách nào để nói dối, nếu không phải thật sự yêu Chaeyoung, em sẽ không làm những chuyện này vì cô ấy."
Lúc này, quai hàm Kim Taehyung đã muốn rơi xuống, một đi không trở lại. "Em..."
"Đừng xin lỗi, như vậy rất tốt, anh cảm thấy hai người rất hợp nhau."
Min Yoongi cho rằng anh xấu hổ.
Anh không xấu hổ! Trong lòng anh đã long trời lở đất, phong vân biến sắc, nhiều năm nay anh luôn ở một mình, chẳng lẽ bị huỷ vì Park Chaeyoung? Anh cố gắng bổ sung. "Anh có nghĩ rằng có lẽ em cũng giống như anh, cũng vì tiền mà tới đây, nhưng kĩ năng diễn xuất của em tốt, cố ý làm chút chuyện săn sóc cô ấy, lừa được mọi người?" Nói vậy rất mạo hiểm, nhưng anh cần phản chứng, bất kì luận điểm nào nói anh không yêu cô, anh đều hoan nghênh.
"Thật sao?" Min Yoongi ghé mắt nhìn nồi nước nấu trên bếp. "Em đang nấu cái gì ở đây vậy?"
"Trà gừng."
"Cho ai uống?"
"Chaeyoung."
"Cô ấy muốn em nấu? Bởi vì nấu trà gừng cho cô ấy uống... sẽ khiến hai người giống người yêu?"
"Tự em muốn nấu, vì cô ấy không chịu đi gặp bác sĩ, uống chút trà gừng sẽ thấy khá hơn..." Thấy anh trai mỉm cười, anh không nói nổi nữa.
"Vậy thì nấu nhanh đi, nấu xong nhân lúc còn nóng đưa cho cô ấy uống... hiệu quả mới tốt." Min Yoongi vỗ vỗ bả vai em trai, rời khỏi phòng bếp.
***********************
Bị tia chớp đánh trúng người, sau đó cũng có chút hoảng hốt.
Kim Taehyung mang trà gừng vừa nấu xong về phòng, vì vẫn còn hoảng hốt, ngay cả bước chân của mình anh cũng cảm thấy không chân thật.
Nhớ lại lời anh trai, anh quyết định tất cả những lời nói đó chỉ là nói hươu nói vượn. Anh không thể nào yêu Chaeyoung, đúng không? Anh vẫn rất rõ mục đích của chuyến đi lần này, hành vi của anh cũng đã được tính toán kĩ, coi như không được tính toán, anh cũng không có ý đó, nhưng cô gái anh mang tới, anh không chăm sóc cô, ai chăm sóc cô? Thịt nướng và trà gừng cũng như nhau, vì để cô ở đây được thoải mái, chỉ có thể trách anh diễn quá tốt, anh trai tin là thật, còn phân tích từng điều một, anh không biết nên khóc hay nên cười.
Căn bản là không thể được không... Nhưng lúc anh đứng ở cửa phòng, cô ngồi ở trên giường nói chuyện điện thoại, những tranh cãi trong lòng anh đều biến mất. Trong mắt chỉ còn lại cô.
Cô mặc bộ quần áo thể thao bằng bông rộng thùng thình, lộ ra tay chân trắng nuột, móng tay giống như những bông hoa. Hẳn cô vừa mới tắm, đuôi tóc rối loạn còn có chút ẩm ướt, hai má cô hồng nhuận giống như loại trái cây thơm ngon, anh muốn nhẹ nhàng cắn cô một ngụm, thưởng thức hương vị của cô, có ngọt như ô mai không... Anh lập tức át đi ý nghĩ đáng sợ này. Đáng ghét! Đều tại anh cả, hại anh suy nghĩ lung tung.
Cô đang nói chuyện điện thoại, rất kích động với đầu bên kia. "Không có, không có! Mình nói với cậu là không có! Không thể nào được không, mình chỉ..."
Chợt thấy anh đứng ở cửa phòng, âm thanh của cô nghẹn ở cổ, sau đó khụ một tiếng.
"Cô nên nói nhỏ một chút, nếu không sẽ bị ho khan." Kim Taehyung đi vào phòng. "Cô đang nói chuyện với ai vậy?"
"Sooyoung." Ánh mắt của cô loé lên, bên kia điện thoại Sooyoung hình như nói gì đó, cô lại đứng lên. "Không được! Sao cậu lại muốn nói chuyện với anh ta? Có chuyện gì nói với mình là được rồi! Cậu nói chuyện với anh ta để làm gì?"
"Sao vậy?" Anh hỏi.
"Cô ấy muốn nói chuyện điện thoại với anh." Cô ngượng ngùng nói. "Tôi lỡ miệng nói với cô ấy chúng ta giả làm người yêu, tới gặp thân thích của anh. Cô ấy đồng ý với tôi sẽ không nói ra ngoài."
Anh thở dài, cô co bả vai lại. "Thật sự xin lỗi." Cô hạ thấp giọng. "Tôi không nói chuyện tiền."
"Được rồi. Nếu cô ấy đã biết, cô ấy muốn nói cái gì? Để tôi nghe." Anh tự tay đưa về phía cô, cô lại ấn xuống di động, bật loa, đặt điện thoại xuống giường, nói. "Sooyoung, cậu có thể nói chuyện với anh ta trong ba phút."
Cô tuyệt đối không đưa di động cho anh, trời mới biết, cô lỡ miệng nói chuyện mình động lòng với anh, bởi vì cô khổ não, muốn tìm bạn tốt nhờ một chút, nào biết Sooyoung nghe được lại kích động như vậy, cô ấy còn chưa để cô tỉnh táo lại, Kim Taehyung đã vào phòng... A, Sooyoung, đừng nói lung tung đó!
"Này, nghe nói hai người giả làm người yêu?" Sooyoung hào hứng.
"Đúng vậy." Hai tay Kim Taehyung ôm ngực, liếc xéo Park Chaeyoung, vẻ mặt cô nghiêm túc, áo lại rớt sang một bên, lộ ra một mảng lớn làn da trắng tuyết, anh cảm thấy không an toàn... Cả người anh nóng lên, chuyển tầm mắt.
"Thật sao? Trời ạ, một tin bát quái tốt! Hai người có thể đùa mà thành thật không?"
"Không có, tuyệt đối không thể nào, được không?" Park Chaeyoung cắn răng, Sooyoung thối! "Đã nói với cậu là diễn kịch, cậu không cần đoán, được chưa?"
Kim Taehyung đặt bình nước xuống. Nghe không, cô cũng nói đây chỉ là diễn kịch, bọn họ thành công khiến mọi người tin bọn họ là người yêu, cô không bị váng đầu, anh đương nhiên cũng vậy... chứ?
"Sao lại không thể nào, hai người ở cùng nhau ba ngày mà không giết chết đối phương, đây là kì tích, còn có chuyện gì không thể xảy ra?"
"Cô chỉ muốn nói những điều này sao?" Kim Taehyung nói. "Những thứ này có thể đợi tới lúc trở về rồi nói tiếp, không có chuyện khác, để Chaeyoung nghỉ ngơi đi, cô ấy bị cảm, cổ họng không thoải mái."
Sooyoung cũng học theo giọng điệu của anh. "Anh đúng là Kim Taehyung của công ty tôi sao? Sao anh lại chăm sóc Chaeyoung? A, trời ạ, trời ạ, hai người nhất định là..."
"Chaeyoung cần được nghỉ ngơi, trở về sẽ nói chuyện với cô, ngủ ngon." Anh cắt đứt cuộc nói chuyện.
"Thật sự xin lỗi." Park Chaeyoung cực kì khó xử. "Sooyoung quá kích động. Tôi thật sự không nên lỡ miệng."
"Chỉ nói cho cô ấy biết thì không quan trọng, cô nhớ dặn dò cô ấy giữ bí mật." Anh tìm cái ly, mở bình nước. "Tới đây uống một chút, rất tốt cho cô."
Cô ngửi được hương vị, vừa mừng vừa lo. "Là trà gừng? Ở đâu ra?"
"Tôi mượn phòng bếp nấu, uống nhanh nhân lúc còn nóng."
"Oa." Cô cười, bộ dạng hai mắt loé sáng khiến anh muốn ngất xỉu. "Cảm ơn anh."
Cô rất vui, lập tức uống... Trà gừng vừa nồng lại vừa cay, vừa uống xong, một dòng nước ấm lan ra toàn thân. Bởi vì anh nấu, uống vào có một hương vị khác.
Cô uống trà, liếc trộm anh, bên môi anh hiện lên một nụ cười nhạt, ánh mắt dịu dàng, giống như rất thích chăm sóc cô, bên má cô hơi nóng, len lén ảo tưởng hai người thật sự là người yêu, cô đang được anh che chở. Anh nói không có hứng thú với tình yêu, tỉ mỉ chăm sóc cô như vậy, là tại sao? Chỉ xuất phát từ sự quan tâm đồng nghiệp?
Anh nhìn cô uống trà gừng, cô cười tít mắt, hình như rất vui, người uống trà là cô, nhưng anh lại cảm thấy rất ấm áp. Cô ngồi trên giường, chóp mũi hồng hồng, tóc dài rối loạn, cả người thả lỏng, giống như một con vật nhỏ nằm trong ổ chăn mềm mại, cô nhìn nhu nhược vô năng lại là người làm bạn với cha anh, an ủi tâm hồn của một ông già.
Anh cảm thấy trong lòng có gì đó dao động, không phải một Bae Juhyun mỹ lệ chủ động, mà là cô, gợi lên cảm xúc anh đã quên từ lâu, khát vọng với phụ nữ.
Anh khát vọng đến gần cô, lấy tay chạm vào mắt cá chân nhỏ bé của cô, anh muốn liếm sạch chút trà gừng còn sót lại bên miệng cô, anh đoán bộ dạng dưới lớp quần áo này, là khuôn ngực khéo léo xinh đẹp của cô, vòng eo mỹ lệ, đi xuống là...
"Vừa rồi lúc tôi ở trong nhà bếp, anh trai tới tìm tôi nói chuyện, anh ấy thẳng thắn nói với tôi, anh ấy vì tiền mới làm bộ hợp lại với chị dâu."
Park Chaeyoung ngạc nhiên mở to mắt. "Tại sao anh ấy lại nói với anh những điều này?"
"Anh ấy nói anh ấy buồn bực hai ngày nay rồi, nói ra khá thoải mái." Anh thanh thanh cổ họng. "E hèm, anh ấy còn nói, nhìn thấy hai chúng ta 'tình cảm rất tốt', khiến anh ấy cảm thấy mình rất đáng thương."
"A." Cô nghe mà buồn cười, anh cũng cười mà như không cười, hai người nhìn nhau rồi cả hai đồng thời bật cười. Cô nói. "Chúng ta cũng là giả mà, anh không nói với anh ấy sao?"
"Không có, mặc dù anh ấy là anh trai tôi, nhưng hai người chúng tôi cũng không khác gì hai người xa lạ, tôi biết rõ chuyện của anh ấy, sẽ không đi tố cáo với ông già đó, nhưng anh ấy có vậy không? Tôi không biết, cẩn thận thì vẫn hơn."
"Cũng đúng." Cô gật đầu, suy nghĩ một chút. "Vậy chị dâu của anh là người tự do phải không? Chị ấy ôm rồi lại hôn anh... anh không hỏi rõ sao?"
"Hỏi cái gì?"
"Hỏi chị ấy có thật sự có ý với anh không?" Cô dò hỏi, anh sẽ không phát hiện cô có ý với anh chứ?
"Hỏi làm gì? Tôi lại không quan tâm chị ấy nghĩ thế nào."
"A." Cô âm thầm vui mừng, anh không quan tâm Bae Juhyun là tốt nhất.
"Anh trai tôi còn phân tích, anh ấy nói tôi chăm sóc cô, chuẩn bị thịt nướng cho cô ăn, nấu trà gừng, những thứ này đều là những việc của một người bạn trai, bởi vì tôi che chở cô như vậy, có thể thấy hai chúng ta thật sự là người yêu. Anh ấy không biết mặc kệ tôi làm gì, dĩ nhiên cũng vì muốn anh ấy nghĩ như vậy."
Thì ra... cuối cùng đều là diễn kịch sao? Trong lòng cô cảm thấy mất mát, chỉ có thể cười lớn.
"Dĩ nhiên, anh đang diễn kịch mà."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store